Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hiện Đại
  3. Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)
  4. Chương 373: Cỏ cây đều hoá binh lính. [1]

Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)

  • 663 lượt xem
  • 2445 chữ
  • 2020-09-18 19:26:05

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Tế Yêu Vũ chống hông trừng mắt, hung hăng giáo huấn cho người chơi qua thăm dò một trận.

Người thăm dò này vừa lùi lại đã có người khác lên hỏi gì đó, thế là đều bị Tế Yêu Vũ với ý đồ quấy rối phán định phẩm hạnh bất chính, trực tiếp cướp đoạt quyền lợi học võ của người ta. Lúc này ở trong mắt cô dường như mấy tên muốn học võ chắc chắn đều có phẩm hạnh bất chính, có thể qua được cửa ải phẩm hạnh hình như chỉ có một mình cô.

Qua hồi lâu đã chẳng có ai dám chạy về phía Tế Yêu Vũ thăm dò tình báo nữa rồi. Hơn nữa tin tức đã truyền vào trong tai mỗi một người chơi thành Vân Đoan. Mấy người chơi từng bị Tế Yêu Vũ chỉ trích ngay mặt đều đang tức giận, có người muốn đi qua hỏi thăm, lập tức hứng một trận mắng đổ ập xuống đầu: "Học võ? Với phẩm hạnh này còn muốn học võ? Hồi tiểu học chú có đủ điểm qua môn giáo dục công dân không hả?"

Đến cuối cùng mọi người vẫn chẳng hiểu gì cả. Muốn nói thứ như phẩm hạnh thì đúng là một khái niệm rất mơ hồ, phải làm thế nào để có thể tính là độ lượng? Bạn phải tuân thủ pháp luật pháp quy, vậy thì mỗi người đều tuân thủ pháp luật. Nhưng ngẫu nhiên nhổ ngụm nước bọt trên đường, ngồi trên xe thấy cụ bà liền giả vờ ngủ, liếc thấy mỹ nữ liền suy nghĩ bậy bạ, có mấy hành vi trên thì không phải đã xem như phẩm hạnh bất chính à?

Tất cả mọi người đau khổ suy nghĩ, xem kỹ lại nhân sinh trong quá khứ của mình, tất cả mọi người phát hiện trên đoạn đường này hình như đều có chút vết nhơ về mặt đạo đức, không khỏi cảm thấy cực kỳ ủ rũ: 'xong rồi, tui chẳng đủ tư cách học võ'. Mọi người nghĩ.

Đám người chơi Vân Đoan đang ai oán tự mình kiểm điểm bản thân, chậm rãi tiến lên trước. Cố Phi cũng bảo trì một khoảng cách với mọi người như hắn đã nói với Tế Yêu Vũ, đi một mình ở đầu khác.

Cảnh tượng ở thành Lạc Diệp bên này lại hoàn toàn khác biệt với mấy chủ thành khác. Lúc vừa mới xuống thuyền ở bến tàu vẫn được xem như là ốc đảo nhỏ có chút xíu nước. Giờ chậm rãi đi tới, hoa thì rụng, cỏ thì vàng, cây thì khô. Bắt đầu thường xuyên xuất hiện từng khối nham thạch vàng xám trên mặt đất.

Đặc sắc vùng miền rõ nét kiểu này khiến đám người chơi đi dọc đường điều hiểu, giờ được xem như chính thức tiến vào khu vực của thành Lạc Diệp rồi. Nhìn nơi này hoang mạc không giống hoang mạc, sa mạc chẳng giống sa mạc, dáng dấp kỳ dị, chẳng ra gì cả.

Nhưng mà có một chỗ tốt, chính là tầm nhìn ở đây rất thoáng đãng. Phóng mắt nhìn ra xa, có thể thấy được thành trấn khổng lồ ở đầu kia. Nơi cách khá gần bọn họ, còn có một con sông đã khô cạn, quanh co uốn lượn đến tận thành Lạc Diệp.

"Moá!" Có người phát biểu ý kiến của mình, "Đằng sau còn là ốc đảo được thủy vực bao quanh, vừa chuyển mắt cái là thành đất đai khô cạn. Hệ thống biết chơi thật đấy!"

