Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Xin Chào, Ngày Xưa Ấy (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 47: Fly away

Xin Chào, Ngày Xưa Ấy (Dịch) (Đã Full)

  • 441 lượt xem
  • 1517 chữ
  • 2020-12-09 19:44:37

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Đường bờ sông đặc biệt nhỏ dài, có chỗ hơi dốc, rất trơn. Dư Châu Châu cẩn thận dò dẫm từng bước, nâng tay trái lên, vất vả mãi mới lôi được đồng hồ ra: chỉ còn 5 phút.

Nhanh lên! Cô hết sức thận trọng gia tăng tốc độ, suýt chút nữa ngã nhào.

Rốt cuộc cũng tới khúc cua cuối con đường. Cô ngẩng đầu.

Nhờ cây cối che khuất, tầm mắt sáng rõ, dòng sông đóng băng tựa như một con rồng trắng đang say ngủ, yên tĩnh phủ phục sau lưng Trần An.

Trần An mặc áo lông, hai tai vì lạnh mà đỏ ửng, hệt như lần đầu gặp gỡ.

Anh đứng giữa thế giới màu trắng, mỉm cười với cô.

"Đợi lâu rồi." Dư Châu Châu đột nhiên có chút câu nệ, lễ phép cúi thấp người, thậm chí còn muốn nâng chiếc đuôi váy trong tưởng tượng lên, quỳ gối xuống thi lễ.

***

Về sau, mỗi lần nhớ về buổi tối hôm đó, Dư Châu Châu đều không nén nổi cảm khái, Trần An vĩnh viễn có thể mang tới cho cô những thời khắc kì diệu như vậy.

Cô nhìn điện thoại rất lâu, rồi đột nhiên khóc òa lên.

Dư Châu Châu bước tới bên máy điện thoại bàn, nhẹ nhàng nhấc ống nghe, áp vào bên tai, nghẹn ngào đến mức không thể lên tiếng.

Ai cũng được. Làm ơn nói gì đó với tôi đi.

"Tôi nên làm thế nào..." Giọng khản đặc nói vào ống nghe, mang theo tiếng khóc thút thít, tiếng hít thở nặng nề. Dư Châu Châu cảm thấy nước mắt nóng bỏng tựa như dòng nham thạch đang thiêu đốt gương mặt cô.

"Cái gì làm thế nào?"

Giọng nói ở đầu bên kia mang theo ý cười cùng sự kinh ngạc khiến Dư Châu Châu sợ hãi đến mức suýt nhảy dựng lên.

"Bạn... Bạn là..." Dư Châu Châu thốt ra một câu cực kì có lỗi với tuổi tác, "Ngài là... thần tiên sao?"

Tiếng cười lớn truyền tới khiến Dư Châu Châu quên luôn cả sụt sịt.

"Đúng vậy, ta là thần tiên đây. Châu Châu cần cầu nguyện ư?"

Dư Châu Châu run lập cập, không biết có nên tin tưởng người thần bí ở đầu dây bên kia không. Sau một hồi khó xử, cô hít sâu một hơi, nói:

"Tôi! ..."

Tôi muốn cái gì đây? Dư Châu Châu lại ngẩn ra. Vào cấp Hai trực thuộc Đại học Sư Phạm? Học giỏi Olympic? Hay là...

"Tôi làm sao?"

"Tôi..." Dư Châu Châu cuống đến chực khóc. Cô biết thần tiên đều rất bận, không dễ hạ phàm, mình mà cứ lề rề thế này sẽ khiến người ta không giữ nổi nhẫn nại.

"Tôi muốn xin... Ngài, ngài có thể ban cho tôi ba điều ước được không..."

Thần tiên cười đến đau cả bụng.

"Dư Châu Châu, em đúng là không hề khách khí..."

Sau đó Dư Châu Châu mới biết, đại đa số các kì tích trên thế giới thực ra đều chỉ là trùng hợp. Trần An vừa mới bấm xong số, điện thoại còn chưa kịp đổ chuông thì Châu Châu đã nhấc máy lên nói liên thiên một hồi.

"Vốn dĩ anh không phải thần tiên."

"Hả?" Qua đường dây điện thoại, vẫn có thể cảm nhận được nụ cười của Trần An, "Ai, nói, anh, không, phải?"

***

"Thực ra buổi tối sẽ càng vui hơn, đèn màu rất đẹp. Nhưng ban ngày lại vắng người, không có ai tranh giành cầu trượt với chúng ta cả."

Tới tận bây giờ, Dư Châu Châu vẫn còn cảm thấy mơ mơ màng màng. Phải, khi cô run rẩy nói với thần tiên rằng mình không được vui, thần tiên không hề hỏi nguyên nhân cụ thể mà chỉ rủ cô thứ Bảy ra bờ sông cùng trượt băng.

"Trần An," Dư Châu Châu cuối cùng vẫn gom hết dũng khí để hỏi một câu, "Anh lớn vậy rồi, vẫn chơi cầu trượt băng ư..." *

(* Cầu trượt băng: Quê hương chị Bát Nguyệt Trường An là Cáp Nhĩ Tân – một trong những thành phố lạnh nhất của Trung Quốc. Mùa Đông, người ta thường điêu khắc băng thành những tác phẩm nghệ thuật, gọi là 冰灯 - "băng đăng", ban đêm còn bật đèn màu, rất đẹp. Các bạn xem ảnh ở dưới để dễ hình dung hơn nhé.)

 

 

Trần An xoa xoa tai, giống như vừa tình cờ nhớ đến cái gì đó, lấy bịt tai từ trong ba lô đen ra chụp lên, sau đó sờ mũi nói, "Ha, vì hồi nhỏ chưa chơi bao giờ." Ngữ điệu lại phảng phất chút thất vọng.

Dư Châu Châu theo anh vào cửa. Vé không hề rẻ, nhưng Trần An nói thần tiên đều có rất nhiều tiền, cho nên nhất định phải mời khách.

"Chúng ta chơi gì đầu tiên nhỉ?" Trần An hai tay đút túi, nhìn xung quanh sân chơi rộng lớn. Bầu trời trên cao xanh như vừa được gột rửa, ngửa đầu hít một hơi, không khí lạnh đã tràn vào phổi, khiến lồng ngực hơi đau, nhưng lại cực kì sảng khoái. Sau đó lại chậm rãi thở ra, giống như vết thương đang từ từ lành lại.

Tuy nhiên Dư Châu Châu vẫn mang sắc mặt nặng nề như đưa đám. Thế giới tuyết trắng mênh mông bên trong sân chơi khiến cô hưng phấn một cách kì lạ, nhưng cảm giác vui vẻ này dường như vẫn mang theo xiềng xích, tự cô không sao thoát ra nổi.

Trần An dường như đã phát hiện ra điều này. Anh kéo ba lô nhỏ của cô, lôi cô đến chỗ cao nhất của cầu trượt.

"Chúng ta chơi cái này," anh không biết biến từ đâu ra một tấm bìa cứng màu nâu, giống như gấp giấy của thùng các tông lại để làm thành. Trần An ấn Dư Châu Châu để cô ngồi vào trước, sau đó tự mình ngồi xuống phía sau, giữ chắc lấy vai cô, nhẹ nhàng nói: "Một, hai, ba, trượt này!"

Dư Châu Châu gần như không kịp nhắm mắt hay hét lên, gió rít trước mặt làm mắt cay cay, rửa sạch tất cả sương mù. Sau lưng là một lồng ngực vững chãi, đang dang rộng tay ôm cô cùng lao như bay xuống nền tuyết trắng mênh mông. Cô không còn nặng nề —— bởi đã mất trọng lượng rồi.

Có chút không giống với khi được Lâm Dương dẫn đi chơi bãi đất cùng Chiêm Yến Phi. Cảm giác vui vẻ này, có chút khác biệt.

Đến khi dần dần trượt chậm lại rồi dừng hẳn, cô có cảm giác như mình vừa biến thành một chú chim di trú, nhẹ nhàng tiếp đất, hạnh phúc lạ thường.

"Còn muốn chơi nữa không?"

"Chơi!"

Dư Châu Châu gần như nhảy dựng lên, nắm lấy bìa kéo mạnh, khiến Trần An suýt nữa đổ nhào.

"Này, lần này em ngồi phía sau đi!"

"Không, còn lâu!"1

Dư Châu Châu khôi phục thuyết vô thần của giai cấp vô sản rồi, ngênh ngang bỏ lại thần tiên phía sau, kéo tấm bìa to gấp đôi người cô chật vật trèo lên cầu thang.

Cảm giác được bay sẽ khiến người ra sinh nghiện. Trong khoảng khắc rơi tự do, Dư Châu Châu như đã quên mất chính mình là ai, chỉ còn là một chú chim di trú tình cờ ngang qua, sau khi nghỉ ngơi sẽ sải cánh bay về phương xa.

Một nơi xa thật xa.

Cuối cùng, Dư Châu Châu cũng mệt rồi. Cô lau mồ hôi lấm tấm trên trán, ngẩng đầu lên liền nhìn thấy Trần An đang đứng dựa cột đèn mỉm cười.1

Cô vội vàng đứng lên, xách tấm bìa, mang qua, "Anh... Anh có chơi không?"

Dư Châu Châu thật tình áy náy. Hồi nhỏ thần tiên không được chơi trò này, vậy mà bây giờ còn nỡ tranh cướp với anh.

"Cảm ơn, anh hào phóng quá."

Trần An lộ ý cười chế nhạo khiến Dư Châu Châu cúi đầu thật sâu.

"Đi thôi, ngồi xe trượt tuyết!"

***

"Anh có chắc chắn đây là chó kéo xe trượt tuyết không đấy thần tiên?"

Trần An dở khóc dở cười, đối diện với vẻ mặt rất thèm đòn của Dư Châu Châu, đành phải nói là không phải.

Dư Châu Châu cùng Trần An mỗi người giữ một sợi dây cương, cẩn thận điều khiển xe trượt về phía trước, mà kéo xe lại chỉ có một con chó xám nhem nhuốc và một con chó đen cúi đầu bên cạnh.

Bọn họ ngồi xe trượt đi được một đoạn xa xa thì chó đen không theo kịp tốc độ, kết quả là chiếc xe đổ về bên chó xám, hai người chuệch choạng ngã xuống.

Bọn họ cùng nhấc chó xám đang gào rú ầm ĩ lên xe, sau đó kéo dây cương, chỉ để chó đen kéo tiếp tục chạy về hướng đại bản doanh.

"Thật xui xẻo." Trần An bất đắc dĩ nói.

"Bởi vì anh quá nặng chứ còn sao." Dư Châu Châu nghiêm trang.

Trần An quay đầu trợn mắt với chó xám một cái.

Sau đó lại nhìn thấy Dư Châu Châu đang trợn mắt với mình.

"Em dám đối xử với thần tiên thế này hả?"1

Lần này, Dư Châu Châu không cãi lại. Cô cúi đầu, cố gắng nắm chặt dây cương, dưới chân hơi trơn trơn.

"Nếu anh đúng là thần tiên thật thì tốt biết mấy."

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top