Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hiện Đại
  3. Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)
  4. Chương 417: Đội lục soát khắp cả thành

Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)

  • 610 lượt xem
  • 2230 chữ
  • 2020-09-18 20:04:03

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

"Giờ chúng ta làm gì?" Thấy Hàn Gia Công Tử gởi thử xong, Ngự Thiên Thần Minh hỏi.

"Xem trò vui." Hàn Gia Công Tử nói.

Vừa dứt lời thì bọn họ thấy có người chơi từ một cửa hàng hệ thống bên cạnh hòm thư vội vã đi ra, hai ba bước đã đến cạnh hòm thư. Sáu người nhường chỗ cho gã, người này mở hòm thư lấy ra một phong thư, còn mò tới mò lui trong hòm thư, kết quả chẳng mò được gì cả. Tiếp đó xé mở phong thư, lập tức có một đồng vàng rớt ra. Người này sửng sốt, mắng một câu "Moá!". Nhặt vàng lên, lấy giấy viết thư ra.

Năm người đưa mắt nhìn nhau, thầm nghĩ thật khéo, còn có thể thấy được bản trực tiếp hiện trường người nhận được phong thư này.

Người này mở phong thư ra xem, vẻ mặt lập tức thay đổi. Vội vã chạy về cửa hàng vừa đi ra, chẳng mấy chốc đã rời đi với hai người khác, lúc này thì phong thư đã nằm trên tay hai người nọ, chỉ mấy giây ngắn ngủi, hai người đều đã xem rõ.

"Ai gởi vậy?" Hai người xem xong, câu đầu tiên là hỏi về người gởi thư.

"Không biết, nặc danh gởi đến." Trong game có thể gởi thư nặc danh, nhưng nếu làm vậy thì không thể thu được hồi âm của đối phương. Muốn hồi âm thì nhất định phải điền ID người chơi mới gởi đến đúng nơi được.

"Báo cho hội trưởng đi!"

"Ừ!" Người nhận thư đứng yên gởi tin nhắn. Chẳng mấy chốc đã kinh ngạc nói: "Hội trưởng nói vừa nãy cũng nhận được một phong thư vàng, chẳng lẽ giống với phong thư của tôi?"

"Người này có thể là ai nhỉ?"

"Chả biết được, tìm người chú ý hành động của nghiệp đoàn Thanh Hiệp trước đã!" Ba người vừa nói vừa rời đi.

"Trong thành có bao nhiêu người?" Đây là câu lẩm bẩm cuối cùng năm người nghe được. Hàn Gia Công Tử lại sửng sốt khi nghe được câu này, tiếp đó nói:

"Quên mất một chuyện."

"Chuyện gì?" Mọi người nhìn hắn.

"Cái thành Lâm Thủy quỷ quái này, không phải bảo tụ tập người là tụ tập được, người ra ngoài luyện cấp phải đợi có thuyền mới trở lại được. Bây giờ dù có báo cho mấy nghiệp đoàn biết, trong thời gian ngắn bọn họ cũng chả tụ tập được bao nhiêu người." Hàn Gia Công Tử nói.

"Phải có được chút ít chứ!" Ngự Thiên Thần Minh nói.

"Sẽ ít đi rất nhiều." Hữu Ca nói. Sinh hoạt chủ yếu của người chơi là luyện cấp cày đồ, khu luyện cấp là chỗ hoạt động chính. thường thì chả được bao nhiêu mống hoạt động trong thành đâu.

"Tên Kiếm Nam Du lựa chọn hoạt động ở chủ thành này, đừng bảo là cố ý đấy nhé?" Hàn Gia Công Tử nói.

"Không đâu, gã ra đời ở đây." Hữu Ca nói, hắn và Kiếm Nam Du là người quen cũ, đã thêm bạn tốt từ rất lâu.

"Ồ... vậy xem như gã may mắn." Hàn Gia Công Tử nói.

"Thế giờ chúng ta làm gì?" Ngự Thiên Thần Minh lại hỏi chuyện cu cậu vừa hỏi.

