Cố Phi nhận được tọa độ gởi tới liên tục, vội vàng gọi Bách Thế Kinh Luân: "Nhanh, bên này!"
"Có tin tức à?" Bách Thế Kinh Luân tất nhiên vui vẻ, gã đang kiếm tiền mà!
"Nhanh lên!" Cố Phi gọi người xong thì chạy đi. Bách Thế Kinh Luân đáng thương lại không phải cộng max điểm nhanh nhẹn, giày trên chân cũng không so được với Cố Phi, tốc độ kém hơn Cố Phi hai cấp bậc.
"Sao lại chậm vậy chứ!!!" Cố Phi gào lên với Bách Thế Kinh Luân, trong lòng rất có cảm giác thành tựu. Thường thì đồng bạn sát cánh chiến đấu với hắn, phần lớn là Tế Yêu Vũ. Lúc đó luôn là Tế Yêu Vũ vụt nhanh chư một tia chớp, sau đó quay đầu rống với hắn "Sao anh lại chậm vậy chứ!". Hôm nay Cố Phi đã được hưởng thụ loại đãi ngộ này.
Đáng tiếc nhanh có thể thả chậm, nhưng chậm lại không thể nào nhanh hơn được. Cố Phi oán giận thì oán giận, cũng chỉ đành thả chậm bước bộ phối hợp với tốc độ của Bách thế Kinh Luân. Hai người cùng chạy về phương hướng tọa độ được gởi tới.
Tọa độ này không chỉ được gởi cho Cố Phi, tất cả mọi người trong dong binh đoàn Anh trủng Nguyệt Tử đều đang không ngừng nhận được bản live trong kênh chat, mọi người cũng như chạy sô đi tới chuẩn bị giúp Cố Phi một tay.
Thành Lâm Thủy lúc này tràn đầy bầu không khí dư luận xôn xao. Tùy lúc có thể thấy được người cầm binh khí lướt qua như gió, người chơi tò mò đều hỏi thăm xung quanh đã xảy ra chuyện gì.
Cao thủ của Công Tử Tinh Anh Đoàn lúc này dù bận vẫn nhàn nhã chờ ở doanh trại chiến Sĩ. Nhưng vốn luôn là năm người, lúc này lại thiếu mất Hữu Ca, chỉ còn lại bốn người.
"Sao Hữu Ca lại đi lâu vậy chứ." Hàn Gia Công Tử liếc nhìn thời gian, lại nhìn mấy người chơi vội vàng lướt qua trước mặt. "Coi bộ đã bắt đầu rồi."
"Hỏi Thiên Lý bên kia thế nào rồi." Hàn Gia Công Tử nói.
Ba người khác nhìn hắn: "Bản thân anh không biết tự hỏi à!"
Tuy Hàn Gia Công Tử đúng là đội trưởng, bọn họ cũng thường hành động theo kế hoạch của Hàn Gia Công Tử. Nhưng mọi người đều là cao thủ, có tự tôn mà, không thích kiểu lãnh đạo sai bảo thư ký của Hàn Gia Công Tử lắm.
Hàn Gia Công Tử đành phải bất đắc dĩ tự mình hỏi, kết quả Cố Phi chỉ trả lời hắn một chữ: "Bận!"
"Hiệu suất của tên này cũng cao nhỉ! Nhanh vậy đã bắt đầu rồi?" Hàn Gia Công Tử lầm bầm.
"Thiên Lý đã tìm được Kiếm Nam Du?" Chiến Vô Thương ngồi xổm dưới chân tường nghe được tin tức này thì lập tức đứng dậy, cầm vũ khí. Bị Cố Phi tìm thấy thì chính là chết! Cho nên chiến đấu của bọn họ sắp bắt đầu rồi.
"Sao lại nhanh vậy chứ. Kịch hay còn chưa bắt đầu mà!" Hàn Gia Công Tử hình như còn rất oán giận vì Cố Phi lại tìm được Kiếm Nam Du nhanh như vậy.
"Không cần quan tâm nhiều vậy đâu, chúng ta chuẩn bị trước đi." Kiếm Quỷ móc chuỷ thủ, tiến vào trạng thái Tiềm Hành đứng ngoài cửa. Khi có ánh sáng trắng lóe lên, mỗi một người xuất hiện trong khu an toàn đều không thoát khỏi tầm mắt của hắn.
"Tôi cũng đi đây!" Ngự Thiên Thần Minh khiêng ba cây cung của cậu bò lên nóc nhà, cu cậu tìm một chỗ có góc độ bắn rất được.
"Tôi thì sao?" Chiến Vô Thương hỏi Hàn Gia Công Tử.
"Như cũ, bảo vệ tôi." Hàn Gia Công Tử trả lời.
Đường số 14 thành Lâm Thủy, bảy người Kiếm Nam Du vòng vèo đến nơi này. Dọc đường bọn hắn chui rúc khắp nơi, nhìn thấy có người chơi chạy toàn lực qua phát là cảm thấy có khả năng nhằm vào bọn hắn, vội vàng rụt đầu vòng lui lại. Con đường vốn có thể chạy một mạch thẳng tắp lại bị bọn hắn biến hóa rất chi là phức tạp. Bọn hắn có kinh nghiệm phong phú nên một đường thuận lợi trốn được sự truy sát của nghiệp đoàn Thanh Hiệp. Hơn nữa con đường này rất xa, biến hóa khá nhiều, tiềm phục giả của Hoa Tùng Trung Vĩnh Sinh đi theo cùng rất cực khổ, cuối cùng không cẩn thận cái đã bị bảy người đối phương phát hiện.
Bảy người giả bộ như không biết, tại một đường rẽ sau khi quẹo vào liền dừng bước. Đáng thương người chơi tiềm phục giả này còn mờ mịt không biết, vừa thấy đối phương chuyển hướng liền lập tức tăng tốc đuổi theo, kết quả đến chỗ quẹo mới chỉ lò đầu muốn nhìn xem thử. Kiếm Nam Du đã bổ một kiếm, đầu còn chưa có rơi xuống, người đã tạch mất rồi.
Đồng chí tiềm phục giả hy sinh oanh liệt còn nghiêm túc gởi đi phần tình báo cuối cùng, tọa độ cuối cùng. Sau đó mới thông báo cho mọi người gã đã bị phát hiện, đã ngủm.
"Xin lỗi nhá người anh em!" Cố Phi cảm thấy áy náy sâu sắc, nhưng cũng không biết nói gì mới tốt.
Ngược lại là đám Anh Trủng Nguyệt Tử bên kia lại hớn hở cười trên nỗi đau của người khác. Đây chính là bầu không khí của đoàn đội. Trong cuộc sống thường ngày thứ này gọi là văn hóa công ty.
"Đừng lo, Túy ca cố lên!" Tin nhắn người này trả lời Cố Phi có vẻ rất độ lượng. Còn đoàn đội bên này, mười tám đời tổ tông của đám anh em mình đều bị gã hỏi thăm hết một lần.
"Yên tâm, nhất định sẽ giải quyết gã!" Cố Phi cho rằng bản thân chỉ có thể dùng phương thức chém chết Kiếm Nam Du để đối phương cảm thấy mình hy sinh có giá trị.
Lúc này hai người Cố Phi cách tọa độ được gởi lần cuối cùng đã không xa, hai người tăng tốc độ xông đến con đường phía trước, thấy đã đúng tọa độ, quay người về phía bên phải, lập tức nhìn thấy bảy người Kiếm Nam Du đang định xông về phía con đường bên này.
"Ở đây!" Bách Thế Kinh Luân gần như là hoan hô xông lên, hiển nhiên coi màn PK phải nên rất tàn khốc tiếp theo chẳng có gì to tác cả, thấy dễ dàng như chỉ nghiền chết một con kiến vậy, hoàn toàn cùng một phương thức tư duy với Cố Phi. Cố Phi cầm kiếm nơi tay, tốc độ sao có thể chậm được. Bảy người Kiếm Nam Du vốn muốn xông ra khỏi con đường này nghênh đón ánh sáng ban mai, không ngờ lại gặp phải hai tên sát tinh này.
Quyết đấu chính diện thì không dám, bảy người đành phải lựa chọn lùi lại.
"Phong Hỏa Liên Thành!!!!" Hỏa Nhiên Y muốn xài lại chiêu cũ, một bức tường lửa chặn ngang giữa đường, đang chuẩn bị quay người đuổi theo sáu người anh em đã bỏ chạy, kết quả sáu người kia cùng gào lên: "Moẹ!"
Hỏa Nhiên Y bên này phóng Phong Hỏa Liên Thành ngăn cản hai người, kết quả Cố Phi cũng phóng Bức Tường Điện Lưu cản đường lui của bọn hắn!
Vì tiện cho Hỏa Nhiên Y, bọn hắn cố ý chọn đường chật hẹp, kết quả lại như lấy đá đập vào chân mình. Thông qua sự lựa chọn kỹ càng của bọn hắn, Bức Tường Điện Lưu của Cố Phi cũng trở thành một tấm chắn hoàn mỹ.
Uy danh còn đó, pháp thuật của Cố Phi ai dám thử chứ. Mọi người chỉ phải ngớ ra không dám nhúc nhích, chỉ mong Bức Đường Điện Lưu của Cố Phi biến mất trước Phong Hỏa Liên Thành của Hỏa Nhiên Y.
"Móa!!!" Lúc sáu người nhìn chằm chằm Bức Tường Điện Lưu, đột nhiên nghe được Hỏa Nhiên Y ở phía sau chửi một tiếng, quay đầu nhìn, cũng phải trợn mắt há mồm.
Tấm chắn hoàn mỹ nhất trong lòng bọn hắn, ở trước mặt của Cố Phi và Bách Thế Kinh Luân lại hệt như đồ bỏ. Cố Phi nhấc ngón tay Dịch Chuyển Tức Thời, 'vèo' cái đã qua khỏi Phong Hỏa Liên Thành; Ngoại hạng hơn nữa chính là Bách Thế Kinh Luân, khi cách Phong Hỏa Liên Thành còn chút khoảng cách thì đột nhiên nghiêng vẹo chạy về phía một bức tường, nhấc chân đạp tường quẹt quẹt mấy bước đã lên thấu nóc nhà rồi.
Kỹ thuật này Phong Hành cũng làm được, huống chi là Bách Thế Kinh Luân, gã ngay cả Phi Yến Trảm cũng không dùng đã trực tiếp chạy lên. Lên nóc nhà vòng qua tường lửa, liền mạch lưu loát tung người nhảy xuống, lúc này thuận thế ra một chiêu Phi Yến Trảm bổ xuống, mục tiêu là Kiếm Nam Du.
Kiếm Nam Du phản kích lại không chậm, giơ thuẫn qua đầu. Bách Thế Kinh Luân bổ một cước lên tấm khiên. Đổi thành người chơi khác công kích đến đây coi như là kết thúc rồi, nhưng Bách Thế Kinh Luân có bản lĩnh thế nào chứ? Chân bổ lên tấm thuẫn, nhưng hậu chiêu đã đến, thân thể thả lỏng giữa không trung, một chân khác đã nhấc lên, đạp ngay giữa ngực Kiếm Nam Du.
Kiếm Nam Du lùi về phía sau, Hắc Thủy bên cạnh và một kỵ sĩ cực kỳ sợ hãi vội vàng đi qua đỡ gã. Kiếm Nam Du quay đầu nhìn thì trong lòng cũng sợ hãi, lùi thêm hai bước nữa chính là Bức Tường Điện Lưu của Cố Phi rồi, chạm vào thì còn mạng không chứ?
Ở bên kia, Cố Phi Dịch Chuyển Tức Thời xong thì thuận thế nhấc chân đạp cho Hỏa Nhiên Y lộn mèo. Hỏa Nhiên Y đã là may mắn rồi, Cố Phi xài Bức Tường Điện Lưu, Dịch Chuyển Tức Thời, pháp lực còn thừa lại chỉ đủ một chiêu Song Viêm Thiểm, hắn chuẩn bị dành cho Kiếm Nam Du nên không nỡ xài, bằng không trực tiếp dùng đại chiêu hầu hạ thì tên Hỏa Nhiên Y này đã có thể tan thành mây khói.
Lúc này Bách Thế Kinh Luân vừa vặn đạp kiếm Nam Du bắn ngược về, Cố Phi xẹt qua bên cạnh gã, thẳng tiến Kiếm Nam Du. kiếm Nam Du lúc này mới vừa đứng vững, còn đang sợ hãi cú đạp vừa rồi, Cố Phi đã giết đến như lang hổ. Thân thể Kiếm Nam Du vẫn đang duy trì tư thế ngửa ra sau, Hắc thủ bên trái kỵ sĩ bên phải đỡ gã, đứng kiểu này một chiêu Song Viêm Thiểm của Cố Phi lướt ngang qua tuyệt đối là thảm án một kiếm ba mạng.
