Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hiện Đại
  3. Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)
  4. Chương 562: Không thể phân thân

Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)

  • 83 lượt xem
  • 2373 chữ
  • 2025-04-11 11:26:43

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Trên trán ba người gồm Anh Trủng Nguyệt Tử, Lam Dịch, Hỏa Cầu đều ghim một mũi tên giống như là bị gắn nhãn dán, trên mặt đều thống nhất treo biểu cảm sợ hãi cực độ, hiển nhiên trúng tên chuẩn xác lại bất thình lình thế này đã dọa họ suýt bay hồn đi rồi.

“Mau trốn đi!” Cố Phi la lên với ba người, thuật bắn tên của Đoạn Thủy Tiễn giống thân thủ PK của Cố Phi vậy, đều là siêu việt người chơi bình thường. Hơn hết là trong game sẽ hỗ trợ độ chính xác với công kích tầm xa ở một mức nhất định, giúp thực lực của gã như cá gặp nước. Nhìn ba mũi tên bắn ra liên tiếp kia đi, người trúng tên đến tận giờ vẫn ngỡ ngàng giống như chưa hiểu được chuyện gì xảy ra kìa.

Mà phong cách khác nhau giữa ba người lại được thể hiện rõ nét, sau khi bị Cố Phi rống, hai tên theo lưu phái bỉ ổi là Anh Trủng Nguyệt Tử và Hỏa Cầu lập tức khom người, chia nhau một chạy qua Đông một chạy sang Tây để tìm kiếm chỗ che chắn, có khi nếu trên mặt đất có một hang chuột thì hai người họ lúc này cũng có thể chui đầu vào đó luôn.

Mà Lam Dịch theo cách chơi phóng khoáng thì lại khác, duỗi thẳng cổ rống giận như một gã chiến sĩ máu trâu: “Thằng oắt con nào bắn lén đấy hả?”

“Vụt!!” Trả lời gã chính là thêm một mũi tên.

Trên chiến trường ai lại đi khách khí với gã chứ? Đoạn Thủy Tiễn lại bắn tới một mũi tên, cuối cùng trên trán Lam Dịch đã không chỉ có một nhãn dán, mà đổi thành hai cái.

“Đúng là phiền mà!!” Lúc đầu Cố Phi muốn đuổi theo Kiếm Nam Du, nhưng vừa thấy thằng này cứng đầu cứng cổ muốn đấu solo với người ta, suy xét tình huống hiện giờ, hắn cảm thấy bảo vệ mạng người vẫn quan trọng hơn so với làm hại sinh mệnh, vất vả chờ xài được một cái Dịch Chuyển Tức Thời rồi bay ‘viu’ qua tới bên người Lam Dịch, giơ chân đạp lăn gã đi.

Lam Dịch giận dữ tính mở miệng chửi, lại thấy một mũi tên bay “vù” qua chỗ vị trí mình vừa mới đứng, thế mới biết cú đạp kia của Cố Phi là đang giúp gã, nếu không như thế, trán mình sẽ bị gắn thêm nhãn dán thứ ba. Trúng liền ba tên, còn có thể giữ được cái mạng nhỏ này không thì rất khó nói.

Mặc dù vậy, bảo gã nói tiếng “Cám ơn” với Cố Phi thực sự quá khó, Cố Phi cũng không để bụng cái này, quay đầu lại nhìn thấy Kiếm Nam Du đúng là tranh thủ thời gian, lúc này đã chạy vào trong hẻm nhỏ và không biết đã rẽ vào đâu rồi.

Tình hình biến thành hai cung tiễn thủ phóng ra mấy mũi tên “vù vù” từ trong góc, đều nhắm về phía Mang Mang Mãng Mãng. Cố Phi sớm đề phòng bọn họ muốn ra tay với Mang Mang Mãng Mãng, nên gấp rút bước xa đi tới gạt bay mũi tên đi. Nhưng thật ra mục đích chủ yếu của đối phương lúc bấy giờ là muốn kiềm chế một mình Cố Phi, bên cạnh Mang Mang Mãng Mãng đã không còn người phe họ, giết thì có ích gì? Mục đích của bọn họ là làm rớt đồ, không phải giết người.