"Đi loanh quanh trong thành, kiểm tra tình hình công việc của nghiệp đoàn thành Lâm thủy!" Hàn Gia Công Tử nói.

Bảy người nhóm Kiếm Nam Du tách nhau ra thì lượn vòng khéo léo trong thành. Phong cách làm việc của bọn hắn đều rất giống nhau, đổi trang bị cúi đầu đi đường, không tiếp xúc đối mắt với bất cứ người nào trong thành.

Phương án tách ra này thật sự có hiệu quả. Trong chủ thành to lớn muốn tìm chính xác một người làm gì dễ vậy được. Nhớ lại hồi đó Nghịch Lưu Nhi Thượng và Vân Trung Mục Địch vì tìm Cố Phi mà sứt đầu mẻ trán là biết chuyện này khó chừng nào. Vừa nãy bị phát hiện là bởi vì bảy người đi cùng nhau nên mục tiêu quá rõ. Kiếm Nam Du rất hối hận ngay từ lúc đầu đã không tách ra luôn. Có đều may mà tổn thất cũng không quá lớn, cuối cùng chỉ hy sinh một mình Hỏa Nhiên Y.

Có điều... không biết pháp sư video thế nào rồi. Kiếm Nam Du còn đang lo lắng cho Cố Phi đó! Với thế cục lúc đó, phán đoán từ một người chơi bình thường thì Cố Phi chắc chắn chạy không thoát. Kiếm Nam Du tiếc nuối mình không ăn được dê béo này, rớt mất vào trong túi của người khác. Hy vọng lúc hắn tạch thì sẽ không rớt gì cả. Kiếm Nam Du cầu nguyện thay Cố Phi luôn, không rõ lúc Cố Phi biết được thì sẽ có tâm trạng thế nào.

Kiếm Nam Du một đường bình an, thuận lợi đến được cửa đông thành Lâm Thủy. Đây cũng không phải cửa thành cách địa điểm bọn hắn hẹn trước gần nhất. Nhưng giờ gã làm gì có thời gian để chú ý gần xa, lo mà đi thế nào cho an toàn thôi. Dọc đường vòng vèo thì tới gần cửa thành này.

Kiếm Nam Du cẩn thận không tùy tiện tiến lên, từ gần đó làm như lỡ đãng liếc mắt nhìn chỗ cửa thành, không khỏi thầm than khổ. Nơi cửa thành có người của nghiệp đoàn thanh Hiệp canh giữ, quan sát người chơi ra vào thành rất kỹ càng. Muốn lẫn vào để đi ra... Kiếm Nam Du không biết đối phương có nhận ra mình không. Nếu không nhận ra thì tất nhiên không có chuyện gì, một khi nhận ra, chắc chắn sẽ không để mình đi qua dễ dàng được.

Kiếm Nam Du được xem là đa mưu túc trí qua lúc lâu vẫn không nghĩ ra được cách nào. Gã liên hệ với mấy anh em khác, biết được họ đều đã đến cửa thành, nhưng ngoại trừ Hắc Thủy sau khi Tiềm Hành thì nghênh ngang ra khỏi thành được, còn lại mấy người khác đều không có cách gì.

"Mấy cậu đang ở cửa nào?" Kiếm Nam Du hỏi mọi người.

"Tôi cửa nam."

"Tôi cửa bắc."

"Tôi cửa tây."

"Tôi cũng cửa tây."

"Hả, cậu cũng ở cửa tây à? Ở đâu? Sao tôi không thấy cậu..."

"Tôi cũng không nhìn thấy cậu..." Từ đó có thể biết được bảy người ngụy trang rất thành công, ngay cả người mình đều không tìm ra được, huống chi là mấy thằng lạ hoắc.

"Tìm cửa nào đó tụ hội lại trước đã!" Kiếm Nam Du bất đắc dĩ nói, "Đi ra thế này thì nguy hiểm rất lớn."

"Đi cửa nào?"

"Cửa chỗ Đạo Hương Mục đi!"

