Đám người chơi này chia thành hai quần thể rõ ràng, đây không giống như đội ngũ ra ngoài luyện cấp. Đoàn ngũ cố định ra ngoài luyện cấp, nhiều lắm chỉ có mười người, nhưng hai nhóm người này đều vượt mức nhân số, chỉ khác là một nhóm nhiều và một nhóm ít mà thôi.
Hai nhóm người cũng chú ý đến nhau, có điều không rảnh nghĩ kỹ, song phương đều có chuyện muốn làm, vào thành xong thì đường ai nấy đi.
Hai nhóm người này, một thuộc đảng cướp bóc trở về để đối phó với Cố Phi, nhóm khác lại là thành viên nghiệp đoàn Thanh Hiệp đàn em của Đan Thanh Hiệp Ảnh. Sau khi nhận được lệnh triệu tập thì đã bắc cùng một chuyến thuyền trở về, lúc này đều chạy tới chỗ lão đại của mình.
Đảng cướp bóc bởi vì sự có mặt của Bách thế Kinh Luân nên vừa nãy mới không dám ra tay. Nhưng giờ bọn hắn đã tụ tập được hơn 70 người. Bách Thế Kinh Luân một đánh hơn hai mười, đối mặt với hơn 70 người chắc cũng phải bó tay nhỉ? Tụ tập hơn 70 người để làm một cuộc làm ăn, trong kiếp sống cướp bóc của đám cướp này thì đây cũng là lần đầu tiên. Đầu tư nhiều nhân lực thế này, lão đại đảng cướp bóc đã thề sẽ bạo Cố Phi và Bách thế Kinh Luân cho đến khi chẳng còn chừa lại chút cặn bã nào.
"Tìm kiếm tung tích hai người này trong thành, phát hiện được thì lập tức thông báo cho tất cả mọi người, vây công!" Lão đại lên tiếng. Bắt đầu hành động.
Ở bên khác, nghiệp đoàn Thanh Hiệp, cấp 5, tổng nhân số là 750 người. Lúc này là buổi chiều cuối tuần, cũng xấp xỉ với lúc cao điểm, người đang online chừng hơn năm trăm người. Nếu Đan Thanh Hiệp Ảnh đã có ý xấu xa muốn bạo trượng Phục Sinh, một là đã không làm hai đã làm thì phải làm đến cùng, phát động toàn dân. Lúc này thành viên nghiệp đoàn Hiệp Ảnh từ các nơi trở về thành Lâm Thủy đã đạt đến hơn 400 người. nếu nói đảng cướp bóc hơn 70 người chỉ là nhóm tội phạm, thì với nhân số này của bọn hắn có thể được xem như tổ chức khủng bố rồi.
Có điều dù sao bọn họ là nghiệp đoàn, không phải đoàn cướp bóc chuyên nghiệp, cho nên Đan Thanh Hiệp Ảnh không dám trực tiếp rêu rao là đi bạo người. Lý do của gã chính là nhóm người đó quấy rối ở quán rượu bãi biển, lúc này muốn mọi người tìm kiếm trong thành trước. Còn mấy lời như bạo người, lượm trang bị, Đan Thanh Hiệp Ảnh muốn bảo đảm điều này phải do gã và nhóm người thân tính tự mình ra tay chấp hành.
Không ngờ vẫn có người to gan dương oai ở quán rượu bãi biển. Trên dưới nghiệp đoàn thanh Hiệp đều bị Đan Thanh Hiệp Ảnh cổ động đến phấn khích sục sôi, tốp năm tốp ba bắt đầu tìm kiếm trong thành.
"Cầm đầu nhóm đối phương là Kiếm Nam Du, hơn nữa người nhiều, thực lực mạnh mẽ, mọi người sau khi chạm mặt thì không được ra tay tùy tiện, phải báo cho tôi trước." Đan Thanh Hiệp Ảnh căn dặn đám thành viên.
Mọi người nghe vậy đều tự biết mình, vừa nghe đối thủ là nhóm cao thủ này, thầm biết nhóm ba năm người của mình khẳng định không phải đối thủ. Mọi người đều gật đầu bảo vâng.
Bản thân Đan Thanh Hiệp Ảnh thì sao? Lại dẫn theo thân tín nòng cốt trong nghiệp đoàn, hợp thành một đội ngũ dũng mãnh, nhóm chủ lực đã đến học viện Mục Sư trước, tùy tiện để lại mấy người, chuẩn bị chốc nữa dẫn dắt huynh đệ dùng biển người bao phủ bảy người Kiếm Nam Du.
Mục tiêu là mục sư, khẳng định sẽ không có điểm PK, điều này Đan Thanh Hiệp Ảnh biết rõ. Cho nên khả năng chỉ một lần đã bạo ra được trượng Phục Sinh rất thấp. Dây dưa chân chính sẽ nằm ở học viện Mục Sư. Đan Thanh Hiệp Ảnh suy nghĩ tỉ mỉ lại kế hoạch của mình một lần, cảm thấy mọi thứ đều đã được nắm chắc.
Mấy tên kia muốn giành với mình ấy à, chỉ được mấy mống có thể địch được với biển người của anh đây sao? Chọc giận anh thì bạo luôn mấy người một thể. Đan Thanh Hiệp Ảnh nghĩ đến rất chi là sung sướng, đột nhiên gã phát hiện, thì ra bạo người lại là chuyện kích thích như vậy, bản thân còn chưa bạo đâu đã nghiện rồi, nhịn không được đã muốn bạo nhiều mấy tên.
Lúc này bảy người Kiếm Nam Du đang đi bộ ở trong thành, gã vẫn chưa nghĩ ra được kế hoạch gì. Pháp sư video, Bách Thế Kinh Luân. Hai tên này đều thuộc về khủng bố vượt qua cả cấp bậc, giao thủ chính diện, bảy người có thể xử được bọn họ hay không thì Kiếm Nam Du không chắc chút nào.
Hơn nữa trước đó ăn của đối phương một chiêu Bão Thân Đầu và một chiêu Song Viêm Thiểm, Kiếm Nam Du phát hiện sát thương Bão Thân Đầu của Bách Thế Kinh Luân rất đáng sợ, mà Song Viêm Thiểm của pháp sư video thì quá bưu hãn. Kiếm Nam Du hỏi số liệu của Hỏa Nhiên Y. Hỏa Nhiên Y rất xấu hổ, mức sát thương lớn nhất mà Song Viêm Thiểm của gã phát huy ra được nếu đem đi so với của pháp sư video thì buồn nôn như giấy chùi đít vậy.
Tất cả mọi người đều không rét mà run. Đây là một sai lầm mà tất cả mọi người mới đầu tiếp xúc với Cố Phi đều mắc phải: Song Viêm thiểm đã có sát thương cao như vậy. Mấy pháp thuật khác phải mạnh đến chừng nào nữa chứ? Lại không biết rằng Song Viêm Thiểm đã là chiêu thức mạnh nhất của Cố Phi, còn pháp thuật thì cái nào cũng yếu xìu.
"Hai tên này liên thủ thì thực sự khó đối phó, tốt nhất có cách gì đó tách bọn họ ra." Kiếm Nam Du nói.
Bảy người vừa đi vừa nghĩ cách, bất giác đã đi dạo xong hai con đường.
Không hổ là tinh anh trong đảng cướp bóc. Làm công việc khiến người thù hận thế này, sự cẩn thận của bảy người đã thẩm thấu mỗi một phần cơ thể, mà đám người chơi nghiệp đoàn bình thường của Đan Thanh Hiệp Ảnh, chuyện như theo dõi này thì thực sự không chuyên nghiệp, thế mà bị bảy người phát hiện.
"Phía sau có một tên đạo tặc. Có khả năng vẫn luôn đi theo chúng ta." Hắc Thủy nói trong kênh chat.
Bảy người dừng bước. Quay đầu.
Đều không cần tìm, phía sau có tên đạo tặc lập tức hoảng hốt lo sợ đã tự mình hiện thân. Trình độ theo dõi cực kỳ không chuyên nghiệp, khiến gã sau khi bị mục tiêu phát hiện nhìn chằm chằm cái là không biết phải làm gì luôn.
Bảy người đưa mắt nhìn nhau. Biểu hiện này, bảy người cảm thấy nhân vật kiểu này chắc chắn không có lực uy hiếp gì với bọn hắn.
Kiếm Nam Du muốn đi tra hỏi, nhưng vừa đi được một bước, đối phương lập tức xoay người bỏ chạy. Giao Thủy giương cung bắn tên, kết quả bởi vì người chơi qua lại trên đường quá nhiều, không dễ ra tay, mắt thấy đối phương chạy mất tăm rồi.
"Ai vậy?" Bảy người nhíu mày.
Ánh mắt của Kiếm Nam Du nhìn về phía Đạo Hương Mục, mọi người bừng tỉnh. Không hổ là xuất thân từ nghề cướp bóc, suy nghĩ từ góc độ chuyên nghiệp thì hiểu thôi. Không phải Kiếm Nam Du không nghĩ đến trượng Phục Sinh sẽ bị người thèm thuồng, chỉ là gã không ngờ lại có người ra tay nhanh như vậy. Dựa theo suy nghĩ của gã, tin tức này ít nhất phải truyền ra mới sẽ có đảng cướp bóc tìm tới. Gã làm sao biết được có người âm thầm châm ngòi thổi gió khiến chuyện này xảy ra sớm cơ chứ.
"Nhưng người đó không giống chuyên nghiệp." Hắc Thủy nói.
Kiếm Nam Du gật đầu, chỉ là trình độ thấp nhất, thật sự khiến người chuyên nghiệp như Kiếm Nam Du cảm thấy lo lắng thay cho tương lai nghề nghiệp của mình.
Không phải chuyên nghiệp, vậy thì phiền hơn rồi! Bảy người nhanh chóng có cùng nhận thức. Thuật nghiệp có chuyên môn, nhóm nào có bí quyết của nhóm đó. Như đám Kiếm Nam Du từ khi làm nghề này thì luôn luôn ghi nhớ 'khiêm tốn' trong lòng, càng là cao cấp thì càng phải khiêm tốn.
Nhưng nếu một đám cướp nghiệp dư mới bước vào con đường này, bọn chúng hiểu tại sao phải khiêm tốn, cái gì là khiêm tốn à?
Không khiêm tốn, đó tự nhiên là hung hăn càn quấy. Trong game online, tư bản để hung hăn càn quấy thì thường chính là có nhiều người! bảy người ngẩng đầu, quả nhiên thấy con đường phía trước đột nhiên xuất hiện một đám người chơi, ánh mắt nhích qua, đang nhìn về phía bọn hắn, chừng hơn trăm người.
"Chạy nhanh!" Bảy người xoay người bỏ chạy.
"Phong Hỏa Liên Thành!!!" Hỏa Nhiên Y rống lớn, xài Phong Hỏa Liên Thành, ngọn lửa đột ngột từ dưới đất chui lên đã chặn cả con đường. Người chơi trên đường nhìn thấy đột nhiên xảy ra PK, có người thì trốn tránh, có người đứng bên đường chuẩn bị xem trò vui.
Hỏa Nhiên Y xài pháp thuật này xong thì đuổi theo sáu người bỏ chạy. Người của nghiệp đoàn Thanh Hiệp xông thẳng đến trước Phong Hỏa Liên Thành. Cũng không biết đây là pháp thuật gì, có tên đạo tặc lớn gan muốn xông qua, mới bước vào tường lửa chỉ nghe một tiếng "xèo" cái đã biến mất không thấy rồi. Mọi người cả kinh, không ngờ sát thương của tường lửa này lại cao như vậy. cách một tường lửa, cách nhiều người chơi như vậy, bảy tên kia chạy về phương hướng nào đó biến mất tăm rồi.
"Mấy cậu canh ở đây, chờ tường lửa biến mất thì tiếp tục, mấy người khác đi theo tôi!" Người chơi dẫn đội phân phối người chơi cồng kềnh loại hình lực lượng ở lại đây chờ. Tự mình dẫn theo một đội ngũ loại hình tốc độ đi vòng qua một con đường khác.
Kinh nghiệm chạy trốn của đám người Kiếm Nam Du rất phong phú. Gặp đường giao thì chui vào, gặp ngã ba thì rẽ, truy binh đã bị bỏ rơi, nhưng đằng trước có người chặn đường hay không thì không ai biết được.
"Là nghiệp đoàn nào đó phải không?" Hắc Thủy oán hận nói. Có thể tụ tập được hơn trăm người trở lên thì chỉ có nghiệp đoàn.
"Hình như là nghiệp đoàn Thanh Hiệp." Giao thủy thấy được huy hiệu nghiệp đoàn đối phương đeo trên ngực.
Kiếm Nam Du ngẩn ra: "Chỗ hôm nay chúng ta uống rượu thuộc thanh Hiệp phải không?"
"Chắc chắn rồi!" Hỏa Nhiên Y nói.
"Thì ra là đám người đó tính dựa vào cái cớ này để bạo chúng ta."
"Bây giờ phải làm sao?" Mọi người đồng loạt nhìn về phía Kiếm Nam Du.
Có lẽ người bình thường sẽ cho rằng logout là cách an toàn nhất, nhưng từ góc độ của đảng cướp bóc, logout lại là cách nguy hiểm nhất. Lúc này khu logout chắc chắn đã có người canh giữ. Bảy người xông phá lớp phòng ngự đó cũng không khó, nhưng lại triệt để bại lộ hành tung của bản thân. Cố thủ ở khu logout đợi mục tiêu login, trong kiếp sống cướp bóc của đám Kiếm Nam Du thì đây là hạng mục được làm nhiều nhất. Bởi vì quá nhiều người cho rằng logout là tuyệt đối an toàn, lại không biết lúc bạn login lần nữa, sự truy sát càng thêm hoàn mỹ chu đáo đã sớm chờ đợi bạn.
Tất nhiên, logout tại chỗ là vô địch nhất, nhưng hệ thống đã nói không nên logout tại chỗ. Đối nghịch với hệ thống, đó là chuyện hung hiểm nhất trong game, cho nên bảy người nghĩ cũng không nghĩ đến chiêu này.
Lúc này, nhất định phải thoát khỏi sự dây dưa của đối phương, khiến đối phương không biết tung tích của mình mới đúng.
"Rời khỏi thành Lâm Thủy đi!" Sau khi trải qua cân nhắc, Kiếm Nam Du rốt cuộc cắn răng cho ra quyết định. Sau khi trượng Phục Sinh bị bại lộ, trong lòng Kiếm Nam Du đã đưa chuyện rời khỏi thành Lâm Thủy vào nhật trình, nhưng gã không ngờ lại nhanh như vậy.
"Pháp sư video kia..."
"Từ bỏ trước đã, giữ được núi xanh còn sợ không có củi đốt à!" Kiếm Nam Du nói.
Sáu người khác gật đầu.
"Đi!" Bảy người quyết định xong. Bắt đầu tiếp tục qua lại trên đường như con thoi. Con đường lựa chọn đều rất hẹp, đủ một cái Phong Hỏa Liên Thành của Hỏa Nhiên Y là có thể hoàn toàn phong tỏa.
"Túy ca, Túy ca!" Bên này, Cố Phi đã nhận được tin tức.
"Có phát hiện à?" Cố Phi trả lời tin nhắn.
"Tên Kiếm Nam Du đó, hình như không chỉ anh đang tìm gã, rất nhiều người đều đang tìm gã."
"Có bao nhiêu người?"
"Vừa nãy em nhìn thấy hơn trăm người đó."
"Ồ, mặc kệ bọn chúng, bây giờ gã đang ở đâu?"
"Em đang đi theo gã đây, giờ gởi tọa độ cho anh."
Người của nghiệp đoàn Thanh Hiệp đi theo dõi thì đúng là không đủ kinh nghiệm, nhưng đám anh em trong Hoa Tùng Trung Vĩnh Sinh đều là cao thủ trong cao thủ. Tuy bọn hắn không thuộc đảng cướp bóc, nhưng thường ngày hay đi theo gái, truy đuổi mỹ nữ gì đó, công việc này còn thuần thục hơn cả đảng cướp bóc. Cho nên nói 'Mọi con đường đều dẫn đến thành Roma" là cực kỳ có đạo lý. Bất luận là tán gái đẹp, hay là nghề cướp, đều có thể luyện được nghề theo dõi rất chi là bản lĩnh.2
Hiện giờ, tiềm phục giả dưới trướng vị Anh trủng Nguyệt Tử, đang thành thạo theo sau bảy người.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận