Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hiện Đại
  3. Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)
  4. Chương 336: Mỗi người một ngả.

Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)

  • 671 lượt xem
  • 2251 chữ
  • 2020-09-17 15:42:08

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Yên tĩnh, yên tĩnh như chết.

Tiêu điểm, tiêu điểm ánh mắt của tất cả mọi người.

Nói ra lời này chỉ là một nhân vật nhỏ trong dong binh đoàn, Vô Thệ Chi Kiếm đang đếm nhân số kinh ngạc quay đầu, thấy là tên này, chỉ bình tĩnh cười nói: "Bảo đoàn trưởng của mấy cậu tới nói đi!"

Người này gật đầu: "Là đoàn trưởng của tụi này bảo tôi tới nói, cả đoàn của tôi đều đồng ý hết rồi, rút lui khỏi nhiệm vụ lần này."

Vô Thệ Chi Kiếm giờ mới nghiêm túc, chậm rãi đứng thẳng, trên mặt đã có đôi chút giận dữ. Lúc này lại đòi rút khỏi nhiệm vụ, chẳng khác nào thêm dầu vào lửa. Vô Thệ Chi Kiếm kiểm kê nhân viên đại khái đã gần xong, hiện nay đếm chừng hơn 300 người, đoán sơ thì Tung Hoành Tứ Hải còn chừng 400 người chơi, đã giảm mất một nửa. Về phía dong binh đoàn thì tổn thất nặng nề hơn, vốn hơn 500 người, giờ chỉ còn lại chừng 200 người.

Nhưng vấn đề là người chơi Tung Hoành Tứ Hải hy sinh có nghĩa là nhiệm vụ thất bại sẽ quay về thành Vân Đoan luôn. Mà người chơi của dong binh đoàn chỉ cần Tod chưa chết thì nhiệm vụ của họ vẫn chưa được xem như thất bại, hơn nữa sẽ hồi sinh lại ở thành Bạch Thạch, hơn ba tiếng đồng hồ là có thể đến được thành Lâm Ấm. Đám Vô Thệ Chi Kiếm mời nhiều dong binh đoàn như vậy chính là để phòng ngừa cục diện nhân thủ của công hội tổn thất to lớn như trước mắt. Nhưng giờ người của dong binh đoàn lại nói muốn rút lui khỏi nhiệm vụ, Vô Thệ Chi Kiếm cho rằng điều này không chỉ một mình gã cảm thấy quá đáng thôi đâu.

Ai ngờ không đợi gã nói chuyện, lại có ba tên đoàn trưởng hoặc là nhân vật đại biểu tạm thời của dong binh đoàn đứng ra: "Chúng tôi cũng muốn rút lui."

"Mấy cậu!!!" Vô Thệ Chi Kiếm giận đến mức không biết nói gì mới phải. Giọng điệu của đối phương kiên định, xem ra chỉ định báo cho gã một tiếng thôi, chắc chắn không phải đang thương lượng với Vô Thệ Chi Kiếm.

"Rút lui vào lúc này, mấy cậu không thấy quá đáng à." Có khối người chơi của Tung Hoành Tứ Hải bất bình trong lòng, có người đứng ra nói.

Kết quả trong bốn dong binh đoàn muốn rút lui, có một người gật đầu nói: "Không sai, là có chút không đúng, cho nên chúng tôi quyết định trả lại toàn bộ điền đặt cọc." ói xong, người này xoay người trao đổi với mấy anh em trong đoàn, mọi người mò túi, gom góp một túi tiền, đưa cho Vô Thệ Chi Kiếm.

Thứ như tiền đặt cọc này, dong binh đoàn khác nhau có quy định khác nhau. Có lúc cố chủ cuống cuồng đi tìm dong binh đoàn sẽ dùng cách này để mời chào người mắc câu. Ví dụ như nhiệm vụ lần này của Tung Hoành Tứ Hải, chính là trả trước một nửa tiền đặt cọc, hoàn thành nhiệm vụ xong lại trả thêm một nửa, cho dù nhiệm vụ công hội cuối cùng vẫn thất bại thì cũng không đòi lại tiền đặt cọc.

Nhưng cục diện trước mắt là dong binh đoàn chủ động muốn rút lui khỏi nhiệm vụ, chuyện thế này từ trước tới nay chưa từng xảy ra, Vô Thệ Chi Kiếm chỉ hận sao mình không đặt thêm một điều khoản bội ước. Tiền đặt cọc đối phương đưa qua gã không vươn tay đón lấy, sau lưng gã, Phong Hành đã đứng dậy, phẫn nộ nói: "Đây không phải là chuyện tiền bạc, vấn đề là mấy người không thủ tín có hiểu không?"

Tất nhiên đối phương thấy chuyện mình làm không vẻ vang gì cho cam, đầu cũng cúi thấp, ánh mắt tránh né tiếp xúc với Phong Hành và Vô Thệ Chi Kiếm. Gã dùng giọng điệu bình tĩnh nói: "Xin lỗi, chúng tôi thấy năng lực của mình thực sự không đủ để ứng phó với nhiệm vụ lần này."

"Thì ra là sợ." Phong Hành cười lạnh. Thực ra ai cũng có thể nghĩ tới lúc này có người muốn rút lui, ngoại trừ vì sợ thì rất khó có lý do nào khác.

"Sợ?" Không ngờ đối phương lại thấy bất mãn với cái từ này, nhìn thẳng vào Phong Hành sau đó tiếp tục thái độ ôn hòa của gã: "Nhiệm vụ này, nói thẳng ra chính là chúng tôi tới để làm bia đỡ đạn, chúng tôi vốn hiểu rõ đạo lý mà, nếu thật sự sợ, chúng tôi sẽ nhận nhiệm vụ này sao?"

Phong Hành sửng sốt.

"Vô Thệ hội trưởng, chắc anh vẫn nhớ lúc đầu anh làm thế nào để hấp dẫn chúng tôi tới làm nhiệm vụ này chứ? Chỉ là vì chút tiền thôi sao? Ha hả, sợ rằng mấy huynh đệ dong binh có mặt ở đó chẳng có ai nghĩ vậy thôi đâu. Nhiệm vụ lần này phải đi qua năm chủ thành, bây giờ chúng ta đã đi qua được ba tòa thành là Nguyệt Dạ, Bạch Thạch, Lâm Ấm, nhiệm vụ đã qua được ba phần năm. Theo tôi thấy, coi bộ chúng tôi sai lầm rồi, nhiệm vụ này không thu được lợi tức ngoài định mức như trong tưởng tượng của chúng tôi. Lại còn gặp phải cả phiêu lưu cao như nhiệm vụ song hướng nữa, hồi báo là bằng không. Chúng tôi đã bàn bạc, cho rằng nhiệm vụ này chúng tôi khó mà tiếp tục được nữa. Tôi nói nhiều như vậy, còn nghĩ thế nào thì tùy mấy người!"

Người chơi này nói xong, thấy Vô Thệ Chi Kiếm vẫn không có ý định nhận túi tiền của mình, cúi người đặt nhẹ túi tiền lên mặt đất, quay người phất tay: "Chúng ta đi thôi."

Mấy tên người chơi lập tức bước ra khỏi đám người, chẳng thèm quay đầu đi vào lại trong rừng cây.

Ba đoàn khác muốn rời đi, chỉ cảm thấy lời muốn nói thì người anh em lúc nãy đã nói hết rồi, thế là trước sau lặng lẽ lấy ra túi tiền đặt ở trên mặt đất, xoay người dẫn người rời đi. Vô Thệ Chi Kiếm đang chuẩn bị nói gì đó, không ngờ việc này lại lây lan như bệnh dịch, trước sau lại có người của năm dong binh đoàn đứng ra, lặng lẽ đặt túi tiền xuống, lặng lẽ quay người rời đi.

"Nè, đám bọn mày..." Phong Hành tức giận muối đuổi theo, lại bị Vô Thệ Chi Kiếm kéo lại, lắc đầu nói: "Bỏ đi, để bọn họ đi!"

Sau đó lại liếc mắt nhìn xung quanh, Vô Thệ Chi Kiếm trầm giọng nói: "Còn ai muốn rời đi nữa không?"