Vị trí của Đạo Hương Mục ở cửa tây, thế là mọi người lại bắt đầu cẩn thận dè dặt nhích về phía đó. Người của nghiệp đoàn Thanh Hiệp thỉnh thoảng tốp năm tốp ba chạy lướt qua bên người bọn hắn. Mỗi lần đều khiến bọn hắn sợ ra cả thân mồ hôi lạnh, nhưng cuối cùng vẫn không bị bại lộ.

Đám Kiếm Nam Du còn đang âm thầm cảm thấy may mắn, lại không biết nhờ chuyến này, bọn hắn đã tranh thủ rất nhiều thời gian cho kế hoạch thư vàng của Hàn Gia Công Tử.

Hai mươi nghiệp đoàn thành Lâm Thủy, có tổng cộng 17 nghiệp đoàn nhận được thư vàng, đi lấy thư hoặc là đích thân hội trưởng, hoặc là nhân vật nòng cốt của nghiệp đoàn, tóm lại tin tức xem như đã truyền đi thành công.

Trong 17 nghiệp đoàn có 6 nghiệp đoàn khá tùy ý, không hề có lòng tham và dục vọng. Thấy tin tức thì chỉ cười cho qua, không coi là chuyện to tát gì. Mà 11 nghiệp đoàn còn lại thì rất coi trọng, như sự chứng kiến của đám hàn Gia Công Tử thấy được cạnh hòm thư, mấy nghiệp đoàn này lập tức triệu tập nhân thủ có thể triệu tập được bắt đầu nghe ngóng tình huống.

Mấy trăm người nghiệp đoàn Thanh Hiệp, có người thì chạy quanh khắp nơi trong thành, có người thì canh giữ ở cửa thành, còn có đóng giữ ở các khu an toàn, đặc biệt là quân đội hùng hậu ở học viện mục sư, điều này dễ dàng được người có tâm chú ý đến. Vậy nên tất nhiên kết luận tin tức này không giả, tuy vẫn còn nghi ngờ ngọn nguồn, nhưng bọn hắn cũng đã lập tức phát lệnh triệu tập với mấy người chơi đang đi luyện cấp ngoài đảo.

Ngồi thuyền trở lại cần thời gian. Bảy người Kiếm Nam Du lượn tới lượn lui trong thành đã tranh thủ thời gian cho bọn hắn. Nhân thủ bên ngoài vừa vội vàng trở lại, vừa bắt tay thu thập tình báo tư liệu của đám người Kiếm Nam Du. Người nhiều thì tất nhiên sức lớn. Nếu nói nghiệp đoàn Thanh Hiệp không nhận ra hết cả bảy người, lúc này đây mạng lưới rộng lớn, các nghiệp đoàn tốp năm tốp ba dù chỉ biết chút ít tình hình, tuy không trao đổi với nhau, nhưng từ chỉnh thể thì bảy người đã nằm trong trạng thái bị bạo lộ.

Mỗi nghiệp đoàn đều có sở trưởng của mình, người dẫn đội biết Hỏa Nhiên Y thì đi tìm kiếm gương mặt gã; Biết Đạo Hương Mục thì tìm kiếm gương mặt gã, mọi người chia nhau làm việc, chỉ thoáng cái tiểu đội kìm kiếm trong thành đã đông hơn rất nhiều.

Bảy người dần dần phát hiện ra tình huống không đúng. Kiếm Nam Du vội vã nhắc nhở mọi người: "Có thể tin tức đã bị truyền đi, mọi người phải cẩn thận gấp bội!"

"Mọe nó, sao lại nhanh vậy chứ?"

"Không biết..." Kiếm Nam Du nghĩ không ra, từ mạch suy nghĩ của đảng cướp bóc chuyên nghiệp như gã, tình báo kiểu này nghiệp đoàn Thanh Hiệp tuyệt đối sẽ không để lộ ra ngoài, bên chỗ quán rượu bãi biển chỉ có mấy người chơi quần chúng phổ thông, không đến mức khiến tin tức truyền đi nhanh vậy được! Kiếm Nam Du tất nhiên không đoán được sau màn nhờ Công Tử tinh Anh Đoàn có tâm thúc đẩy.

Bảy người phát hiện, hội trưởng nghiệp đoàn thanh Hiệp Đan Thanh Hiệp Ảnh tất nhiên cũng phát hiện.

Sao tin tức lại truyền đi nhanh như vậy?? Ý nghĩ đầu tiên chớp lóe trong đầu gã chính là điều này. Trước sau đã nhìn thấy đội rà soát của ba nhà rồi, cùng với vẻ mặt ngầm hiểu lẫn nhau khi người chơi dẫn đội nhìn về phía gã, Đan Thanh Hiệp Ảnh có thể khẳng định mục tiêu của đối phương giống hệt mình.

"Nè nè, bên mấy cậu thế nào rồi?" Đan Thanh Hiệp Ảnh bắt đầu hỏi nhân viên canh giữ bên chỗ học việc mục sư. Ở đây mới là chiến trường chính gã dự đoán.

"Đột nhiên có rất nhiều người tới. Các nghiệp đoàn lớn đều có..." Người chơi bên chỗ học viện mực sư vừa lau mồ hôi vừa trả lời, thực ra tình hình bên này đã hơi căng. Nghiệp đoàn tụ tập nơi này càng lúc càng đông, có vài nơi đã không đủ chỗ đứng, mặt ngoài thì không ai nói gì, nhưng địch ý rõ ràng giữa đôi bên đã dọa rất nhiều người chơi vừa login trong học viên mục sư chẳng hiểu mô tê gì cả, lại vội vã logout.

"Mọe, mấy thằng này cũng gian xảo thật!" đan Thanh Hiệp Ảnh biết rõ muốn tụ tập nhân thủ ở thành Lâm Thủy không phải chuyện dễ. Chỉ sợ giờ mấy nghiệp đoàn này không đủ nhân thủ, thế nên mới tụ tập hết ở học viện mục sư. Hạ quyết tâm muốn kiếm hời ở đó.

"Làm sao đây?" Người bên chỗ học viện mục sư cũng bất đắc dĩ.

"Chờ, tôi qua giờ." Đan Thanh Hiệp Ảnh thở dài. Bây giờ nhiều nghiệp đoàn để mắt tới đồ chơi này, mọi người cướp đoạt nhau cũng không phải chuyện hay, coi bộ phải gặp mặt thương lượng với nhau.

Lại nói Cố Phi bên này. Người của Hoa Tùng Trung Vĩnh Sinh lại không quen biết đám người Kiếm Nam Du. Giờ bọn kia tách nhau ra, vậy thì dù có đứng trước mặt bọn họ cũng chả nhận ra, nên chẳng có thu hoạch gì. Ngược lại dị động của thành Lâm Thủy lúc này đã rơi vào trong mắt của bọn họ.

Cố Phi, Bách Thế Kinh Luân và mấy người trong Hoa Tùng Trung Vĩnh Sinh vừa lúc gặp được nhau gần học viện mục sư. Bọn họ đều thấy cảnh tượng ở học viện mục sư, nhiệt huyết của Cố Phi sôi trào: "Ây dô, hình như muốn giết người nào đúng không?"

"Mục sư cũng có thể khiến nhiều thằng hận thế này luôn cơ à?" Bách Thế Kinh Luân kinh ngạc nhìn cảnh tượng phô trương này. Chức nghiệp mục sư quả thực khó mà chọc họa gì được.

"Ha hả, tất nhiên có." Cố Phi như thể nghĩ đến ai đó nên bật cười.

"Nè, anh cười gì chứ?" Mang Mang Mãng Mãng rất bất mãn.

"Ớ... tôi không có ý ám chỉ cô đâu..." Cố Phi lau mồ hôi, thì ra mục sư có thể dẫn tới tình cảnh truy sát thế này bên cạnh còn có một người. Nhưng mục sư Cố Phi nghĩ tới thật sự không phải Mang Mang Mãng Mãng.

"Đám người này hình như không cùng một nghiệp đoàn! Nhiều nghiệp đoàn canh ở đây thế này, như thể đang đợi đánh BOSS vậy!" Anh Trủng Nguyệt Tử nói.

 

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top