Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hiện Đại
  3. Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)
  4. Chương 420: Ai lấy pháp trượng của tôi

Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)

  • 613 lượt xem
  • 2654 chữ
  • 2020-09-18 20:10:49

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Bên bờ sông thành Lâm Thủy, các anh em trong Hoa Tùng Trung Vĩnh Sinh đạp sóng nước đi lục soát mấy đống cỏ. Bọn họ toàn quân đều là tiềm phục giả nên có tộc độ cực kỳ nhanh, muốn tìm một thứ lớn như thuyền rõ là một chuyện đơn giản, cho nên năng suất tìm kiếm của bọn họ đều rất cao. Hơn 30 người vây quanh bờ biển thành Lâm thủy di chuyển thuận theo kim đồng hồ. chẳng mấy chốc đã truyền tới tin mừng đầu tiên: "Tọa độ xxx, xxx. Phát hiện một chiếc thuyền."

"Chỉ có một chiếc thôi à?" Anh Trủng Nguyệt tử trả lời, "Tìm cẩn thận vào."

"Nhảm nhí, đồ chơi lớn thế này, có hai chiếc anh đầy còn không thấy hả?" Tên lãnh đạo như Anh Trủng Nguyệt Tử ở trước mặt đàn em đều không được tôn kính cho lắm.

"Ở lại canh giữ." Anh Trủng Nguyệt Tử nói.

Bọn họ dọc đường cố ý tìm người hỏi thăm tình hình thuyền tư nhân của thành Lâm thủy. Xác định thuyền bên này đa số đều là một khuôn mẫu. Không phải người chơi không thích theo đuổi cá tính, mà là người bình thường không biết chế tạo thuyền, những chiếc thuyền đều là do một xưởng thuyền trong thành làm ra.

Xưởng thuyền này thực ra là một dong binh đoàn, Xưởng Thuyền là tên của bọn hắn, nghe nói là do một vài người chơi có kiến thức về phương diện chế tạo tụ lại với nhau. Đám người này hầu hết ra đời ở thành Lâm thủy, chẳng bao lâu đã nhận ra được cơ hội làm ăn béo bở, thành lập Xưởng Thuyền. Game phát triển, đội ngũ của bọn hắn cũng đang được mở rộng. Người chơi trong đoàn có trình độ trò chơi thế nào mọi người đều không biết, tóm lại người của Xưởng Thuyền đều rất giàu có, dù sao bọn hắn ở thành Lâm Thủy cũng thuộc về tổ chức độc quyền.

Mà loại thuyền nhỏ chỉ chở được năm người, nghe bên Xưởng Thuyền nói là tài liệu công cụ chế tạo có thể tìm được trong game đã là cực hạn rồi. Cho nên người chơi có được thuyền tư nhân, chỉ có được chiếc nhỏ thế thôi, tuyệt đối không thể có chiếc nào to hơn.

Từ đó có thể biết nhóm Kiếm Nam Du muốn tự chèo thuyền rời khỏi thành Lâm Thủy, thuyền bình thường chắc chắn không đủ, bọn hắn cần hai chiếc thuyền. Cho nên vừa nãy Anh Trủng Nguyệt Tử mới xác nhận sao chỉ có một chiếc.

Tuy biết nhóm Kiếm Nam Du cần phải dùng hai chiếc mới có thể cùng nhau rời đi, nhưng cũng không dám chắn chắn bọn hắn sẽ đặt thuyền cùng một chỗ, cho nên chỉ có thể để người lại canh giữ ở nơi phát hiện thuyền.

Kết quả, theo tin mừng thứ hai, thứ ba, thứ tư lần lượt gởi đến, đám người Cố Phi phát hiện nhân thủ của bọn họ có lẽ không đủ dùng.

Hiện nay trong game mỗi chủ thành đều có mấy trăm nghìn người, thành Lâm thủy hiển nhiên không ngoại lệ. Mà thứ như thuyền tư nhân đã trở thành một thứ biểu hiện cho thân phận, một vài cao thủ ấy à, để trông thật ngầu, hoặc là người có tiền đều thích có một chiếc thuyền để giữ thể diện. Truyền thuyết chèo thuyền nhỏ tư nhân dẫn theo mỹ nữ du ngoại trên biển là cách theo đuổi nhanh nhất để cua gái ở thành Lâm Thủy. Chuyện này giống hệt như lái xe thể thao đi theo đuổi mỹ nữ trong hiện thực ấy, bạn nói nếu như thuyền này là thuê hay mượn được, vậy nó có tính chất hệt như đi thuyền hệ thống hay xe bus công cộng. Cấp bậc sẽ bị hạ thấp rất nhiều.

Đủ loại nguyên nhân, dẫn đến người chơi ở thành Lâm thủy có thuyền tư nhân tuy không nhiều, nhưng tuyệt đối cũng không ít. Hơn ba mươi tên đàn em được phái đi của Anh trủng Nguyệt Tử nhanh chóng toàn quân bị diệt, lúc này mỗi người đều phát hiện một chiếc thuyền, dựa theo chỉ thị ở lại canh giữ của Anh Trủng Nguyệt Tử, thế mà dọc theo bờ biển còn có một vùng lớn chưa được thăm dò.

"Giờ phải làm sao đây?" Anh Trủng Nguyệt tử sầu muộn, nhìn về phía hai người trù tính kế hoạch Cố Phi và Mang Mang Mãng Mãng.

Cố Phi suy nghĩ chốc lát, nói: "Bảo anh em của cậu nhìn kỹ mấy chiếc thuyền tìm được, có lẽ người ta sẽ để lại ký hiệu gì đó trên thuyền của mình. Phát hiện không phải thuyền của đám Kiếm Nam Du thì không cần phải canh giữ nữa."

"ID của nhóm người Kiếm Nam Du là gì?" Anh Trủng Nguyệt Tử hỏi.

Vấn đề này đã làm khó Cố Phi rồi, hắn chỉ quen một mình Kiếm Nam Du, lại vội vàng đi hỏi thăm Hữu Ca. Hữu Ca không hổ là chuyên gia thu thập tình báo, ngày đó hoài nghi mấy người còn lại trong nhóm bảy người Kiếm Nam Du chính là nhân vật biến mất khỏi top 10 sau khi đổi mới. Lập tức đi điều tra từng thành viên trong top 10, nhớ dai kể ra toàn bộ thành viên nhóm bảy người Kiếm Nam Du.

Chiến sĩ Kiếm Nam Du, đạo tặc Hắc Thủy, pháp sư Hỏa Nhiên Y, cung tiễn thủ Giao thủy, mục sư Đạo Hương Mục, kỵ sĩ Ngôi Sao May Mắn Vô Địch, còn có một mục sư khác bởi vì không phải thành viên top 10 nên hiện nay vẫn không rõ.

Cố Phi báo lại kết quả cho Anh Trủng Nguyệt Tử, cũng rất nuối tiếc: "Còn có một người không biết... ài, hết cách rồi, bảo các anh em tìm vậy đi đã!"

Anh Trủng Nguyệt Tử dặn dò xong. Hơn ba mươi người lại trở nên bận rộn. Lần này tra kỹ càng, phát hiện thật sự có người chơi khắc tên của mình lên trên thuyền, thuyền không có tên của sáu người thì không ai thèm để ý nữa. Chỉ đáng tiếc người chơi áp dụng cách khắc tên đơn giản chỉ chiếm một nửa, một nửa còn lại cũng làm ký hiệu, nhưng là áp dụng cách thức vẽ hình, tên nào cũng như vẽ bùa quỷ, khiến mọi người không thể nào phán đoán được, tất nhiên cũng không thể từ bỏ canh giữ được.

Có điều có thể chia người ra tiếp tục làm việc. Người còn lại cũng được tận lực sắp xếp linh động. Thuyền tìm được lúc trước có thể bảo đảm nằm trong phạm vi tầm nhìn là được.

"Chúng ta cũng nhanh lên!" Mang Mang Mãng Mãng nói, "Nhiều thêm mấy người thì thêm được chút sức."

"Túy ca anh không được vứt bỏ không quan tâm em nhá!" Hỏa Cầu khóc. Dọc đường này, thế mà thật sự có người nhận nhiệm vụ tới truy nã gã, may mà Cố Phi ra tay, mới giao thủ hai ba chiêu đối phương đã cảm thấy không phải đối thủ nên chạy mất, nếu không có Cố Phi, lúc này Hỏa Cầu đã ở trong thủy lao rồi.

"Ừ, cậu đi cùng tôi đi!" Cố Phi nói.

Trong lúc nói chuyện bốn người đã đến được cửa thành, nơi này lại chẳng có binh lực của các nghiệp đoàn canh giữ, khiến mấy người rất bất ngờ.

"Xem ra Kiếm Nam Du đã nhân cơ hội ra được khỏi thành rồi!"

"Chúng ta cần phải tranh thủ thời gian!" Cố Phi nói. Hỏa Cầu thấy được cục diện này, bản thân còn dây dưa kéo chậm hành động của Cố Phi thì có hơi chọc người ghét bỏ, mới cắn răng nói: "Túy ca anh đi mau đi, em có thể tự đi được."

"Ừ được, cậu cẩn thận. Tôi thấy không bằng cậu đến quán rượu bãi biển bên kia uống rượu trước, ở chỗ đó dù có người nhận nhiệm vụ cũng không dám chạm vào cậu." Cố Phi vỗ vỗ gã xong, gật đầu chào tạm biệt Anh Trủng Nguyệt Tử và Mang Mang Mãng Mãng, dùng tốc độ nhanh nhất chạy ra khỏi cửa thành.

"Túy ca anh đúng là người thành thật, sao anh không khách khí với em thêm xíu nữa chứ." Hỏa Cầu rơi lệ đầy mặt, âm thầm thề về sau sẽ không dám chơi loạn trang bị cực phẩm nữa.

"Vậy Hỏa Cầu anh cứ đi uống rượu đi nhé, tụi này cũng phải tranh thủ thời gian đi tìm đây." Hai người còn lại cũng chào Hỏa Cầu. Thời khắc mấu chốt, Anh Trủng Nguyệt Tử rất có phong độ thủ lĩnh, không có bám sát con gái người ta không bỏ, dùng tốc độ nhanh nhất của gã chạy về hướng khác đi tìm kiếm. Mang Mang Mãng Mãng cũng tùy tiện chọn một phương hướng, chậm rãi đi qua.

Cố Phi vừa chạy nhanh trên bờ biển ngoài thành, nhìn thấy xung quanh hoàn toàn tĩnh lặng. Hắn cảm thấy có chút kỳ lạ.

Kiếm Nam Du nếu đã ra khỏi thành, vậy mấy nghiệp đoàn đó cũng nên đoán được ý đồ của gã, phải nghĩ đến ra bờ biển đóng giữ chứ. Cho dù nhất thời không thể bố trí chu toàn được, cũng phải thấy được mấy mống người lẻ tẻ chứ! Ví dụ như nói lính canh ở cửa thành này? Bọn họ từ trong thành đi ra, nhanh như vậy đã có thể biến mất không thấy rồi? Cố Phi nhìn trái phải, ngoại trừ Anh Trủng Nguyệt Tử và Mang Mang Mãng Mãng giống hắn vừa mới đi ra thì chẳng có người nào khác nữa.

Cố Phi đương nhiên không biết một màn hoành tráng đang xảy ra ở cửa tây, đã thay đổi bố cục của sự kiện.

Sau khi trải qua mấy phút chiến đấu hỗn loạn điên cuồng, cuối cùng đã có người thừa cơ bản thân ngã xuống, hung hăng đoạt pháp trượng vào trong tay. Tuy trong tiếng kêu gào của mọi người gã nhanh chóng bị giết, nhưng gã vẫn rất mừng vì đã cướp được trang bị cực phẩm rồi.

Người nọ là một chiến sĩ, lúc gã sống lại ở doanh trại chiến sĩ, trên tay còn cầm pháp trượng, gã không kịp chờ đợi thưởng thức thuộc tính của cây pháp trượng trong tay, sau đó cả người gã đều đơ luôn.

Sau đó hội trưởng đại nhân của gã nhận được tin mừng gã cướp được pháp trượng, lập tức gởi điện mừng tới. Kết quả nhận được câu trả lời đau khổ của chiến sĩ: "Hội trưởng, chúng ta mắc bẫy rồi!!!" Đồng thời gởi thuộc tính của pháp trượng cho hội trưởng coi.

Một cây pháp trượng cực kỳ phổ thông, khiến người ta dễ dàng nhận ra bản thân đã mắc bẫy. Vị hội trưởng đó lập tức truyền lệnh cho các thành viên khác trong nghiệp đoàn: "Lập tức đuổi theo ra ngoài thành!!"

Tiếp đó lại chuẩn bị nói rõ tình huống cho các hội trưởng khác, khoảnh khắc trước khi gởi tin nhắn đi, gã đột nhiên ngừng lại.

"Tại sao phải nói cho người khác biết?" Gã đột nhiên hỏi bản thân một vấn đề.

Mấy người khác không hề biết pháp trượng này là giả. Nhìn thấy bị người của bọn họ cướp đi, đám đó tuyệt đối sẽ không cam tâm, cho nên lúc này bọn hắn nhất định sẽ tụ tập đến doanh trại chiến sĩ, sự chú ý của bọn hắn đã được chuyển dời thành công. Vậy thì hiện tại, biết được tung tích của pháp trượng thật, không phải chỉ còn lại bọn họ thôi sao? thật nguy hiểm, thiếu chút nữa đã làm chuyện ngu xuẩn. Vị hội trưởng này nhanh chóng xóa hết tin nhắn vừa mới viết, sau đó gởi tin cho chiến sĩ hy sinh nhặt được pháp trượng: "Cậu vất vả rồi, logout nghỉ ngơi trước đi!"