Ba người đều muốn chống đỡ, nhưng không biết có kịp hay không, Cố Phi thấy bản thân sắp đắc thủ, đột nhiên phát hiện chỗ mà chân trước sắp giẫm vào lóe lên một ánh sáng đỏ chói mắt.
Phản xạ thần kinh của Cố Phi quá bưu hãn. Tư thế toàn lực xông lên vào ngay lúc này cứng rắn hãm lại, hơn nữa còn giẫm ngược về phía sau, thân thể "vèo" cái đã vọt lui lại.
cùng với lúc đó lại một bức tường lửa từ dưới đất mọc lên, Cố Phi từ giữa không trung quay đầu nhìn lại, Hỏa Nhiên Y còn đang bổ nhào trên đất bướng bỉnh ngẩng đầu giơ pháp trượng, thời khắc nguy cơ, cứu vãn tính mạng ba người Kiếm Nam Du.
Hỏa Nhiên Y cũng là bị bức đến chẳng còn cách nào. Gã nhìn ra được nếu bản thân không ra chiêu này, ba người Kiếm Nam Du sẽ không thể nào chống cự được. Nhưng gã ngăn cản, lại đẩy sáu người vào tuyệt cảnh: từ đó sáu người bọn hắn bị Phong Hỏa Liên Thành ở phía sau và Bức Tường Điện Lưu phía trước kẹp ở chính giữa, không gian cực kỳ có hạn. Cố Phi là pháp sư, phóng một chiêu pháp thuật phạm vi là mọi người chẳng có chỗ tránh.
Nhưng chuyện đến bước này lại không có thời gian để nghĩ nhiều, chỉ có thể nhìn sát thương của pháp sư video rốt cuộc cao chừng nào.
Một chiêu này của Hỏa Nhiên Y, thật đúng là thắt ngay mạch máu của Cố Phi. Sát thương pháp thuật phạm vi của hắn thật sự không bằng Song Viêm Thiểm, hơn nữa lúc này pháp lực của hắn chỉ có thể sử dụng được một chiêu pháp thuật phạm vi thôi.
Là Thiên Hàng hay là Hỏa Thụ? Hỏa Nhiên Y căng thẳng nhìn chằm chằm Cố Phi, hy vọng bản thân có thể đưa ra gợi ý quan trọng nhất cho các anh em. Nhưng lúc này Bách Thế Kinh Luân vừa vặn rơi xuống đất ngay bên cạnh gã, thuận thế khom lưng ra tay chơi một chiêu Bão Thân Đầu, Hỏa Nhiên Y vẫn duy trì tư thế bổ nhào trên đất bị Bách Thế Kinh Luân ném vào trong Phong Hỏa Liên Thành của gã.
Ánh lửa ngút trời! Hỏa Nhiên Y trúng phải một chiêu Bão Thân Đầu thì không thể nào chống đỡ được ngọn lửa yêu diễm này của mình, trong nháy mắt đã toi mạng, gã thậm chí còn chưa kịp đưa ra gợi ý cho các anh em.
Nhưng mà theo cái chết của gã thì gợi ý cũng trở nên không còn quan trọng. Bách thế Kinh Luân quăng một cú, tuy rằng giết Hỏa Nhiên Y, thực tế lại là một lần phối hợp cực kỳ thất bại. Lúc này nếu đổi lại thành Tế Yêu Vũ, hoặc là bất kỳ một cao thủ nào của Công Tử Tinh Anh Đoàn, tuyệt đối việc đầu tiên là sẽ xông đến trước người Cố Phi giúp hắn chặn lại mũi tên của cung tiễn thủ Giao Thủy bắn tới cắt ngang Cố Phi thi pháp, để Cố Phi thuận lợi hoàn thành ngâm xướng, nện trúng sáu tên đang bị kẹp bên trong là chắc chắn.
Kết quả Bách Thế Kinh Luân quăng một cú, Cố Phi không những không thể thi pháp trong tầm bắn của cung tiễn thủ, còn bởi vì hỏa Nhiên Y chết, Phong Hỏa Liên Thành lập tức chẳng còn thương tổn. Sáu tên già đời đó sao có thể bỏ lỡ cơ hội này được, lập tức xông thẳng qua bức tường lửa.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận