Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hiện Đại
  3. Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)
  4. Chương 408: Viện quân đến

Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)

  • 594 lượt xem
  • 2244 chữ
  • 2020-09-18 20:00:56

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Cố Phi và Bách Thế Kinh Luân đi lang thang trong thành Lâm Thủy, muốn dùng cách này để ngẫu nhiên gặp được Kiếm Nam Du rõ ràng là không thể nào.

Mà đám người Kiếm Nam Du lúc đến được doanh trại Chiến Sĩ lại không nhìn thấy tung tích của hai người Cố Phi đâu, song phương mất đi liên hệ thế này đây. Nếu so sánh qua lại, trái ngược bên Kiếm Nam Du càng phải nóng lòng hơn, việc làm ăn của gã vẫn còn nằm ở trên đầu Cố Phi đó! Chỉ là bây giờ biết Cố Phi đang nhằm vào gã, nên gã mới không gấp lắm, ít nhất Cố Phi sẽ không vội rời khỏi thành Lâm Thủy. Chỉ là nhất thời không tìm được Cố Phi, cũng không nghĩ ra được cách nào để đối phó với hai người này, gã thấy hơi gian nan.

Song phương đều không biết tiếp tục thế nào, năm cao thủ của Công Tử Tinh Anh Đoàn đã chèo thuyền nhỏ cập bến rồi.

"Để thuyền ở đâu đây?" Chiến Vô Thương hỏi.

"Tùy tiện." Hàn Gia Công Tử chẳng thèm quan tâm, cuối cùng vẫn là Kiếm Quỷ khá thành thực hợp sức với Chiến Vô Thương cùng đẩy thuyền lên bờ, để ở nơi dễ thấy nhất. Sau đó dặn dò với người chơi phụ trách ở quán rượu gần bên cạnh một tiếng. Giọng nói rất lớn, mấy người chơi xung quanh đều nghe thấy. Tình huống thế này, chắc sẽ không có người nào làm chuyện lén lút dưới con mắt bao nhiêu người đâu nhỉ!

Sau đó hai người đuổi theo mấy tên đi ở đằng trước. Hàn Gia Công Tử và Hữu Ca đang hỏi thăm tin tức trong khu giải trí gần bến tàu.

Quả nhiên không ngoài dự đoán của bọn họ, cái tên Cố Phi này chỉ cần nhích người thì luôn có thể hấp dẫn ánh mắt người khác. bọn họ dễ dàng do thám ra được chuyện xảy ra ở nơi này cách đây không lâu. chuyện quan trọng hơn nữa là ngay cả tin tình báo Kiếm Nam Du sau khi chết được phục sinh mấy người cũng dễ dàng nghe ngóng được.

"Thế mà có thuật phục sinh thật!!!" Hữu Ca kinh ngạc, vội vàng móc sổ nhỏ 'xoèn xoẹt' ghi lại. Còn vừa hỏi thăm tên cung cấp tình báo bộ dáng của người thi triển thuật phục sinh thế nào.

"Là một mục sư..." Đối phương nghẹn lúc lâu mới nói ra được bốn từ này.

Hữu Ca lại đi xung quanh hỏi thăm cách ăn mặc của mục sư này. Hắn tin chắc ở đây có nhiều người như vậy, khẳng định có không ít người thi triển Giám Định Thuật với mục sư đó. Đi một vòng, người chơi biết thì đều không giấu. Hữu Ca cầm sổ nhỏ của hắn trở lại nói: "Trang bị cũng chỉ là cách phối hợp của một cao thủ bình thường, nhưng pháp trượng thì không người nào giám định ra được. Coi bộ là trang bị cao cấp, cái kỹ năng trâu bò đó, e là kèm theo của trang bị cao cấp này rồi."

Mấy người gật đầu tán đồng, lúc này hành động của mấy người đã hấp dẫn sự chú ý của một nhóm khác. Một tên đạo tặc áo xanh lam dẫn một đám đi về phía năm người.

"Mấy vị." Người này đi tới trước mặt, chào hỏi năm người, năm người nhìn về phía gã.

"Tại hạ là Đan Thanh Hiệp Ảnh, hội trưởng nghiệp đoàn Thanh Hiệp thành Lâm Thủy." Đối phương giới thiệu trước.

"Xin chào." Năm người chào hỏi, Hữu Ca ở bên cạnh bổ sung tư liệu: "Đan Thanh Hiệp Ảnh, một trong thập đại của bảng xếp hạng đạo tặc, đứng thứ 6."

"Chê cười rồi." Đan Thanh Hiệp Ảnh cười. Hữu Ca vừa lên đã nói ra xếp hạng của gã, hiển nhiên đang chứng minh cho danh tiếng của gã. Mà thứ tự trên bảng xếp hạng cũng được coi như vinh dự và thành tựu, tất nhiên gã rất vui vì được người khác nhắc đến. Đan Thanh Hiệp Ảnh lập tức có ánh mắt khác biệt với Hữu Ca, cảm thấy tên này thuận mắt hơn nhiều.

Hữu Ca có nhân duyên rất tốt trong trò chơi không phải tự nhiên mà có, giống như tình huống trước mắt, vừa lên đã có thể cho người khác ấn tượng tốt.

"Mấy vị xưng hô thế nào?" Đan Thanh Hiệp Ảnh tự mình vui vẻ xong, bắt đầu hỏi thăm lai lịch của đối phương.

Kết quả mỗi lần đối phương báo ra một cái tên, gã liền thấy bản thân thấp đi một phần. Năm người báo tên xong, Đan Thanh Hiệp Ảnh đã cảm thấy mình là một tên lùn.

Năm người trước mặt đây, bốn người đều nằm trong thập đại, hơn nữa ID tên nào cũng đều có tiếng tăm lừng lẫy trong giới game online. Chút tự hào vì là một trong thập đại, xếp hạng thứ 6 vừa nãy của Đan Thanh Hiệp Ảnh đã hoàn toàn biến mất tăm. Gã cũng vì vậy mà nhanh chóng nhớ lại mình đi qua để làm gì, nói câu "ngưỡng mộ đã lâu" xong thì vội vào chủ đề chính: "Hình như tôi nghe thấy mấy vị đang hỏi thăm chuyện gì đó?"

Năm người hoạt động ở đây lâu như vậy, tất nhiên không thể nào che giấu được, đành phải thừa nhận.

Đan Thanh Hiệp Ảnh liền hỏi: "Không biết năm vị có quan hệ gì với hai nhóm người đó vậy?"

Hàn Gia Công Tử nói thực tới cùng: "Đuổi giết."

"Ồ, không biết muốn giết ai?"

Đáp án của Hàn Gia Công Tử còn khí phách hơn: "Giết hết."

Hàn Gia Công Tử trả lời xong thì hỏi vặn lại: "Chẳng lẽ bọn họ là bạn của hội trưởng Hiệp Ảnh?" thực tế thì Hàn Gia Công Tử biết rõ không phải. Hắn hiểu rõ quy củ của quán rượu bãi biển thành Lâm Thủy bên này, đoán thôi đã biết bởi vì hai phe ra tay PK ở đây, cho nên bên này muốn áp dụng một vài hành động. Nếu bọn hắn là bạn của một trong hai phe thì lúc này không cần thiết phải ở đây rồi.

"Không phải, bọn họ PK ở quán rượu bãi biển của chúng tôi, phá hỏng quy củ của chúng tôi, nói thế nào cũng phải tìm bọn họ phiền toái chứ." Câu trả lời của Đan Thanh Hiệp Ảnh quả nhiên không ngoài dự đoán của Hàn Gia Công Tử.

"Thế hả! Vậy nếu có bất kỳ tin tức nào về đối phương, có thể làm phiền hội trưởng Hiệp Ảnh báo cho tụi này một tiếng được không." Hàn Gia Công Tử tươi cười nhiệt tình.

"Việc này không thành vấn đề!" Đan Thanh Hiệp Ảnh sao có thể từ chối sự giúp đỡ của cao thủ chứ, tất nhiên đáp ứng rất nhanh. Tiếp đó thêm bạn tốt với mấy người, vô cùng nồng nhiệt.

"Hừ..." Lúc này một tiếng hừ lạnh truyền vào tai của mấy người, bọn họ quay đầu nhìn, là đám người Anh Trủng Nguyệt Tử, tiếng hừ lạnh này lại phát ra từ cô gái duy nhất trong đám bọn hắn: Mang Mang Mãng Mãng.

"Lại chơi trò này hả!" Mang Mang Mãng Mãng thấy bọn họ nhìn qua, khinh bỉ nói một câu.

Vừa rồi mọi người không nhìn thấy bọn họ. Trước đây ở thành Nguyệt Dạ, Hàn Gia Công Tử chính là dùng mánh khóe này để lừa Mang Mang Mãng Mãng. Tuy tình huống Đan Thanh Hiệp Ảnh hiện này khác với lúc đó. Nhưng nội hàm chẳng chênh lệch bao nhiêu. Không ngờ bị đương sự trước đây bắt gặp. Mấy người đều có hơi ngại ngùng, chỉ có Hàn Gia Công Tử mặt không biểu cảm. Hắn cười: "Ơ, trùng hợp vậy sao."

Lời này xem như một câu hai nghĩa, là trùng hợp gặp được đám người Mang Mang Mãng Mãng; Cũng là chỉ hắn dùng mánh khóe này, lại bị người bị hại như Mang Mang Mãng Mãng chứng kiến, rất trùng hợp. Tóm lại, Hàn Gia Công Tử chẳng thấy có gì phải xấu hổ cả.

Mang Mang Mãng Mãng bĩu môi, nhưng lại không nói gì nữa.

"Bạn?" Đan Thanh Hiệp Ảnh tất nhiên không đến mức phát hiện được gì từ trong cuộc đối thoại đơn giản này.

"Cùng từ thành Vân Đoan đến." Hàn Gia Công Tử nói.

"Cứ uống thoải mái đi! Tôi bao hết!!!" Đan Thanh Hiệp Ảnh hào phóng bán một cái nhân tình.

Kết quả một đám người đều tán đồng. Đám người Anh Trủng Nguyệt Tử không hề ít, chừng 40 người, chẳng có tên nào rời khỏi giữa đường, lúc này cả tập thể cùng trở về quê hương, được xưng là dong binh đoàn đoàn kết nhất. Chỉ có sáu người Công Tử tinh Anh Đoàn mới so sánh được với bọn họ, chỉ có phần tử tách đoàn như Cố Phi thì thường tự mình hành động.

"Nhiều người vậy à..." Miệng Đan Thanh Hiệp Ảnh đắng chát.

"Ha ha ha..." Hàn Gia Công Tử cười khan mấy tiếng: "Hội trưởng Hiệp Ảnh, hay là nói về tình huống trước mặt mà mấy anh biết đi!"

Hiển nhiên bọn họ không chuẩn bị ở lại đây uống rượu. Vừa nói vừa đi vào trong thành Lâm Thủy.

"Xảy ra chuyện gì? Hình như chẳng có phiền phức gì mà?" Đám Anh Trủng Nguyệt tử bắt đầu thảo luận.

"Có phải Túy ca lại chém người rồi không?" Hỏa Cầu đoán rất chuẩn, không hổ là người quen biết với Cố Phi sớm nhất. Đám người bọn họ là lượn lờ trong thành xong mới đi tới quán rượu bãi biển, cho nên không nhìn thấy màn Cố Phi PK.

"Nếu là Túy ca thì chúng ta tất nhiên phải giúp!" Anh Trủng Nguyệt Tử nói.

"Ừ, nhưng nếu là tên đó thì bỏ đi." Hỏa Cầu nói.

Mang Mang Mãng Mãng nhìn theo tầm mắt của gã, biết gã đang chỉ Hàn Gia Công Tử, trong lòng cũng cảm thấy rất hả giận: "Tại sao mấy anh không thích tên kia?"

"Dáng vẻ thế kia, lại là một thằng đàn ông, rõ ràng đang đùa giỡn tình cảm của tụi này một cách trần trụi!!" Hỏa Cầu tức giận nói.

"Tổng kết rất tốt đó Hỏa Cầu!!!" Mọi người vỗ tay. Còn có cả tiếng huýt gió.

