Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hiện Đại
  3. Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)
  4. Chương 395: Bóng ma mười năm

Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)

  • 598 lượt xem
  • 2336 chữ
  • 2020-09-18 19:48:28

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Lời của Cố Phi khiến Bách Thế Kinh Luân rất kinh sợ.

Cố Phi có thể tiến hành điều chỉnh ảnh hưởng do 20 điểm nhanh nhẹn mang lại, năng lực khống chế bản thân cùng với phản xạ thần kinh phải cực kỳ biến thái mới làm được. Nếu hắn thật sự có thể làm như lời hắn nói, vậy thì tên này được xưng là kỳ tài trăm năm khó gặp một lần cũng không qua trương chút nào.

Thiên phú, đây chính là cái gọi thiên phú.

Tuy cần cù có thể bổ khuyết, một hệ liệt danh ngôn cách ngôn như 'người chậm cần bắt đầu từ sớm' nói cho mọi người biết không có thiên phú cũng có thể thành công. Lời này đích thực không sai, nhưng thành công cũng không đại biểu có thể vượt qua đám kỳ tài có thiên phú. Người cho rằng bản thân sẽ có thành tích như thế, chỉ là tự mình cho rằng người có thiên phú tuyệt đối sẽ không chăm chỉ, sẽ đứng tại chỗ chờ hắn đến vượt qua. Cách nghĩ này tất nhiên không đáng tin cậy. Nỗ lực chăm chỉ, mọi người đều có thể làm được; Thiên phú, lại không phải người nào cũng có được.

Bách Thế Kinh Luân nghĩ mấy thứ này, lại rơi vào hồi ức.

Mười năm trước, cha của gã đến thăm hỏi Cố gia, lại thua bởi Cố Phi chỉ có 15 tuổi. Hơn nữa bại tới triệt để, bại tới không hề có tranh cãi nào, bại tới không lời gì để nói. Mà cha gã lại không hề sinh ra khúc mắc gì chỉ vì thua một đối thủ còn niên thiếu. Chỉ là từ đó về sau, ông sẽ thỉnh thoảng nhắc đến Cố Phi Cố gia, vừa nhắc đến thì sẽ khen không dứt miệng.

"Con xem Cố Phi của Cố gia..."

Từ đó về sau, nó trở thành một câu ông thường dùng nhất để dạy dỗ Bách Thế Kinh Luân. Bất kỳ một chi tiết gì về võ thuật, Cố Phi đều trở thành tấm gương của Bách Thế kinh Luân, giống như một âm hồn, mãi mãi ám ở cạnh gã, từ trên cao nhìn xuống gã.

Cha hy vọng Cố Phi trở thành tấm gương của con trai mình, nhưng hiển nhiên cách giáo dục của ông đã xảy ra vấn đề.

Cố Phi không chỉ không trở thành tấm gương của Bách Thế Kinh Luân, ngược lại gã vừa nghe đến cái tên này thì tâm trạng sẽ rất tệ, cực kỳ buồn bực.

May mà Bách Thế Kinh Luân không giống với rất nhiều đứa trẻ khác, nghe nhiều lời so sánh như vậy sẽ dứt khoát cam chịu, vò mẻ cho sứt luôn. Ngược lại gã bởi vì bị kích thích nên càng thêm nỗ lực, mỗi ngày chăm chỉ khổ luyện. Gã lúc đó đã đặt ra chí hướng, có một ngày bản thân phải tự mình đến Cố gia, khiêu chiến Cố Phi, sau đó đánh bại hắn. Lần sau lúc cha lại nói "con nhìn Cố Phi Cố gia..." thì có thể hời hợt trả lời một câu: "Cố Phi? Đó là ai chứ? Là cái tên bại tướng dưới tay con sao?"

Cảnh tượng đó Bách Thế Kinh Luân không biết đã âm thầm não bổ bao nhiêu lần trong đầu, mỗi lần nghĩ đến thì cả người đều thấy kích thích, cực kỳ hăng hái, thế là gã liền càng ngày càng nổ lực.

Tất nhiên nguyện vọng này rốt cuộc vẫn cực kỳ trẻ con, theo tuổi tác dần tăng lên, chỉ ảo tưởng cảnh tượng thôi đã không thể mang đến kích thích tinh thần gì cho Bách Thế kinh Luân. Nhưng khổ luyện mấy năm đó cũng là rất có hiệu quả, Bách Thế Kinh Luân tiến bộ cực kỳ nhanh chóng. Cha gã cũng cảm thấy tự hào. Cái câu tiêu chuẩn ông yêu thích nhiều năm cuối cùng đã bắt đầu không dùng nữa, đổi thành dùng giọng điệu nửa tự hào lại mang theo ba phần tiếc nuối và hai phần ai oán nói: "Giỏi lắm, rất giỏi, nhưng đáng tiếc con lại không có được thiên phú như Cố Phi nhà họ Cố, bằng không con tuyệt đối sẽ không kém nó chút nào."

Đối diện với tình cảnh này, nếu bạn là Bách thế Kinh Luân, ngoại trừ buồn bực thì còn có tâm trạng nào khác sao?

Bách Thế Kinh Luân thấy đời này của mình thật sự đều phải sống dưới bóng ma của Cố Phi mất, cho nên gã tiếp tục khổ luyện. Ngày càng khổ luyện, thẳng đến có một ngày, gã dễ dàng đánh ngã cha mình, khiến mắt cha gã sáng lên như mỗi lần nhắc đến Cố Phi vậy.

"Không ngờ con có thể tiến bước đến được trình độ này. Chỉ là không biết mười năm qua Cố Phi đã đến trình độ nào rồi, có lẽ con có thể đi tìm cậu ta." Lời của cha rất hàm súc, đi tìm người ta, thực ra cũng chính là nói có thể khiêu chiến luận bàn với Cố Phi xem thử.

Thất bại mười năm trước, ông tất nhiên là không có khúc mắc nào, nhưng sau mười năm có thể được con trai thay mình mở mày mở mặt một phen, đây cũng là chuyện mà ông cũng rất vui vẻ muốn thấy.

Bách Thế Kinh Luân tất nhiên đã sớm mong đợi ngày này. Chỉ đáng tiếc đi Cố gia, Cố Phi lại không có mặt. Sau khi giao thủ với cha Cố, Bách Thế Kinh Luân cảm thấy mình vẫn còn rất thiếu sót, thế là gã cũng tạm thời gác lại kế hoạch khiêu chiến Cố Phi. Không ngờ hôm nay lại gặp được Cố Phi ở trong trò chơi, Bách Thế Kinh Luân biểu hiện như không có chuyện gì, thực ra trong lòng cực kỳ bất ngờ.

Nói thẳng, bởi vì bại bởi cha Cố, lúc Bách thế Kinh Luân giao thủ với Cố Phi đã không còn tự tin trăm phần trăm. Mất đi lòng tin che chở, bóng ma tồn tại mười năm lập tức nhảy ra quấy rối. Sau khi bị bảy cước liên hoàn của Cố Phi đẩy lùi, gã vội vàng bắt đầu tìm kiếm lý do để giải thích cho bản thân, đây là cũng biểu hiện vì trong lòng có bóng ma: gã thực sự không muốn thua bởi Cố Phi chút nào.

Nhưng tiếp đó điều chỉnh 20 điểm nhanh nhẹn mà Cố Phi nói khiến Bách Thế Kinh Luân thực sự kinh hãi. Đặc biệt là loại ra cước liên hoàn như vừa nãy của hắn, Bách thế Kinh Luân tự nhận nếu bảo mình điều chỉnh thì cần phải tốn chút thời gian luyện tập mới tìm ra tiết tấu thích hợp với tốc độ ra tay trước mắt, mà tên này nếu có thể chỉ dựa vào cảm giác một lần đã làm được, chỉ vậy thôi thì chênh lệch đôi bên đã rất rõ ràng rồi.

Bách Thế Kinh Luân còn đang nghĩ đến xuất thần, đột nhiên nghe được Cố Phi hỏi gã: "Cha tôi có dùng chiêu này đối phó với cậu không?"

"Hả?" bách Thế Kinh Luân phục hồi lại tinh thần, "Không có."

"À, vậy thì tiếp tục thôi!" Cố Phi nói, đột nhiên bước nghiêng một bước tiến lên, một bước đó như không đứng vững, thân thể lại chợt ngã về bên kia.

Người ngoài nghề thấy cổ quái ly kỳ, Bách thế Kinh Luân lại nhìn thấy rõ: "Ngọc Toái Bộ! !"

Bản thân gã cũng thông hiểu bộ pháp này, thấy người Cố Phi lúc ngã xuống thì đúng như mình dự đoán bước ra bước thứ hai chống đỡ, tiếp đó người vặn một cái...

"Là Ô Long Quẫy Đuôi!!" Bách Thế Kinh Luân nói thầm trong lòng. Gã biết cách thức xuất kích của chiêu này, hai bước bộ pháp cùng cách súc lực, vặn người lại khiến thân thể hoàn toàn giãn ra, sau đó lực chân quét ngang qua nhất định sẽ lớn kinh người. Mà chiêu này chủ yếu cũng không phải tổn thương kẻ địch, chỉ cần phá được thăng bằng của kẻ địch, hậu chiêu phía sau mới chính là sát chiêu chân chính.

Bách Thế Kinh Luân thấy rõ, tất nhiên sẽ không va chạm trực diện với nó, thân thể gã nghiêng qua bên chuẩn bị tránh đi cú quét ngang này, chân phải đã vận thế chờ đá ra, chuẩn bị ra một chiêu Ô Long Xuất Thủy trực tiếp đá ngã Cố Phi.

Không ngờ thân thể Cố Phi vặn vẹo đá qua một cước lại hoàn toàn không giống như trong suy nghĩ của Bách Thế Kinh Luân, cước ảnh lướt qua hoàn toàn không nằm trong lộ tuyến dự đoán của gã, cú né người của gã đã dứt khoát dâng mặt của mình lên chân của người ta.

Bách Thế Kinh Luân thất kinh, trong tình thế cấp bách đành phải giơ tay ngăn cản.

Tay chân chạm nhau, Bách Thế Kinh Luân lập tức phát hiện chân của Cố Phi dán cánh tay của gã bò hướng lên trên.

"Không tốt!!" Bách Thế Kinh Luân lần này mới thật sự là hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra, muốn rụt tay lại nhưng đã chậm nửa nhịp, Cố Phi một chân lăng không, chân kia cũng theo sau nhảy lên, hai chân một trái một phải, một trên một dưới giao nhau đá lên cánh tay Bách Thế Kinh Luân.

Vậy mà không phải Ô Long Quẫy Đuôi, là Ô long Xoắn Trụ! Lúc này trong lòng Bách thế Kinh Luân hiện ra suy nghĩ này.

Không ngờ phán đoán của mình lại sai thái quá đến thế, Bách Thế Kinh Luân xám xịt, chỉ có thể ra sức giãy giụa cánh tay hướng ra phía bên ngoài, kết quả gã vừa hất tay, thế mà đã hất văng cả người Cố Phi bay ra ngoài luôn.

Cố Phi vặn người giữa không trung, lúc rơi xuống không hề chật vật, nhìn về phía Bách thế Kinh Luân cười nói: "Sức mạnh của cậu không thấp nhỉ!"

Bách Thế Kinh Luân lúc này mới như bừng tỉnh khỏi giấc mộng.

Đây là trong game mà! Sức mạnh làm sao có thể nói lớn thì lớn, nói nhỏ thì nhỏ được? Loại chiêu thức có sức bộc phá mạnh mẽ như Ô Long Quẫy Đuôi, một tên chức nghiệp pháp sư như hắn hoàn toàn không thể thi triển ra uy lực được. Nhưng rõ ràng hắn dùng tư thế của Ô Long Quẫy Đuôi, nên khiến Bách Thế Kinh Luân phải tin tưởng, kết quả trong nháy mắt lại biến thành Ô long Xoắn Trụ, kỹ xảo cao siêu bậc này... Bách Thế Kinh Luân lại bị hung hăng đả kích thêm phát nữa.

Ngoại trừ những thứ này ra, giờ đây gã mới biết được hàm nghĩa hai lần ra tay của Cố Phi.

Lần thứ nhất bảy cước liên hoàn, thăm dò ra được tốc độ và phản ứng ra tay của Bách thế Kinh Luân;

Mà lần Ô Long Xoắn Trụ này lại đã thăm dò ra được sức lực của Bách Thế Kinh Luân.

Bản thân thì sao? Từ hai lần giao phong này đã nhìn ra được gì? Bách Thế Kinh Luân ngẫm lại thì cả người đều toát mồ hôi lạnh... lần thứ nhất bản thân đắc chí vì ứng phó thành công bảy cước của đối phương; Lần thứ hai thì trực tiếp đọc sai chiêu thức của đối phương luôn.

Không thể để hắn chiếm giữ chủ động nữa!

Bách Thế Kinh Luân bởi vì đã từng giao thủ với cha Cố, gã đã đương nhiên cho rằng Cố Phi và cha của hắn sẽ có điểm tương đồng rất lớn. Kết quả lúc này phát hiện sai rất lợi hại. Cha Cố tuổi đã hơn năm mươi, nhưng vẫn đi con đường cương mãnh, chiêu thức ông dùng đều có sức bật, chiêu thức ngắn gọn mang tính công kích cực mạnh.

Mà Cố Phi thì sao, hàm lượng kỹ xảo của chiêu thức đầy đủ, có tính lừa dối rất lớn, như Ô Long Quẫy Đuôi và Ô Long Xoắn Trụ lúc nãy, đây đều là chiêu thức trong Ô Long Quyền, Ô Long Quyền lại thuộc về một môn trong Long Quyền, mà Long Quyền chính là môn Cổ gia am hiểu nhất, Bách Thế Kinh Luân từ nhỏ đã chuyên nghiên cứu các loại quyền pháp trong Long Quyền. Kết quả Cố Phi thi triển chiêu thức lại có thể lừa gạt được gã, nếu không phải vừa nãy bản thân tự mình trải nghiệm thì Bách Thế Kinh Luân dù chết cũng không tin tưởng.

Bách Thế Kinh Luân thừa nhận hư chiêu, động tác võ thuật của Cố Phi rất đẹp mắt, nhưng cũng vì vậy gã cho rằng gã đã tìm ra được nhược điểm của Cố Phi.

Gã cho rằng Cố Phi xuất thủ có cảm giác như chỉ có mẽ ngoài. Như bảy bước liên hoàn lần đầu tiên, nếu có thể chỉ dùng một cước đã đá trúng đối thủ thì cần gì ra bảy cước chứ?

Với cách đá đó của hắn, hai chân nối tiếp nhau đằng không, hoa mắt hỗn loạn đúng là rất đẹp, nhưng vấn đề là nếu đá vậy lúc chạm đất chỉ có trong nháy mắt, đá liên tục như vậy còn có thể bảo trì được uy lực sao?

Tên này, chắc là được người ta khen quá nhiều, cũng đánh thắng quá nhiều trận, nên giờ ra tay đã không còn chỉ chú trọng hiệu quả, bắt đầu chú trọng cả đẹp mắt. Bách Thế kinh Luân nghĩ thầm. Lúc nãy đều là tên này ra tay trước, khiến bản thân rơi vào bị động, nếu bản thân chiếm tiên cơ trước, hắn còn có thể dùng mấy hư chiêu này để ứng phó mình à?

Xem ra mấy tên được xưng là thiên tài, ít nhiều sẽ luôn có tật xấu, chính là không thực tế bằng đám người phổ thông tụi này đây. Bách Thế Kinh Luân thầm tính toán trong bụng, tự tin lại lần nữa được thành lập. Mắt nhìn về phía Cố Phi, bỗng nhiên cười nói: "Vừa nãy đều là anh ra tay trước, lần này đến lượt tôi nhé!"+

"Được!" Cố Phi vui vẻ tiếp thu.

 

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top