Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hiện Đại
  3. Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)
  4. Chương 503: Vẽ màu lên mặt

Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)

  • 663 lượt xem
  • 2131 chữ
  • 2021-08-07 09:25:18

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

 

Mọi người thật sự cạn lời với Hàn Gia Công Tử, tính cách anh ta ác liệt kỳ lạ. Cố Phi chẳng qua to gan giả thiết thôi, kết quả một lời thành sấm. Bây giờ nghĩ lại càng ngày càng cảm thấy có khả năng, nhưng không ai muốn đi tìm Hàn Gia Công Tử đòi chứng cứ, nhiều ngày trôi qua như vậy rồi, mọi người mới bừng tỉnh, chỉ trở thành cái cớ để anh ta khinh bỉ thôi.

“Không nên nhắc lại chuyện quá khứ nữa.” Kiếm Quỷ đau thương nói.

Cố Phi gật đầu.

“Nhất là không nên nói cho Thủy Thâm…” Lộ Kha bổ sung.

Cố Phi và Kiếm Quỷ gật đầu, hai người không khỏi nghĩ đến dáng vẻ nghiến răng của Thủy Thâm khi nhắc tới Hàn Gia Công Tử mới vừa rồi, còn chưa biết chuyện này đã hận đến vậy, nếu đổ dầu vào lửa nữa, chắc anh ta sẽ điên mất quá!

“Các cậu cảm thấy ý tưởng của tôi không được sao?” Cố Phi kéo đề tài về chuyện chính.

“Cậu cảm thấy hai cậu thầm quan sát, là có thể phát hiện được gì hả?” Lộ Kha nói.

“Ít nhiều cũng có ích, đúng không, Kiếm Quỷ?” Cố Phi nói.

“A? Đúng vậy?” Kiếm Quỷ không tự chủ đáp lời lại, sau đó phát hiện mình đã đang vô thức ủng hộ ý tưởng của Cố Phi, rõ là bẫy ngôn từ, Cố Phi cũng giảo hoạt lắm mà.

“Nếu đã vậy, tôi ủng hộ hai cậu, tôi cũng không hy vọng trong công hội tồn tại một người có vấn đề phẩm chất nghiêm trọng.” Lộ Khai nói.

“Một công hội có mấy trăm người, cô có thể đảm bảo phẩm chất mỗi người ư?” Cố Phi cười, đây đương nhiên là chuyện không thể nào, lòng người khó dò, vĩnh viễn là thứ khó bị nhìn xuyên trên thế giới nhất.

“Đây chỉ là trò chơi, mọi thứ đều rất đơn giản, giết người lung tung, đoạt quái, đoạt trang bị từa lưa, đây chính là phẩm chất không tốt. Ít nhất hội bọn tôi không có người như vậy.” Lộ Kha nói.

“Thế à? Nếu vậy thì, để bọn tôi thay cô kiểm tra xem đồng chí Đoạn Thủy Tiễn này có phải tên sở hữu phẩm chất xấu như giết người lung tung, đoạt quái, đoạt trang bị từa lưa đi!” Cố Phi nói.

“Ừa, đến đây nào, thay những trang phục này.” Lộ Kha thuận tay chỉ một đống quần áo bên cạnh, là mười bộ đồ rằn ri mới được may xong.

“Không nghĩ tới hai ta cũng có cơ hội thử thứ này.” Cố Phi cười nói với Kiếm Quỷ, nhưng lúc mặc thử rất nhanh thấy xấu hổ. Bởi vì… loại quần áo này là do chính người chơi may ra, cũng không dựa theo loại hình của trò chơi, cho nên không có bất cứ thuộc tính nào, người chơi mặc loại quần áo này, là sẽ tròng bên ngoài trang bị có thuộc tính của mình. Một áo khoác, một cái quần, vốn rất đơn giản, nhưng lại gây phiền toái cho Cố Phi, bởi vì trang bị của hắn là trường bào pháp sư, dài chấm đất như áo mưa vậy, một áo khoác bình thường, sao có thể bao trùm hết kiểu áo mưa bên trong được?

