Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hiện Đại
  3. Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)
  4. Chương 335: Tổn thất thê thảm

Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)

  • 647 lượt xem
  • 2150 chữ
  • 2020-09-17 15:41:57

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Anh Trủng Nguyệt Tử chỉ là thô bỉ thôi chứ không yếu đuối, tự nhiên bị người đẩy ngã nhào trên mặt đất, tất nhiên phải tức giận rồi. Nhanh chóng bật người dậy muốn đánh nhau với đối phương, nhưng đối phương hình như cũng chẳng có ý muốn bỏ qua cho cậu ta, vươn tay túm lấy cổ áo của cậu ta: "Biết thằng ranh nhà mày hại tụi này tổn thất bao nhiêu anh em không?"

Sơ ý rồi! ! Anh Trủng Nguyệt Tử thầm nghĩ. Tự nhiên nhiệt huyết xung động, quên mất nghề nghiệp của mình, vào lúc thế này phải nên nhanh chóng kéo dãn khoảng cách mới đúng, sao mình lại chủ động sáp tới chứ! Rất không lý trí. Anh Trủng Nguyệt Tử còn đang tiến hành phân tích chiến thuật đây! Lời của đối phương chẳng thể nào nghe lọt tai. Ngược lại huynh đệ của gã phản ứng nhanh hơn, vội vàng chạy lên kéo hai người ra.

"Xảy ra chuyện gì?" Mang Mang Mãng Mãng nghi ngờ hỏi. Không chỉ là một cá nhân nào đó phẫn nộ với Anh Trủng Nguyệt Tử, game thủ thành Vân Đoan từ trong rừng cây đi ra đều mặt đầy tức giận trợn mắt nhìn gã.

"Có phải cậu đã thông đồng với cái tên gọi là Thủy Thâm đó đúng không!" Có người la lên.

Anh Trủng Nguyệt Tử vừa nghe được lời này thì càng giận. Giận hơn cả lúc bị người đẩy ngã trên đất hồi nãy nữa, giậm chân gào lớn: "Điên mới ở cùng với tên Thủy Thâm ấy!!"

Giọng hơi lớn, lập tức trở thành bản đồ vũ khí. Vốn Thủy Thâm cách nơi này không xa, đám anh em của gã có không ít người ở lân cận nghe rõ được lời này, đều bị Anh Trủng Nguyệt Tử mắng cả thế là rất không vui.

"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Mang Mang Mãng Mãng cau mày hỏi.

Mỹ nữ luôn là một thứ kỳ diệu, ở trong trường hợp khác nhau có thể phát huy ra công hiệu khác nhau, có lúc sẽ là chất xúc tác, có lúc lại là chất ôn hòa. Ví dụ như bây giờ, sau khi Mang Mang Mãng Mãng hỏi lần thứ hai, đối phương chẳng gào bậy nữa, ôn hòa nhã nhặn nói: "Lúc tới đây gặp phải mai phục." Nói xong còn trừng Anh Trủng Nguyệt Tử.

"Mai phục thế nào?" Mang Mang Mãng Mãng vội vàng hỏi.

"Đối phương mai phục trên cây nơi con đường tụi này chắc chắn phải đi qua, chờ tụi này đến rồi đột ngột thả ra công kích pháp thuật phạm vi lớn, chẳng ai tránh kịp nên đều chết cả rồi." Tên người chơi đó nói.

"Sao có thể vậy được..." Anh Trủng Nguyệt Tử giật mình, gã có thể tưởng tượng được nếu trúng phải phục kích cỡ đó thì tổn thất sẽ lớn chừng nào.

"Điều này phải hỏi mày chứ?" Đối phương âm trầm nhìn Anh Trủng Nguyệt Tử, rõ ràng sự nghi ngờ gã vẫn không giảm.

"Việc này không liên quan tới cậu ấy." Mang Mang Mãng Mãng nói, "Đều là chủ ý của tôi, bắt đầu từ khi gặp cái tên người mới ở trong rừng cây, xem ra đây là cạm bẫy mà bọn chúng cố ý thiết kế."

"..." Đối phương nhìn Anh Trủng Nguyệt Tử, lại nhìn Mang Mang Mãng Mãng, cũng chẳng biết gì cho phải.

"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!" Chợt lại có một tiếng quát lớn. Lại là một tên khác vừa ra khỏi rừng cây đã sáp tới, trợn mắt trừng Anh Trủng Nguyệt Tử, tay còn đang túm chặt một người, chính là đối tượng Tod được bảo vệ của nhiệm vụ lần này. Người này, tất nhiên là hội trưởng Vô Thệ Chi Kiếm của Tung Hoành Tứ Hải rồi.

"Đây... đây là một cái tròng..." Anh Trủng Nguyệt Tử cũng không biết nói gì cho phải. Tuy bọn hắn không cố ý, nhưng phạm lỗi chính là phạm lỗi, huống chi còn là một sai lầm to lớn đến vậy...

"Không liên quan tới bọn họ, là tôi quá sơ ý, bị người ta lừa." So sánh với nhau thì rõ ràng Mang Mang Mãng Mãng thản nhiên hơn một ít.

"Cô là ai?" Vô Thệ Chi Kiếm nhìn về phía cô. Phụ trách liên lạc với dong binh đoàn đều là Đảo Ảnh Niên Hoa, Vô Thệ Chi Kiếm còn chẳng biết mặt hết cả mấy đoàn trưởng nữa cơ.

"Tôi là ai có quan trọng không? Bây giờ còn không phải lúc truy cứu vấn đề. Rất có khả năng người của Thủy Thâm còn có bố trí ở xung quanh, nên nhanh suy nghĩ nên làm gì tiếp theo đi! Chờ vượt qua hiểm nguy này, anh lại truy cứu trách nhiệm vẫn không muộn." Mang Mang Mãng Mãng bình tĩnh nói.

"Nói rất đúng!" Có người lên tiếng phụ họa. Cố Tiểu Thương vừa mới từ trong rừng cây đi ra, đúng lúc nghe được lời này, lập tức bước nhanh tới, rất tán thưởng quan sát Mang Mang Mãng Mãng: "Em gái, cô ở dong binh đoàn nào. Hình như tôi chưa từng thấy cô!"

"Tôi? Tôi không ở đoàn nào cả, chỉ là đi ra ngoài chơi với bạn thôi." Mang Mang Mãng Mãng nói.

"Tôi tên là Cố Tiểu Thương, xưng hô thế nào?" Cố Tiểu Thương duỗi tay về phía cô.

"Mang Mang Mãng Mãng." Hai cô gái tràn đầy khí chất bắt tay nhau, đám X men xung quanh đều nhìn đến ngây dại. Cố Tiểu Thương cũng đang nghi ngờ, nói: "Mang Mang Mãng Mãng? Cái người ở thành Nguyệt Dạ đó hả?"

"Là tôi." Mang Mang Mãng Mãng gật đầu.

Cố Tiểu Thương, Vô Thệ Chi Kiếm, còn có vài game thủ Vân Đoan đều ngơ ngác nhìn nhau. Bởi vì chuyện Ngân Nguyệt biến mất giữa đường, lúc kể lại cuộc đời đầy bỉ ổi của Ngân Nguyệt thì Mang Mang Mãng Mãng được nhắc tới nhiều lần, Anh Trủng Nguyệt Tử lại chưa từng nói cô gái này cũng ở bên trong đội ngũ. Mang Mang Mãng Mãng trong câu chuyện bị hắt nước bẩn, bị vứt bỏ. Mọi người đều suy nghĩ đây chắc chắn là một oán nữ ưu thương. Lúc này nhìn thấy chân thân lại biết không phải. Chỉ với dáng vẻ trấn định khi đang ở trong cục diện hỗn loạn trước mắt thôi đã mạnh hơn khối thằng đàn ông rồi.

Cuộc thảo luận còn chưa kịp tiếp tục, người chơi đằng sau đã không ngừng chui ra khỏi rừng cây, người càng ngày càng nhiều. Vô Thệ Chi Kiếm bắt đầu bận rộn chỉnh đốn nhân viên, thẳng đến cuối cùng một đám chiến sĩ vừa rung cây vừa xê nhích từng chút một đi ra.

"Mấy cậu đang làm gì vậy?" Vô Thệ Chi Kiếm kinh ngạc.

"Nếu tụi này ngừng rung cây, không phải đối phương sẽ công kích tiếp à." Một chiến sĩ trả lời.

"Được rồi, nếu nơi này vẫn có người, chúng ta còn có thể bình yên vô sự đứng đây hả?" Vô Thệ Chi Kiếm nói.

Đám chiến sĩ nghe vậy liền bừng tỉnh, cuối cùng ngừng rung cây, thần kinh của mọi người đều có hơi mẫn cảm.

"Mọi người đều ra hết rồi chứ?" Vô Thệ Chi Kiếm hỏi, theo lý đám chiến sĩ này hẳn là ra cuối cùng, gã thậm chí còn từng nghĩ đến đám này có khả năng không thể sống sót được nữa cơ. Bởi vì một khi bọn hắn ngừng rung cây, sợ là công kích trên cây sẽ lập tức phát động. Không ngờ mấy thằng này vẫn còn nghĩ đến cách vừa nhích từng chút một vừa rung cây, thẳng đến khi rời khỏi phạm vi công kích của đối phương.

"Vẫn còn người của Công Tử Đoàn ở phía sau, nói là đoạn hậu." Một tên chiến sĩ trả lời.

"Đoạn hậu? Kẻ địch đuổi theo?" Vô Thệ Chi Kiếm căng thẳng, vội vàng muốn tổ chức người chống lại.

"Được rồi, đã thu dọn xong xuôi, chỉ là mấy tên đạo tặc Tiềm Hành thôi mà." Sáu người Công Tử Đoàn vênh váo hiện thân.

"Chút tiền tip lần này sẽ miễn phí cho anh!" Hàn Gia Công Tử rộng lượng nói với Vô Thệ Chi Kiếm.

Vô Thệ Chi Kiếm chẳng lòng dạ nào tính toán chút chuyện hư hỏng này với hắn, quay người đi vào chính giữa đoàn đội, lớn tiếng gào: "Các dong binh đoàn, kiểm kê nhân viên của mình đi. Tung Hoành Tứ Hải, nếu có mặt thì đứng qua bên bức tường này."

Các đoàn trưởng lập tức trở nên bận rộn, kêu gọi đoàn viên của mình đến trước mặt, người chơi của Tung Hoành Tứ Hải đi về phía bức tường nọ, tất cả mọi người đều có chút ủ rũ. Trừ mấy cái này ra, còn có một bộ phận người chơi không biết làm sao, Vô Thệ Chi Kiếm đi qua hỏi, đây toàn là mấy dong binh đoàn có đoàn trưởng tử trận, thế là Vô Thệ Chi Kiếm lại gọi Phong Hành tạm thời chỉ huy mấy tên không có chủ kiến này.

Thống kê nhân viên chỉ làm qua loa cho có. Đội ngũ khổng lồ này xuất phát từ thành Vân Đoan có tổng nhân số gần 1300 người. Lúc qua sơn mạch Ô Long chiến đấu kịch liệt với đám sơn tặc cùng với lúc qua vách núi nhát gan rút lui tổn thất hơn trăm người. Sau đó thì không có tổn thất nào quá lớn. Thẳng đến sau khi tiến vào rừng rậm này, không ngừng gặp phải phục kích và phản phục kích, vừa nãy lại trải qua một đợt phục kích cỡ lớn, số người tổn thất lên đến 600. Đội ngũ gần 1300 người, lúc này tính sơ qua đoán chừng còn cỡ 600 người.

Tâm trạng của tất cả mọi người đều rất trầm trọng. Bởi vì người nào cũng có đồng bạn hy sinh trong quá trình này. Ngoại trừ Công Tử Đoàn, sáu thằng này một đường bình an vô sự, hơn nữa không ngừng khiến ví tiền trở nên dày cộm lên. Giờ lúc mấy người khác biểu tình mặc niệm, sáu người không tiện sát phong cảnh lắm.

Nhưng nhìn trộm một cái, vẻ mặt của mấy cô gái Trọng Sinh Tử Tinh bên cạnh cũng rất bi tráng, Ngự Thiên Thần Minh không kìm nén nổi: "Nè, mấy chị không có tổn thất gì mà đúng chứ?"

Trong quá trình phục kích lúc nãy, mấy cô gái Trọng Sinh Tử Tinh may mắn ở cùng với đám đuôi xe cần cẩu, nên tránh thoát trận hỏa hoạn đó.

"Ai nói hả, lúc qua sơn mạch Ô Long, người của tụi cũng này giảm rất nhiều đó!" Có cô nàng liếc Ngự Thiên Thần Minh.

Ngự Thiên Thần Minh cạn lời... Trong quá trình khiêu chiến sự gan dạ ở sơn mạch Ô Long, Trọng Sinh Tử Tinh đúng là có không ít cô gái đều lùi bước, trong đó bao gồm Cây Nho mà Ngự Thiên Thần Minh thích. Vốn còn nghĩ dọc đường này có thật nhiều cơ hội có thể tán tỉnh con gái người ta đó! Aiz, tạo hoá trêu ngươi ài! Ngự Thiên Thần Minh nghĩ vậy nên tâm trạng trở nên đau thương.

Vẻ mặt của Cố Phi là đau thương nhất trong sáu người, sau khi cảm nhận bầu không khí buồn rầu này, cuối cùng vẫn không nhịn được nói: "Có thể đi logout không?"

"Logout muộn tí sẽ chết hả?" Hàn Gia Công Tử trợn trắng mắt.

"Ngày mai còn có tiết mà!" Cố Phi nói.

"Nói bậy, tôi chưa từng nghe nói sáng sớm lại có tiết thể dục." Hàn Gia Công Tử nói. Lúc đầu mới quen biết Cố Phi đã từng nói với Ngự Thiên Thần Minh hắn là thầy giáo, về sau mọi người trở nên quen thuộc, nên đã hỏi thăm Cố Phi là thầy dậy môn gì, đều biết hắn là một giáo viên thể dục.

"Buổi sáng phải huấn luyện, anh có từng đi học không vậy?" Cố Phi nói.

"Học thì có, nhưng chưa từng huấn luyện." Hàn Gia Công Tử bình tĩnh nói.

Xung quanh tiếp tục yên lặng, không người nào nói chuyện cả. Chủ yếu đều đợi tên đầu lĩnh Vô Thệ Chi Kiếm nói chuyện. Mà Vô Thệ Chi Kiếm ấy à, lúc này đang chỉnh lý lại tình huống công hội bọn hắn. Nói thực thì tổng nhân số giảm bao nhiêu gã không quan tâm. Gã chỉ quan tâm Tod đã chết chưa, Tung Hoành Tứ Hải của bọn hắn giảm bao nhiêu người. Nhưng mà việc này gã không giỏi lắm, gã thậm chí còn chưa đến xong đám game thủ Tung Hoành Tứ Hải đứng dưới chân tường nữa kìa.

Nhưng sóng này còn chưa qua, sóng khác đã lại nổi lên. Vô Thệ Chi Kiếm còn chưa kiểm kê xong nhân số gã quan tâm, đã có người của dong binh đoàn chủ động tìm đến gã: "Hội trưởng Vô Thệ, chúng tôi muốn rút lui khỏi nhiệm vụ lần này!"

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top