Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hiện Đại
  3. Yêu Phải Một Mảnh Tuyết (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 49: Full

Yêu Phải Một Mảnh Tuyết (Dịch) (Đã Full)

  • 128 lượt xem
  • 1488 chữ
  • 2025-05-22 11:55:04

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Chàng trai trước mặt thật như ánh mặt trời, nhưng mà…. Đây là ai? Cô không nhớ rõ trong hệ Trung văn có người này?

Vừa nhìn thấy bộ dáng ngây ngẩn của Hách Diêu Tuyết, sắc mặc Khương Khải nhất thời trầm xuống. Hắn rõ ràng thấy được Hách Diêu Tuyết không nhớ rõ hắn là ai, nhưng mà không sao, qua hôm nay, hắn sẽ khắc sâu tên bản thân vào trong đáy lòng cô gái mảnh mai xinh đẹp này.

“Diêu Tuyết, tôi là sinh viên cùng khóa của em, tôi tên là Khương Khải. Ngày mai khoa máy tính của tôi có buổi tiệc tình bạn hữu nghị, không biết có thể mời em cùng đi hay không?”

Nếu như nói lúc trước còn không biết hắn là ai, bây giờ nhìn ánh mắt nóng bỏng của hắn, Hách Diêu Tuyết lập tức liền hiểu rõ ý tứ của Khương Khải.

Hách Diêu Tuyết nhìn cửa sổ xe việt dã đã hạ xuống một chút, trong lòng có chút không kiên nhẫn, nhưng vẫn khách khí nói: “Thật xin lỗi, ngày mai tôi còn có việc, không thể tham gia, cám ơn bạn.” Nói xong liền xoay người chuẩn bị đi.

Nhưng còn không đợi cô đi, cánh tay đã bị Khương Khải kéo lại “Em có thể lưu lại số điện thoại của em cho tôi hay không? Khoa chúng tôi gần đây muốn tập kịch bản “Giấc mơ mùa hạ” có chút chỗ cần thỉnh giáo sinh viên tài năng hệ Trung văn.”

Trong lòng Hách Diêu Tuyết quýnh lên, hơi nhíu đôi mày thanh tú muốn tránh khỏi bàn tay của Khương Khải.


Đúng lúc này, có người bước xuống từ chiếc xe việt dã.

Khương Khải ngẩng đầu nhìn lên, trong lòng hơi căng thẳng. Khí chất của người đàn ông vừa bước xuống thình lình bất ngờ làm cho người ta hít thở không thông, hơn nữa….. là người đàn ông có dòng máu lai cao ráo đẹp trai. Ngũ quan anh tuấn, đôi mắt màu hổ phách càng thâm thâm thúy yên lặng, lộ ra hơi thở tao nhã mà nguy hiểm.

Chỉ là. . . . . . Lại là một người què! Khi thấy người đàn ông kia chống gậy bước đi khập khiểng, Khương Khải lập tức an ổn lại.

Một người đàn ông bị què! Có tư cách gì có được người đẹp Hách Diêu Tuyết? Cô nhất định là tuổi trẻ không hiểu chuyện, bị người đàn ông tàn tật này lừa gạt rồi.

Vì vậy Khương Khải khiêu khích như đang xem kịch vui nhìn Nhạc Ân Trạch, nâng mà nói: “Chú, xin chào, xin hỏi chú là người thân của Diêu Tuyết sao?”

Nhạc Ân Trạch khẽ cười lạnh, từ đầu đã không quan tâm nam sinh không biết lượng sức mình này, chỉ vươn tay kéo Hách Diêu Tuyết tránh thoát khỏi trong tay Khương Khải, sau đó nói: “Chúng ta đi thôi!”

Khương Khải vừa thấy bản thân thế nhưng bị xem thường, lập tức cau chặt mày. Nam sinh tuổi trẻ, cuộc sống suông sẻ, không hiểu cái gì gọi là thất bại cùng không nên làm, vung cánh tay lên ngăn cản đường đi của hai người.

“Diêu Tuyết, tôi thích em đã lâu, có lẽ em còn không biết tôi là người như thế nào, nhưng xin em hãy cho tôi một cơ hội, tôi tin bản thân so với người đàn ông tàn tật này, càng có thể mang lại càng nhiều hạnh phúc cho em…..’

Hách Diêu Tuyết cảm thấy người đàn ông bên cạnh bởi vì hai chữ “tàn tật” mà thân thể cứng đờ, khó có được cùng người khác cãi nhau, mặt cô thế nhưng đỏ bừng, trừng mắt nhìn nam sinh không biết ở đau chạy ra mà ác độc buông lời đả thương người khác, quát: “Câm miệng! Anh ấy là bạn trai của tôi, chỉ là vì đoạn thời gian trước xảy ra tai nạn xe cộ mà bị thương thôi, qua một thời gian anh ấy sẽ hồi phục hoàn toàn, bạn dựa vào cái gì mà vũ nhục bạn trai tôi là người tàn phế?”

Lúc này, bên ngoài cổng trường dần dần xúm lại đầy người, chỉ trỏ về phía bên này. Khương Khải cảm thấy mặt mình có chút không nhịn được rồi, nghẹn khí nói: “Dù không phải là người tàn phế thì thế nào? Tôi tự nhận so với người đàn ông này ưu tú hơn nhiều. Đầu năm nay người đi xe sản phẩm trong nước mà còn giả mạo cao phú soái? Tôi cho em cơ hội, em cũng không nên không biết phân biệt, không thì lỡ mất….”

Đúng lúc này, ba chiếc xe Cayenne đột đường dừng ngay bên cạnh bọn học, từ bên trong bước xuống hơn mười người được huấn luyện nghiêm chỉnh, tây trang màu đen, dáng người vạm vỡ, vừa nhìn liền biết là người làm công việc bảo vệ, cung kính nhìn về phía Nhạc Ân Trạch, hỏi: “Tổng giám đốc, như thế nào? Có phải gặp chuyện gì nguy hiểm hay không?”

Thì ra bảo vệ luôn luôn xem chừng Nhạc Ân Trạch từ phía xa, sợ bọn họ gặp phải phiền phức gì. Vừa nhìn thấy tổng giám đốc xuống xe, lại giống như đang phát sinh xung đột cùng người nào đó, lập tức liền lái xe lại, vây quanh cái người tên Khương Khải kia kín mít.


Đám người đứng vây xem đều kinh ngạc “woa” một tiếng, người biết nhìn xe tự nhiên biết xe bọn người bảo vệ kia ngồi có giá trị xa xỉ bao nhiêu.

Cái gì gọi là nhà giàu khiêm tốn? Hôm nay cuối cùng cũng được mở rộng tầm mắt rồi. Xe trong nước thì thế nào? Vạn nhất người ta chính là người yêu nước thì sao?

Sắc mặt Khương Khải một hồi xanh đen, chỉ hận không có một cái lỗ chui vào.

Nhạc Ân Trạch nhàn nhạt liếc mắt nhìn hắn một cái, kéo Hách Diêu Tuyết lên xe việt dã, tài xế xoay bánh xe một cái liền nghênh ngang rời đi.

Hách Diêu Tuyết cũng không biết Nhạc Ân Trạch muốn dẫn cô đi đâu. Xe chạy thật lâu, thế nhưng chạy đến nông trường khi Nhạc Ân Trạch còn là thiếu niên sống tạm cùng với ba.

Chỉ là căn nhà đơn sơ đã hoàn toàn đổi mới, khắp nơi trang khí bong bóng, hoa tươi. Trên thảm phủ kín hoa hồng, một con vẹt đáng yêu ở trong chiếc lồng Nhạc Ân Trạch tự chế, lớn tiếng gọi: “Gả cho anh! Gả cho anh!”

Mà nhóm bạn bè tốt của ba mẹ ngày xưa cũng tốp năm tốp ba tụ hội ở trong này, anh họ cũng mỉm cười ở một bên nhìn cô. Trong lòng Hách Diêu Tuyết có chút dự cảm, có chút không biết làm sao nhìn Nhạc Ân Trạch.

Luôn luôn là người đàn ông trầm tĩnh nội liễm, lúc này khó có được sắc mặt có chút đỏ ửng, anh lấy hết can đảm, ném cây gậy chống trong tay xuống, quỳ một gối trên thảm sàn nhà, trong tay giơ một chiếc nhẫn, nói với người con gái bản thân yêu sâu đậm: “Tuyết, em đồng ý một lần nữa gả cho anh không?”


Người chung quanh rối rít nín thở, nhìn Hách Diêu Tuyết giống như đang do dự, thật lâu không phát ra một tiếng động.

Tay cầm hộp nhẫn của Nhạc Ân Trạch rịn ra chút mồ hi, đầu gối cũng bởi vì quỳ xuống quá trọng lực mà mơ hồ có chút đau đớn…. Nhưng anh biết, nếu cô không muốn, anh sẽ nhẫn nại chờ, chờ đến khi cô đồng ý. Lúc này đây, anh có đủ nhẫn nại cũng có đủ tình yêu đợi đến một khắc khi cô cam tâm tình nguyện gật đầu….

Nhạc Ân Trạch từ từ đóng lại cái hộp, thấp giọng nói: “Thật xin lỗi, không có thương lượng trước cùng em. Nếu em không muốn, cũng không sao, anh nguyện ý chờ….”

Nhưng đúng lúc này, chiếc hộp trong tay lại bị Hách Diêu Tuyết hung dữ đoạt trở về “Này, Nhạc Ân Trạch, anh thật quá đáng, đợi lâu một chút cũng không chịu. Nói cho anh biết, em đeo lại cái nhẫn này, sẽ không bao giờ tháo ra nữa. Dù là muốn ly hôn, cũng chỉ có thể do em đề xuất, anh đã không còn cơ hội rồi.”

Sau khi Nhạc Ân Trạch sững sờ, mới phản ứng kịp, kích động ôm lấy cổ cô, tha thiết hôn lên đôi môi anh đào của cô, cúi đầu nỉ non nói: “Lần này, chúng ta ai cũng không được buông tay!”

Đúng lúc này, trong đám người truyền ra tiếng hoan hô, cười nhìn đôi nam nữ cực kỳ xứng đôi này. Bọn họ có lẽ không biết đường tình khó khăn khúc chiết của hai người, nhưng lại chính mắt chứng kiến hai người tâm ý tương thông.

Ở nơi này, trong nông trang cánh hoa tung bay, ấm áp thật lâu không tiêu tán…….

---

END

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top