"Hả? Tại sao?" Chiến sĩ không hiểu.

Hội trưởng cũng không giấu, đơn giản nói lại cách nghĩ của mình, chiến sĩ cũng là một người vì nghiệp đoàn không thèm so đo gì sất, vui vẻ gật đầu sau đó liền logout.

Tất cả đều như dự đoán của vị hội trưởng nọ. Người của mấy nghiệp đoàn khác không cướp được pháp trượng, lại nhìn thấy rõ pháp trượng rơi vào trong tay ai, thế là sau khi báo cáo lên trên, mọi người bắt đầu di chuyển về phía doanh trại chiến sĩ, chuẩn bị chơi trò lật mặt.

Kết quả còn chưa kịp tới nữa, đồng chí canh giữ bên doanh trại chiến sĩ đã gởi tin tức: "Chiến sĩ đó sống lại chẳng được bao lâu đã lập tức logout rồi!"

"Má nó, động tác nhanh thật!" Trong lòng các hội trưởng đều là lửa giận. Cá nhân có trâu bò hơn nữa, nghiệp đoàn có thực lực đến đâu đi nữa, bọn họ đối mặt với logout cũng chỉ có thể đau đớn cào tường.

"Moá. Canh giữ gắt gao 24/24 ở doanh trại chiến sĩ cho tôi, chỉ cần là người từng có tiếp xúc với thằng đó thì đều không thể bỏ qua!!!" Có hội trưởng điên cuồng phát ra mệnh lệnh.

Đan Thanh Hiệp Ảnh thân là người đầu tiên ra tay trong hành động lần này, cũng đang cực kỳ tức giận, giao lưu với các hội trưởng nghiệp đoàn, phát tiết khó chịu trong lòng của mình.

"Khó được mọi người đều nhàn rỗi, cùng đến quán rượu của tôi uống một ly đi, tôi mời mọi người." Đan Thanh Hiệp Ảnh đưa ra lời mời. có hội trưởng thích uống rượu để phát tiết lập tức đồng ý, cũng có vài người cảm thấy lần mời này của Đan Thanh Hiệp Ảnh có thâm ý khác, cuối cùng không có người nào từ chối.

"Vậy được, tôi đợi mọi người ở quán rượu bên kia, không gặp không về." Đan Thanh Hiệp Ảnh gởi tin nhắn đi xong, lập tức đi về phía quán rượu bãi biển nhà mình, thế mà từ đầu đến cuối miệng vẫn luôn mỉm cười, không hề có chút dáng vẻ giận dữ như gã gởi trong tin nhắn.

—–-----------

[1] Tựa đề được đặt theo một cuốn sách có tên là "Ai lấy miếng pho mát của tôi" (Who moved my cheese?) của tác giả Spencer Johnson được xuất bản lần đầu vào ngày 8 tháng 9 năm 1998, là một câu chuyện ngụ ngôn kinh doanh đầy động lực. Nó được amazon vinh danh là cuốn sách bán chạy nhất trong lịch sử suốt 10 năm. Nội dung cuốn sách là một câu chuyện giản dị chứa đựng những triết lý sâu sắc về cách vượt qua những khó khăn và thay đổi trong cuộc sống.

Câu chuyện kể về hai chú chuột và hai con người tí hon cùng chung sống trong một mê cung rộng lớn luôn tất bật đi tìm những miếng phó mát để nuôi sống mình và để cảm thấy hạnh phúc. Hai chú chuột Đánh Hơi và Nhanh Nhẹn chỉ có bộ não đơn giản của loài gặm nhắm, vốn không có óc phân tích và phán đoán, nhưng chúng lại có bản năng rất nhanh nhạy và sắc sảo. Như các con chuột khác, chúng đặc biệt rất thích pho mát và sẵn sàng làm bất cứ điều gì để có pho mát.

Trong khi đó, Chậm Chạp và và U Lì là những con người tí hon – một sinh vật cũng nhỏ như chuột nhưng có hình dạng và cách suy nghĩ giống như con người bây giờ. Họ dùng khả năng tư duy và trí thông minh vốn có của loài người để tìm ra những loại phó mát đặc biệt. Cho đến một ngày kia, cả bốn nhân vật phải đối mặt với sự thay đổi, một biến cố khủng khiếp: Đó là toàn bộ số pho mát trong kho của họ đã biến mất. Và mỗi nhân vật có những phản ứng khác nhau tùy theo tính cách riêng của mỗi người.+

Ở đây lấy tên tương tự với ý nghĩa, mỗi phản ứng khác nhau của mọi người khi cây pháp trượng không rõ tung tích.

 

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top