Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hiện Đại
  3. Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)
  4. Chương 352: Để chúng ta bắt đầu chèo bằng hai mái

Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)

  • 713 lượt xem
  • 2167 chữ
  • 2020-09-17 15:53:10

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Chiến thuật ném tiền của Tịch Tiểu Thiên hình như không tạo được cơ hội gì, tóm lại Cố Phi vẫn đứng yên không nhúc nhích.

"Có lẽ gã sẽ đếm tiền." Tịch Tiểu Thiên ảo tưởng đối phương xuất hiện một chút xíu sai lầm. Kết quả đối phương chỉ lấy tay tùy ý ước lượng trọng lượng của túi tiền, xong liền nhét vào trong túi. 300 vàng của Tịch Tiểu Thiên cứ vậy bay mất, dù tiếp theo Cố Phi có chém người, nhưng không có khả năng lấy lại được phần tiền này.

Vậy nên Cố Phi cũng bày ra vẻ mặt tiếc nuối, nhưng hắn tiếc nuối lại chẳng phải vì không xuất hiện cơ hội, mà là vì túi tiền của Tịch Tiểu Thiên. Hắn thương tiếc nói với Tịch Tiểu Thiên: "Đừng cho gã tiền chứ!"

Lời này thậm chí không phải chat mật, mà là trực tiếp nói ra miệng, đây rõ ràng đang truyền đạt cho đối phương một tin tức: hắn hiển nhiên không tính trả tiền. Đối phương nghe được lời của Cố Phi, vẻ mặt hung hăng vặn vẹo một cái.

"À phải rồi, tình huống này anh từng nghĩ đến chưa?" Cố Phi vui vẻ, "Có người trả tiền, nhưng cũng có người không trả tiền, vậy thì anh sẽ làm thế nào?"

Biểu cảm của đối phương vẫn tiếp tục vặn vẹo, hình như Cố Phi đã đâm đến chỗ đau của gã. Coi bộ trong cuộc sống đánh cướp của gã, đã gặp phải tình huống khó giải quyết này, tám mươi phần trăm là lúc đó xử lý rất không như ý, để lại ám ảnh tâm lý.

Nếu làm lật thuyền, sau đó chơi chết tên không trả tiền, xong rồi đi cứu người đã trả tiền? Thành thật như thế, vậy thì thật chẳng có chút khí chất cướp bóc nào.

"Xem ra cậu không định trả tiền?" Người này nghiến răng hỏi.

"Thấy chưa, ba trăm vàng của cô mất toi rồi, cô cũng phải rơi xuống nước thôi." Cố Phi lại chẳng để ý đến gã, mà là nói chuyện với Tịch Tiểu Thiên, "Dịch Chuyển Tức Thời, chuyển!" Nhưng tự nhiên đang nói chuyện, hắn lại đột nhiên ngâm xướng ở cuối câu.

Rõ ràng xử lý mấy tình trạng kiểu này gã cũng có kinh nghiệm rất phong phú, tuy Cố Phi xông tới so với người khác thì nhanh hơn nhiều, nhưng thủ đoạn xử lý thì đều giống nhau.

Tấm khiên chắn ở trước người, xuống nước!

Tất cả lời mà tên này đã nói cũng không phải chỉ phô trương thanh thế. Gã thật sự rất có tài bơi lội. Cao thủ có mạnh hơn nữa mà rớt xuống nước, gã đều có thể đùa bỡn đối phương xoay vòng vòng.

"Song Viêm Thiểm!" Gã nghe thấy Cố Phi ngâm xướng, nhưng thân thể của gã lúc này đã nghiêng ra phía ngoài thuyền.

Gã không có nhảy lấy đà, không có động tác vươn người giữa không trung gì đó. Càng không chuẩn bị dùng khí thế phi phàm mạnh mẽ chui vào trong nước. Gã chỉ đơn giản nghiêng người. Nhìn hệt như một người trượt chân ngã xuống nước. Tuy tư thế khó coi, nhưng lại là cách rơi xuống nước có hiệu quả nhất, rơi xuống rất nhanh.

Thế nhưng, nhanh hơn vẫn là thân thủ của Cố Phi.

"Thiểm!" Lúc ngâm xướng triệt để kết thúc, gã có ý đồ nghiêng người rơi xuống nước lại phát hiện phương hướng mình nghiêng truyền tới sức nóng, ngẩng đầu nhìn lên, kiếm Ám Dạ Lưu Quang của Cố Phi từ góc độ không thể tưởng tượng nổi chuyển tới vị trí phương hướng mà gã lập tức ngã xuống. Gã sắp tự mình ngã lên thanh kiếm này.

Gã muốn tránh, nhưng đã không kịp rồi, thân hình đã nghiêng người ngã xuống, không thể khống chế lại được nữa.

Cuối cùng gã chỉ có thể quay đầu liếc mắt một cái, gã nhìn thấy Cố Phi cũng đang nghiêng người, ngã xuống thân thuyền, một kiếm này của hắn, chính là nghiêng người kiểu đó để đâm ra.

Hắn hoàn toàn dự liệu được đối phương muốn xuống nước thì sẽ làm ra động tác thế nào, mặc kệ là nhảy là rơi hay là trượt, thân thể sẽ luôn hướng về một bên.

Cố Phi chính là bắt được cơ hội nhỏ nhoi thoáng cái sẽ qua này, chuẩn xác tặng cho gã một kiếm. Thời cơ cũng được nắm bắt không kém một ly, thừa dịp lúc đối phương nghiêng người đã không thể ổn định lại được, kiếm của Cố Phi đến.

Có thể giết ngay hay không, hình như đã thành sự thấp thỏm duy nhất.

Tuy tấm khiên của đối phương lúc này đã không cách nào phát huy tác dụng, nhưng mà, lượng máu của Trọng Trang Chiến Sĩ rất dày đấy.

Tay của Cố Phi trầm xuống.

Đối phương đã ngã lên trên kiếm của hắn, nếu như bị giết ngay, lúc này nên hóa thành ánh sáng trắng, loại trọng lượng này phải nên nhanh chóng biến mất.

Nhưng kết quả lại không phải như vậy, tên chiến sĩ này thấy được lượng máu của mình, gã hiểu rõ bản thân cách cái chết bao xa. Lúc này tảng đá trong lòng gã đã được hạ xuống, đợi thân thể rơi xuống nước, sau đó sẽ lật thuyền, xử lý cái tên pháp sư phách lối này.

Chỉ nháy mắt thôi gã đã sắp xếp xong kết cục cho Cố Phi.

Nhưng mà gã đã quên một chuyện, trên thuyền của gã tổng cộng có ba vị, đối thủ của gã cũng không chỉ có một mình Cố Phi.

Ngay tại giây phút Cố Phi ra tay, hai cô gái cũng tự mình sử dụng công kích mà các cô có thể xài được.

Mũi pháp trượng của Mang Mang Mãng Mãng đột nhiên tỏa ra một luồng sương đen, sau đó nhanh chóng co rút, chỉ lóe cái đã ấn lên trên người chiến sĩ đó. Tên chiến sĩ đó vừa lướt qua mũi kiếm của Cố Phi, đầu đã sắp chui vào trong nước, nhận phải một chiêu này, đột nhiên liền ở trên mặt nước nở rộ thành một luồng ánh sáng trắng. Ngay cả Cố Phi đều cảm thấy bất ngờ vì điều này, quả cầu xanh sáng chập chờn trên tay phải của hắn rồi, nhưng hắn xác định mình vẫn chưa đập trúng tên kia, lúc này pháp thuật đã thu lại, Cố Phi quay đầu nhìn về phía hai người.

Tịch Tiểu Thiên cũng đang nghiêng đầu nhìn Mang Mang Mãng Mãng, tay cô đang kéo một chiếc cung nhỏ, lắp tên xong nhưng còn chưa kịp bắn, trình tự bắn cung của cung tiễn thủ quá nhiều bước, chỉ chốc lát thời gian đó, cô không thể hoàn thành một lần bắn tên.

"Nụ Hôn Chết Chóc? Cô là Ám Mục." Tịch Tiểu Thiên kiến thức rộng nói với Mang Mang Mãng Mãng.

Mang Mang Mãng Mãng gật đầu.

Ám Mục chính là chỉ Mục Sư Ám Dạ – một nhánh chuyển chức của chức nghiệp mục sư cấp 40, như kỵ sĩ chia thành hai loại Quang Minh và Hắc Ám. Hơn nữa ngay cả biến hóa về tính chất cũng có chút tương tự kỵ sĩ.

Kỹ năng đầu tiên của Mục Sư Ám Dạ là Nụ Hôn Chết Chóc, chính là một pháp thuật có tính công kích phát động siêu siêu nhanh. So với trước cấp 40 mục sư chỉ có thể đi theo đội ngũ lăn lộn, Mục Sư Ám Dạ có kỹ năng mới này, là có thể nói đã có năng lực luyện một mình. Thế nhưng kỹ năng hệ hồi phục vốn có của mục sư, sau khi chuyển chức thành Mục Sư Ám Dạ thì sẽ chịu phải suy yếu diện rộng. Cho nên nói, địa vị của Mục Sư Ám Dạ hiện nay khá xấu hổ, đặc biệt là ở trong đội ngũ thì chẳng có địa vị gì.

Kỹ năng tổn thương chỉ có Nụ Hôn Chết Chóc căn bản không bằng mấy chức nghiệp khác; Còn về hồi phục thì hiệu quả lại không bằng mục sư bình thường, chứ đừng nói đến sau khi chuyển chức thành Mục Sư Quang Minh có kỹ năng tăng cường hệ hồi phục rồi.

Có lẽ bạn sẽ cho rằng chức nghiệp vừa có thể công kích lại vừa có thể hồi phục như vậy sẽ không tệ. Nhưng trong một đội ngũ có hiệu suất chân chính, có đủ các loại chức nghiệp nên cũng không cần một nhân vật loại hình vạn năng này đâu.

Bên phía nhà phát hành cam kết theo cấp bậc tăng lên, kỹ năng chức nghiệp sẽ hoàn thiện, địa vị của Mục Sư Ám Dạ sẽ được thay đổi. Nhưng trước mắt thì Mục Sư Ám Dạ là tượng trưng cho sự cô độc. Không ít người chơi lựa chọn Mục Sư Ám Dạ đều cảm thấy hối hận, nhưng chỉ có thể vừa cắn răng kiên trì vừa mong mỏi mùa xuân đến.

Là một cô gái lựa chọn chức nghiệp mục sư, đây là điều rất thường gặp. Nhưng lại cực ít cô nàng nào chuyển thành Mục Sư Ám Dạ cô độc nhất hiện nay, bởi vậy lúc Tịch Tiểu Thiên phát hiện cô nàng mục sư này là Ám Mục, kiểu gì cũng được một phen giật mình.

Loại chức nghiệp phụ trợ như mục sư là thứ Cố Phi không hiểu nhất, cho nên hắn cũng không hiểu rõ cảnh ngộ địa vị của Mục Sư Ám Dạ trong game thế nào, chỉ biết Mang Mang Mãng Mãng mới ra tay giúp đỡ, vậy nên gật đầu bày tỏ cảm ơn với cô.

"Tôi nói nè, anh ra tay như vậy, hình như hoàn toàn không cần đợi cơ hội gì đúng không? Tại sao anh không nhào lên giải quyết gã luôn hả?" Tịch Tiểu Thiên vẫn cảm thấy đau lòng vì việc mình tổn thất ba trăm đồng vàng uổng phí.

"Tôi đang đợi." Cố Phi nói.

"Đợi cái gì?"

"Đợi điểm PK giảm, vốn tôi có 29, nhưng chỉ cần hai phút nữa sẽ giảm xuống 28 rồi, cho nên tôi đợi đến 28 mới ra tay. Bằng không sẽ nhảy về lại 30, hơn nữa còn phải tính giờ lại. Chậc chậc, rất phiền." Một đám vệ binh hệ thống ở phía sau truy sát cũng không phải chuyện vui vẻ gì, tuy Cố Phi xem như đã giải quyết thành công, nhưng hắn cũng không muốn trải nghiệm lại một lần nữa. Nếu chỉ có một hai tên, vậy dụ dỗ bọn hắn chiến một trận thì hắn ngược lại rất vui vẻ, chỉ đáng tiếc bọn hắn luôn kết bè kết lũ.

Nghe được lời giải thích này, Tịch Tiểu Thiên chỉ có thể càng thương tiếc ba trăm đồng vàng của cô, hoàn toàn mất trắng. "Tại sao anh không nói sớm." Cô chỉ có thể hậm hực nói.

"Gã nọ đã ngỏm, chúng ta phải tự chèo thuyền rồi." Cố Phi nói xong thì đừng ở đuôi thuyền, nắm lấy hai cái mái chèo đẩy, thế là thuyền nhỏ quay một vòng tại chỗ.

"Hình như không dễ như trong tưởng tượng." Cố Phi lau mồ hôi, chèo tiếp, lại xoay hai vòng.

"Để tôi thử xem." Tịch Tiểu Thiên cũng tới lay động thử, cũng là xoay tròn tại chỗ, chỉ là xoay hướng ngược với hướng mà Cố Phi chèo.

"Cô thuận tay trái." Cố Phi có kết luận.

Sau đó Mang Mang Mãng Mãng cũng chèo thử, vẫn là xoay tròn, xoay tới mức ba người đều muốn nôn.

"Vấn đề này hình như có hơi nghiêm trọng." Cố Phi nói.

Hai cô gái trầm mặc.

"Tên kia còn không bằng dùng thủ đoạn này uy hiếp chúng ta." Cố Phi oán hận.

"Lấy mái chèo ra, dùng tay chèo, đừng có đẩy nữa!" Tịch Tiểu Thiên nói.

Lời này chỉ cần là người từng chèo thuyền ở công viên đều sẽ biết. Thế là hai người một trái một phải, ra sức gạt nước, thuyền nhỏ đẩy ra gợn sóng, nghênh diện gió mát thổi tới, mặt nước phản chiếu khuôn mặt ưu thương của Cố Phi.

So với tốc độ tên cướp trước đó chèo thuyền, tốc độ lúc này quả thực không lạc quan chút nào. Hai cái mái chèo lúc này dùng tay để chèo lộ ra hơi dài, nên không dễ xài lắm. Mà mặt nước bao la, lúc này nhìn về bốn phía là vô biên vô tận, điều này không thể nghi ngờ là một đả kích nặng nề với sĩ khí của ba người.

"Chúng ta nên đi về hướng nào?" Ba người thậm chí không biết mục tiêu của bọn họ ở hướng nào luôn.

"Hỏi thử cái đám trên thuyền đi, đuổi theo tọa độ của bọn họ chắc sẽ không sai." Tịch Tiểu Thiên nói.

"Cô nhất định phải dùng cái từ 'đuổi' này hả? Tôi không cho rằng thế giới này còn có con thuyền nào chậm hơn của chúng ta đâu." Cố Phi nói.

"Chưa chắc, tôi thấy lúc bọn họ rời khỏi bến tàu đi cũng chẳng nhanh, hệ thống lúc nào cũng đặc biệt vô sỉ." Tịch Tiểu Thiên nói.

Trong thời gian đó thì Mang Mang Mãng Mãng đã hỏi tọa độ, đi về hướng đó, thuyền nhỏ nỗ lực tiến lên.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top