Giao Thủy và Đoạn Thủy Tiễn lúc này không dây dưa thêm nữa, hù dọa bắn thêm hai mũi tên rồi sau đó riêng từng người rút khỏi. Bây giờ trong đầu Cố Phi vẫn còn ồn ào ý niệm đuổi theo Kiếm Nam Du xem sao, nhưng khi nhìn trên trán ba người cắm tên, cảm thấy có thể là kẻ địch chơi chiêu điệu hổ ly sơn, việc khẩn cấp trước mắt là ở lại bên người bảo vệ Mang Mang Mãng Mãng vẫn ổn thỏa hơn.

“Đi… đi chưa vậy?” Sau một hai phút yên lặng, Hỏa Cầu lộ đầu ra từ một cái giếng nước ven đường, quan sát xung quanh, sau đó cẩn thận từng li từng tí hỏi.

Cố Phi không dám kết luận khinh suất, hết nhìn Đông tới nhìn Tây xem có tiếng động nào không. Anh Trủng Nguyệt Tử ban nãy lộn nhào ra núp sau một đống thùng gỗ, lúc này đang bò ra, vội vã chạy về phía Mang Mang Mãng Mãng: “Không sao chứ?”

“Không sao…” Mang Mang Mãng Mãng nhìn trên trán Anh Trủng Nguyệt Tử còn cắm tên, cố nén cười bảo: “Mau rút tên đi…”

“À à…” Anh Trủng Nguyệt Tử là căng thẳng quên béng mất. Thuật bắn tên của Đoạn Thủy Tiễn cao siêu, không chỉ thể hiện qua việc bắn rất chuẩn, mà còn chuyên nghiệp trên mọi phương diện như chọn vị trí, thời điểm bắn, tiết tấu núp – thò đầu ra. Tuy Anh Trủng Nguyệt Tử thật là Tiềm Phục Giả, cũng bắn cung rất tốt, nhưng càng vì thế mà cảm nhận rõ rệt tên cung thủ này đáng sợ.

Còn về phần Hỏa Cầu và Lam Dịch thì cảm nhận trực quan hơn nữa, hai người đến giờ vẫn không nhìn ra Đoạn Thủy Tiễn núp ở đâu công kích bọn họ đâu!

“Còn may sát thương của gã không cao.” Cố Phi nói với Lam Dịch.

Lam Dịch cũng đang rút tên xuống, nghe thấy Cố Phi nói liền ngẩng đầu nhìn về phía hắn: “Sao hả? Anh lại biết là ai à?”

Cố Phi gật đầu: “Gã tên Đoạn Thủy Tiễn.”

“Là ai vậy?” Anh Trủng Nguyệt Tử và Mang Mang Mãng Mãng cùng thò qua hỏi.

“Thuộc nhóm người có xích mích với tôi, xem ra là cũng đi mượn sức đám Kiếm Nam Du. Phải rồi, cứu Ngân Nguyệt đi chính là nhóm người này.” Cố Phi thuyết minh.

“Mọe!” Lam Dịch là người tham dự tích cực nhất trong việc chặn Ngân Nguyệt ở thành Bạch Thạch, kiêm người tuyên truyền sự tích buồn nôn bỏ vợ bỏ anh em mà chạy của Ngân Nguyệt năm đó. Từ lúc Ngân Nguyệt bị nhốt ở doanh trại Kỵ Sĩ thành Bạch Thạch, đấy chính là cuộc sống sinh hoạt chủ yếu trong game của Lam Dịch, bỗng nhiên có người cứu Ngân Nguyệt đi, lập tức khiến Lam Dịch mất đi lạc thú, không thiếu chửi bới những tên cứu gã ta trong lòng.

“Nói như vậy, kẻ mua đơn yêu cầu bọn họ đánh cướp pháp trượng của Mang Mang Mãng Mãng hẳn chính là Ngân Nguyệt rồi, kỹ năng Thanh Kiếm Vương Giả của gã…” Đầu óc Lam Dịch xoay chuyển mau chóng, chỉ là đang khi nói ra một nửa thì bỗng nhớ tới cái gì, chợt ngừng nói, theo sau lén nhìn qua Mang Mang Mãng Mãng, thấy nét mặt cô không có khác thường gì, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Chung quy không dám nói quá chi tiết nữa, chỉ hung hăng mắng một câu: “Tên khốn này, nhất định phải cho gã biết tay mới được.” Thời gian trước chặn Ngân Nguyệt lâu như thế, Lam Dịch không tranh được một lần cơ hội chém rớt đồ gã, trong lòng cũng không mấy nắm chắc.

