Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hiện Đại
  3. Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)
  4. Chương 406: Gọi thuyền

Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)

  • 654 lượt xem
  • 2247 chữ
  • 2020-09-18 20:00:31

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Thành Lạc Diệp.

Sáu vị còn lại của Công Tử Tinh Anh Đoàn đã tụ họp với nhau, sắc mặt của mấy người đều không tốt lắm.

"Tại sao lại bảo Thiên Lý cố gắng giết nhiều hả!" Ngự Thiên Thần Minh lộ ra vẻ mặt bi phẫn, chất vấn Hàn Gia Công Tử. Ký ức của mọi người không kìm được tự do quay trở về thời kỳ đầu trò chơi. Bất Tiếu, tên này cũng được coi như là một nhân vật máu mặt, lúc không có yêu cầu chính xác gì cũng đã bị Cố Phi chém rớt liền tám cấp!

Giờ Hàn Gia Công Tử lại nói câu "cố gắng giết nhiều", trong đầu của mọi người đã huyễn tưởng ra cảnh Kiếm Nam Du mông trần đứng ở khu sống lại, dáng vẻ như là đang hối hận chảy hai hàng lệ dài.

Thực ra mọi người đều rất muốn xem cảnh tượng ấy, nhưng vấn đề là giá vé của vở kịch không hề thấp. Trong sự cổ vũ hào phóng của Hàn Gia Công Tử, Kiếm Nam Du thể nào cũng sẽ bị Cố Phi chém rớt hai hay ba chục cấp cho coi, sức lao động này là do bọn họ bỏ tiền mua đó. Vừa nghĩ đến đó, mấy người hung hăng túm chặt túi tiền của mình, oán hận với Hàn Gia Công Tử lại sâu thêm vài phần.

"Kiếm Nam Du sao có thể ngu xuẩn như vậy được?" Giọng điệu Hàn Gia Công Tử mang theo mỉa mai.

Thực ra Bất Tiếu cũng không ngu xuẩn, nhưng vào cái thời kỳ sơ cấp đó, gã đã quá xem nhẹ thân thủ biến thái đạt đến cấp bậc phá vỡ cân bằng game của Cố Phi, nên lúc đó mới thê thảm như vậy. Kiếm Nam Du chắc hẳn sẽ không sơ suất vậy được, đặc biệt vừa nãy còn bị chém rớt một cấp, chắc chắn sẽ không thể giống Bất Tiếu lúc đó, liều lĩnh hấp tấp nghĩ cách đi trả thù.

"Ừ, Kiếm Nam Du là người cẩn thận. Chắc do lúc nãy Thiên Lý ra tay nhanh quá khiến gã không kịp trở tay. Cơ hội như vậy, gã có thể cho người ta một lần, nhưng tuyệt đối sẽ không có lần thứ hai." Hữu Ca có thể xem như là bạn của Kiếm Nam Du, ít nhiều có đôi chút hiểu biết. Có điều với cục diện hiện tại, người bạn này chỉ còn trên danh nghĩa mà thôi.

"Cho nên chúng ta cũng nhanh lên đường thôi! Hẳn Kiếm Nam Du đã sắp đặt bẫy trước để đối phó với chúng ta, nhưng giờ chắc bị Thiên Lý làm rối loạn rồi, không nhân dịp lúc này chói mắt ra sân thì còn đợi tới lúc nào chứ?" Hàn Gia Công Tử nói xong liền hất trường bào mục sư của hắn, bước ra khỏi thành Lạc Diệp.

"À..." Bốn người còn lại lúc này mới bừng tỉnh. Thì ra Hàn Gia Công Tử trả tiền mua Bách Thế Kinh Luân ra tay, không phải chỉ để xem cuộc vui thôi đâu, còn là để dời dắt sự chú ý của Kiếm Nam Du, che chở bọn họ đổ bộ lên bờ an toàn. Còn ân oán với Kiếm Nam Du thì chuẩn bị tự mình giải quyết.

Vừa nghĩ đến đó tinh thần của mọi người đều dâng cao. Ngự Thiên Thần Minh đeo ba cây cung trên vai, tiếp đó nối bước ra khỏi thành Lạc Diệp. Cách ăn mặc này của cu cậu hoàn toàn là vì tạo dáng, trong chiến đấu thực tế thì cậu tuyết đối sẽ cất ba cây cung trong túi, vì lấy từ trong túi thì tiện hơn lấy từ trên vai nhiều.

"Đi thôi!" Kiếm Quỷ và Chiến Vô Thương nhìn nhau. Gật đầu, sóng vai đi ra ngoài.

Hữu Ca ở phía sau ngơ ngác chốc lát, cũng bước nhanh đi ra ngoài, gào lên: "Đi giờ luôn hả? Làm gì có thuyền chứ?"

"Tôi đã liên hệ xong rồi!" Hàn Gia Công Tử đi ở đằng trước quơ quơ ngón tay.

"Liên hệ gì chứ?" Hữu Ca khó hiểu.

Ba người khác tất nhiên cũng chả hiểu gì sất. Nhưng vẫn đi theo phía sau Hàn Gia Công Tử.

Đến bến tàu thảm hại của thành Lạc Diệp, bốn người thấy nơi chỗ lên thuyền phi chính quy, có một còn thuyền gỗ đang để ngang với trạng thái nửa mặc cạn ở nơi đó, một người chơi thích ý nằm bên trong. Thấy năm người đến gần, người đó lập tức ngồi dậy, bò ra khỏi thuyền bước nhanh về phía Hàn Gia Công Tử.

"Xin chào!" Còn chưa xác nhận thân phận, gã đã rất tự tin chào hỏi với Hàn Gia Công Tử. Tuy rằng một giây trước thôi bọn họ còn chưa từng gặp mặt, nhưng gã cho rằng vị đây chính là người mà gã đang đợi... Bởi vì dáng vẻ của người này quá đặc biệt rồi.

Hàn Gia Công Tử cũng chỉ gật đầu, bốn tên đằng sau đã nhào lên, nghi hoặc nói: "Đây là?"

"Thuyền gọi từ thành Lâm Thủy đó." Hàn Gia Công Tử chỉ chiếc thuyền nói.

"Có cả thế này nữa hả!" Bốn người nhìn chiếc thuyền nhỏ.

"Vậy mấy cậu cho rằng đám Thủy Thâm đến nơi này bằng cách nào?" Hàn Gia Công Tử hỏi ngược lại.

"Ơ? Gã liên hệ giúp anh à?"

"Không, bến tàu thành Lâm Thủy bên kia có dịch vụ này." Lúc Hàn Gia Công Tử uống rượu ở bãi biển thành Lâm Thủy có chú ý đến người chơi làm nghề đưa đò, thế nên lúc ấy đã xin cách liên lạc với người đó, để về sau lúc cần thì có thể gọi thuyền.

"Đi thôi!" Hàn Gia Công Tử gọi mọi người lên thuyền.

"Chờ đã!" Chủ thuyền đột nhiên nói, "Chiếc thuyền này chỉ chở được năm người thôi."

Năm người sững sốt, ngừng bước, cùng đánh giá chiếc thuyền nhỏ nọ, cảm thấy lời này chắc là không giả.

"À, để bọn tôi tự xử lý vậy!" Hàn Gia Công Tử cười, "Nào, cầm tiền trước đi."

Hàn Gia Công Tử đưa túi tiền qua, người này rất bất ngờ, chỗ bọn họ không có quỷ củ mua vé mới được lên thuyền. Đa số là sau khi đến nơi thì người chơi mới trả tiền. với việc trả tiền trước chủ thuyền hiển nhiên sẽ không từ chối, gã mở túi tiền ra đếm, giống với con số đã báo trước, gật đầu, ngẩng đầu lên nhìn, lại thấy bốn người của đối phương đã đẩy thuyền xuống mặt nước, hơn nữa còn đã lên thuyền hết rồi.

"Anh không đi à?" Chủ thuyền rất bất ngờ, gã không ngờ trong số năm người bọn họ người đi thuê lại từ bỏ ngồi thuyền.