Mấy dong binh đoàn còn lại quan sát lẫn nhau, trong đó có dong binh đoàn Hắc Thủ lớn nhất thành Vân Đoan. Tuy đoàn trưởng Hắc Sắc Ngón Trỏ tử trận, nhưng vẫn không lùi bước, lúc này Phiêu Lưu vẫn còn trong trận, ung dung đứng ở đầu đội ngũ.

Sau đó là mấy cô gái dong binh đoàn Tử Tinh cũng không rút lui. Ngoại trừ Công Tử tinh anh đoàn, các cô cũng là đoàn duy nhất không có tổn thất gì, lấy trình độ yếu nhớt của mấy cô, đây đúng là một kỳ tích.

Sau đó nữa chính là đám đàn ông bỉ ổi của Đại Liệp Sát cũng ở lại. Cái đám này ở trong rừng rậm không có tổn thất gì, tổn thất chủ yếu chính là lúc ở thành Nguyệt Dạ.

Trừ mấy đoàn này ra còn có hai dong binh đoàn phổ thông khác cũng không lựa chọn rời đi vào lúc này. Dĩ nhiên sáu người Công Tử tinh anh đoàn vẫn còn ở đó. Nhưng sáu dong binh đoàn này thì Vô Thệ Chi Kiếm không để ý lắm, mà gã chỉ vui mừng nhìn về phía dong binh đoàn thứ bảy ở đây, xúc động gào lên: "Tiểu Thương."

"Hự..." Ngự Thiên Thần Minh lập tức bày ra vẻ mặt đau đớn bị giết bằng độc.

"Đừng gọi buồn nôn như vậy, gọi đầy đủ tên của tôi, Cố Tiểu Thương!!" Cố Tiểu Thương giận dữ nói.

"Cảm ơn em vẫn ở lại." Vô Thệ Chi Kiếm lập tức tiếp tục lừa tình. Ngay cả người của công hội gã đều không chịu nổi, Phong Hành ở bên cạnh điên cuồng ho khan.

Mà trừ bảy dong binh đoàn này ra, có mấy người rất hoang mang đứng ngơ ngác tại chỗ, là mấy người chơi của dong binh đoàn Ngân Nguyệt. Bọn hắn giờ đây mới chân chính là rắn mất đầu. Mấy đoàn khác dù đoàn trưởng không có mặt ở hiện trường, nhưng vẫn ở trong kênh chat, quyết định vẫn do đoàn trưởng đưa ra. Mà bọn hắn à, tuy Ngân Nguyệt vẫn còn đó, nhưng tất cả mọi người đều khinh thường gã, cho dù gã có lời muốn nói cũng không có ai muốn nghe, trong lúc nhất thời trong kênh chat đủ mọi lời nói, giờ vẫn không đưa ra được chủ ý nào.

Mấy người này Vô Thệ Chi Kiếm có quen biết, gật đầu nói với bọn hắn: "Dong binh đoàn của các cậu sợ rằng chỉ có thể xem như tồn tại trên danh nghĩa thôi, nhưng nếu mấy cậu muốn tiếp tục, một nửa tiền còn lại, đến lúc đó tôi vẫn sẽ trả đủ cho mấy cậu."

"Trả cho năm người chúng tôi?" Năm người hỏi. Dong binh đoàn Ngân Nguyệt tổng cộng có 40 người. Vốn là tiền 40 người chia nhau, nếu trả cho năm người, vậy đồng nghĩa với tăng giá rồi.
Vô Thệ Chi Kiếm gật đầu: "Mấy huynh đệ vừa hy sinh lúc nãy của các cậu, chỉ cần đồng ý tiếp tục, đều có thể nhận khoản tiền này."

"Được được!" Năm người vui vẻ đồng ý, cũng không dám ẩn giấu tin tức, thuật lại trong kênh chat cho mấy người khác, thế là có người muốn tới cũng có người không muốn tới. Sóng gió lần này được giải quyết như vậy.

Vô Thệ Chi Kiếm ngắm nhìn mấy dong binh đoàn còn lại, muôn vàn cảm khái, lúc đang định nói gì đó, chợt thấy Thiên Lý Nhất Túy của Công Tử tinh anh đoàn đi ra, bước chân trầm lặng mà kiên định hệt như mấy người chơi rời đi vừa nãy.

"Trời ạ! ! !" Vô Thệ Chi Kiếm lại sinh lòng tức giận, sớm nên nghĩ tới, cái đám này nhất định sẽ bỏ đá xuống giếng, trong lúc mấu chốt thế này sẽ buông tay mặc kệ.

Không ngờ Cố Phi đi ra lại nói thế này: "Hội trưởng Vô Thệ, còn có chuyện gì nữa không? Không có chuyện gì thì nhanh logout thôi."

"Hả? Logout?" Vô Thệ Chi Kiếm sững sờ, không ngờ Cố Phi đi ra lại nói một vấn đề chất phác đến vậy. Thậm chí gã còn không kịp phản ứng Cố Phi nói gì nữa cơ. Một cao thủ như hắn, sao có thể nói muốn logout vào lúc thế này?

"Đúng vậy, thời gian không còn sớm nữa rồi." Cố Phi bức thiết gật đầu, chứng thực hắn chính là một tên dị loại.

"À, logout, à!" Vô Thệ Chi Kiếm như vừa bừng tỉnh khỏi giấc mộng, vội vàng nói: "Còn phải bảo vệ Tod đến nhà tù để tạm thời giam giữ, xong là hết việc. Vậy mọi người tranh thủ thời gian thôi!"

Thần sắc của tất cả mọi người lập tức trở nên phòng bị. Rõ ràng đám Thủy Thâm sẽ không dễ dàng từ bỏ nhiệm vụ chỉ bởi vì đã ra khỏi rừng rậm, nhưng ở trong thành trấn thì người chơi Vân Đoan lại không kém ưu thế hơn đối phương. Trước mắt phe mình vẫn có hơn 600 người, hơn nữa trong đó không thiếu cao thủ. Nếu Thủy Thâm thật sự muốn tìm cái chết, vậy mọi người liều mạng cá chết lưới rách thôi.

Mang theo loại khí thế từ trước tới nay chưa từng có, game thủ thành Vân Đoan mới được xem như chính thức tiến vào thành Lâm Ấm.

Các kiến trúc nhà cửa trong thành Lâm Ấm chiếm đa số bằng gỗ, dẫn đến cảm giác làng mạc của nó càng thêm nồng đậm. Ngoại trừ cái này ra, khắp nơi trên đường đều là bóng dáng người chơi bận rộn, đối với một đám người lạ đột nhiên hiện thân thì bọn hắn sẽ ôm lòng hiếu kỳ và phòng bị, điều này giống hệt mấy chủ thành khác.

Lúc này Hữu Ca giỏi quan sát tổng kết, nhanh chóng phát hiện ra một vấn đề.

"Có chú ý không." Hữu Ca nói, "Chức nghiệp của người chơi nơi này rất mất cân bằng. Bốn chức nghiệp như chiến sĩ, kỵ sĩ, mục sư, còn có cách đấu gia dọc đường mấy cậu nhìn thấy được mấy người?"

"Đúng là cực kỳ ít!" Mọi người nhớ lại.

"Đầy đường đều là cung tiễn thủ!" Mọi người cảm khái.

"Hơn nữa đa số còn đều là Tiềm Phục Giả." Hữu Ca nói, "Hoàn cảnh xung quanh dẫn đến chức nghiệp của chủ thành này phát triển bất bình thường à? Chẳng trách lúc trước có rất nhiều người nói vốn có bạn ở thành này, nhưng về sau đều chuyển đi..."

"Nè, những người bạn đến từ thành Vân Đoan, mấy người vẫn khỏe chứ?" Chợt có một giọng nói truyền tới, mọi người quay đầu, chỉ thấy Thủy Thâm cười tủm tỉm ngồi khoanh chân ở trên nóc nhà bên cạnh, một tay chống gối, tay khác đang giơ lên vẫy vẫy với mọi người.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top