Cố Phi hơi không biết làm sao, mờ mịt nhìn Lộ Kha. Lộ Kha nhìn dáng vẻ lúng túng của hắn mà bật cười: “Cậu chờ chút đi, pháp sư có đồ riêng.” Nói xong quay đầu phân phó với mấy người chơi đang làm việc: “Tôi muốn kiểu trường bào pháp sư, thêm một món cho tôi. Giờ làm ngay luôn đi!”

Cố Phi thế mới biết mình bị cô gái này trêu ghẹo một phen. Nhưng ít nhất không cần phải động não giải quyết vấn đề có độ khó cao như vậy, Cố Phi thở phào nhẹ nhõm.

May vá trong trò chơi dù sao cũng không giống trong hiện thực cần nhiều thời gian, một bộ trường bào rằn ri đặc chế làm xong rất  nhanh, Cố Phi cầm lấy mặc vào hoàn tất, cùng Kiếm Quỷ như hai anh bộ đội, đứng bên bàn tôi nhìn cậu một chút, cậu nhìn tôi một chút, đều hơi hơi mất tự nhiên.

“Kế tiếp, chính là cái này nè.” Lộ Kha móc ra một cái hộp từ trong túi, mở ra.

Cố Phi và Kiếm Quỷ chen lên xem, một hộp màu đậm như cặn dầu vậy.

“Vẽ màu lên mặt đó!” Lộ Kha cười cười nhìn hai người.

Hai người hai mặt nhìn nhau.

“Công hội hài hòa như bọn tôi, mặt lạ hoắc rất dễ bị nhận ra. Nhưng còn may hiện nay đang phải hóa trang đặc biệt, dù người quen chạm mặt chưa chắc có thể nhận ra ngay, hai cậu buộc phải vẽ màu đó!” Lộ Kha nói.

Cố Phi và Kiếm Quỷ nhớ tới Thủy Thâm và thành viên công hội anh ta đều vẽ thành mặt quỷ hết, lúc mới vừa gặp xác thật không thể liếc mắt liền nhận ra Thủy Thâm ngay, hiệu quả thần kỳ mà Lộ Kha nói không phải hư cấu. Hai người bất đắc dĩ đành phải nắm cục bùn xanh lá chét lên mặt. Cố Phi vừa chét vừa hỏi: “Cái này làm bằng gì?”

“Cụ thể tôi cũng không nói rõ, là đặt làm bên ngoài. Tôi phát hiện người tài ba dị sĩ trong trò chơi này thật nhiều, chỉ cần bạn muốn có, không có thứ bọn họ không làm được, trò chơi thật sự vẫn có nguyên liệu. Mấy studio bây giờ đều rất coi trọng việc làm ăn về lĩnh vực này, đều tăng tuyển dụng nhân tài phương diện này, càng ngày càng giống một thế giới rồi.” Lộ Kha nói.

“Ừ ừ!” Cố Phi và Kiếm Quỷ vừa đáp lời, vừa cầm vật nọ bôi qua quýt mấy vệt trên mặt, rồi cùng nhìn nhau hỏi đối phương: “Thế nào?”

“Để tôi xem xem.” Lộ Kha kêu hai người, ngó trái ngó phải thưởng thức một hồi, tấm tắc kêu lạ rồi mới nói: “Không gạt hai người, hai người cứ thế chạy tới trước mặt Đoạn Thủy Tiễn, gã thấy liền sinh nghi ngay.”

“Vì sao?” Hai người kinh ngạc.

“Hai người không cảm thấy mình vẽ có gì khác với đám Thủy Thâm hả?” Lộ Kha hỏi.

Hai người cố nhớ lại.

“Bọn họ vẽ mặt nhiều màu hơn?” Cố Phi nói.

“Tôi cảm thấy không cần phức tạp như thế, đơn giản chút cũng được.” Kiếm Quỷ nói.

“Đúng đúng, vừa vừa phải phải là được.” Cố Phi nói.

“Cả hội đều dựa theo yêu cầu của Đoạn Thủy Tiễn để vẽ, chỉ có mình các cậu vừa phải, hai cậu không bại lộ mới lạ ấy!” Lộ Kha nói.

“Yêu cầu? Có yêu cầu gì?” Hai người khó hiểu.

“Các cậu cho rằng bôi đại mấy đường là xong? Đóng phim hả? Tôi cũng không biết nguyên lý là gì, cứ theo cách Đoạn Thủy Tiễn dạy vẽ, tối thiểu không phải bôi vài vệt, mà muốn bôi toàn bộ khuôn mặt.” Lộ Kha nói.

“Nó… là cách bôi thế nào?” Hai người hỏi.

“Lau sạch mặt hai cậu đi, tôi làm cho.” Lộ Kha nói.

Hai người tìm miếng vải lau đi hai vệt màu mới bôi lên mặt mình, vừa thấy Lộ Kha móc trong túi ra nhiều cái hộp, mở ra xem, là các loại màu đậm nhạt khác nhau, hiển nhiên vẽ mặt không chỉ dùng một màu.

“Hey!” Cố Phi bất mãn. Vẽ mặt còn cần kỹ xảo, người thường chắc chắn không biết điều ấy, nhưng cô gái này lại không nói, lấy ra một hộp trước cho hai người bôi sai, giờ lại cầm ra tất cả màu mới chính thức vẽ mặt, rõ ràng là lại trêu cợt họ mà!

“Hey cái gì mà hey! Lần trước các cậu làm hội bọn tôi thảm như vậy, tôi còn không được trả thù một phen à? Thế là nhẹ rồi. Qua đây ngồi đi!” Lộ Kha chỉ về băng ghế đối diện cô.

Cố Phi bất đắc dĩ ngồi vào chỗ của mình, Lộ Kha quệt một lớp bùn tính chét lên mặt Cố Phi, Cố Phi theo bản năng né tránh: “Ấy… cái này, hay là cô nói xem làm sao vẽ, tôi tự mình làm ha…” nghĩ đến có một cô gái dùng tay di qua di lại trên mặt mình, Cố Phi cảm thấy có chút ngượng ngùng.

“Ồ, cậu rất phong kiến nha! Thôi đi, dạy hai cậu không biết đến khi nào mới học được, cậu đừng gây phiền thêm cho tôi, không được nhúc nhích!” Lộ Kha nói.

“Chẳng phải cô cũng học từ chỗ Đoạn Thủy Tiễn ư?” Cố Phi không phục.

“Chuyện này đương nhiên con gái có thiên phú hơn cánh đàn ông rồi, cậu cũng trang điểm mỗi ngày hả?” Lộ Kha nói.

Cố Phi nhất thời cạn lời, lúc Lộ Kha bôi lên mặt hắn lần đầu, Cố Phi còn muốn lảng tránh, sau khi nghe một câu của Lộ Kha: “Đừng lộn xộn, vẽ sai rồi còn phải vẽ lại”, rốt cuộc không dám chống cự nữa.

Lộ Kha quả nhiên tô vẽ thành thạo, không mất bao lâu đã vẽ xong cho Cố Phi, rồi đi vẽ cho Kiếm Quỷ. Cố Phi ngồi ở một bên, ngay cả môi cũng bị tô, vừa khô lại chát, rất khó chịu.

Kiếm Quỷ được vẽ mặt xong hiển nhiên cũng không chịu nổi, hai người mắt lớn trừng mắt nhỏ, trong nhất thời không biết phải nói gì. Nhìn mặt mèo của đối phương, vừa muốn khóc vừa muốn cười, kết quả còn nghe giọng nói hài lòng của Lộ Kha bên cạnh: “Không tệ, khá lắm.”

“Được rồi, hai người ngồi đây một lúc đã, tí nữa giúp tôi cầm trang phục đi chạm mặt với nhóm Thủy Thâm là được.” Lộ Kha nói, cất đám hộp màu trên bàn đi, tiếp tục đi sang chỗ khác giám sát người chơi đang vội may đồ.

“Hey…” Cố Phi nhắn cho Kiếm Quỷ.

“Sao phải gửi tin nhắn?” Kiếm Quỷ nhắn lại.

“Cậu không nghĩ nếu há miệng sẽ ăn thứ này vào bụng hả?” Cố Phi trả lời.

“Chắc không đâu nhỉ?” Kiếm Quỷ nhắn trả.

“Vậy sao cậu không nói câu nào?” Cố Phi nhắn hỏi.

Im lặng, một lát sau, vẫn là Kiếm Quỷ mở miệng nói trước: “Sẽ không có chuyện gì, đám Thủy Thâm đều vẫn nói chuyện bình thường mà.”

“Không ăn vào?” Cố Phi lại nhắn tin.

“Không có.” Kiếm Quỷ nói. Trong lòng thầm cảm khái con người thực sự kỳ diệu, Cố Phi PK chém người đánh lộn đuổi giết gì đó chưa bao giờ rề rà chậm tay chậm chân, hết lần này tới lần khác lại lo trước lo sau những chuyện nhỏ nhặt này.

“Tôi thử xem…” Cố Phi mở miệng nói ba chữ, lập tức thở phào nhẹ nhõm, quả nhiên hắn không có ăn phải.

“Cô gái này…” Cố Phi thở dài liên tục, hắn có cảm giác mình bị ép buộc ấy, nhưng rõ ràng kế hoạch này từ hắn nói ra, người ta chỉ dựa theo kế hoạch hành sự thôi, việc này là phần không thể thiếu, kết quả khiến cho Cố Phi cảm giác không còn cách nào mới phải làm vậy.

“Ha hả…” Kiếm Quỷ cười cười, “Tôi biết cô ấy rất lâu, cô ấy vẫn luôn thế.”

“Rất lâu? Là bao lâu?” Cố Phi vẫn hơi tò mò quan hệ giữa Kiếm Quỷ và Lộ Kha đấy.

“Đại khái là từ khi tôi chơi game đến nay, người bạn tôi quen lâu nhất đó!” Kiếm Quỷ đáp.

“Còn lâu hơn cả Hàn Gia Công Tử?” Cố Phi hỏi.

“Lâu.” Kiếm Quỷ đáp.

“Còn so với Thủy Thâm thì sao?” Cố Phi lại hỏi.

“Thủy Thâm? Là chuyện mấy trò chơi sau khi biết Hàn Gia Công Tử.” Kiếm Quỷ nói.

“Đến cùng các cậu đã chơi bao nhiêu trò chơi vậy?” Cố Phi hỏi.

“Bao nhiêu trò chơi? Này sao nhớ được!” Kiếm Quỷ nói.

“Nói vậy xem ra các cậu cùng nhau lớn lên ở trong thế giới game rồi.” Cố Phi nói.

Kiếm Quỷ gật đầu: “Có thể nói như vậy.”

“Làm người ta hâm mộ.” Cố Phi nói.

“Hử?” Kiếm Quỷ khó hiểu liếc nhìn Cố Phi, Cố Phi không lên tiếng nữa. Hắn đột nhiên phát hiện, đám người này chơi game giống như mình luyện võ, mỗi trò chơi họ chơi, giống như đang luyện một bộ quyền phát. Điểm khác biệt duy nhất, là Kiếm Quỷ luyện tập từng bộ từng bộ, có đồng bọn làm bạn đến nay, hơn nữa càng ngày càng nhiều; mà Cố Phi, từ vừa mới bắt đầu luôn chỉ có một mình, từ nhỏ tới lớn, đến tận giờ, thậm chí về sau có khi cũng không có bạn…

Cố Phi không khỏi nhớ tới một câu nói rất lưu hành: Anh đây không phải luyện võ, mà là luyện nỗi cô đơn…

 

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top