"Không!" Nụ cười của Hàn Gia Công Tử vẫn rất ôn hòa. "Là cậu không cần đi."

"Gì cơ?" Chủ thuyền há hốc miệng. hàn Gia Công Tử đã quay người vừa đi về phía thuyền, vừa nói: "Thuyền thì bọn tôi sẽ bỏ ở bến tàu Lâm thủy bên kia cho cậu, cậu ngồi thuyền hệ thống trở về có thể tự mình lấy!"

"Đùa à!" Chủ thuyền rất tức giận. Không ngờ đối phương lại có thể làm ra chuyện này, gã xông lên muốn kéo Hàn Gia Công Tử, đột nhiên bên tai vang lên một tiếng "vèo", sau đó lỗ tai đau lâm râm, nhìn qua bên cạnh, tên cung tiễn thủ đã lên thuyền kia đang nhắm ngay mũi tên thứ hai về phía gã.

"Muốn dùng cách nhanh nhất này để trở về thành Lâm Thủy chờ bọn tôi hả? Vậy bọn tôi cũng không để ý đâu." Hàn Gia Công Tử quay đầu mỉm cười nhìn gã.

"Mấy người... mấy người..." Chủ thuyền khóc không ra nước mắt luôn! Gã không ngờ được sẽ xảy ra chuyện thế này.

"Bọn tôi có việc gấp, xin lỗi nha, thuyền sẽ bỏ ở bến tàu Lâm Thủy bên kia." Kiếm Quỷ lên tiếng an ủi đối phương. Chiến Vô thương nhếch miệng cười, hắn là người phụ trách lái thuyền, chiếc thuyền gỗ nhỏ này là khua mái chèo, Chiến Vô Thương hai tay dùng sức đẩy, thuyền nhỏ nhanh chóng rời khỏi bờ.

"Cảm ơn nha!" Người rảnh rỗi trên thuyền đều vẫy tay với chủ thuyền. Chủ thuyền đã sớm hóa đá ở bên bờ.

Thành Lâm Thủy...

Kiếm Nam Du đoán được Cố Phi và Bách thế Kinh Luân sẽ đến doanh trại Chiến Sĩ chờ gã, nhưng sau khi vào thành bảy người cũng không hề vội vàng chạy về phía đó, mà đang đi truyền tin.

Ở thành Lâm Thủy, Cố Phi có đắc tội một vài người. Mà mấy người này không khéo lại cùng nghề với đám Kiếm Nam Du. Giờ đây Kiếm Nam Du cực kỳ thiện ý tiết lộ tin tức này cho đám cùng nghề với mình: "Doanh trại Chiến Sĩ, tôi nhìn thấy tên pháp sư đó hình như muốn đi về phía doanh trại Chiến Sĩ!"

Đám người trong nghề này, không chỉ hy vọng chém Cố Phi để trút giận, còn thèm nhỏ dãi cái trang bị dấu chấm hỏi trên người Cố Phi. Mà người quen biết với Kiếm nam Du thì đều biết Kiếm Nam Du không giống mấy tên đánh cướp ngẫu nhiên như bọn hắn. Gã ra tay là vì có người thuê có mục tiêu rất rõ ràng, cho nên không hề nghi ngờ gì với tin tức do anh bạn Kiếm Nam Du làm cùng nghề này tiết lộ.

Cứ như vậy, đám người đó vui mừng hớn hở bị Kiếm Nam Du bán cho sát thủ đứng đầu Thế Giới Song Song.

Tụ tập nhân thủ cần phải có thời gian, đến doanh trại Chiến Sĩ khá nhanh chỉ có năm người. Đám này hiển nhiên biết rõ Cố Phi cực kỳ có bản lĩnh. Năm người thực sự chẳng có tự tin để khiêu chiến với Cố Phi. mà lúc này năm người cũng đã nhìn thấy pháp sư áo bào đen cùng một võ gia xuất hiện trên con đường lớn thẳng tắp bên ngoài cửa doanh trại Chiến Sĩ.

"Mợ nó! Tụi mày còn bao lâu nữa mới tới hả!" Năm người rất sợ bỏ mất cơ hội khó gặp này. Muốn tìm một người trong Thế giới Song Song không phải là chuyện dễ dàng gì.

Câu trả lời có "tới ngay", có "sắp rồi", tất nhiên cũng có người nói không tới được. Mấy tên đã ngồi thuyền đi ra ngoài luyện cấp, khoảng cách khá xa, trong thời gian ngắn không trở về được, dứt khoát từ bỏ.

"Tên pháp sư đó không chỉ đi một mình, có một tên võ gia đi cùng nữa." Năm người nhìn rõ tình hình thì gởi tin nhắn cho mọi người.

"Trang bị của võ gia thế nào?" Không chạy tới mà còn tham tham nữa! Nếu để bọn hắn biết được võ gia này là Bách Thế kinh Luân. Bọn hắn nhất định sẽ đổi cách nghĩ khác. Cho nên Kiếm Nam Du cũng rất phúc hậu không nói điều này cho bọn hắn, miễn cho bọn hắn lại thay đổi chủ ý.

"Tôi đi điều tra thử xem!" Một trong số năm người nói. Đám người bọn hắn phần lớn đều đã từng gặp Cố Phi, nhưng Cố Phi tuyệt đối không thể nhớ hết bọn hắn được, cho nên tên này không hề sợ Cố Phi nhận ra. Nói xong liền đi trên đường như một người chơi bình thường, chẳng mấy chốc đã lướt qua Cố Phi và Bách Thế Kinh Luân. Thành thạo quăng một cái Giám Định Thuật lên người Bách Thế Kinh Luân.

Thất bại!

Gã vẫn không từ bỏ, lặng lẽ đi theo phía sau hai người, giám định lần nữa.

Lại thất bại!

Chuyện gì thế vậy! Người này ngạc nhiên, tiến hành lần giám định thứ ba. Gã vẫn rất có tự tin với độ thành thục Giám Định Thuật của mình.

Kết quả vẫn là thất bại... Gã ngây ngẩn cả người, tình huống kiểu này coi bộ cấp của đối phương cao hơn mình. Gã là cấp 40, vậy võ gia này là cấp 41????

Cấp 41 vốn cũng không phải là chuyện gì đáng để kinh ngạc, nhưng vấn đề là, đây là võ gia cấp 41.

Quần chúng võ gia khá ít, cao thủ tất nhiên cũng ít. Thế hệ mới tiến vào sau giờ đẳng cấp vẫn còn rất thấp. Cho nên trong đám võ gia thì cao thủ cấp 41 tuyệt đối không nhiều. Đến bây giờ tổng cộng chỉ có 4 người. Trong thập đại của chức nghiệp võ gia có hàm lượng thấp nhất, thập đại của bọn hắn đến tận bây giờ cấp 40 vẫn chiếm đa số.

Võ gia cấp 41, không ngờ tới gã lại đụng phải một tên, gã có lý do để tin tưởng người này là Bách Thế Kinh Luân. Bởi vì thành Lạc Diệp là láng giềng của bọn hắn, giữa láng giềng với nhau thường qua lại, so với từ mấy chủ thành còn không biết cả phương hướng đột nhiên xuất hiện ở nơi này thì đáng tin hơn nhiều.

Người chơi nọ đang chuẩn bị gởi tin tức này cho các anh em, mới phát hiện pháp sư và võ gia kia đã quay người lại nhìn gã.

"Đi theo tụi này làm gì vậy?" Bách Thế kinh Luân hỏi.

"Hả... Anh là Bách Thế Kinh Luân à?" Đầu óc người nọ cũng rất linh hoạt, đột nhiên hỏi thẳng.

"Đúng đó, cậu biết tôi hả."

Quả nhiên là Bách Thế Kinh Luân! Người nọ thán phục trong lòng như vậy, trên mặt lại xuất hiện thần sắc kích động: "Thật sự là anh à! Anh là thần tượng của em đó." Gã thấy chỉ có cách nói kiểu này mới giải thích được tại sao gã lại lén lút đi theo ở phía sau thôi.

 

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top