Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hiện Đại
  3. Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)
  4. Chương 529: Mục sư chơi cán cân.

Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)

  • 298 lượt xem
  • 2273 chữ
  • 2023-01-06 07:36:35

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

“Một gã rất kỳ quái, Đoạn Thủy Tiễn là một đám với gã, nói Thiên Lý phá vỡ cân bằng trò chơi gi đó, nên bị ức chế.” Kiếm Quỷ vừa hẹn địa điểm chạm mặt với mọi người, vừa không kịp chờ đợi bắt đầu kể đầu đuôi.

“Đúng! Quá đồng ý!!!” Chỉ với một câu nói, Ngự Thiên Thần Minh và Chiến Vô Thương đã mất lập trường rồi, Kiếm Quỷ nhận thức sâu sắc gã kia nói “Phần lớn mọi người sẽ đồng ý cái nhìn của tôi” không phải là giả, trên đời này kẻ không ăn được nho đã nói quả nho chua thật sự nhiều lắm, có thể nói ghen ghét cũng một trong những thiên tính của con người.

“Sau đó thì sao?” Hàn Gia Công Tử không để ý hai tên kia ngắt lời.

“Sau đó tôi có tranh chấp với gã, bàn luận không nhất trí được, cuối cùng bọn họ động thủ.” Kiếm Quỷ nói.

“Vấn đề ở chỗ, muốn ức chế Thiên Lý phải đi tìm Thiên Lý chứ, tìm cậu làm gì?” Hàn Gia Công Tử nói.

“Gã ta cho là tôi lấy được không ít chỗ tốt nhờ Thiên Lý mạnh mẽ, nếu như không đứng về phe gã, chắc cũng là đối tượng bị ức chế.” Kiếm Quỷ nói.

“Con bà nó, người kia là ai hả? Thượng đế giáng xuống nhân gian?” Cả đám đều kinh hãi thốt lên.

“Không biết.” Kiếm Quỷ trả lời, “Một mục sư cấp 36.”

“Mục sư? Thiên Lý không có lý do đắc tội mục sư mà!” Hàn Gia Công Tử giật mình.
Những người khác đều hiểu ý của câu nói này, Cố Phi chăm chỉ làm nhiệm vụ truy nã nhất định sẽ bị không ít người ghi thù, nhưng chức nghiệp mục sư này trên cơ bản không dính nổi điểm PK, dù Cố Phi truy nã trăm chục ngàn người, chưa chắc sẽ có một mục sư trong đó. Còn trường hợp có mục sư chết dưới kiếm của hắn, phần lớn là xảy ra trong hỗn chiến lúc làm nhiệm vụ, dưới loại tình huống này thì phải thuộc cảnh giới và có ý chí thế nào mới có thể quy nó vào ân oán cá nhân mà!

“Tôi cũng rất khó hiểu, như người ngoài hành tinh rớt xuống ấy!” Kiếm Quỷ nói.

“Thấy gã bảo muốn ức chế Thiên Lý, ngay cả Kiếm Quỷ được lợi từ Thiên Lý cũng phải bị ức chế, giơ cao khẩu hiệu này, không giống như là có ân oán cá nhân.” Hữu Ca nói.

“Không thể theo lẽ thường suy đoán.” Hàn Gia Công Tử nói.

“Vì sao?” Hữu Ca hỏi.

“Trải qua sơ bộ kết luận, tôi thấy gã ta 80% là người bị bệnh thần kinh.” Hàn Gia Công Tử nói.

“Anh đang nói nghiêm túc sao?” Hữu Ca toát mồ hôi.

“Lấy trí tuệ của tôi, còn cho rằng đây là giải thích hợp lý nhất, các cậu còn nghi vấn gì nữa?” Hàn Gia Công Tử nói.

“…”

“Cơ mà, trừ khử kẻ phá hoại sự công bằng, hẳn nên tìm đến công tử ông đây chứ, sao lại tìm Thiên Lý nha?” Hàn Gia Công Tử nói thầm.

“Lời đó tự anh nghĩ trong đầu là được, đừng có phát vào kênh vũ nhục con mắt của bọn này!!” Mọi người không chịu nổi, kết cục ngay sau đó chính là nhanh chóng bị cấm chỉ lên tiếng trong kênh, Hàn Gia Công Tử thân làm đoàn trưởng có quyền hạn khống chế kênh dong binh đoàn đấy, mọi người lệ rơi đầy mặt.