"Mọi người cảnh giác mọi lúc mọi nơi, mấy chuyện khác, chúng ta làm xong nhiệm vụ đã rồi nói." Vô Thệ Chi Kiếm dặn dò tất cả mọi người một câu. Gã lo lắng giờ mọi người chỉ nhớ nhung võ công, đã quên nhiệm vụ. Sau khi mọi người nghe vậy đều nhao nhao gật đầu, dù là người chơi dong binh đoàn, dù giờ không cầu tiền thưởng nhưng vẫn muốn bảo vệ mạng nhỏ của mình, cho nên cũng coi như trên dưới một lòng.

 

"Nhìn thử xem tình hình xung quanh!" Vô Thệ Chi Kiếm lại gọi mấy thần xạ thủ qua dùng Đôi Mắt Ưng trinh sát.

Đám thần xạ thủ hai mắt long lanh tiến hành rà quét toàn phương vị. Kết quả trinh sát lại khá tiếc nuối, chủ yếu vì người chơi Vân Đoan không biết bên này có những người máu mặt nào. Giờ giữa ban ngày ban mặt, rất nhiều game thủ đang phân tán khắp mỗi ngóc ngách trên map để luyện cấp. Ai biết bên trong có được mấy người là đang luyện cấp thật, ai đang giả bộ đợi con mồi bọn họ đây tự dâng lên cửa.

Cuối cùng đám thần xạ thủ này nhìn một vòng, cũng chỉ có thể báo cáo với Vô Thệ Chi Kiếm là hành động không rõ.

Vô Thệ Chi Kiếm nhìn đám người li ti trên bản đồ trước mắt. Nhíu mày, ở trong mắt của gã, đám người này đều có thể là kẻ địch, bọn họ tùy tiện tiến lên, đối phương có thể ra vẻ không để ý. Chờ đến khi bọn họ đi gần khu vực trung tâm rồi, tất cả mọi người đoàn kết cùng làm khó dễ, vậy thì phải làm sao?

Vì vậy dù nhìn phía trước chỉ như một bức tranh sinh hoạt game thủ đánh quái luyện cấp rất bình thường. Vô Thệ Chi Kiếm lại chẳng dám dẫn đội ngũ đi vào.

"Vừa đi vừa giết! Quản bọn chúng đang làm gì chứ, giết hết đi. Giết ra một con đường, cũng không cần phải lo lắng đám người đó có ô dù nào." Có người góp ý cho Vô Thệ Chi Kiếm.

"Cậu muốn để toàn bộ người chơi thành Lạc Diệp tới phá rối nhiệm vụ của chúng ta à?" Vô Thệ Chi Kiếm tức giận nói. Không dưng lại đi giết người, giết mấy tên thì còn được, dám bước vào phạm vi khu luyện cấp lớn thế này đồ sát, không chọc giận đối phương là không thể nào. Đến lúc đó toàn thành điều đi làm nhiệm vụ cạnh tranh không giới hạn, vài ba mống người này của bọn họ sẽ bị người ta nghiền chết như kiến hôi mất.

Vô Thệ Chi Kiếm do dự không quyết, đội ngũ tất nhiên cũng ngừng hết cả. Vô Thệ Chi Kiếm thở dài, vung tay: "Nghỉ ngơi tại chỗ. Các đoàn trưởng tới họp."

"Má nó, sao họp hoài vậy!" Có đoàn trưởng dong binh kêu gào, chuyến nhiệm vụ này chiến đấu chẳng được bao nhiêu, họp thì lại không ít, sắp phiền chết rồi.

Cố Phi cách đám người chừng trăm mét, thấy đội ngũ đột nhiên dừng bước, cũng không hỏi đã xảy ra chuyện gì. Vừa vặn bên cạnh cũng là nơi đánh quái, hắn một mình liền tự do. Mặc sức chọn quái mà đánh, chờ đợi đội ngũ nhích người lần nữa.

Cuộc họp đại hội đại biểu đoàn trưởng lần thứ n của đội viễn chinh thành Vân Đoan được mở ra với khí thế hừng hực. Cùng với lúc đó, ở phía sau chót đội ngũ của bọn họ, trên một khối nham thạch lớn dầm mưa giãi nắng có hình dáng như một ngọn núi nhỏ, có bảy người đang phục kích.

"Sao bọn họ không đi tiếp?" Một người nhỏ giọng hỏi.

"Không cần nói nhỏ tiếng vậy đâu? Ở xa như vậy sao bọn họ nghe được chứ?" Người bên cạnh nói.

"Nói nhỏ còn không bằng nói trong kênh chat." Lại có một người nói.

"Được rồi, đừng nói nhảm nữa." Kiếm Nam Du rốt cục cũng lên tiếng.

Tuy bọn hắn xuất phát trễ hơn đám game thủ thành Vân Đoan chút xíu, nhưng tính cơ động thuyền nhỏ tự chế của bọn hắn lại không kém chút nào, hơn nữa tốc độ do bản thân nắm giữ, chỉ cần gắng sức thì tất nhiên thuyền có thể đi nhanh hơn. Nhưng nơi bọn họ lên bờ không chọn ở bến thuyền, sau khi lên bờ ở một bờ cát, nhóm bảy người vội vã chạy tới. Cuối cùng vừa mới đuổi theo kịp đội quân của game thủ thành Vân Đoan, lúc này mai phục ở phía sau đá cũng là có ý muốn điều tra.

Nhưng bọn hắn chẳng quan tâm chút nào tới nhiệm vụ của Tung Hoành Tứ Hải, mục tiêu chuyến này của bọn hắn chỉ có một: Cố Phi. Nói chính xác hơn là, Cố Phi cũng không phải mục tiêu của bọn hắn, mục tiêu của bọn hắn phải là trang bị của Cố Phi mới đúng.

"Cục diện thế này, chúng ta chẳng có cơ hội để ra tay! Có vẻ chúng ta đã hơi vội rồi." Một người lẩm bẩm.

Kiếm Nam Du lại như không nghe thấy lời của gã vậy, nghiêng đầu nói với một người bên cạnh: "Giao Thủy, cố gắng xem thử bọn họ đang làm gì."

Người chơi được gọi là Giao Thủy là cung tiễn thủ trong tổ bảy người bọn hắn, Kiếm Nam Du phái gã đi xem thử, tất nhiên vì người này chuyển chức thành thần xạ thủ có Đôi Mắt Ưng rồi.

Mấy trăm người thành Vân Đoan, ngoại trừ các đoàn trưởng và mấy nhân vật của Tung Hoành Tứ Hải đang khẩn cấp bàn bạc vấn đề, mấy người khác đều chẳng có việc gì làm. Đứng đây thì có thể nhìn ra lý do gì được chứ, người này trợn mắt nhìn, trở lại, lắc đầu nói: "Không biết đang làm gì, chắc đang nghỉ ngơi quá."

Nghỉ ngơi? Lại không phải vừa xảy ra xung đột quy mô lớn gì đó, vô duyên vô cớ sao có thể dừng lại nghỉ ngơi được? Tâm tư Kiếm Nam Du xoay chuyển rất nhanh, đoán sợ là đám người Tung Hoành Tứ Hải này gặp phải nan đề gì đó rồi, tiến lùi không được, mới dừng lại nơi này thương nghị.

Rốt cuộc là phiền phức gì? Kiếm Nam Du vừa suy nghĩ vừa ngóng nhìn xung quanh, cũng chỉ thấy được người chơi đang phân bố lẻ tẻ trên bản đồ đánh quái xung quanh. Kiếm Nam Du nhìn rồi nhìn, lập tức bừng tỉnh: Nan đề lớn nhất hiện giờ của người chơi thành Vân Đoan là không phân rõ địch ta.

Quân địch chậm chạp không chủ động hiện thân, bọn họ không biết nên đánh ai không nên đánh ai. Trước mắt nhiều người chơi như vậy, có lẽ đều là kẻ địch, có lẽ đều không phải... bởi vì có ý nghĩ thế này, cho nên mới chẳng thể nào tiến lên trước thêm một bước.

"À, vấn đề này, có chút khó làm rồi." Kiếm Nam Du cũng không nhịn được phải suy xét thay bọn họ.

"Làm sao đây? Làm sao đây?" Lúc này trong cuộc họp đại hội đại biểu lần thứ N của đội viễn chinh thành Vân Đoan, mỗi một tên lãnh đạo đều đang lẩm bẩm ba chữ này.

"Này!" Lúc này, Lạc Lạc gởi cho Hàn Gia Công Tử một tin nhắn. "Anh có chủ ý gì đúng không, có chủ ý thì mau nói đi!"

Từ khi bắt đầu họp đến giờ, có người đã đưa ra mấy chủ ý, nhưng cuối cùng đều cảm thấy không ổn thỏa lắm bị phủ quyết, trong quá trình này Hàn Gia Công Tử lại chẳng nói một lời nào. Lạc Lạc từng thấy Hàn Gia Công Tử âm hiểm xảo trá, tuyệt đối không tin người này chẳng có chủ ý nào cả.

Lúc này Vô Thệ Chi Kiếm cũng dùng vẻ mặt mong đợi nhìn Hàn Gia Công Tử. Giờ chỉ còn lại hắn là chưa nói lời nào, giống như hắn đã trở thành cọng rơm cứu mạng cuối cùng của Vô Thệ Chi Kiếm.

"Khụ..." Hàn Gia Công Tử ho khẽ một tiếng.

Vô Thệ Chi Kiếm lập tức mừng ra mặt: "Cậu Hàn Gia có chủ ý gì?"

"Ha hả... tôi thấy với tình hình trước mắt, cách tốt nhất của chúng ta chính là tách nhau ra mà đi." Hàn Gia Công Tử nói.

"Tách ra đi?" Vô Thệ Chi Kiếm lặp lại một lần, đã bắt đầu tính thử xem cách này có ưu khuyết điểm gì. Mấy người khác cũng đang tính toán trong lòng như gã.

"Nếu đã không biết hành động của đối phương, thậm chí ngay cả đối thủ là ai đều không biết, tách nhau ra đi, có thể còn dẫn dắt đối thủ ra tay, đến lúc đó có thể xem tình huống để hành động." Hàn Gia Công Tử nói.

"Đối diện với nhiệm vụ cạnh tranh không giới hạn, nhân số của chúng ta đã nằm ở thế yếu, nếu còn tách ra, có phải quá nguy hiểm không?" Có người nói.

"Ha hả, tổng nhân số nhận nhiệm vụ của đối phương có lẽ rất nhiều. Nhưng đoàn kết hợp tác thật sự với nhau, sao có thể là toàn thể được, mấy vị đang có mặt đây đều là đoàn trưởng dong binh, chẳng lẽ còn cần tôi phải giải thích đạo lý này nữa."

Mọi người im lặng. Đúng vậy, gặp phải loại nhiệm vụ này, cần tìm kiếm hợp tác, nhưng thực ra bên trong kiểu hợp tác này cũng có học vấn rất lớn. Đầu tiên cần phải xem độ khó của nhiệm vụ, thực lực sau hợp tác ít nhất phải có thể hoàn thành nhiệm vụ hoàn mỹ. Nhưng cũng tuyệt đối không phải người hợp tác càng nhiều càng tốt. Người hợp tác càng nhiều, người được chia lợi ích cuối cùng cũng càng nhiều, bản thân nhận được sẽ càng ít. Cho nên người hợp tác phải không nhiều không ít, vừa đẹp. Điều này cần nắm bắt chính xác độ khó của nhiệm vụ và thực lực của phe mình.

Ngoại trừ mấy thứ đó, bởi vì là nhiệm vụ cạnh tranh. Cho nên trong lúc lôi kéo tập thể, thường đều là mấy dong binh đoàn mạnh hình thành đội ngũ lâm thời, cứ như vậy mấy dong binh đoàn nhỏ khác đừng nói cạnh tranh, tự mình có thể hoàn thành nhiệm vụ không đã khó nói, đến cuối cùng chỉ có thể rút lui. Cho nên, thế nào để hợp thành một đội ngũ lâm thời có lực chấn nhiếp, lại là một môn học vấn.

"Dù không được xem như toàn thể, nhưng chỉ với đội ngũ lâm thời được hình thành của đối phương, cũng không thua kém chúng ta đâu nhỉ? Giờ mà tách ra còn không phải hỏng bét?"

—–------

[1] Phù Kiên thời tiền Trần dẫn binh tấn công Đông Tấn, tiến đến lưu vực sông Phì Hà, leo lên thành Thọ Xuân nhìn ra xa, thấy quân Tấn đội hình chỉnh tề, lại nhìn ra núi Bát Công xa xa, thấy cỏ cây trên núi mà tưởng toàn là quân Tấn, cảm thấy sợ hãi. Sau này dùng thành ngữ này chỉ lúc hoang mang, trông gà hoá cuốc.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top