Một lần gặp gỡ vô tình khiến Tô Trầm mù cả hai mắt.
Nhưng cho dù gặp phải những chuyện bi thảm nhất trên thế gian, Tô Trầm cũng không ngừng cố gắng.
Hắn phải dùng nỗ lực bản thân, vì chính mình, cũng vì nhân tộc khai sáng một tương lai hoàn toàn mới.
Chỗ đứng của Nhân tộc là đâu? Chỉ là một trong Lục đại Trí tộc trên Nguyên Hoang đại lục, hơn nữa còn không phải Trí tộc mạnh nhất. Mà cả Lục đại Trí tộc hợp lực mới tạm ngăn được Yêu tộc.
Sức mạnh của Nhân tộc là gì? Là vay mượn từ chính huyết thống Yêu tộc, là hệ thống huyết mạch quý tộc thâm căn cố đế. Có huyết mạch, ngươi là quý tộc, huyết mạch càng cấp chức quyền càng lớn. Huyết mạch Hoang thú? Xưng vương xưng tướng. Không có huyết mạch? Tối đa tạp huyết, có là thiên tài đến đâu thành tựu cũng chỉ có hạn.
Nhưng con đường sức mạnh đó chỉ là mượn, bản sao Yêu tộc sao đánh được bản chính? Lối thoát nào cho Nhân tộc? Bằng cách nào một kẻ từ mù cả hai mắt đi tới con đường tìm được lối thoát cho cả Nhân tộc?
-----
Bản gốc 1 chương 250đ, đoạn cuối 1 chương còn 500 đ. Bộ này cũng có lâu rồi, chắc mọi người cũng đọc hết rồi, mình post cho ai chưa đọc thui, 1 chương 100 đ nha các bạn.
-----
review sơ lược: Trong giới tiểu thuyết huyền huyễn hiện tại, có lẽ mọi người đều đã quá quen thuộc với những nhân vật chính được BUFF cao ngất ngưỡng. Nào là hệ thống, group chat, xuyên không nhận được dị năng vượt trội hơn người, v.v… Việc nam chính mạnh hơn người bình thường cũng là điều tất yếu của một bộ truyện, nhưng có đôi khi sức mạnh đó lại vượt quá logic cho phép và làm chúng ta cảm thấy hơi lố. Mỗi đoạn thời gian thì sở thích con người cũng thay đổi, việc nhân vật chính được BUFF cao âu cũng là vì một phần như cầu của người đọc, nhưng điều đó cũng không có nghĩa những nam chính đi lên bằng nỗ lực tự thân sẽ không có chỗ đứng trong lòng người đọc.
“Nguyên Huyết Thần Tọa” là một tác phẩm tiêu biểu cho nhân vật chính đi lên từ những khó khăn ban đầu, tuy cũng có cơ duyên nhưng không phải ngày một ngày hai là bùng nổ sức mạnh như người khác. Nam chính Tô Trầm vốn dĩ thiên tư trác tuyệt, đầu óc thiên tài, là một thế hệ có tương lai sáng ngời của gia tộc. Nếu không có chuyện ngoài ý muốn gì xảy ra thì hẳn Tô Trầm sẽ là người kế vị gia tộc trong tương lai mà không ai thuộc thế hệ hắn có thể tranh giành được. Nhưng đời người không như ý muốn, là một thiên tài tương lai tươi sáng như vậy, nhưng vì ngoài ý muốn gặp phải một lão ăn mày lấy đi ánh sáng của đôi mắt của nam chính. Dù tư chất có tuyệt đến mấy nhưng mấy ai có thể tin tưởng được năng lực của một người mù? Nhưng có đôi khi mù cũng có điểm tốt của nó. Người đời có câu, khi ông trời đóng lại một cánh cửa thì cũng sẽ mở ra một cánh cửa khác.
Tuy đôi mắt đã mất đi ánh sáng nhưng phận làm nam chính có mấy ai sẽ bỏ cuộc? Tô Trầm vẫn luôn không ngừng cố gắng, không ngừng bỏ cuộc. Hắn vẫn luôn tin tưởng vào lời nói của lão ăn máy trước đó, hắn lấy đi đôi mắt này nhưng cũng sẽ giúp bản thân thấy được nhiều hơn. Và đúng như lời lão ăn mày đó, không chỉ ở phương diện nghĩa đen mà còn có nghĩa bóng.
Còn tiếp theo thế nào mới các bạn đón đọc