Moá! Mang Mang Mãng Mãng mắng thầm trong bụng, biết rõ đám người này bỉ ổi, tại sao còn muốn thảo luận vấn đề có chiều sâu này với bọn họ chứ.

"Đi theo xem thử đi!" Anh Trủng Nguyệt Tử đứng dậy.

"Người anh em kia bảo gã mời rượu đó! Hình như gã là ông chủ của quán rượu này!" Có người không nỡ.

"Đóng gói mang theo!" Anh Trủng Nguyệt Tử nói.

Đối với đám bỉ ổi vô sỉ này thì có chuyện gì mà làm không được chứ? Lập tức mặt dày gọi rượu mang đi. Đối phương khổ nỗi hội trưởng đã hứa nên đành phải bất đắc dĩ làm một cuộc mua bán lỗ vốn. Sau đó cái khó ló cái khôn, nói rượu hết rồi, cuối cùng mới không để đám người này dọn sạch quán rượu của bọn hắn.

Đan Thanh Hiệp Ảnh nhận được tin tức này, mém tí hộc cả máu.

"Ế, hội trưởng Hiệp Ảnh làm sao vậy?" Hữu Ca giỏi quan sát phát hiện sắc mặt Đan Thanh Hiệp Ảnh không được đúng cho lắm.

"Không sao không sao!" Đan Thanh Hiệp Ảnh khoát tay lia lịa. Thông qua chuyện này, Đan Thanh Hiệp Ảnh thề sau này tuyệt đối sẽ không bán bậy nhân tình cho người ta nữa.

"Hội trưởng Hiệp Ảnh, nói tiếp dự định bố trí của mấy anh đi!" Bởi vì nhận được tin tức muốn hộc máu, lời Đan Thanh Hiệp Ảnh đang nói cũng bị cắt ngang.

"Ờ ờ, nói tiếp. Đan Thanh Hiệp Ảnh nói, "Hai nhóm người đó trước sau tiến vào thành. Dựa theo mạch suy nghĩ truy sát thông thường, tên pháp sư và võ gia giết Kiếm Nam Du xong, chắc chắn sẽ đi về phía doanh trại Chiến Sĩ, bởi vì bọn họ vẫn không biết Kiếm Nam Du đã được phục sinh sống lại."

Mọi người gật đầu.

"Điều này hẳn đám Kiếm Nam Du cũng nghĩ đến. Cho nên nếu gã chuẩn bị báo thù, thì sẽ đi về phía đó."

"Có điều, bên chúng tôi có huynh đệ đến đó nghe ngóng, ở doanh trại Chiến Sĩ đúng là có xảy ra một cuộc tranh chấp nhỏ, là do pháp sư và võ gia gây nên, nhưng tạm thời không nhìn thấy tung tích của đám người Kiếm Nam Du đâu." Đan Thanh Hiệp Ảnh tự thuật.

"Vậy pháp sư và võ gia đâu?" Hàn Gia Công Tử hỏi.

"Cũng không rõ hướng đi, có điều cách ăn mặc của hai người này đã được truyền cho tất cả mọi người trong nghiệp đoàn chúng tôi, khi nào phát hiện sẽ có thông báo." Đan Thanh Hiệp Ảnh nói.

"Ừ ừ." Hàn Gia Công Tử vừa gật đầu vừa gởi tin nhắn cho Cố Phi: "Thay quần áo đi."

"Làm gì?"

"Có nghiệp đoàn đang tìm hai người cậu, khiêm tốn!"

"À..." Cố Phi ngẫm lại chuyến này chủ yếu là để kiếm tiền cho Bách Thế Kinh Luân, có nghiệp đoàn tới đánh nhau tuy rất vui, nhưng lúc này gây thêm rắc rối thì có hơi phiền, thế là nghe lời khuyên của Hàn Gia Công Tử đổi pháp bào.

"Còn có." Hàn Gia Công Tử nói, "Nói cho Bách Thế Kinh Luân biết, Kiếm Nam Du còn chưa chết đâu, cho nên thu nhập hiện tại của gã vẫn là con số 0."

 

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top