Hữu Ca tiếp tục cười, có điều nụ cười tự tin đã biến thành nụ cười đắc ý.
"Chuyện này làm được đấy." Hữu Ca nói với vẻ đĩnh đạc: "Hiện nay trên diễn đàn của các chủ thành, bắt đầu có người kêu gào thuê người báo thù giúp. Nghe nói có dong binh đoàn đã thử tiếp nhận nhiệm vụ này. Khó khăn hiện nay chính là ở phương diện tình báo, không dễ dàng tìm được tung tích của loại người này đâu."
"Sao cơ, đã có người làm mua bán này rồi à?" Bách Thế Kinh Luân còn tưởng rằng mình sẽ độc nhất, không ngờ có người thử trước mất rồi, nhất thời lại có hơi nhụt chí.
"Có cạnh tranh mới có phát triển chứ, Hữu Ca anh nói tiếp đi." Cố Phi nói.
"À nếu chỉ nhằm vào đảng cướp bóc thì hơi hạn chế. Nói từ tổng thể chính là PK thay người khác đúng không? Việc này giờ đã có khá nhiều, tôi dám chắc giờ cậu đi ra ngoài cửa tới trụ sở dong binh đoàn thành Lạc Diệp là có thể tiếp nhận được cả đống. nhưng chuyện kiểu như PK này ấy à thường thì mục tiêu toàn là cao thủ, hơn nửa còn dễ gây mâu thuẫn không dứt, rất nhiều dong binh đoàn không muốn nhận mà thôi. Nhưng với thực lực dong binh đoàn Bách chiến của Bách Thế huynh đệ đây, không thể nào mà chưa từng nhận nhiệm vụ này đâu nhỉ?" Hữu Ca hỏi.
Bách Thế Kinh Luân ho khan một tiếng, mặt lộ vẻ xấu hổ: "Có làm rồi."
"Loại nhiệm vụ này thường thì thù lao rất cao, nếu kiên trì, tôi thấy đã có thể đạt được thu nhập bình quân của game thủ chuyên nghiệp rồi." Hữu Ca nói.
Bách Thế Kinh Luân trầm mặc, vẫn là nói thẳng: "Vấn đề là ở thành Lạc Diệp, chúng tôi khó mà làm được loại nhiệm vụ này."
"Tại sao?" Hữu Ca hiếu kỳ.
"Bởi vì đối tượng của phần lớn nhiệm vụ đều là tôi..."
"Phốc..." Ngay cả người xưa nay vốn bình tĩnh như hàn Gia Công Tử cũng không nhịn được phải phun rượu. Nhưng tiếp đó hắn lại rất tự nhiên vung tay lau miệng, "Mấy cậu nói tiếp đi."
"Vậy hả..." Hữu Ca cũng phải lau mồ hôi. Nghĩ lại thấy cũng đúng, Bách Thế Kinh Luân ở thành Lạc Diệp nổi tiếng vậy mà, ngay cả nghiệp đoàn cũng chẳng so nổi với dong binh đoàn của gã. Dù gã chưa từng chỉnh người nào, nhưng chỉ phần đố kỵ này thôi đã có thể thúc phát rất nhiều tên muốn bỏ tiền thuê người giết gã.
"Thế đổi qua chủ thành khác không phải được rồi sao!" Đồng chí Chiến Vô Thương suy nghĩ vấn đề vẫn khá đơn giản trực tiếp.
"Thực ra vấn đề chủ yếu là do tranh chấp giữa mấy người chơi này cơ, cũng không nói rõ được ai đúng ai sai. Không dễ giúp á!" Bách Thế Kinh Luân nói.
"Không sai, cho nên mục tiêu chủ yếu cứ nhằm vào mấy tên xấu xa chuyên cướp bóc ấy!" Cố Phi nói theo.
Mấy tên cao thủ game online lúc đầu còn bày tỏ thái độ ngạc nhiên với Bách Thế Kinh Luân, nhưng Cố Phi chen mồm, mấy người mới lập tức sực nhớ lại. Hai tên trước mặt đây đúng là người đồng đạo. Quan niệm đạo đức, giá trị quan về cơ bản đều giống nhau. Tuy bọn họ rất mạnh, nhưng lại không ỷ mạnh hiếp yếu, hình như đây là quy tắc mà bọn họ sẽ không vi phạm.
Cố Phi, tính ra chưa từng chủ động ác ý PK bất cứ người nào.
Bách Thế Kinh Luân, trong quá trình chiến đấu thì dong binh đoàn Bách Chiến của gã hình như rất hiếm khi PK người ta đến chết. Về điểm này gã lương thiện hơn Cố Phi nhiều, Cố Phi đối diện với tình huống kiểu này thì giống hệt một người chơi, ra tay chưa từng buông tha, điểm PK dắt túi phải gọi là cả đống, khiến người nào người nấy phải biến sắc mặt.
"Vậy à..." Mạch suy nghĩ của Hữu Ca lại chỉ đổi được bẽ mặt. Tất nhiên hắn không có năng lực để bóp mẹo nhân sinh quan của người ta được, đành phải nói thuận theo mạch suy nghĩ của đối phương: "Nếu chỉ nhằm vào mấy đoàn cướp bóc thì sẽ mất rất nhiều tinh lực đấy. Liên quan đến đám người này, về phương diện tình báo tôi cũng không nắm chắc."
Cố Phi thấy một đám cao thủ trâu bò tụ tập mà hình như cũng chẳng có nhân tố nào tích cực lắm, ngược lại còn bị bọn họ phân tích ra trắc trở trùng điệp, dẫn đến Bách thế Kinh Luân lại có ý nghĩ chùn bước, vội vàng gõ bàn nói: "Giờ còn không phải lúc để bàn kế hoạch lâu dài đâu! Tìm mấy người tới là vì biết mấy người có nhiều bạn bè, coi thử giờ trong tay có chuyện làm ăn nào được thì giới thiệu ấy?"
Đám cao thủ tức khắc lộ ra vẻ mặt bi phẫn. Mọi người đều là nhân vật truyền kỳ giới game online. Có vấn đề gì mà bản thân không giải quyết được phải bỏ tiền đi mời người khác hả, điều này lỡ truyền ra ngoài, anh danh cả đời không phải bị hủy rồi sao?
Lúc mọi người đang cảm thấy Cố Phi thật sự quá đáng, Hàn Gia Công Tử đột nhiên lên tiếng: "Có đó, vừa vặn có một tên."
Mấy người sững sờ, nhưng tiếp theo lại nhanh nhóng nhớ tới gì đó.
"Mau nói!" Cố Phi nói, chợt giật mình: "Chờ đã! Đừng nói anh muốn cậu ta đi PK tôi đó nhé?" Cố Phi thấy với sự xấu xa của Hàn Gia Công Tử thì khả năng này thật sự rất lớn.
Hàn Gia Công Tử lại chỉ liếc nhìn hắn khinh bỉ, sau đó nói với Bách Thế Kinh Luân: "Kiếm Nam Du, người này là một tên cướp, hơn nữa đang tìm tụi này gây chuyện, không bằng anh giúp tụi này giải quyết, thế nào?"
"Được!" Bách Thế Kinh Luân lập tức gật đầu.
Quả nhiên là trâu bò! Đám cao thủ thầm nghĩ. Dù cho Kiếm Nam Du có rớt một cấp, nhưng vẫn chẳng có người nào dám xem thường gã. Khoảng cách giữa một cấp hai cấp ở trong game online thì tính gì chứ? Ở trong Thế Giới Song Song thăng cấp khó khăn, đó là vì tận khả năng khiến khoảng cách giữa các người chơi nhỏ bớt. Kiếm Nam du rớt một cấp, nhưng không hề có ảnh hưởng lớn lắm, gã vẫn là một cao thủ hàng đầu.
Lại nhìn Bách Thế Kinh Luân, sau khi nghe được cái tên Kiếm Nam Du thì chẳng có chút do dự đã lập tức gật đầu đáp ứng. Giống như chỉ đang được nghe thỉnh cầu "Anh đạp chết con kiến nơi cửa với". Khí tràng mạnh mẽ này quả nhiên không phải người bình thường.
"Kiếm Nam Du..." Cố Phi thì thầm, chuyện chỉ mới xảy ra trong một hai ngày nay, hắn vẫn có ấn tượng với chiến sĩ một tay cầm kiếm một tay cầm thuẫn này.
"Còn về giá tiền... Bách Thế huynh đệ tính thu phí thế nào đây?" Hàn Gia Công Tử nói.
"Này hả... tôi vẫn chưa rõ lắm. Mấy vị đều là cao thủ trong game online, giúp tôi xem thử chừng nào thì thích hợp?" Giọng nói của Bách Thế Kinh Luân phải gọi là thành khẩn, khiến mấy người đều mất tự nhiên. Bọn họ ở trước mặt bất cứ người nào đều dám tự nhận bản thân là cao thủ hàng đầu. Nhưng ở trước mặt đám đồng đạo với Cố Phi, đúng là không đủ sức.
Chẳng có người nào hiểu biết loại người như Cố Phi đi PK thì đáng sợ chừng nào hơn bọn họ cả.
"Việc này hả..." Hàn Gia Công Tử nhìn về phía mấy tên khác, đây là chuyện lớn đó, ý của hắn là không thể để một mình hắn trả tiền được.
"Ầy! Chuyện này, thực ra tự tụi này cũng đủ để ứng phó..." Chiến Vô Thương nói. Tuy hắn không hề nói mình chuẩn bị tự đi ứng phó, nhưng đây là một thẻ bài có thể dùng để trả giá.
"Hả? Vậy không cần tôi giúp à?" Bách Thế kinh Luân lại khá thành thực, lời này vừa ra, Chiến Vô Thương cũng không biết nên tiếp thế nào rồi.
"Đừng gấp." Cố Phi vội lên tiếng: "Đây có tên muốn xem náo nhiệt nên không chê chuyện lớn, chuyện làm ăn này chắc chắn của cậu rồi." Cố Phi vừa nói vừa nhìn Hàn Gia Công Tử. Hắn biết, với đám cao thủ hàng đầu trước mắt đây, có bất kỳ phiền phức gì đều sẽ tự nghĩ cách giải quyết. Giờ phải đi thuê người, hoặc là nể mặt mình, hoặc là có nguyên nhân khác. nhưng vì do Hàn Gia Công Tử lên tiếng, Cố Phi nghiêng về vế sau hơn; Hơn nữa cân nhắc từ góc độ tính cách của tên này, Cố Phi đoán tám mươi phần trăm là muốn tìm thêm phiền phức cho Kiếm Nam Du, tóm lại tuyệt đối là muốn cuộc sống của Kiếm Nam Du trôi qua không dễ chịu.
Hàn Gia Công Tử cười nói: "Chuyện này lại không phải của một mình tôi, mọi người móc tiền chia đều đi chứ!"
Mọi người rơi lệ đầy mặt. Chuyện này đúng là của mọi người, nhưng muốn thuê Bách thế Kinh Luân giúp đỡ thì tuyệt đối là ý nghĩ của một mình Hàn Gia Công Tử, dựa vào cái gì mà kéo mọi người theo chứ!
Nhưng đã nói tới mức độ này luôn rồi, giờ bảo tên nào lên tiếng nói không muốn bỏ tiền, lại chẳng có ai chịu mất mặt lên tiếng. Mấy người tui nhìn ông, ông nhìn tui, ngược lại bắt đầu thương lượng nên trả bao nhiêu tiền thì thích hợp.
"Giá tiền của thứ này quá trừu tượng, không dễ định giá lắm!"
"Đúng đó, hơn nữa thị trường còn chưa được tiêu chuẩn hóa, không tìm được giá thị trường."
"Ừ, vậy rốt cuộc phải trả bao nhiêu tiền đây?"
Nội dung của cuộc thảo luận trên đều được tiến hành trong kênh chat, nên Cố Phi cũng thấy được. Đám người này luôn đùn đẩy mơ hồ không rõ, thực ra trong lòng rất kháng cự bỏ ra khoản tiền này. Cân nhắc từ góc độ của Cố Phi, hắn lại cảm thấy tiền nhiều tiền ít không quan trọng, mấu chốt là phải để Bách Thế Kinh Luân cảm thấy con đường này khả thi.
Dù lùi một bước, không chỉ nhằm vào phần từ cướp bóc, làm một tên đánh thuê trong game, không hỏi nguyên do chỉ lo giúp người ra tay PK người khác thôi. Cố Phi cũng thấy tốt hơn nhiều so với vi phạm quy củ, truyền võ thuật cho đám người bất minh không rõ thiện ác trong hiện thực. Chuyện có nặng nhẹ thong thả cấp bách! Có vài lúc, chỉ có thể tránh nặng tìm nhẹ, cứ lo chăm chú mấy cái quy định cứng nhắc, có để cho người ta sống nữa hay không chứ?
Kết quả là, Cố Phi lại ra chủ ý thay Bách Thế kinh Luân: "À, giá tiền thì mấy người cứ thương lượng đi nhé! Tóm lại cứ tiếp nhận chuyện làm ăn này trước. Đi nào, đi tiêu diệt tên Kiếm Nam du đó trước!" Câu trước là Cố Phi nói với mấy người trong Tinh Anh Đoàn, câu sau là nói với Bách Thế Kinh Luân.
Bách Thế Kinh Luân cũng lập tức đứng dậy, gật đầu với mọi người, nói: "Vậy tôi đi ngay."
"Tôi đi với cậu." Cố Phi nói.
"Chờ đợi tin vui chiến thắng của hai người." Hàn Gia Công Tử bình tĩnh nói.
"Giết mấy cấp?" Cố Phi hỏi một vấn đề khá chuyên nghiệp trong game online.
"Tùy!" Đáp án của Hàn Gia Công Tử đã lần nữa chứng minh hắn muốn thuê người giết người chính là vì khiến Kiếm Nam Du khó ở thôi.
"Chúng ta đi!" Cố Phi đứng dậy nói với Bách Thế Kinh Luân.
"Hôm nay chắc không kịp đâu nhỉ?" Bách thế Kinh Luân nhìn thời gian.
Mấy tên cao thủ vội vàng gật đầu, hai người này đúng là cùng một mặt hàng, ngay cả đúng giờ logout cũng giống nhau đến vậy.
"Có thể đến thành Lâm Thủy trước, chuyện cụ thể thì ngày mai lại làm." Cố Phi nói.
Bách Thế Kinh Luân gật đầu, hai người đứng dậy nói tạm biệt với đám cao thủ, rời khỏi quán rượu.
"Đám anh em của cậu không đi theo à?" Cố Phi hỏi Bách Thế Kinh Luân, "Đều là học sinh ở trường vệ sĩ của cậu hả?"
Bách Thế Kinh Luân gật đầu: "Hầu như vậy, tôi thấy không cần gọi đâu, chừng trăm người đó. Đi theo rồi có chia tiền được không? Bọn họ đều có sự nghiệp cả, cứ lo đi làm nghề vệ sĩ có tiền đồ của bọn họ đi thôi!!"
"Lại nói cậu cũng có thể đi làm vệ sĩ mà!" Cố Phi nói.
"Cả ngày đi theo ông chủ, không biêt là vệ sĩ hay là bảo mẫu nữa, ngay cả chút thời gian cho bản thân cũng không có, vậy sao mà được?" Bách Thế Kinh Luân không hổ là giáo đầu của đám vệ sĩ, đã có hiểu biết về nghề nghiệp này, đoán chừng cũng từng nảy sinh ý nghĩ làm vệ sĩ.
"Coi bộ cậu chỉ có con đường là làm game thủ chuyên nghiệp này thôi!" Cố Phi nói.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận