Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hiện Đại
  3. Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)
  4. Chương 519: Đối thủ đáng quý

Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)

  • 403 lượt xem
  • 2292 chữ
  • 2022-08-31 21:48:26

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Con phố yên ắng, thỉnh thoảng cũng có người chơi đi qua, nhưng chỉ cần không mang mũ cũng không che mặt, bước chân vênh váo hống hách, đều không phải là thành viên Cực Độ Thâm Hàn. Công hội Cực Độ Thâm Hàn hiện nay trừ nhóm con gái dưới cờ Lộ Kha không muốn vẽ mặt quỷ thế kia, thì mọi người đều hóa trang giống nhau hết rồi. Mặc dù trong rừng cây chơi vui vẻ, nhưng cái mặt quỷ đó thực sự không tiện khoe ra trước mặt công chúng, cho nên người người vừa ra khỏi cánh rừng liền đội mũ che mặt, chuyên chọn đi đường vắng, lấm la lấm lét.

Đúng sáu giờ ba mươi phút.

Thời gian từ lúc tới đây mai phục đến nay đã trôi qua nửa tiếng, đầu phố bên kia xuất hiện bóng hình lén lút mà bọn Cố Phi mong ngóng. Kiếm Quỷ sau khi ngó thấy, lập tức la lên trong kênh đội: “Mục tiêu xuất hiện, nhưng tình huống có biến!”

“Tình huống thế nào?” Mọi người bên kia hỏi.

“Gã không có đi một mình.” Kiếm Quỷ nói.

Trên nóc nhà, Cố Phi cẩn thận từng li từng tí ló đầu ra, chỉ có thể thấy được nửa thân người trên nửa đường phố. Đi chính giữa quả thật là Đoạn Thủy Tiễn không sai được, mà chung quanh gã, lại có mấy tên người chơi khác.

“Nhất định là tên khốn kiếp Thủy Thâm nhiều chuyện, kêu mấy người đó đến bảo vệ gã.” Lộ Kha nghiến răng.

“Kỳ thực cũng không sao, chỉ cần một cái nhấc tay…” Cố Phi nói.

“Sao vậy được.” Kiếm Quỷ vội cản, hắn đương nhiên hiểu được ý Cố Phi, nhưng mọi người làm nhiều chuyện thế này, nói cho cùng là vì bảo vệ Thủy Thâm, còn thêm các anh em trong hội cậu ta. Nếu cứ tùy tiện hi sinh một nhóm người như vậy, Kiếm Quỷ không làm được.

“Các người quyết định đi, xong rồi nói cho tôi biết…” Cố Phi móc kiếm ra đặt ngay bên người, hắn quyết định an tâm làm kẻ làm công. Nào là công hội rồi lại anh em, quá phức tạp, hắn không có tình cảm với những người này như nhóm Kiếm Quỷ và Lộ Kha, cho nên vẫn không phát biểu ý kiến thì tốt hơn.

“Tiểu Thiên, bồ thấy thế nào?” Lộ Kha hỏi ý kiến tổng tham mưu của lần hành động này – Tịch Tiểu Thiên.

“Hở… các người quyết định đi!” Tịch Tiểu Thiên cũng không quan tâm.

Vì vậy chỉ còn lại hai người Kiếm Quỷ và Lộ Kha rối rắm tại chỗ, khi mục tiêu càng ngày càng gần.

“Ra tay đi!” Lộ Kha đột dưng cắn răng phát ra tin nhắn.

“HẢ?” Kiếm Quỷ lấy làm kinh hãi, ý kiến của hắn là muốn từ bỏ lần này, không ngờ tới Lộ Kha hôm nay không có ăn ý với hắn.

“Đám đồ ngốc này, cho ăn bài học cũng tốt.” Lộ Kha nói.

“Nhưng mà…” Kiếm Quỷ còn muốn nói điều gì, lại không nghĩ rằng Cố Phi đã đứng lên khỏi nóc nhà, thân hình thoăn thoắt nhảy xuống dưới.

“Kiếm Quỷ, cậu không cần ra tay đâu, để tôi là được.” Thời điểm Cố Phi gửi tin nhắn này, mọi người trên phố tự nhiên cũng đã phát hiện hắn, xôn xao khắp chốn.

Nhưng vào thời điểm này thì Kiếm Quỷ sao có thể lựa chọn lảng tránh chứ? Không nói thêm gì nữa, xoay người đi ra từ sau đống bao tải, bình tĩnh đến đứng bên cạnh Cố Phi.

“Tìm gã ta, những người khác không liên quan có thể đi rồi.” Cố Phi chỉ Đoạn Thủy Tiễn, nhắc nhở trước đã là một thói quen của Cố Phi.

Không ai lùi bước, mọi người ngược lại bước lên nghênh đón.

Cố Phi quay đầu nói với Kiếm Quỷ: “Cậu nhìn đi, cho họ sự lựa chọn, chính họ chọn con đường chết này, cho nên, không cần cảm thấy có gánh nặng.”

Kiếm Quỷ cười khổ, đây đâu tính là lựa chọn gì chứ! Làm sao có ai nghe được một câu nói như thế rồi cứ vậy giả ngu rời đi đâu.

“Hừ, chết là mày mới đúng nhỉ? Hội trưởng sớm đã đoán được tụi mày có thể còn trở lại.” Một người đối diện cười nhạt.

“Anh ta đoán được á? Vậy còn gọi mấy người tới, bình thường quan hệ của mấy người với anh ta không tốt lắm hả?” Cố Phi cầm góc áo lau kiếm, nãy đặt trên nóc nhà có hơi dính bụi, so với áo choàng pháp sư mà hắn không hề ưa thích, Cố Phi quan tâm vũ khí của mình có đủ lóe sáng hơn cơ.

“Hãy bớt sàm ngôn đi!” Đối phương quát một câu chói tai, dẫn dắt vài anh em xông tới. Xem tổ hợp chức nghiệp của những người này, có thể thấy được đội ngũ này xác thực có chuẩn bị trước. Chiến sĩ, đạo tặc, cung tiễn thủ, pháp sư, mục sư, kỵ sĩ, ngoại trừ võ gia ra, sáu chức nghiệp lớn này là thường không thể thiếu trong một đội ngũ hoàn chỉnh, đội nhân mã trước mắt đều có các chức nghiệp đó, chuyện này rất khó gặp ở thành Lâm Ấm đấy, nơi đây lưu hành tổ đội một đống Tiềm Phục Giả, sau đó những chức nghiệp khác như là tô thêm đẹp mà thôi.

“Đừng nên do dự nữa.” Cố Phi vỗ bộp bộp vai Kiếm Quỷ, sau đó tự mình làm mẫu làm tấm gương tốt, đối mặt thế công mãnh liệt như sóng cuộn về phía mình, chợt biến mất, trong nháy mắt đã dịch chuyển tới sau lưng bọn họ, khi đối phương còn mờ mịt, xoay người lăng lệ dùng một cái Song Viêm Thiểm, ba người đã hóa thành tro bụi ngay tại chỗ.

“Thực sự là không hề nương tay tí nào sao…” Kiếm Quỷ cảm thấy có chút hoảng sợ, tuy sóng vai chiến đấu với Cố Phi rất nhiều lần rồi, nhưng ít ra mỗi lần đều là kẻ địch chân chính. Lần này có hơi khác biệt, nhưng thái độ kiên quyết của Cố Phi vẫn như cũ.

Giơ tay lên liền giết ngay ba người, hơi thở giết chóc của Cố Phi thật sự quá nồng nặc, mấy người khác không khỏi run lên. Khí thế ban nãy sau một kiếm tiễn ba người đi này của Cố Phi đã không còn sót lại tí gì. Mượn lời của Tịch Tiểu Thiên, là lòng đã bắt đầu mềm yếu, do dự…

Nhưng khi nãy nói quá chết cứng rồi, bây giờ sao có thể từ bỏ để người ta khinh thường chứ, cũng phải kiên trì lên, nếu không cũng sẽ không tồn tại câu thành ngữ đâm lao phải theo lao mà.

Nhưng ngược lại Cố Phi không mượn khí thế của một kiếm vừa ra áp chế rồi hăm hở tiến lên, mà quay đầu nhìn về phía Đoạn Thủy Tiễn: “Đồng chí Lão Đoạn, bọn họ không đánh lại tôi, ân oán cá nhân thì đừng làm phiền người ta, bảo bọn họ đi mau đi.”

“Nói cũng đúng.” Đoạn Thủy Tiễn cư nhiên gật đầu đồng tình, trầm giọng nói với mấy người chơi kia: “Mọi người đi trước đi, tôi có vài lời muốn nói với người anh em này.”

“Lão Đoạn!!” Mọi người đương nhiên hiểu được dụng ý trong đó, nhưng không có ai nhúc nhích. Con người luôn thật kì lạ, khi người khác cho rằng bạn tất nhiên hẳn phải cùng chết với đối phương, thì không ai bằng lòng; mà khi người khác kêu bạn bỏ đối phương mà sống một mình rời đi, thì đứa nào đứa nấy đều biểu hiện lòng dũng cảm hào hiệp.

“Đây là chuyện riêng của tôi, không liên quan đến các cậu, các cậu đi đi.” Đoạn Thủy Tiễn nói.

“Không có khả năng, muốn đi cùng đi, muốn chết cùng chết.” Mọi người hô.

“Thôi thôi, được rồi.” Cố Phi không chịu nổi nữa, “Hoàn toàn khác với thiết tưởng của tôi nha! Vậy thì các người cùng chết là được.”

Kỳ thực Cố Phi diễn vai ác từ ban đầu là có dụng ý. Một chiêu áp chế đối phương, để khiến đối thủ thấy mình đáng sợ, sau đó dùng lời nói hạ thấp Đoạn Thủy Tiễn. Hiện tại gã ta đang bận thu mua lòng người, thì trong thời điểm này, Cố Phi dự đoán gã sẽ nhất định vô cùng phóng khoáng đối mặt Cố Phi một mình, kêu người khác trốn mau.

Chẳng qua Cố Phi đoán trúng mở đầu, nhưng không ngờ tới cái kết thế này. Dưới tình huống như vậy mà đám bọn họ có thể hùng hồn dũng cảm vùng lên, không có ai chịu đi. Càng buồn nôn hơn là đối thoại của họ như phim truyền hình. Lòng người thực sự rất khó đoán được mà! Cố Phi thở dài liên hồi, nhấc lên từng cuộn sóng lửa, ra tay nhanh như bay, Cố Phi biết Kiếm Quỷ dù đứng ra, trong lòng chung quy vẫn đang xoắn xuýt, cho nên cũng không để hắn khó chịu, giành trước giết chết hết tất cả mọi người.

“Làm gì khổ như thế chứ!” Theo một câu than thở cuối cùng, nguyên nhóm người đã bị diệt sạch toàn quân, mọi người còn chưa đụng được đến vạt áo của Cố Phi đã về điểm phục sinh rồi. Thanh trường kiếm của Cố Phi để xuôi bên người, nhìn về phía Đoạn Thủy Tiễn.

“Thân thủ tốt thật.” Đoạn Thủy Tiễn gật đầu.

Cố Phi nhướn mày đáp: “Nhấc tay chi lao.”

“Tôi khác với bọn họ đấy.” Đoạn Thủy Tiễn bắt đầu xắn tay áo.

“Có giống hay không phải để tôi giúp anh bình xét, yên tâm, tôi sẽ rất cẩn thận.” Cố Phi giơ kiếm.

“Cậu phải biết là, ngày hôm qua cậu có thể chém trúng tôi, chỉ do cậu may mắn.” Đoạn Thủy Tiễn nói.

“Anh không đề cập tới thì tôi đã quên mất, hóa ra hôm qua tôi đã chém anh rồi.” Cố Phi gãi đầu một cái, “Vậy thì anh gặp hên rồi, tôi thường luôn có tâm đắc đặc biệt với việc chém lại người đã chém qua.”

“Hừ…” Đoạn Thủy Tiễn sau một tiếng cười lạnh, đột ngột ra tay.

Lật bàn tay lại, ánh sáng chớp lóe, một luồng sức mạnh mang theo gió rít đã đến trước mặt Cố Phi, Cố Phi vội nghiêng đầu né tránh, chợt cảm thấy xót gò má, duỗi tay sờ sờ, đã xuất hiện một vệt máu đỏ.

Nhìn lại Đoạn Thủy Tiễn, gã cũng lộ vẻ mặt kinh ngạc với việc Cố Phi có thể tránh khỏi, mà trong tay gã, không phải những cây cung dài có tạo hình đẹp đẽ khoa trương mà đám Ngự Thiên Thần Minh thường xài, mà là một bộ nỏ ngắn. Hơn nữa nhìn tay phải gã giơ ngang, tay trái thì đỡ cây nỏ, làm gì giống đang bắn tên, bảo đang nổ súng còn dễ nghe hơn.

Cố Phi chợt nhớ ra. Nếu như gã ta đúng như trong lời đồn, là quân nhân giải ngũ, có kiến thức quân sự như thế, thì đánh sáp lá cà không phải ưu thế toàn bộ của gã, mà là bắn súng! Đây có lẽ mới là thứ gã giỏi nhất. Với kỹ thuật này, người thường chưa bao giờ sờ qua súng như đám Ngự Thiên Thần Minh, đâu thể nào ở trên cùng một trình độ chứ?

Đang nghĩ ngợi, liền thấy ngón trỏ của Đoạn Thủy Tiễn lại co vào, hiển nhiên là muốn bóp cò, Cố Phi vội vàng đạp bước xoay tròn về phía bên cạnh, một vệt sáng lạnh đã bắn nhanh xuyên qua chỗ hắn đứng vừa rồi.

“Thật là tinh mắt, phản ứng nhanh!” Đoạn Thủy Tiễn bình tĩnh bình luận, tay trái vốn đỡ trước tay phải, bốn ngón tay khẽ đảo che về phía trước, vừa lúc che lại ngón trỏ tay phải, Cố Phi sẽ không thể nhìn từ cử động ngón trỏ của gã mà phán đoán gã bắn lúc nào nữa.

“Muốn đánh bại đối thủ, cách tốt nhất chính là dùng súng ngắn.” Câu châm ngôn của cha vang lên trong đầu Cố Phi ngay lúc này. Đương nhiên với trình độ võ thuật của Cố Phi hiện tại, hắn biết lời của cha chẳng qua là một phép ẩn dụ thôi, muốn nói vũ khí hiện đại hóa, sở hữu tốc độ và lực sát thương mạnh hơn võ thuật, chứ không phải bảo súng ngắn mạnh hơn võ thuật cỡ nào.

Nhưng lời này áp dụng trên người Đoạn Thủy Tiễn lúc này ngược lại có chút đúng, tốc độ của cây nỏ trong tay gã nhanh hơn cung tên của đám Ngự Thiên Thần Minh, càng chết người hơn là biên độ cử động quá nhỏ, giờ còn tay trái che mất ngón trỏ tay phải, chút xíu biên độ dao động còn lại để phán đoán cũng mất. Có tính ẩn nấp như thế, làm Cố Phi cũng cảm giác khó giải quyết.

Loại cảm giác này, gần giống như gặp được một đối thủ dùng súng trong hiện thực vậy.

Mà ở trong hiện thực, dù cầm súng cũng cần phải xem trình độ bắn súng thế nào, người thường cầm súng, mục tiêu cách mười mét còn chưa chắc bắn trúng. Mà nếu Đoạn Thủy Tiễn đã là quân nhân, vậy thì vốn tinh thông vụ này, giờ vào trong trò chơi, càng có thêm hệ thống bổ trợ mạnh mẽ, muốn đối phó gã, còn khó hơn trong thực tế nhiều.

Thế nhưng đối mặt hoàn cảnh khó khăn này, Cố Phi thế mà nở nụ cười hớn hở. Đánh với người luyện võ, trong hiện thực đi qua thăm hỏi vẫn có cơ hội, nhưng đối thủ hôm nay, thực sự là đáng quý nha! Có thể tới chơi trò chơi này, thật sự là quá hạnh phúc mà…

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top