“Tiểu Vũ thế nào rồi?” Mang Mang Mãng Mãng hiển nhiên không còn đặt Ngân Nguyệt trong lòng, giờ đây quan tâm Tế Yêu Vũ đã hy sinh lừng lẫy hơn.

Cố Phi thở dài: “Danh sách Năm Kẻ Mạnh lại đổi mới rồi.”

Vừa dứt lời, liền nghe được Tế Yêu Vũ cao giọng gào, chạy vội từ con hẻm nào đó ra ngoài: “Tên khốn khiếp kia đâu hả?”

“Chạy mất!” Mọi người tiếc nuối nói.

“Chạy là sao? Anh là tên ngốc à, sao để gã chạy thoát?” Cơn thịnh nộ của Tế Yêu Vũ đều rải xuống trên người Cố Phi.

Cố Phi bất đắc dĩ nói: “Lại có người ra quấy rối, nên mới để gã thừa cơ chạy mất.” Kỳ thực lúc đó Cố Phi đã chuẩn bị ổn thỏa Dịch Chuyển Tức Thời rồi, chỉ tiếc dùng trên việc đi cứu Lam Dịch, không phải vậy thì biết đâu có thể ngăn lại Kiếm Nam Du.

“Vậy chạy đi hướng nào? Sao không đuổi theo?” Tế Yêu Vũ tức điên hỏi.

“Cẩn thận một chút vẫn tốt hơn, đối thủ rất gian trá.” Cố Phi không tiện nói mình sợ mấy người bên này bị diệt sạch, thế thì làm tổn thương lòng tự ái người ta quá mà!

“Tức chết rồi!!” Tế Yêu Vũ giậm chân xả giận.

“Chị Tế đừng nóng giận nha, về sau có cơ hội báo thù, quần áo chị còn dính bụi bẩn nè, tôi giúp chị phủi phủi nha.” Hỏa Cầu không biết chui từ đâu ra, vươn móng vuốt ra chuẩn bị giúp Tế Yêu Vũ phủi dấu chân to tướng do Kiếm Nam Du lưu lại trước ngực. Kết quả Tế Yêu Vũ tức thì tức, còn chưa tức đến nước hồ đồ như thế, lập tức trợn trừng mắt đe dọa nhìn về phía Hỏa Cầu.

Cái tay kia của Hỏa Cầu nhanh nhảu giơ lên gãi ót mình, cười khan hai tiếng rồi nói: “Hay để cho Túy ca làm đi.”

“Hửm?” Tế Yêu Vũ trừng về phía Cố Phi.

“Móa nó!” Cố Phi căm tức liếc Hỏa Cầu, tên này dở trò bỉ ổi còn muốn kéo mình xuống nước, đúng là muốn bị chém mà.

“Rời khỏi đây trước đi đã!” Cuối cùng vẫn là Mang Mang Mãng Mãng sang đây kéo tay Tế Yêu Vũ, vừa phủi áo giúp cô ấy, vừa dẫn mấy người họ rời khỏi nơi này.

Trong một hẻm nhỏ khác, Kiếm Nam Du liều mạng chạy như điên, ba bước có hai lần quay đầu, thủy chung chưa từng thấy bóng hình màu đen kia, lòng mới dần dần bình tĩnh an ổn lại. Đoạn đường chạy thục mạng này đã rẽ tới rẽ lui mười bảy mười tám khúc quẹo, Kiếm Nam Du đoán không ai có khả năng đuổi kịp mình nữa, rồi mới thả chậm bước chân, mở kênh trò chuyện ra vội vã dò hỏi mọi người: “Tất cả mọi người đã chạy thoát chưa?”

“Chạy thoát rồi.” Mọi người trả lời, ngoại trừ Ngôi Sao May Mắn Vô Địch vừa lên liền tử trận.

Kiếm Nam Du thở phào một hơi nhẹ nhõm. Giây phút Thiên Lý Nhất Túy xuất hiện kia, gã đã cho rằng bọn họ sẽ đoàn diệt, thật sự sau khi ăn mấy lần giảm quân số trên tay Thiên Lý Nhất Túy, đã sợ hãi hùng.

