“Thiên Lý dẫn tới thì gọi là không công chính? Vậy ai lại được kêu công chính? Công chính hay không, người nào định đoạt? Bạn à?” Kiếm Quỷ hỏi.
“Công lý ở lòng người, Thiên Lý Nhất Túy có phá vỡ cân bằng hay không, không được định đoạt từ bất kì ai, nhưng tôi tin tưởng đại đa số người nhận thức sự khoa trương của hắn, đều sẽ nhận định hắn là kẻ phá vỡ cân bằng.” Mục sư rất tự tin nói.
Kiếm Quỷ cười nhạt một tiếng: “Đó chẳng qua là đại đa số mọi người không thể chấp nhận người khác mạnh hơn mình, nói trắng ra là không ăn được quả nho liền bảo quả nho chua thôi.”
“Xem ra chúng ta nói chuyện thật sự không đạt được nhất trí rồi, anh để tôi rất thất vọng.” Mục sư nói.
“Bạn cũng làm tôi thất vọng lắm đấy, xem ra ý đồ của bạn là đến khuyên tôi nhập bọn? Chẳng qua có vẻ tài ăn nói của bạn cũng không tốt như bạn tưởng tượng ha! Ngay cả tên kém ăn nói như tôi, biện luận với bạn cư nhiên không rơi xuống hạ phong, thực sự khó gặp.” Kiếm Quỷ nói.
“Anh đã hiểu rõ ý đồ chúng tôi đến đây, vậy tôi hỏi anh một lần cuối cùng thôi. Anh có đồng ý nhận rõ sự tồn tại của Thiên Lý Nhất Túy là phá vỡ sự cân bằng cực lớn, tới bên bọn tôi cùng ức chế hắn phá hoại không?” Mục sư nói.
“Hừ!” Kiếm Quỷ cười lạnh một tiếng: “Tôi tuyệt đối tán thành sự tồn tại của Thiên Lý, hơn nữa sẽ kiên định làm đồng bọn mãi đứng bên cậu ấy.”
“Hừ!” Mục sư cũng đang cười lạnh, “Anh kiên định đứng bên phía Thiên Lý như vậy, chẳng phải là cho rằng có thể thu hoạch được lợi ích lớn hơn từ hắn ư? Đôi chủy thủ của anh, Bóng Mờ Tập Kích của anh, trận doanh của anh, có cái nào thu được không phải là nhờ Thiên Lý chứ? Trên thực tế, tôi có thể giúp anh đạt được nhiều lợi ích thực tế hơn, nói thí dụ như, bây giờ anh đang phiền não vì không có cách gì để từ bỏ nhiệm vụ hằng ngày của trận doanh nhỉ? Kỳ thực, muốn từ bỏ, vẫn có cách. Thế nào, muốn nghe không?”
Kiếm Quỷ nhìn gã mục sư này, nhìn nụ cười tràn đầy tự tin kia, lắc đầu: “Tôi từng tuổi này rồi, thật không nên trực tiếp mắng chửi người khác, thế nhưng, tôi thật sự là nhịn không được. Tên thần kinh nhà mày, dẹp cái dáng vẻ thượng đế tùy tùy tiện tiện khẳng định suy nghĩ trong lòng người khác đi! Tao nói một lần cuối cùng cho mày biết, tao tuyệt không cho rằng Thiên Lý là tồn tại không hợp lý, tao cũng có thể nói cho mày rõ, mục tiêu của tao, chính là muốn trở thành loại tồn tại không hợp lý này! Còn về mày, tao chỉ nghĩ tới bốn chữ: người ngoài hành tinh.”
Kiếm Quỷ nói xong thì muốn rời đi, nhưng nghe thấy mục sư sau lưng rất chi tiếc nuối nói: “Nếu như vậy…”
Đoạn Thủy Tiễn đằng trước nhấc tay lên, Lục Liên Nỏ Tiễn đã chỉ hướng Kiếm Quỷ.
“Anh lấy được nhiều chỗ tốt từ biểu hiện biến thái của Thiên Lý Nhất Túy lắm, vì duy trì cân bằng cho cả trò chơi, chúng tôi không thể làm gì khác hơn là thu hồi chúng, anh yên tâm, chúng tôi sẽ không quá phận, sẽ chỉ thu hồi ‘Bóng Mờ Tập Kích’, ‘Tinh Thông Hai Tay’ và trận doanh của anh.” Mục sư nói.
