Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hiện Đại
  3. Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)
  4. Chương 387: Cạm bẫy, lại thấy cạm bẫy

Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)

  • 651 lượt xem
  • 2336 chữ
  • 2020-09-18 19:45:10

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Sắc mặt Vô Thệ Chi Kiếm như tro tàn, gã gửi ngay một tin nhắn cho Hàn Gia Công Tử: "Không xong, Thủy Thâm ở đây! ! !"

"Thủy Thâm?" Hàn Gia Công Tử nhận được tin nhắn cũng rất kinh ngạc, trên đường gặp phải đội quân tập kích hay có phiền phức ngoài ý muốn gì đó hắn đều sẽ không thấy kỳ lạ, chỉ duy nhất không ngờ Thủy Thâm có thể không ngại cực khổ đuổi theo cả một đường.

"Thủy Thâm cũng tới rồi!" Nghe được tin tức này, mấy người khác cũng rất kinh hãi.

Hàn Gia Công Tử bất đắc dĩ gật đầu: "Thằng này vẫn thích dây dưa người khác như vậy."

Chiến Vô Thương còn rất thông cảm gật đầu, còn bày vẻ mắt rắm thối rất có cảm xúc nói: "Có thể theo đuôi một cô gái đi khắp bảy tựa game online, thì biết được công lực dây dưa người ta của thằng này chừng nào rồi đấy."

Mấy người khác khinh bỉ.

"Tiếp theo phải làm thế nào?" Hữu Ca vội hỏi.

"Có thể làm gì được chứ? Chúng ta thì chắc chắn không đến kịp rồi." Hàn Gia Công Tử buông tay.

"Chẳng lẽ anh không có an bài gì?" Mọi người đều hiểu rõ tính tình của Hàn Gia Công Tử, luôn thích chơi mấy trò ngạc nhiên vui mừng, khiến mọi người vừa mừng vừa sợ.

"Có thì cũng có, đại chiêu tất nhiên phải giữ lại cho giây phút quan trọng nhất rồi." Hàn Gia Công Tử nói.

"Thiên Lý?" Mọi người trăm miệng một lời nói ra hai từ.

Hàn Gia Công Tử không trả lời đúng sai, như đang cam chịu.

"Thiên Lý vẫn đi theo bọn họ à?" Mọi người hỏi. Kế hoạch liên quan đến lần hành động này có rất nhiều bộ phận. Quần chúng nhân dân đông đảo chỉ là một bộ phận được biết ít nhất. Suy đoán bên phía thành Lạc Diệp chỉ đến được bước này. Mà đám người bọn họ, ít nhiều cũng là bộ phận biết được khá nhiều, như biết Tod ở một tuyến đường khác. Mà vấn đề liên quan đến an toàn của Tod lúc này thì ngay cả bọn họ cũng chẳng biết. Hơn nữa bọn họ có lý do để tin tưởng, có thể ngay cả chính Vô Thệ Chi Kiếm cũng không biết. Ác thú vị của Hàn Gia Công Tử vẫn luôn khiến người ta phát cáu lên được.

"Mấy người Vô Thệ Chi Kiếm đi cửa đông thành Lạc Diệp. Khoảng cách chỗ đó tới ngục giam không xa." Hàn Gia Công Tử nói.

"Ồ..." Mọi người đáp, bọn họ đã sớm hoài nghi Hàn Gia Công Tử nói Tod đi cửa bắc thành chỉ là nói bậy. Đúng như dự đoán, nếu cửa đông thành gần ngục giam thì chặng đường đi vào từ cửa bắc và đi vào từ cửa đông chẳng có gì khác biệt. Có khác chỉ là một nơi đi từ trong thành, một nơi khác đi từ ngoài thành.

"Nhưng mà, làm sao cậu biết nhà tù gần cửa đông? Cậu có bạn ở bên này à?" Hữu Ca hỏi.

Hàn Gia Công Tử lắc đầu: "Thiên Lý nói."

"Thiên Lý? Cậu ta có bạn ư?" Mọi người còn kinh ngạc hơn, bọn họ biết Cố Phi là một con chim non trong game online. Ở trong game sao mà có bạn cũ gì đó được chứ.