“Được rồi, cung tiễn thủ kia là ai?” Kiếm Nam Du mắt sắc, mặc dù chỉ liếc sơ qua trước khi đi, cũng đã nhìn ra thuật bắn tên của Đoạn Thủy Tiễn không giống bình thường. Vô luận là mũi tên bức lui Thiên Lý Nhất Túy, hay là trong nháy mắt bắn trúng ba người liền, đều thực hiện tương đối đặc sắc.

“Là nhóm người tôi quen được trong khi theo dõi Thiên Lý Nhất Túy, đang nói muốn anh tới gặp mặt kìa!” Giao Thủy nói.

“Là ai vậy?” Kiếm Nam Du biết thân phận của những người như bọn họ cũng không được thích, cho nên đều cố gắng hạn chế giao tiếp với người khác, bảo vệ cẩn thận mấy anh em nhà mình.

“Cung tiễn thủ nói tên mình là Đoạn Thủy Tiễn, đã từng liên lạc với cậu á?” Giao Thủy nói.

“Ồ… hình như đúng vậy.” Giao Thủy vừa xác nhận, Kiếm Nam Du thật ra đã nhớ tới, đích xác có một người chơi có ID Đoạn Thủy Tiễn liên tiếp gửi mấy phong thư cho mình mấy ngày gần đây. Viết rõ ràng ý đồ trong thư, bọn họ muốn đối phó Thiên Lý Nhất Túy, hỏi Kiếm Nam Du có thể hỗ trợ giúp một phen không. Một là Kiếm Nam Du không tùy tiện tiếp vụ làm ăn từ người xa lạ, thứ hai là né Thiên Lý Nhất Túy như né tà còn không kịp, cho nên không để ý tới lá thư này, không ngờ tới có thể đụng phải trùng hợp đến vậy.

“Bọn họ ở nơi nào?” Kiếm Nam Du hỏi Giao Thủy.

“Bên phía tháp Cát Trắng.” Giao Thủy nói.

“À, để tôi qua đấy.” Kiếm Nam Du hài lòng về địa điểm này. Bất đồng với những người khác, nhóm Kiếm Nam Du họp mặt, rất ít khi chọn địa phương có nhiều người khó giữ bí mật như quán rượu, bình thường đều chọn mấy góc khỉ ho cò gáy. Tháp Cát Trắng này chính là một trong những kiến trúc bình thường ở thành Bạch Thạch, xung quanh không có NPC nào, cũng không có nhiều đất trống để người chơi hoạt động, chính là loại địa điểm yên tĩnh mà Kiếm Nam Du thích nhất nha.

“Bọn tôi cũng đi hả?” Đám Hỏa Nhiên Y và Hắc Thủy đang hỏi trong kênh.

“Không cần, tôi qua trước xem thử xem, các cậu cứ cẩn thận đề phòng đi, coi chừng đụng phải Thiên Lý Nhất Túy.” Kiếm Nam Du nói.

“Được rồi.”

“Lâm Mộc, cậu đừng cắm cọc ở học viện Mục Sư nữa. Chuyện Mang Mang Mãng Mãng tạm gác lại đã.” Kiếm Nam Du dặn riêng với một người. Lâm Mộc U Mịch, là mục sư khác trong nhóm bảy người của Kiếm Nam Du. Ở trong kế hoạch đánh cướp Mang Mang Mãng Mãng, gã được sắp xếp đến học viện Mục Sư đóng quân, chờ Mang Mang Mãng Mãng bị giết rồi sống lại, sau đó tiếp tục theo dõi sát sao hành tung.

Đây cũng cách làm việc của nhóm Kiếm Nam Du có kinh nghiệm phong phú, để mục tiêu biết được bọn họ còn tiếp tục đuổi giết ở điểm phục sinh thì sẽ rất phiền phức, cho nên nhóm Kiếm Nam Du thông thường sẽ chọn phương châm theo dõi trước không giết, có lúc còn sẽ kiên nhẫn chờ qua một tiếng đồng hồ rồi mới tiến hành lần ra tay thứ hai, nói chung là để nhằm không làm đối thủ nghi ngờ gì về tính an toàn của điểm phục sinh. Chỉ tiếc nhiệm vụ lần này tự nhiên bị đánh gãy, xem ra trong khoảng thời gian ngắn không có cơ hội ra tay nữa rồi, nên tạm thời không cần thiết an bài này nữa.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top