Hết cách gửi tin nhắn, mấy người chỉ bèn vùi đầu chạy vội. Kiếm Quỷ còn có lời phải nhắc nhở mấy người, bất đắc dĩ trước kênh bị cấm, không thể làm gì khác hơn là lần lượt trò chuyện riêng: “Cẩn thận, biết tìm tới tôi, coi chừng cũng sẽ tìm tới các cậu.”

Giây phút thu được tin tức này, mấy người không hẹn mà cùng quay đầu nhìn phía sau, thấy lạnh căm căm. Bước chân không khỏi nhanh hơn trước.

Quán rượu, Kiếm Quỷ tới trước, sau đó là Hữu Ca, Chiến Vô Thương, Hàn Gia Công Tử, lại đợi nửa giờ, Ngự Thiên Thần Minh vào chỗ. Nguyên bản cậu ta là theo chân Chiến Vô Thương một chỗ đấy, nhưng đi theo chưa đầy hai ngày, tự cho là mình đã rất quen thuộc thành Lâm Ấm mà bắt đầu hành động đơn độc rồi. Kết quả hiện tại bảo cậu ta đến một địa điểm được chỉ định, cậu ta rõ có tốc độ mau trái lại tốn thêm mười lăm phút để qua đây so với người khác. Nhưng nhìn dáng vẻ khi cậu ta đến nơi, cứ như là hoàn thành một hành động vĩ đại rất cừ vậy, gương mặt tràn đầy cảm xúc thỏa mãn.

“Mọi người đều mới vừa tới nhỉ?” Ngự Thiên Thần Minh lại còn tự cho mình đến rất nhanh rồi, mọi người cạn lời.

“Được rồi, Kiếm Quỷ nói tường tận tình huống đi!” Hữu Ca không kịp chờ đợi chuẩn bị mở sổ ghi chép của anh ta ra.

“Tình huống là các người đã bị bao vây.” Đột nhiên có người chen vào trả lời, năm người đều giật nảy mình, nhìn xung quanh, quả nhiên không ít người chơi ngồi ở các bàn đã đứng lên, nhìn về phía bọn họ. Mà kẻ ngồi bàn bên nói chen vào, sau khi tháo lớp khăn che mặt đi, Kiếm Quỷ lập tức nhận ra: “Là chú mày!”

Lúc này năm người bọn họ mới biết kẻ ngồi bàn bên cạnh chính là gã mục sư trong rừng được Kiếm Quỷ nói đến.

“Đoàn dong binh quán quân thành Vân Đoan, hiệu suất làm việc hình như không có gì đặc biệt ha? Năm người tập hợp cần lâu như vậy sao?” Diệp Tiểu Ngũ nói.

Nhất thời đầu óc năm người còn hơi mơ hồ, sao vô duyên vô cớ đã rơi vào bao vây rồi. Trong kênh dong binh, Hàn Gia Công Tử phát tin hỏi: “Có ai lúc tới đây bị theo dõi à?”

Mọi người vội vàng đáp lại, hệ thống hồi phục: Đang bị che chắn…

Mọi người mới thấy điên tiết, Hàn Gia Công Tử đã nhắn thêm: “Đã bỏ lệnh cấm rồi.”

“Tin tưởng anh bạn Kiếm Quỷ đã nói khái câu chyện cho các người rồi, chúng tôi tới đây, kỳ thực là muốn xác nhận thái độ của các anh thôi, thái độ với việc Thiên Lý Nhất Túy phá vỡ cân bằng.” Diệp Tiểu Ngũ nói.

“Tình huống này là sao?” Mọi người trong kênh khẩn trương thảo luận.

“Không có lý do gã biết trước chúng ta tụ họp chỗ này, chỉ có thể theo dõi một trong số chúng ta, sau đó được dẫn đến đây.” Hàn Gia Công Tử nói, “Những người này muốn xếp người mai phục rất dễ dàng, ra ra vào vào quán rượu sẽ không có ai quá chú ý.”

“Gã ta che mặt ngồi bên cạnh cũng không phát hiện ra…”

“Hiện nay che mặt cũng không lạ lẫm.” Kiếm Quỷ nói, “Mới chỉ thấy gã có một lần, che mặt rồi thì thật không nhận ra. Gã còn cố ý thay đổi trang bị.” Nói đến kiểu dáng phục sức trong game vẫn được tính là đơn điệu, đi trên đường không có người mặc cùng kiểu mới là chuyện ly kỳ. Diệp Tiểu Ngũ dù mặc trang bị mục sư giống kiểu cũ ngồi bên cạnh, cũng chưa chắc có thể làm Kiếm Quỷ cảnh giác nữa là, huống chi bây giờ còn thay đổi toàn bộ từ trên xuống dưới.

“Làm sao bây giờ? Có thể đánh ra sao?” Hữu Ca hỏi, kinh nghiệm chiến đấu của anh ta không được tốt lắm, vụ phán đoán tình hình quyết đấu trước mắt, anh ta không so được với mấy người khác.

“Không gian quán rượu có hạn, nhiều người chưa chắc đã chiếm ưu thế, chỉ sợ bên ngoài còn có người.” Chiến Vô Thương nói.

“Bất kể thế nào, xông ra ngoài trước hãy tính đi!!” Ngự Thiên Thần Minh vừa tới còn chưa ngồi nóng đít đâu.

“Nè, mấy người các anh, có nghe tôi nói không?” Diệp Tiểu Ngũ thấy tầm mắt của mấy người nhìn tới nhìn lui, lại không lên tiếng, hiển nhiên là đang dùng kênh trò chuyện riêng, câu hỏi vừa rồi của mình cư nhiên bị mấy người bọn họ cho ra ngoài tai hết.

“Tập trung cửa bên phải, làm sao phối hợp không cần tôi dạy nhỉ? Chờ tôi ra lệnh.” Hàn Gia Công Tử nói, rốt cuộc chuyển tầm mắt về phía Diệp Tiểu Ngũ: “Chú mày có gì muốn nói?”

“Tôi muốn nghe xem quan điểm của các người về cân bằng.” Diệp Tiểu Ngũ nói.

“Cân bằng? Trên thế giới có thứ này hả?” Hàn Gia Công Tử hỏi mọi người.

Mọi người vội vã phối hợp, bốn miệng một lời: “Không có.”

“Thấy chưa!” Hàn Gia Công Tử ngắm trở về Diệp Tiểu Ngũ, “Tôi đây anh tuấn thế này, chú xấu như vậy, thử nói cho tôi biết cân bằng ở đâu coi.”

Ba người đám Hữu Ca vừa lau mồ hôi lạnh vừa nhìn lén Kiếm Quỷ, nói thế không sợ Kiếm Quỷ để bụng hả trời? Dù sao Kiếm Quỷ xấu cũng là một sự thực tương đối nhạy cảm đó nha. Mà gã mục sư trước mặt tuy có tướng mạo không tính là đẹp trai ngời ngời, nhưng không thể bảo là xấu, nghe Hàn Gia Công Tử nói giống như đang nhằm vào Kiếm Quỷ vậy.

Kết quả Kiếm Quỷ không hề phản ứng khác thường gì với câu nói ấy, mà Diệp Tiểu Ngũ có vẻ cũng làm lơ, cười một tiếng rồi hỏi: “Nói như vậy, anh cũng cho rằng Thiên Lý Nhất Túy là sự tồn tại hợp lý?”

“Đương nhiên rồi.” Hàn Gia Công Tử nói, cũng bổ sung một câu: “Tôi mới là tồn tại không hợp lý.”

“Aaa, đừng nói chuyện với gã nữa, chúng ta đánh ra đi!!!” Mấy người khác trong kênh phát điên rồi.

Diệp Tiểu Ngũ lắc đầu, tầm mắt bỏ qua Hàn Gia Công Tử, rơi xuống thân ba người còn lại: “Thế các người thì sao?”

“Tôi không biết bạn dựa vào cái gì nhận định Thiên Lý là tồn tại không hợp lý, nếu như là bởi vì thân thủ võ thuật của cậu ấy, người như vậy trong trò chơi lại không chỉ một mình cậu ấy mà, như Đoạn Thủy Tiễn bên cạnh bạn đó, không phải cũng là thế ư?” Trả lời gã là Hữu Ca.

Diệp Tiểu Ngũ nói: “Cân bằng đương nhiên không phải là yêu cầu thế lực ngang nhau tuyệt đối, giống như một cái cán cân vậy, có lay chuyển nghiêng trái nghiêng phải một chút, chung quy vẫn sẽ về trạng thái cân bằng; nhưng mà, nếu như một bên tăng đặt thêm vật nặng quá khổ, cả cán cân sẽ bị lật úp, đây mới thực sự là đang phá vỡ cân bằng.”

“Cho nên bạn cho rằng Thiên Lý chính là vật nặng quá khổ này?” Hữu Ca hỏi.

“Không sai.”

“Ok, đã hiểu.” Hữu Ca gật đầu.

“Vậy cái nhìn của anh như thế nào?” Diệp Tiểu Ngũ hỏi.

“Tôi không cái nhìn, tôi chỉ là hỏi thăm cho rõ thôi. Bạn cứ tiếp tục.” Hữu Ca không chuẩn bị để ý Diệp Tiểu Ngũ nữa, an tâm chờ Hàn Gia Công Tử ra chỉ lệnh.

“Thế còn hai người thì sao?” Diệp Tiểu Ngũ nhìn về Chiến Vô Thương và Ngự Thiên Thần Minh sau cùng.

“Khụ, nói lý luận linh tinh gì đó, rất đau đầu, hơn nữa rất buồn nôn.” Chiến Vô Thương nói.

“Đúng đấy, bọn này mặc kệ mấy thứ ngổn ngang đó, nói chung chơi với Thiên Lý, có trang bị ngon xài.” Ngự Thiên Thần Minh giơ chân phải đạp lên bàn, khoe giày của cậu ta cho Diệp Tiểu Ngũ xem.

“Đôi này của cậu không phải, cậu cà được giày đã đổi với Tế Yêu Vũ rồi.” Kiếm Quỷ nhắc nhở Ngự Thiên Thần Minh, đôi của cậu ta đang đi không phải Đôi Giày Truy Phong.

“Ấy quên, ấy quên.” Ngự Thiên Thần Minh thu chân.

“Hơn nữa, có thể quen mấy cô nàng nữa…” Chiến Vô Thương nói.

Trong đầu Ngự Thiên Thần Minh lập tức nhớ tới một đống cô gái xinh đẹp muôn màu trong Trọng Sinh Tử Tinh, không khỏi bật cười “he he”, vô cùng hèn mọn.

“Ha hả, nếu như chỉ là vì một vài chỗ tốt, tôi nghĩ tôi cũng có thể giúp các người, hơn nữa còn là thứ các người không tưởng tượng nổi, Thiên Lý Nhất Túy đều không thể lấy được.” Diệp Tiểu Ngũ nói.

Kiếm Quỷ nhất thời có chút hồi hộp, hai tên Ngự Thiên Thần Minh và Chiến Vô Thương này, nhìn thế nào cũng không giống là người kiên định.

Quả nhiên, Chiến Vô Thương sáng mắt lên: “Nghe không tệ đâu! Có chỗ tốt gì?”

“Nói thí dụ như, các anh muốn lấy được loại trang bị gì, loại kỹ năng nào, tôi đều có thể nói cho các anh biết cách lấy được, so tình báo mà tôi biết, Hữu Ca, những gì anh biết chỉ là một góc của tảng băng chìm thôi.” Diệp Tiểu Ngũ rất tự tin nói.

“Vậy à…” Chiến Vô Thương ra vẻ lung lay.

“Nhưng còn có một vấn đề rất quan trọng.” Ngự Thiên Thần Minh nói, “Bọn tôi không quen chú mày nha!”

“Đúng vậy, không quen.” Chiến Vô Thương nói, “Tôi cảm thấy mình thân với Thiên Lý hơn.”

“Đương nhiên, thân thiết dễ nói chuyện, chơi cùng Thiên Lý vẫn hơn mà!” Ngự Thiên Thần Minh nói.

“Hai người này…” Kiếm Quỷ vừa bực mình vừa buồn cười.

“Nếu đã thế, vậy thì gặp lại sau đi, mục sư thích chơi cán cân.” Hàn Gia Công Tử đứng dậy.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top