Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hiện Đại
  3. Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)
  4. Chương 516: Sự mạnh mẽ quen thuộc.

Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)

  • 362 lượt xem
  • 2290 chữ
  • 2022-08-31 21:39:55

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

“Mọi người cực khổ rồi…” Kiếm Quỷ còn đang do dự, Thủy Thâm và Đoạn Thủy Tiễn đến gần đã bắt đầu thăm hỏi các đồng chí. Tương đối tiếc nuối là đội nhóm người chơi này không hô to khẩu hiệu “Phục vụ vì công hội” đáp lại, cho nên việc thăm hỏi này có vẻ không được hoàn mỹ lắm.

Nhưng mà chỗ đứng của Đoạn Thủy Tiễn là hoàn mỹ đó! Hoàn mỹ đến mức Kiếm Quỷ tim đập thình thịch. Vị trí này, khoảng cách này, nếu không thi triển Bóng Mờ Tập Kích sẽ mang lại cho người ta cảm giác hơi bứt rứt.

Cảm giác bứt rứt ư? Có chút không ra tay được trước mặt Thủy Thâm, hình như cũng vì cảm giác bứt rứt mà!

Thế nhưng, nếu đã lựa chọn, thì phải gánh vác được mọi hậu quả sau khi lựa chọn ấy, bắt đầu từ khi quyết định làm như vậy, đã định trước không để ý đến cái nhìn của Thủy Thâm thế nào, cậu ta có ở hiện trường hay không, hình như cũng không quá quan trọng mà nhỉ?

Huống hồ nhìn từ góc độ mục đích mình đi chuyến này, hiệu quả xử gã kia ngay mặt Thủy Thâm sẽ tốt hơn nhiều, còn có thể mang ý nghĩa gõ cảnh báo cho Đoạn Thủy Tiễn biết, khiến gã thấy được quyết tâm của mình: Mặc dù bị Thủy Thâm hiểu lầm đi chăng nữa, cũng nhất định ngăn cản kế hoạch của anh!

Ra tay! Sau mấy giây suy xét, Kiếm Quỷ đã hạ quyết tâm.

Bóng Mờ Tập Kích!!!

Một khi thi triển kỹ năng, không khí như bị xé toạc, đột nhiên có một bóng dáng màu đen bắn tới cực nhanh. Vầng sáng đặc hiệu của vũ khí cực phẩm Trường Tru Đoản Thán trong khi di chuyển với tốc độ cao chỉ còn lại một vệt xám, khiến tim người nhìn thấy đập lỡ mất một nhịp.

“Ai đó!” Tất cả người chơi theo bản năng hô to ra hai từ này, thì khi đó Kiếm Quỷ đã xông tới chỗ trước người Đoạn Thủy Tiễn chỉ còn hai mét.

Biến Mất!!!

Bóng người đột nhiên không còn, mọi người mờ mịt tại chỗ, lẽ nào mới vừa nãy xuất hiện ảo giác sao, hình như có người xông tới cực nhanh về phía này mà?

Tư duy của tất cả mọi người hoàn toàn không theo kịp tiến độ phát triển của sự việc, một giây kế tiếp sau khi bóng người biến mất, Đoạn Thủy Tiễn đột nhiên bay vèo ra ngoài, mà bóng hình kia đã hiện thân lần nữa.

“Kiếm Quỷ!” Bốn mắt nhìn nhau, Thủy Thâm nghiến răng.

“Hội trưởng!!” Mắt thấy Đoạn Thủy Tiễn bị đánh bay, mà Thủy Thâm cũng ở vị trí mà đối phương vung tay là có thể công kích được, mọi người giữ chút khoảng cách không kịp lên bảo vệ lo lắng gọi.

Từ ánh mắt ngạc nhiên, lo lắng, quan tâm của những người này, Kiếm Quỷ đột nhiên tìm dược đáp án sáng tỏ. Hắn càng tin chắc thêm về lựa chọn của mình không sai. Hắn và Thủy Thâm là bạn bè lâu năm thật, nhưng công hội ký thác và chịu tải nhiều tình cảm hơn cho Thủy Thâm, những thứ này, quyết không thể bị hủy trong tay gã Đoạn Thủy Tiễn kia.

Tia xoắn xuýt cuối cùng trong lòng cũng đã được cởi bỏ, nhưng Kiếm Quỷ không thể nở nụ cười mỉm thắng lợi, bởi vì hắn biết cú vừa rồi chưa hoàn toàn trúng.

Đoạn Thủy Tiễn phản ứng kinh người, càng nhìn ra mục tiêu công kích của Kiếm Quỷ là gã, trong chớp mắt bị công kích ấy gã đã cản được và né tránh, tuy vẫn bị đánh bay, nhưng Kiếm Quỷ rất rõ ràng, chiêu vừa rồi của mình không đạt đến mức sát thương cao nhất, bị đánh bay, có thể là cách để hóa giải lực đánh sâu vào.

Lấy lực công kích của mình bây giờ, có lẽ không đạt sát thương tối đa cũng có thể giết ngay nhỉ… Kiếm Quỷ đang mong đợi như vậy, dù sao đối phương chỉ là một cung tiễn thủ có lượng máu bèo bọt.

Mà Đoạn Thủy Tiễn bay ra ngã vào trong bụi cây, cũng chưa xuất hiện ánh sáng trắng nhấp nhoáng khi chết.

Rất đáng tiếc, cũng rất bất đắc dĩ. Kiếm Quỷ biết không ăn được bằng chiêu này, thì hắn không có năng lực ám sát chính diện Đoạn Thủy Tiễn, thân thủ của gã ta còn đáng sợ hơn hắn dự tính một chút.

Nhưng Kiếm Quỷ cũng không nổi giận vì vậy, mới một lần thôi mà, có thể có lần thứ hai, lần thứ ba…. Sau khi đánh bay Đoạn Thủy Tiễn, tuy là suy nghĩ rất nhiều, nhưng Kiếm Quỷ trên hành động không có lấy một giây kéo dài.

Tấn công một chiêu sau đó lại bị giết ngược lại? Loại thích khách truyền thuyết oanh liệt này, Kiếm Quỷ cũng không muốn nó xảy ra trên người mình. Hắn còn muốn giữ lại đẳng cấp hiện tại, tập kích Đoạn Thủy Tiễn lần thứ hai, lần thứ ba…

Kiếm Quỷ dùng Tật Hành, quay đầu đã xông ngay ra ngoài. Con đường lùi lại, hắn đã lựa chọn kĩ càng. Nhưng mới lao ra được mấy bước, đột nhiên nghe thấy một tiếng vang nhỏ.

Kiếm Quỷ căng thẳng, dưới chân càng bị kẹp chắc.

Là bẫy! Mà con đường này là hắn tỉ mỉ lựa chọn, hắn có thể khẳng định trên tuyến đườngnày không có bất kỳ một cái bẫy nào tồn tại.

Kiếm Quỷ quay đầu, hắn thấy được cung của Thủy Thâm còn nhắm ngay mình, mặt lạnh như tiền.

“Là Tên Bẫy của cậu ấy…” Kiếm Quỷ thở dài, hắn biết Thủy Thâm có một kỹ năng như thế. Quả nhiên vẫn không nên ra tay trước mặt người này mà, sự hiện hữu của cậu ta rõ là chuyện xấu, khóe miệng Kiếm Quỷ khẽ thoáng hiện một nụ cười khổ, hắn biết Tên Bẫy của Thủy Thâm là có thể liên tiếp không CD, biết mình chút nữa không muốn lừng lẫy hi sinh cũng không được. Hắn đã thấy, những người khác giương cung cài tên, đang phóng tên về phía hắn.

Rớt một cấp rồi, muốn giết Đoạn Thủy Tiễn nữa thì càng khó hơn. Đây là tiếc nuối duy nhất trong lòng trước khi Kiếm Quỷ nhắm mắt.

Tiếng vang vùn vụt liên tiếp xuất hiện bên tai, Kiếm Quỷ lại không cảm nhận được cơn đau trúng tên, càng không cảm giác được truyền tống sau khi chết. Hắn mở mắt ra, nhìn thấy một bóng người màu đen đã che chở trước mặt hắn. Cái bóng hình mạnh mẽ, quen thuộc, biến thái kia!

“Mặc quá dày, quả nhiên sẽ vướng chân vướng tay mà!” Người nọ vừa lẩm bẩm vừa nhổ một mũi tên từ đầu vai mình xuống.

“Nhưng cuối cùng vẫn có chỗ tốt này.” Tay trái giũ áo pháp sư rằn ri ra, các mũi tên liên tục rớt ra.

Mọi người há hốc mồm, cư nhiên dùng cái áo khoác đó cuốn lại toàn bộ mũi tên mọi người bắn ra. Thân thủ của Cố Phi, bất cứ lúc nào cũng sẽ làm cho não của mọi người tạm thời đứt đoạn.

“Hiện tại tâm trạng của tôi không tốt lắm!” Ném áo khoác rằn ri đi, vung tay rút kiếm. Mũi kiếm nhoáng qua quẹt một đường trên mặt đất, tạo ra làn gió cuồn cuộn thổi bay lá khô, vạch ra một vòng tròn xinh đẹp.

“Đây là vòng kiếm tôi vạch ra, kẻ bước vào, chết.”

Đã từng một thời, Cố Phi cũng từng phô trương cao điệu như thế ở thành Nguyệt Dạ, mục đích chỉ là vì hù dọa người khác sau đó thuận lợi thoát đi. Nhưng mà lần này, hắn rất nghiêm túc, cho dù Thủy Thâm lúc này đạp vào, Cố Phi cũng sẽ không hề nương tay, kẻ bước vào trong vòng, chính là kẻ địch, không hề bàn tình cảm.

“Móa, giả vờ ngầu lòi gì chứ!” Có người lập tức chửi bậy cãi lại.

Một tia sét từ trên trời giáng xuống, biến mất.

“Không phải là giả vờ, mà là thực lực.” Cố Phi chỉ kiếm vào nơi gã chửi bậy biến mất.

Tay giương cung của mọi người đều run lên. Không biết bắn tên qua đó, có tính là bước vào vòng kiếm của hắn hay không? Mọi người theo bản năng suy nghĩ vấn đề này, đương nhiên bấy giờ để ý từng câu chữ không có ý nghĩa gì cả, đứa bạn oanh liệt vừa chết cũng có đạp vào trong vòng đâu, chẳng phải vẫn bị xử đẹp ngay hay sao.

Không ai dám có thêm hành động tùy tiện gì, mọi người cùng nhìn về phía Thủy Thâm.

“Các cậu nghĩ mình còn có thể chạy thoát sao? Biết trong rừng cây này có bao nhiêu người phe tôi không?” Thủy Thâm biết nên là lúc bản thân lên tiếng rồi.

“Vậy anh biết trước khi giết được tôi, các anh sẽ chết bao nhiêu người sao?” Cố Phi đối chọi gay gắt.

Im phăng phắc.

“Làm hội trưởng, anh phải suy nghĩ cho anh em mình nhiều hơn.” Cố Phi nói.

Nói đến anh em, Thủy Thâm chợt nhớ tới Đoạn Thủy Tiễn bay ra ngoài, vội vàng quay đầu ngó.

“Đừng tìm làm chi, gã đang ở điểm phục sinh cơ, vị trí vừa rồi của gã quá đẹp, tôi kìm lòng không được bổ gã một kiếm.” Cố Phi nói, quay đầu nhìn sang Kiếm Quỷ: “Sẽ không trách tôi chứ? Ảnh hưởng nhiệm vụ của cậu.”

“Sẽ không, lại làm là được.” Kiếm Quỷ cười.

“Có lý.” Cố Phi gật đầu, sau đó nhìn lại phía Thủy Thâm: “Hội trưởng Thủy Thâm, hai chúng tôi bây giờ phải đi, nếu anh muốn cản cứ tới đây đi! Nhưng phải nhớ kỹ tìm ai không sợ chết đến, đỡ mất công người ta chết rồi lại về oán giận anh.”

Không nói thêm câu nào nữa, Cố Phi và Kiếm Quỷ xoay người rời đi.

“Hội trưởng!!!” Mấy người chơi khác đều nhìn không nổi nữa, công tác xúc động vừa mở, ai ai cũng khoác lên vầng sáng không sợ chết.

Thủy Thâm lắc đầu: “Bây giờ không phải thời cơ tốt nhất, muốn giết được bọn họ sẽ hy sinh cực lớn, chúng ta hiện nay không chịu nổi, đừng quên, chúng ta đang trong giai đoạn dốc hết sức chuẩn bị cuộc chiến tranh đoạn chủ thành, chuyện rắc rối này bàn lại sau.”

“Ồ…” Mọi người đáp.

“Báo cho mọi người, đừng trêu chọc bọn họ, một vài đội sẽ không phải đối thủ của hai người họ.” Thủy Thâm nói.

“Vâng!” Mấy người ở đây hiển nhiên đều đã thấy được sự mạnh mẽ của hai người, chiêu Kiếm Quỷ tập kích bất ngờ, thân thủ biến thái và giơ tay giết ngay một người bằng tia sét của Cố Phi, đều không phải thứ người chơi bình thường có thể làm được. Với phối trí mỗi một đội có 10 người của Cực Độ Thâm Hàn, xác thật không đủ hai người họ giết ấy chứ.

Vì vậy hai người đi dạo nghênh ngang trong rừng cây, người Cực Độ Thâm Hàn hèn mọn bò lết từ một nơi bí mật gần đó, ngưỡng mộ.

“Sao cậu cũng ở đây?” Kiếm Quỷ hỏi.

“Tới tìm cậu đó lão đại!” Cố Phi bó tay rồi.

“Đừng khuyên tôi nữa…” Kiếm Quỷ rất dễ đoán được ý đồ Cố Phi đến.

“Không phải, là bọn tôi có một kế hoạch mới.” Cố Phi ngắn gọn kể lại.

“À…” Kiếm Quỷ cũng vui vẻ nhìn thấy việc vạch trần bộ mặt của Đoạn Thủy Tiễn, hắn đương nhiên cũng sẽ không từ chối kế sách như thế.

“Nhưng là do ai đi thế? Hữu Ca hả?” Kiếm Quỷ hỏi, lựa chọn ai hiển nhiên là mấu chốt thành hay bại của kế hoạch này, bọn họ đã từng chạm mặt Đoạn Thủy Tiễn hiển nhiên không được, dù đến lúc đó che mặt cũng khó nói có bị bại lộ hay không, phiêu lưu quá lớn. Trừ bỏ những điều trên, có thể tin tưởng hình như chỉ có ba người khác trong đoàn Tinh Anh rồi. Nhưng mà Chiến Vô Thương và Ngự Thiên Thần Minh, một lớn một nhỏ này không đứng đắn, hoàn toàn không thích hợp việc tinh vi như vậy. Thế thì xem ra Hữu Ca là người được chọn duy nhất.

“Không phải, có dân chuyên nghiệp…” Cố Phi rất tiếc nuối tỏ vẻ, “Cô gái hồi trước từng trộm chủy thủ của cậu, còn nhớ không?”

Tuy chuyện đã xảy ra ở 500 chương trước xa xôi, nhưng việc này Kiếm Quỷ vẫn nhớ kỹ, ấn tượng quá sâu sắc rồi, hắn cũng bắt đầu tín nhiệm Cố Phi từ khi đó.

“Là cổ? Cô ấy sao lại tham gia thế?” Kiếm Quỷ ù ù cạc cạc, đối với hắn, thì Tịch Tiểu Thiên hoàn toàn là một người xa lạ.

“Đi trên đường, liền bắt gặp, sau đó Lộ Kha tìm tôi nói chuyện, cô ấy nghe thấy rồi, sau đó cô ấy liền có cách, kỳ lạ ghê ha!? Nhưng quan trọng nhất bây giờ là kỹ năng Hộp Đen Ký Ức này còn chưa có tin tức, Hữu Ca đã đi nghe ngóng.” Cố Phi nói.

“Ồ…”
Đang khi nói chuyện, hai người về tới thành Lâm Ấm.

“Được rồi, cậu đi tìm bên Lộ Kha xem kế hoạch ra sao đi!” Cố Phi xua tay với Kiếm Quỷ.

“Cậu đi đâu?” Kiếm Quỷ vội vàng hỏi. Thấy Cố Phi đang muốn chia đường đi đâu.

“Logout nha lão đại, tìm cậu cả buổi trong rừng, giờ đã là mấy giờ rồi? Ngày mai còn phải đi làm nữa đấy!” Cố Phi lắc lắc tay, xoay người rời đi. Kiếm Quỷ đứng tại chỗ, nhìn bóng lưng mạnh mẽ, quen thuộc, biến thái kia dần đi xa, biến mất ở ngã ba đường.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top