“Mấy thứ này, mày nói thu hồi là có thể thu hồi à?” Kiếm Quỷ hỏi.
“Rất đơn giản, chỉ cần anh rớt xuống dưới cấp 40, chúng đều sẽ biến mất toàn bộ…” Mục sư nói.
“Thì ra là thế.” Kiếm Quỷ bừng tỉnh, kỹ năng Tinh Thông Hai Tay, không phải đạo tặc bình thường có thể có được, mà trận doanh xem ra cũng là quyền hạn người chơi chuyển chức mới có, rớt cấp, những thứ đó đều tự động biến mất hết, không nghĩ tới gã ta lại có ý tưởng hành động theo hướng này.
“Tôi thật không nghĩ thông.” Kiếm Quỷ đột nhiên hỏi chuyện, “Loại người điên này, sao anh lại đi cùng với gã thế?” Suy cho cùng, Kiếm Quỷ vốn tương đối thưởng thức tác phong của Đoạn Thủy Tiễn, sau khi phủ định sự hoài nghi với anh ta xong, càng cảm thấy người này cũng được đấy, không nghĩ tới lại chơi chung với kẻ không giải thích được bằng lẽ thường kia, nhìn nhìn, có vẻ còn nghe lệnh gã nọ nữa.
“Giống cậu thôi, tôi cũng chỉ kiên định đứng bên bạn mình.” Đoạn Thủy Tiễn cũng không nói nhiều.
“Thì ra là thế, hiểu được.” Kiếm Quỷ gật đầu, “Vậy thì cám ơn anh.”
“Cám ơn tôi?” Đoạn Thủy Tiễn khó hiểu.
“Thế này thì, tôi lại có cơ hội hoàn thành nhiệm vụ thường ngày!” Lời này vừa dứt, Kiếm Quỷ đã bất ngờ xuất thủ, dùng đúng chiêu Bóng Mờ Tập Kích mạnh nhất của hắn, hai tay chắp lại, đâm về phía Đoạn Thủy Tiễn.
Gần như vậy, Đoạn Thủy Tiễn đã rất khó chạy trốn, sau đó gã cũng không di chuyển, mà chỉ mau chóng ngồi xổm xuống, cũng cố gắng khom thấp hết sức, đằng sau hai người, mục sư nở nụ cười khinh miệt.
Nhược điểm lớn nhất của Bóng Mờ Tập Kích, không phải cái bóng là dưới ánh mặt trời, cũng không phải cần khoảng cách chạy nước rút, mà bởi vì người sử dụng vũ khí là chủy thủ quá ngắn, cho nên trong quá trình đánh tới, không đâm được góc quá thấp.
Lúc này Kiếm Quỷ đã nhận ra được vấn đề này, trong nháy mắt Đoạn Thủy Tiễn ngồi xuống, hắn đã nghĩ khom lưng giơ thấp cánh tay, kết quả lại phát hiện dù làm đến cực hạn, Đoạn Thủy Tiễn vẫn không ở vị trí mình có thể với tới.
Đây có thể tính là biến cố bất ngờ xảy ra với Kiếm Quỷ, Sát chiêu có lòng tin nhất, lại đã bị hóa giải vô hình như vậy. Thân hình Đoạn Thủy Tiễn hạ cực thấp, thấp đến mức như con nhện xòe chân ra sắp nằm sát xuống đất luôn rồi, đã như thế, gã vẫn giơ cánh tay mình lên.
Ánh sáng lạnh chợt lóe.
Khoảng cách gần thế này, Kiếm Quỷ lại không có phản ứng nhanh lẹ của Cố Phi, trúng tên là tất nhiên.
Chỉ có điều lực công kích mũi tên của Đoạn Thủy Tiễn không được tốt lắm, điểm ấy Kiếm Quỷ nhớ rõ.
Hôm đánh nhau ấy, Cố Phi ăn một mũi Thư Kích ngay trán của Đoạn Thủy Tiễn còn xông lên, bị đám Lộ Kha mắng hồ đồ. Trên thực tế trước đó, Kiếm Quỷ trúng một mũi tên trước Cố Phi, Cố Phi đã trò chuyện riêng hỏi hắn, hai người thử ước tính lực công kích của Đoạn Thủy Tiễn, đánh giá đại khái ra sát thương có thể có khi gã dùng kỹ năng Thư Kích mạnh nhất.
Cho nên, Cố Phi không tránh không né cứ thế xông thẳng kỳ thực không phải hành động liều lĩnh, Đoạn Thủy Tiễn tạo sát thương bao nhiêu đã trong tính toán của hắn rồi, hắn biết mình hoàn toàn không có khả năng chết, đây chính là một cơ hội cực tốt để áp sát đến gần Đoạn Thủy Tiễn.
Cố Phi diễn phi thường thành công, mà Kiếm Quỷ vừa rồi dám can đảm phát động công kích dưới tình huống Đoạn Thủy Tiễn chĩa nỏ vào mình, chính là đoán chắc Đoạn Thủy Tiễn không có năng lực giết mình ngay, cho nên dù hắn trúng một mũi tên, kẻ bị giết ngay cũng là Đoạn Thủy Tiễn sắp bị Bóng Mờ Tập Kích của Kiếm Quỷ đột ngột giết đến.
Tính tới tính lui, không tính được Đoạn Thủy Tiễn có thể né tránh.
Điểm thiếu hụt ấy, Cố Phi cũng không nhìn ra. Bởi vì hắn không biết kỹ năng này hệ thống có hạn chế tư thế, với sự mềm dẻo và tính sáng tạo cao của Cố Phi, thì bảo hắn chống tay trên mặt đất rồi dùng ra Xung Phong liều chết đều được, cho nên hoàn toàn không nghĩ tới chiêu này lại có một lỗ thủng như vậy.
Kiếm Quỷ trúng tên đã không nghĩ tiếp tục tiến công nữa, thuận thế lăn mình một góc 180°, Bóng Mờ Tập Kích cực kì cao tốc, bất thình lình phóng về phía tên mục sư kia.
Kiếm Quỷ biết, chiêu này tuy có khuyết điểm như thế, nhưng Đoạn Thủy Tiễn có thể tránh thoát, là do đã bao gồm nhân tố phản ứng và độ nhanh nhẹn của gã, gã mới có thể né, không có nghĩa là ai cũng có thể né, ví dụ tên mục sư chỉ có cấp 36 này. Kiếm Quỷ trong quá trình nói chuyện đã thi triển Thuật Giám Định với gã, cấp 36, trang bị bình thường, dù gã cũng là người biết võ như Cố Phi đi nữa, thiếu trang bị và đẳng cấp tăng thuộc tính lên, thân thủ mau cũng không mau đến đâu nổi. Logic này y chang nếu Cố Phi không có kiếm Ám Dạ Lưu Quang và Ám Dạ Linh Bào, lực sát thương sẽ thấp như không có ấy. Game mà, kiểu gì vẫn cần đẳng cấp và trang bị chèo chống.
“Gã có thể trốn không?” Kiếm Quỷ nghĩ.
Thoạt nhìn không thể! Kiếm Quỷ thấy được sự kinh ngạc trong mắt đối phương.
Tên mục sư xác thật rất kinh ngạc, gã không nghĩ tới Kiếm Quỷ dĩ nhiên có thể thay đổi 180⁰ tiếp tục thi triển Bóng Mờ Tập Kích trong giây phút khẩn cấp.
Gã biết rõ quy tắc của kỹ năng, biết kỹ năng này không có nói sau khi thay đổi phương hướng thì nhất định sẽ bị cắt đứt, chỉ cần kỹ năng vẫn còn thời gian, di chuyển đổi hướng đủ liền mạch, kéo dài sử dụng không phải là không thể.
Chỉ là gã không ngờ tới kỹ năng cấp 60 này, lại có thể thực hiện đổi hướng hoàn mỹ trong tay một thích khách cấp 40 như vậy, đã thế còn là thay đổi khoa trương những 180⁰. Với thuộc tính hiện tại của anh ta, làm sao thực hiện được loại kỹ xảo này?
Gã không có thời gian suy nghĩ nhiều như vậy, cho dù Bóng Mờ Tập Kích có chỗ thiếu hụt, nhưng phương diện tốc độ là hàng thật giá thật đấy. Mà mục sư Diệp Tiểu Ngũ, hoàn toàn không sở hữu thân thủ giống Kiếm Quỷ lo nghĩ, gã là một thư sinh yếu đuối thứ thiệt…
Xử gã luôn! Trong lòng Kiếm Quỷ tồn tại ý nghĩ này, tuy hắn biết có Đoạn Thủy Tiễn, khả năng mình tiếp theo cũng sẽ không có kết cục gì tốt, nhưng có thể trước khi ngỏm củ tỏi có thể tiễn gã đáng ghét này đi trước, cũng rất vui rồi. Chỉ tiếc mọi người không thể sống lại ở cùng một điểm phục sinh, nếu không… thưởng thức vẻ mặt của gã ta sau đó cũng rất thú vị mà.
Kiếm Quỷ cho rằng mình sẽ đắc thủ, nhưng hắn chợt nhìn thấy phía sau tên mục sư nọ có cái gì lòe ra.
“Là gì vậy?” Trong đầu Kiếm Quỷ vừa mới lóe lên ý nghĩ này, đã cảm thấy sau ót “cốp” một tiếng, thân thể như đột ngột cúp điện vậy, bỗng bất động chết cứng tại chỗ.
“Muộn Côn…” Kiếm Quỷ vô cùng kinh ngạc.
Bị người lén đập một Muộn Côn cũng không ngạc nhiên, nhưng làm cho Kiếm Quỷ kinh ngạc là đối phương có thể chạy tới sau lưng đập một gậy cho mình khi đang thi triển Bóng Mờ Tập Kích, ngoại trừ Dịch Chuyển Tức Thời của Cố Phi ra, Kiếm Quỷ thực sự nghĩ không ra còn có ai có thể có tốc độ di chuyển nhanh như vậy.
“Là thứ chợt lóe lên sau lưng mục sư kia sao?” Kiếm Quỷ nghĩ. Hắn không có sức quan sát xuất sắc như Cố Phi, nếu như là Cố Phi, chợt thoáng qua với tốc độ cao vừa rồi, đã đủ để hắn thấy rõ đó là một đạo tặc Tật Hành vòng ra sau lưng.
“Nguy hiểm thật…” Kiếm Quỷ nghe được có người đang nói chuyện từ sau lưng, “Lòng bàn tay tôi đều toát mồ hôi, nhanh quá.”
“Chẳng kịp cũng không cần lo, tôi rớt một cấp không có vấn đề gì lớn.” Diệp Tiểu Ngũ cười nói.
Theo sau, Kiếm Quỷ đã cảm thấy lưng mình hơi nhói đau, hắn không kịp quay đầu xem người kia là ai, đã bị người ta vô tình đưa về chầu ông bà. Thư Kích gần xịt của Đoạn Thủy Tiễn mặc dù không đủ để giết ngay trong một chiêu, nhưng sát thương là hàng thật giá thật, Kiếm Quỷ thực sự vô lực chống lại hai người cùng bắn giết phạm vi gần.
“Tình huống này phải mau nói cho Thiên Lý mới được!!” Kiếm Quỷ sống lại ở Công hội đạo tặc, ngay cả một giây đồng hồ cũng không dành để đau lòng vì mình rớt cấp, hắn lập tức kéo thanh bạn bè ra, nhưng liền bật cười.
Vào thời gian này, Cố Phi sao online chứ?
“Vẫn thông báo những người khác trước vậy.” Kiếm Quỷ nghĩ, vội vàng nhắn tin ở trong kênh dong binh: “Xảy ra chuyện lớn.”
“Bao lớn?” Mấy tên vô tâm vô phổi như Chiến Vô Thương và Ngự Thiên Thần Minh, trả lời tin nhắn luôn luôn rất nhanh, nhưng vĩnh viễn không đúng trọng điểm.
“Tôi mới chết.” Kiếm Quỷ nói thế để có bầu không khí nghiêm túc.
“Sao vậy?” Đội trưởng lên tiếng, những người khác vì không bị khinh bỉ, vội giữ yên lặng trong kênh.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận