Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hiện Đại
  3. Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)
  4. Chương 394: Thăm dò! Tiết tấu

Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)

  • 632 lượt xem
  • 2344 chữ
  • 2020-09-18 19:48:03

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Cố Phi không hỏi Bách Thế Kinh Luân tới thăm hỏi là có chuyện gì, bởi vì hắn không cần hỏi cũng biết.

Trong thời đại võ thuật nằm ở thế yếu như hiện tại, các gia tộc hoặc là các phái chấp nhất với tập võ, đã buông bỏ thiên kiến bè phái truyền từ thời xưa, các gia tộc môn phái qua lại với nhau khá là thân. Ví dụ như thế hệ cha già nhà Cố Phi, thường hẹn mấy người bạn đồng đạo cùng đi hội đàm hay tham gia tiệc trà các loại.

Đây là hoạt động khá tập thể, ngoại trừ mấy cái đó ra thì thường có thăm hỏi tư mật một đối một gì đó nữa. Ví dụ như vừa nãy Bách thế Kinh Luân từng nhắc đến cha gã từng giao thủ với Cố Phi, thực ra đó là một lần cha gã đến Cố gia thăm hỏi, sau đó mọi người thuận tiện đánh nhau giao lưu.

Kiểu luận bàn giao lưu thế này tuy không chính thức, bề ngoài mọi người cũng không xem trọng cho lắm, nhưng thực tế thì tất cả mọi người đều tính toán rõ trong lòng. Ngày nào tháng nào năm nào, đi nhà nào đó thăm hỏi, đánh ngã ai; Mà nào tháng nào năm nào, đi nhà nào đó thăm hỏi tiếp, lại thua ai. Cho đến bây giờ giao thủ với ai bao nhiêu lần, mấy lần thắng mấy lần bại. Kiểu tính toán nhỏ nhặt này, trong lòng mỗi một người đều có một quyển sổ. Mọi người chỉ không nói ra ngoài miệng thôi, thực ra ở trong lòng thì đều tính toán rất kỹ.

Trong quá trình này, thậm chí có người còn nảy sinh ra ý nghĩ kỳ lạ, cho rằng võ thuật cũng nên học tập phát triển theo hướng hoạt động thể dục thể thao, tổ chức một cuộc thi đấu vòng tròn võ thuật, áp dụng thay phiên sân khách và sân nhà để tích điểm hoặc các nước thi đấu tuyển chọn ra kẻ mạnh, sau đó bốn năm có thể cử hành cúp võ thuật thế giới một lần.

Kế hoạch này nghe thì rất tốt đẹp, cuối cùng lại không thể thực hiện được. Dù sao võ thuật cũng không giống với hoạt động thể thao bình thường, đây là quyền thuật đánh chết! Bình thường mọi người hô hào đến điểm thì dừng tiến hành luận bàn tùy ý đã khó tránh khỏi có chút thương tổn, nếu thật sự tổ chức đối kháng quy mô lớn, liên quan tên tuổi quyền lợi, hậu quả nhất định không thể tưởng tượng nổi.

Cho nên tới tận bây giờ, võ thuật chỉ có thể duy trì hiện trạng, ở trong một vòng tròn nhỏ hẹp lưu truyền phổ biến.

Mà Bách Thế Kinh Luân tới thăm Cố gia, đơn giản chỉ là một lần qua lại tư mật rất bình thường, Cố Phi tự nhiên không coi đó là việc to tát gì.

"Vốn là tôi tới để tìm anh, đáng tiếc anh không có mặt." Bách Thế Kinh Luân nói.

"Hả, sau đó thế nào?" Cố Phi từ sau khi ra ngoài làm thầy giáo, đúng là rất ít khi về nhà.

"Sau đó... à, nhận được bác Cố chỉ bảo chút ít." Bách Thế Kinh Luân nói.

"Ông ấy đánh cậu." Trên mặt Cố Phi đột nhiên tràn đầy đồng tình.

"Không có, là chỉ bảo." Bách Thế Kinh Luân kiên trì nói.

"Là chỉ bảo, có điều tôi biết phong cách chỉ bảo của ông ấy." Cố Phi nói.

Bách Thế Kinh Luân trầm mặc chốc lát, đột nhiên nói: "Tôi đến, vốn là muốn mời anh chỉ bảo chút xíu."

"Ừ!" Cố Phi gật đầu không nói nhiều. Thực ra ngay lúc Bách Thế Kinh Luân nhắc tới chuyện luận bàn mười năm trước của mình và cha gã. Hắn đã mơ hồ có dự cảm, nói là thay cha báo thù thì có hơi nặng, còn xa mới tới được trình độ khắc sâu vậy được. Miêu tả tâm tình khá thích hợp thì nên nói là thay cha trút giận.

Thì ra Bách Thế Kinh Luân và mình còn có một tầng quan hệ vi diệu vậy cơ đấy, xem ra hôm nay hai người ắt phải đánh một trận. Đánh nhau, Cố Phi hết sức vui lòng, giờ chỉ đợi Bách Thế Kinh Luân mở miệng.

Ai biết lúc này Bách Thế Kinh Luân lại nhìn hắn, đột nhiên nhăn mày nói: "Sao anh lại chọn pháp sư chứ!"

Đây đúng thật là chọt phải nỗi đau của hắn, mặt Cố Phi tiu nghỉu, phất phất tay nói: "Đừng nhắc nữa, nói ra rất dài dòng."

"Nhìn cái dáng vẻ này, tôi thấy hay là ngày nào đó có thời gian lại đi tìm anh vậy!" Bách Thế Kinh Luân nói.

"Đừng mà!" Cố Phi nóng nảy, "Ngay tại đây! Có sẵn luôn nè, đánh ngay đi, đánh đến chết luôn, tuyệt đối đừng khách khí!"

Bách Thế Kinh Luân còn do dự. Thực sự cảm thấy chức nghiệp võ gia của mình mà đấu với pháp sư trong trò chơi thì chiếm quá nhiều ưu thế, thắng thì không được coi là anh hùng gì.

Cố Phi thì lại chẳng để ý chút nào, hơn nữa cũng đoán được suy nghĩ của Bách Thế Kinh Luân, cười nói: "Cứ tùy tiện chơi đùa thôi, không cần để ý nhiều vậy đâu."

"Vậy thì... tôi không dùng kỹ năng đi." Bách Thế Kinh Luân nói. Kỹ năng của võ gia thường huơ quyền đá chân, đối với mấy chuyên gia như bọn họ thì dung nhập kỹ năng vào trong võ thuật của bản thân là chuyện rất dễ, như chiêu "Vân Long Hiện Thân" vừa nãy Bách Thế Kinh Luân dùng để hất ngã Tế Yêu Vũ, hoàn toàn có thể vận dụng kỹ năng "Bão Thân Đầu" của võ gia vào trong đó. Bách Thế Kinh Luân chỉ là nhường nên không dùng mà thôi.

Giờ thấy Cố Phi là pháp sư, về chức nghiệp đã rơi vào thế yếu, thế nên hạ quyết tâm không dùng kỹ năng trong trò chơi.

"Ồ, vậy thì tôi cũng không dùng pháp thuật." "Cố Phi gật đầu.

Mỗi một kỹ năng của võ gia đều có thể thi triển trong võ học, mà pháp thuật của pháp sư thì sao có thể làm vậy được? Bách thế Kinh Luân nghe Cố Phi lại vơ đũa cả nắm, trong lòng rất không cho là đúng.

"Đánh tay không đúng không?" Cố Phi vừa hỏi vừa nhét kiếm vào trong túi.

"Tay không gì chứ? Vũ khí của võ gia là bao tay." Tế Yêu Vũ bên kia gào lên.

"Không sai, nhưng mà tôi đúng là tay không." Bách Thế Kinh Luân giang hai tay bày ra cho mọi người xem. Đúng vậy, trên tay gã không hề có mấy loại trang bị bao tay mà các võ gia thường hay đeo trong trò chơi.

"Anh có thể dùng vũ khí." Bách Thế Kinh Luân thấy về chức nghiệp mình đã chiếm lợi, không cho Cố Phi chút ưu đãi, trận đấu này đúng là chẳng có ý nghĩa gì.

"Không cần, đợi lần sau luận bàn vũ khí vậy!" Cố Phi lại trả lời như thế.

Cứ như vậy Bách Thế Kinh Luân cũng không thể nói gì thêm được nữa, đám anh em sau lưng gã đã cực kỳ biết điều lùi về sau một khoảng, nhường lại sân trống cho hai người. Cố Phi bên này chỉ có ba người Tế Yêu Vũ, Mang Mang Mãng Mãng và Vô Thệ Chi Kiếm, trên mặt ba người đều lộ ra thần sắc lo lắng. Bọn họ chỉ là người chơi bình thường, cân nhắc từ góc độ của người chơi, bọn họ cảm thấy Cố Phi trâu bò nhất chính là ở sát thương pháp thuật với sát thương có thể giết nháy mắt. Nhưng giờ hắn lại vứt bỏ lực công kích dũng mãnh đó, đấu quyền cước với một võ gia... Không thể trách bọn họ không có lòng tin với Cố Phi, quả thực người ngoài nghề nhìn không hiểu, tất phải lo lắng suông.

Trái lại dong binh đoàn Bách Chiến bên này, trên mặt mỗi tên đều lộ ra tự tin vô cùng. bọn họ vốn cực kỳ khâm phục võ thuật của Bách Thế Kinh Luân, tuy đối thủ cũng có chút bản lĩnh, nhưng chức nghiệp là pháp sư, để bọn họn cảm thấy Bách Thế Kinh Luân bên phe mình tất thắng không thể nghi ngờ.

Ngoại trừ bọn họ còn có bên thứ ba, Kha Kha dường như không hề quan tâm với trận đấu sắp xảy ra của hai người, ngược lại nhìn Thủy Thâm: "Bọn họ muốn đánh nhau, sao em cảm thấy anh lại là người hưng phấn nhất chứ?"

"Anh chỉ là chân thành hy vọng thiết tha hắn bị tên Bách Thế Kinh Luân đó đánh đến răng rơi đầy đất." Thủy Thâm nói.

Không người nào tuyên bố bắt đầu gì đó, hai người đột nhiên cùng tiến lên trước mấy bước, nháy mắt đã chạm trán ở chính giữa.

Ra tay trước là Cố Phi, nhấc chân đá về phía trước ngực Bách Thế Kinh Luân. Bách Thế kinh Luân cũng không tránh, vươn tay thành hình trảo chộp về phía cổ chân Cố Phi. Nhưng chân phải vừa đá ra của Cố Phi đã nhanh chóng thu hồi lại, bật lên biến thành chân trái. Bách Thế Kinh Luân cũng vội vàng đổi tay, kết quả vẫn chộp hụt, chân của Cố Phi đã sớm thu hồi về trước tay của gã, trước khi thu hồi thì chân phải lại quét ngang một cú, Bách Thế Kinh Luân vẫn là duỗi tay chộp ra.

Chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi Cố Phi liên tiếp đá ra bảy cước, Bách Thế Kinh Luân cũng biến đổi tay bảy lần. Nhưng mỗi lần đều chưa kịp chạm đến chân Cố Phi thì hắn đã thu chân đá ra cước khác, bảy lần tấn công vào bảy phương bị bất đồng. Tất cả mọi người đều nhìn ngây người.

Đối với người ngoài nghề, trong nháy mắt ngắn ngủi lúc nãy bọn họ gần như chỉ nhìn thấy được cước ảnh của Cố Phi, chân có chạm đất hay không thì bọn họ không biết, nhìn giống như cách không đá liền bảy cước.

"Sao có thể chứ, điểm nhanh nhẹn của hắn sao có thể ra tay nhanh vậy được?" Tế Yêu Vũ vô cùng kinh ngạc.

Vô Thệ Chi Kiếm và Mang Mang Mãng Mãng hiển nhiên cũng không hiểu, ngay cả người bên dong binh đoàn Bách Chiến, có thể hiểu được chỉ có một phần nhỏ có trình độ khá cao mà thôi.

Nhanh cũng không phải là tốc độ, mà là tiết tấu. Người bình thường không biết nội hàm trong đó, nhìn đơn thuần thì lại có hiệu quả thị giác, tất nhiên cho rằng đây là do tốc độ mang lại.

Bách Thế Kinh Luân tuy phong bế hoàn toàn bảy cước liên tục của Cố Phi, nhưng bản thân ra tay lần sau còn gắng gượng hơn lần trước. Chờ tới cước thứ bảy, tay của Bách thế Kinh Luân đã phải đuổi theo rất khó khăn. Nếu thêm một cước nữa tuyệt đối không thể tiếp được, phản ứng của Bách Thế kinh Luân cũng rất nhanh, lập tức từ bỏ giao phong chính diện, nhanh chóng lùi về sau một bước.

Kết quả, cước thứ tám lại không có xuất hiện.

Thì ra chỉ là sợ bóng sợ gió. Bách Thế Kinh Luân thở phào một hơi.

Một hiệp giao phong này, đối với song phương đều là một lần thăm dò, thăm dò thực lực sâu cạn của đối phương, quan trọng hơn nữa là: ước định thực lực chân thật của đối phương.

Luận bàn trong game, chung quy chỉ có thể là luận bàn. Trong game bị giới hạn bởi số liệu, không thể khiến loại người như bọn họ phát huy hoàn mỹ được thực lực của bản thân, cộng thêm chức nghiệp của hai người khác nhau, cộng điểm thì càng cách xa nhau. Cho nên luận bàn trong game, như lời Cố Phi nói chỉ có thể xem như chơi đùa mà thôi. Nhưng từ thân thủ trong game, đánh giá thực lực chân thật của đối phương thì vẫn có thể làm được.

Bách Thế Kinh Luân chơi game này có thể tiến vào Năm Kẻ Mạnh, có thể biết cũng tốn không ít tinh lực, sự hiểu biết với trò chơi cũng khá sâu. Từ thân thủ của Cố Phi có thể nhìn ra được Cố Phi cộng toàn bộ điểm nhanh nhẹn, từ đó có thể thấy tốc độ ra tay của Cố Phi vẫn ở trên cơ Bách Thế Kinh Luân. Bách Thế kinh Luân cộng điểm nhanh nhẹn là chính, sau đó cộng phụ trợ thêm sức mạnh.

Tuy trong game bởi vì cộng điểm nhanh nhẹn nên sự khác biệt về tốc độ ra tay không quá rõ ràng, nhưng với cách ra tay liên hoàn liên tiếp không ngừng như bọn họ, chỉ chút xíu khác biệt sẽ như góp gió thành bão, cuối cùng sẽ thể hiện ra.

Bách Thế Kinh Luân cho rằng bản thân qua bảy chiêu, chiêu thứ tám sẽ không kịp ra tay ngăn cản, chính là thể hiện chênh lệch ở đây.

"Nếu là đánh nhau thật, mình nhất định sẽ không chật vật thế này." Bách Thế Kinh Luân nghĩ thầm trong bụng, "Có điều nếu chỉ vậy thôi thì mình vẫn ứng phó được, thì ra hắn cũng chỉ có thể đá liên tục bảy cước, không có cước thứ tám."

Nghĩ đến đó, Bách Thế Kinh Luân cười: "Anh Cố đây quả nhiên là kỳ tài, không ngờ cửu chuyển liên hoàn lại có thể đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích thi triển ra liền bảy cước, lợi hại!"

Lúc này trên mặt Cố Phi lại tràn đầy vẻ xấu hổ: "Thật ngại quá, vừa nãy hơi loạn tiết tấu, đến cước thứ bảy lại không thể tiếp tục đá ra được nữa."

"Anh nói gì cơ?" Bách Thế Kinh Luân ngớ ra.

Cố Phi cười vỗ túi nói: "Tôi quên mất tôi đã cất kiếm rồi, giờ thiếu 20 điểm nhanh nhẹn. Dùng chiêu thức này, mấy thứ đó đều phải tính rõ ràng, bằng không thì sẽ loạn tiết tấu."

 

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top