"Thiên Lý là tên vào thành Lạc Diệp đầu tiên, hắn hỏi thăm đường đi, sau đó tôi lại kiến nghị Vô Thệ Chi Kiếm đi vào từ cửa đông." Hàn Gia Công Tử giải thích.

"Hắn là tên đầu tiên vào thành? Tại sao? Chỉ vì đi hỏi thăm đường thôi... khụ..." Mọi người lẩm bẩm.

"Đó chỉ là thuận tiện thôi, chuyện chính là hắn ta cần phải đi tẩy điểm PK." Hàn Gia Công Tử nói.

"À..." Mọi người lập tức bừng tỉnh. Điểm PK của Cố Phi siêu cao, chỉ giết thêm mấy người sẽ đột phá 30, sau đó phiền phức sẽ theo sau mông, trước trận đại chiến, hắn cần tẩy điểm PK. Thì ra trong mấy tiếng mà mọi người đều cực kỳ bận rộn, tên này ở trong thành Lạc Diệp cũng không hề nhàn rỗi.

Còn về kịch bản của Hàn Gia Công Tử thì giờ mới được xem như sáng tỏ. Người chơi Vân Đoan, trong cửa ải cuối cùng, chia thành bốn đội. Đội thứ nhất, do quần chúng nhân dân đông đảo tạo thành, tuy cũng chia làm bốn đội ngũ, nhưng thực chất chỉ được xem như một đội, bọn họ hấp dẫn sức chú ý của đám đông đối thủ.

Đội thứ hai, chính là tiểu đội tinh anh Hàn Gia Công Tử bọn họ, giả vờ đi trong lòng sông, hấp dẫn đội ngũ tinh anh thành Lạc Diệp có thể xem thấu được ý đồ, ngoài ra còn hấp dẫn đám người Kiếm Nam Du không rõ ý đồ. Lúc bảy tên kia nằm sấp trên tảng đá lớn chơi mắt ưng thì đã sớm bị Hàn Gia Công Tử đang quan sát địa hình nhìn thấy. Trong tay của hắn có kính viễn vọng mượn được từ Mang Mang Mãng Mãng đó. Còn mắt ưng hơn cả mắt ưng, đừng nói nhìn thấy bảy người bọn hắn, ngay cả Kiếm Nam Du đều bị hắn nhận ra. Sau đó từng màn từng màn trong lòng sông, đều là hắn tận lực biểu diễn. Cả đường này cũng tiến hành cực kỳ thuận lợi.

Còn về đội thứ ba thì tất nhiên chính là tiểu đội Vô Thệ Chi Kiếm dẫn theo Tod bỏ trốn. Bọn họ thừa dịp hỗn loạn xen lẫn trong đám người chơi luyện cấp, càng đi càng xa, nhìn giống như chỉ là người chơi bình thường đang trở về thành, song phương chiến đến sức đầu mẻ trán, làm gì có ai rảnh chú ý đến chi tiết này?

Mà đội thứ tư thì đó chính là một mình Cố Phi. Một mình thì đương nhiên là đối tượng chẳng được ai quan tâm nhất rồi, tốc độ của hắn lại nhanh, đã vào thành Lạc Diệp trước từ rất sớm. Làm nhiệm vụ truy nã tẩy điểm PK, lúc mấu chốt thì sẽ trổ tài cứu cấp giang hồ cho Vô Thệ Chi Kiếm.

"Thiên Lý có thể đuổi đến kịp lúc chứ?" Mấy cao thủ vẫn rất lo lắng.

Hàn Gia Công Tử không nói chuyện.

Bên ngoài cửa ngục giam, bên cạnh Tod là Vô Thệ Chi Kiếm và Mang Mang Mãng Mãng, giờ đang bị một đám cung tiễn thủ chặn ở trước cửa ngục giam, ngăn trở đường đi.

Thủy Thâm trên nóc nhà đã đứng dậy, từ trên cao nhìn xuống, ôm hai tay rất đắc ý: "Sao, không ngờ tôi sẽ xuất hiện ở đây phải không?"

"Sao cậu lại xuất hiện ở đây?" Vô Thệ Chi Kiếm cũng là lão giang hồ, vừa nói chuyện kéo dài thời gian, vừa chú ý địa thế trước mắt. Người của Thủy Thâm hình như cũng không nhiều lắm. Nếu mình có thể dẫn nhiều thêm mấy anh em, nói không chừng sẽ chống đỡ được một lúc, nhưng đáng tiếc lúc này mình chỉ có hai người.

"Thế nào? Không ngờ chứ gì!" Thủy Thâm cười.

"Đúng là không ngờ, sao cậu lại biết được hành tung của tụi này?" Hành tung của tổ ba người Vô Thệ Chi Kiếm lừa gạt được tất cả mọi người, không ngờ Thủy Thâm như đã dự tính trước ôm cây đợi thỏ ở đây. Điều này đáng để ngạc nhiên thiệt, nhưng nói thẳng, hiện giờ Vô Thệ Chi Kiếm không hề quan tâm đáp án của vấn đề này chút nào, giờ gã chỉ muốn kéo dài thời gian lại kéo dài thời gian thôi.

"Tôi chỉ nói cho anh biết một điều, là một công hội, thì nhất định phải yêu cầu thành viên luôn luôn đeo huy hiệu của công hội ở nơi chói mắt, giống như tôi nè!" Thủy Thâm lại không hề như ý muốn Vô Thệ Chi Kiếm, chỉ xách xách huy hiệu trước ngực mình sau đó nói một câu thế kia.

"Cậu có ý gì?" Vô Thệ Chi Kiếm lớn tiếng hỏi.

Thủy Thâm thì lại chẳng thèm để ý đến gã nữa, giơ tay: "Tiễn hai người họ đi."

Lời này vừa dứt, trong đám cung tiễn thủ chặn ở trên bậc thang lóe lên một luồng sáng trắng, đã có một tên bị giết ngay. Một bóng dáng đỏ rực hiện thân trên bậc thang, phải gọi là uy phong rạng ngời, thanh chuỷ thủ ngắn trong tay được múa may như một thanh đại đao, thân thể cũng được xem như vũ khí đâm khắp nơi, rõ ràng đang ức hiếp cung tiễn thủ đánh cận chiến là không có chút sức chống cự nào.

Quả nhiên, hai hàng cung tiễn thủ trên bậc thang bị người này đâm sầm chính diện, tên nào cũng luống cuống chân tay. Rất nhiều cung của người chơi đang kéo chuẩn bị bắn tên, giờ bị chen, tay run rẩy mũi tên bay loạn bốn phía. Thủy Thâm trên nóc nhà co đầu rụt cổ, có một mũi tên xẹt sát qua da đầu gã.

"Lại là cô!" Giờ lại đến phiên Thủy Thâm nổi giận. Bóng dáng đỏ rực hiện ra chính là Tế Yêu Vũ, lúc ở thành Lâm Ấm thì Thủy Thâm suýt nữa ngủm trên tay cô nàng, thời khắc mấu chốt lại bị cô nàng quấy rối, giận là đúng rồi. Nhưng trong lòng cũng biết cô nàng này cực kỳ dũng mãnh, bảo đám cung tiễn thủ này của mình đi vật lộn với cô ta thì không khác gì tự tìm đường chết.

Tế Yêu Vũ thì chẳng thèm nhìn gã cái nào, quơ chuỷ thủ nhìn thấy tên cung tiễn thủ nào định bắn tên thì đi thọt người đó. Đám cung tiễn thủ đều hoảng loạn bỏ chạy tứ tán, Vô Thệ Chi Kiếm mừng quá trời, thừa dịp đó muốn xông lên, không ngờ một mũi tên từ phía sau dừng ngay chân gã. Vô Thệ Chi Kiếm tự tin bản thân tuyệt đối không thể bị một mũi tên giết ngay được, cho nên chẳng xem nó ra gì, không ngờ từ chỗ mũi tên dưới chân lại vang lên một tiếng "lách cách", một cái bẫy kẹp loại nhỏ thường thấy mà Tiềm Phục Giả hay dùng đã kẹp ở trên mắt cá chân của Vô Thệ Chi Kiếm.

Bẫy kẹp tuy nhỏ, nhưng Vô Thệ Chi Kiếm lại lập tức thấy nửa bước khó đi. Đám cung tiễn thủ ngăn trở trên bậc thang giờ bị Tế Yêu Vũ đuổi cho chạy tứ tán, cái cửa nhẵn bóng của ngục giam đang nằm chềnh ềnh ngay trước mặt Vô Thệ Chi Kiếm, mà gã lại chẳng thể nhếch lên nổi một bước, gấp đến độ mém tí thì hộc máu.

Tế Yêu Vũ thì đang vội mở đường, lại không thấy phía sau có phản ứng, quay đầu gào điên cuồng với Vô Thệ Chi Kiếm: "Nhanh vào đi chứ, còn lề mề gì nữa! ! ! !"

Vô Thệ Chi Kiếm thì lại khóc không ra nước mắt: "Bị bẫy kẹp rồi! !"

Tiếp đó là hai tiếng "phốc phốc", trên người Vô Thệ Chi Kiếm lại bị ghim hai mũi tên. Tế Yêu Vũ tuy dũng mãnh, nhưng đối thủ chiếm ưu thế về nhân số, cô nàng xung phong liều chết, tuy có thể giải quyết được mấy tên, nhưng mấy người còn lại chạy tứ tán khiến cô không thể phân thân được. Mấy tên người chơi được rảnh rỗi bèn giương cung bắn tên về phía Vô Thệ Chi Kiếm.

May mà Vô Thệ Chi Kiếm cũng không phải một tên chiến sĩ dỏm, phần cứng đủ xài, ăn phải hai tên cũng không đáng ngại. Mang Mang Mãng Mãng bên cạnh còn hồi phục cho gã.

Nhưng cái bẫy này không biết lúc nào mới biến mất, dựa theo tình hình như lúc ở thành Lâm Ấm thì ít nhất cũng phải một phút. Vô Thệ Chi Kiếm đang cực kỳ lo lắng, đột nhiên dưới chân buông lỏng, cúi đầu nhìn thì thấy cạm bẫy đã mở ra rồi. Lúc này làm gì còn thời gian do dự, sải bước muốn tiếp tục xông lên, lại lập tức nghe được một tiếng "lạch cạch".

Vô Thệ Chi Kiếm tim gan đều run rẩy cúi đầu nhìn, bẫy cũ không thấy, bẫy mới đã kẹp lên rồi. Vô Thệ Chi Kiếm gần như muốn nổi điên. Gã thầm biết chắc chắn Thủy Thâm đang ở trên nóc nhà sau lưng mình giở trò quỷ, bỗng nhiên ngẹo đầu chuẩn bị mắng hai câu, kết quả vừa quay đầu thì ngay ót lại trúng ngay một mũi tên, Vô Thệ Chi Kiếm há miệng lại chẳng nói được lời nào.

Mang Mang Mãng Mãng ở bên cạnh bị dọa giật mình, thấy dáng vẻ này của gã còn tưởng gã sắp tạch nữa chứ, điên cuồng phóng Thuật Hồi Phục. Mang Mang Mãng Mãng bởi vì chuyển chức thành Mục Sư Ám Dạ, hiệu quả của Thuật Hồi Phục không bằng lúc trước. Nhưng cũng may cô là mục sư cộng thuần điểm trí lực, hiệu quả hồi mục do ảnh hưởng việc cộng điểm cuối cùng vẫn được thể hiện ra, cho nên cũng không coi như bỏ.

Tế Yêu Vũ bên này muốn nhanh chóng hóa giải nguy cơ, nên đuổi theo rất gấp, đột nhiên không cẩn thận một cái, dưới chân cũng truyền tới một tiếng "lách cách", cúi đầu nhìn, đã bị một cái bẫy kẹp trúng. Giờ nhìn kỹ lại trên mặt đất mới phát hiện, đám đàn em cung tiễn thủ chuyển chức Tiềm Phục Giả của Thủy Thâm trong lúc chạy trốn tứ tán đã quăng bẫy khắp nơi trên bậc thang. Vốn loại cạm bẫy không có bất cứ thứ gì che chắn thế này thì không thể nào kẹp trúng người ta được, nhưng vấn đề là con đường chỗ bậc thang này cũng chả rộng lắm, mấy thằng này lại ném nhiều ơi là nhiều, Tế Yêu Vũ lại chỉ lo đuổi theo người ta nên không hề hay biết trong giây lát ấy, không ngờ cứ thế đi qua là rơi vào tròng...

 

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top