Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hiện Đại
  3. Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)
  4. Chương 333: Cái tròng

Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)

  • 654 lượt xem
  • 2277 chữ
  • 2020-09-17 15:41:33

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

"Quấy rầy lặp đi lặp lại, nhưng chẳng tạo thành sát thương to lớn, mục đích của đối phương rõ ràng muốn trì hoãn bước tiến của chúng ta, kéo dài thời gian thế kia thì chắc chắn là có bố trí khác." Đảo Ảnh Niên Hoa đen mặt nói.

"Vậy anh đoán thử là bố trí gì?" Hàn Gia Công Tử cười.

"Phía trước nhất định có mai phục." Ánh mắt của Đảo Ảnh Niên Hoa rất sâu xa.

"Điều này cũng bị anh đoán trúng rồi? Vậy anh thử đoán tiếp xem có ai ở trong tình huống biết rõ phía trước có mai phục mà vẫn tiếp tục tiến lên không?" Hàn Gia Công Tử nói.

"Bất luận là đi về phía nào, đối thủ đều sẽ nắm giữ được hướng đi của chúng ta." Đảo Ảnh Niên Hoa tức giận. Gã nhớ rõ là do đám Công Tử Tinh Anh Đoàn này dụ dỗ mấy thằng kia lấy cờ hiệu tiêu diệt cơ sở ngầm ở xung quanh để đi, nhưng kết quả thì sao, tiền thì chúng lấy, mà tình hình phe mình lại chẳng thay đổi gì cả, khoản tiền này tiêu tốn thật oan uổng.

"Nếu nắm rõ hướng đi liền có thể sắp xếp mai phục bất cứ lúc nào, vậy thì tại sao bọn chúng còn phải kéo dài thời gian cơ chứ?" Hàn Gia Công Tử cười.

Đảo Ảnh Niên Hoa nhất thời nghẹn họng.

"Từ đó có thể biết được, mặc kệ gã có bố trí gì, đều cần có thời gian, cho nên nếu chúng ta đột nhiên đổi phương hướng, bọn chúng nhất định không kịp trở tay." Hàn Gia Công Tử nói.

"Cậu nói thật dễ, sau khi thay đổi phương hướng rồi không tìm được chủ thành thì làm thế nào?" Vô Thệ Chi Kiếm nói.

"Sao vậy được, anh nhìn..."

"Có người đã tìm được chủ thành rồi." Không chờ Hàn Gia Công Tử nói xong, trên mặt Đảo Ảnh Niên Hoa chợt hiện vẻ vui mừng: "Là Nguyệt Tử, Anh Trủng Nguyệt Tử, thằng nhóc này thế mà tìm được chủ thành rồi!!"

"Tìm được chủ thành rồi? Ở đâu? Đi thế nào?" Vô Thệ Chi Kiếm tràn đầy tinh thần. Cả một đêm, chỉ có tin tức này khiến gã cảm thấy đáng giá để vui vẻ.

"Bọn họ nói cửa vào thành Lâm Ấm có rất nhiều. Tùy tiện đi..." Đảo Ảnh Niên Hoa nói.

"Đây là có ý gì chứ?" Mọi người nghi ngờ.

Ý này à, chỉ có đám người Anh Trủng Nguyệt Tử đã đến thành Lâm Ấm biết. Thành Lâm Ấm nằm ở sâu trong rừng rậm, chẳng giống mấy chủ thành như thành Vân Đoan, thành Nguyệt Dạ, thành Bạch Thạch xây tường vây cao cao. Có bốn cửa lớn đông nam tây bắc theo quy tắc. Có thể nói trên cơ bản nó hòa làm một thể với rừng rậm. Trong thành khắp nơi có thể thấy được đại thụ che trời. Mà đường lớn đường nhỏ trong thành thì càng tiếp giáp thẳng với rừng rậm. Quyển sổ tọa độ mà Mang Mang Mãng Mãng chép lại chính là toàn bộ tọa độ con đường vùng biên giới thành Lâm Ấm.

Thành chủ thế này, chỉ cần tới gần nó vậy thì có thể tùy ý đi vào. Tuyệt đối không giống mấy nơi như thành Vân Đoan, đến ngoài thành rồi bạn còn phải tìm ra được cửa thành nữa.

Sau khi tìm hiểu sơ qua về tình huống xong, Anh Trủng Nguyệt Tử mới báo cho Đảo Ảnh Niên Hoa tin tức tốt này.

"Tốt quá rồi, chỗ này của chúng ta đi qua không xa." Sau khi Anh Trủng Nguyệt Tử hỏi Đảo Ảnh Niên Hoa tọa độ hiện nay của bọn họ, chỉ ra con đường gần nhất, Đảo Ảnh Niên Hoa đã quét bay phiền muộn trên mặt, cực kỳ phấn khởi tuyên bố với người bên cạnh.

"Đi về phía bên này!" Đảo Ảnh Niên Hoa đã bắt đầu chỉ đường. Vừa truyền lệnh trong đội ngũ các đoàn trưởng, Vô Thệ Chi Kiếm bên kia cũng đang bận tuyên bố trong kênh chat công hội.

Tất cả mọi người lập tức nâng cao tinh thần. Dày vò cả một buổi tối, cuối cùng chờ đợi được lúc này. Mọi người sôi nổi nhổ nước bọt lên đất, kỷ niệm bản thân rốt cuộc có thể rời khỏi rừng rậm này rồi.

Đội ngũ nhanh chóng điều chỉnh phương hướng, so sánh với con đường mới, đám người chơi thành Vân Đoan dù tiến lên trước cũng có thể tới được thành Lâm Ấm, chỉ là không ngắn như tuyến đường mới mà thôi, quan trọng hơn nữa là con đường mới chứa đầy tự tin và hy vọng, tất cả mọi người đều vì vậy cảm thấy hưng phấn.

"Đợi vào được trong thành, cái đám kia còn dám đến quấy rối thì sẽ để cho bọn chúng đẹp mặt!" Có người đã bắt đầu thề thốt.

Mà trong kênh chat đội ngũ đoàn trưởng, Anh Trủng Nguyệt Tử lại càng chẳng nhàn rỗi. Cạm bẫy đánh bậy đánh bạ bắt được một người chơi thành Lâm Ấm, lại bị cậu ta miêu tả như là bọn hắn cố ý tạo nên, khoác lác với mấy đoàn trưởng trong kênh chat một trận.

Càng đến gần thì Hàn Gia Công Tử càng cảm thấy không đúng, biểu cảm trên mặt bắt đầu từ từ trở nên âm tình bất định.

"Có vấn đề?" Kiếm Quỷ dù sao cũng là lão đồng bọn với hắn, phát giác được thái độ khác thường của hắn.

"Quấy rối là để kéo dài thời gian, điều này nói rõ bố trí của bọn chúng cần thời gian. Chỉ cần trong lúc tiến về phía trước chúng ta lâm thời thay đổi phương hướng, mai phục của bọn chúng chắc chắn không kịp điều chỉnh. Cho nên tôi vẫn luôn hoài nghi chiến thuật của gã sao lại có sơ hở lớn như vậy được. Nhưng bây giờ, đột nhiên lại xuất hiện một con đường chúng ta nhất định phải đi, đúng là có chút khả nghi."

"Có lý." Kiếm Quỷ gật đầu liên tục.

"Nhanh báo cho Đảo Ảnh Niên Hoa." Hữu Ca đề nghị.

"Hình như chậm rồi." Cố Phi đột nhiên ngẩng đầu lên...

Một dãy nhà cửa ở biên giới thành Lâm Ấm, tay Thủy Thâm kéo một cây cung ngắn dựa ở phía dưới chân tường, một người đứng ở bên cạnh gã, chính là tên người mới cấp 12 đạp nhầm phải bẫy của Anh Trủng Nguyệt Tử.

"Thủy Thâm lão đại, thấy bố trí thế nào?" Người chơi mới cười hì hì nói chuyện với Thủy Thâm.

"Ừ, không tệ lắm!" Thủy Thâm gật đầu.

"Khà khà!" Người mới tiếp tục cười.

Thủy Thâm hiểu ý gật đầu. Vươn tay móc túi tiền đưa cho gã. Người mới nhận lấy mở ra xem. Rất hưng phấn: "Thủy Thâm lão đại còn có việc gì cần làm nữa không?"

"Ha hả! Chờ cậu tăng thêm 30 cấp nữa đi!" Thủy Thâm cười nói.

Người mới hình như cũng cảm thấy hơi ngượng ngùng, gãi đầu nói tạm biệt sau đó chạy đi. Lúc này trên đường nhỏ bên cạnh đột nhiên có mấy người chạy ra, thấy Thủy Thâm đứng ở đây, lập tức đi qua nghênh đón, lên tiếng hỏi: "Thế nào rồi?" Mấy người này đều anh dũng hy sinh trong trận tập kích hồi nãy, lúc này vừa mới từ điểm phục sinh chạy qua đây.

"Xem như vẫn thuận lợi." Thủy Thâm gật đầu.

"Bọn chúng sẽ trúng mai phục chứ?"

"Tất nhiên, dù cho có người phản ứng kịp, chỉ sợ là đã muộn." Trên mặt Thủy Thâm lộ ra nụ cười thắng lợi.

"Vậy đám giờ đang ở bên rừng cây chờ đợi người của bọn chúng thì sao, xử trí thế nào?" Có người hỏi, là chỉ đám người Anh Trủng Nguyệt Tử.

"Ha hả, không cần phải quan tâm bọn chúng. Bọn chúng đã làm ra cống hiến rất lớn rồi." Thủy Thâm tiếp tục cười.

"Động thủ đi!" Tinh thần đồng bạn bên cạnh Thủy Thâm đột nhiên lên cao.

"Ừ!" Thủy Thâm gật đầu nhìn về phía rừng cây. Từ vị trí này của bọn hắn hoàn toàn không nhìn thấy động tĩnh trong rừng rậm, nhưng Thủy Thâm biết rõ nơi đánh nhau ở đâu, còn về kết quả...
Trong rừng rậm, trong chớp mắt Cố Phi ngẩng đầu, Hàn Gia Công Tử đã biết gặp phải thứ gì rồi, Hữu Ca thì đã lớn tiếng nhắc nhở mọi người: "Trên cây có người!!! Cẩn thận! ! !"

Một câu này tất nhiên đã nhắc nhở người chơi thành Vân Đoan, người chơi thành Lâm Ấm nấp trên cây cũng nghe rõ. Bọn hắn còn chưa động thủ, là bởi vì người chơi thành Vân Đoan còn chưa hoàn toàn tiến vào khu vực công kích tốt nhất trong kế hoạch của bọn hắn, không ngờ đối thủ đã phát hiện. Tiếng kêu của Hữu Ca là nhắc nhở phe mình, với đối thủ lại tương đương như mệnh lệnh cần phải ra tay.

Đây là một trận tác chiến trên không. Cho dù đi trên con đường vui mừng phấn khởi này, Đảo Ảnh Niên Hoa cũng chưa từng thả lỏng cảnh giác. Gã vẫn luôn dẫn theo đội ngũ tiễn trận của bọn họ cẩn thận đi đường, lúc này nghe được tiếng hô của Hữu Ca, không đợi Đảo Ảnh Niên Hoa hạ lệnh, tất cả mọi người đã kéo cung lắp tên nhắm lên trên không.

Chỉ tiếc cành cây rậm rạp lá cây tươi tốt, biết rõ trên cây có người, nhưng lại không biết người ở nơi đâu.

Lúc này chẳng có thời gian để mà tìm kiếm cẩn thận, Đảo Ảnh Niên Hoa ra lệnh một tiếng bắn tên. Gần như là đồng thời, pháp thuật, mũi tên cũng từ phía trên cây rơi xuống đám người chơi thành Vân Đoan.

Tiễn trận của Tung Hoành Tứ Hải bắn loạn xà ngầu như mèo mù đi bắt chuột chết vậy, ngược lại cũng bắn bậy bắn bạ bắt rớt được mấy đứa, nhưng nếu so sánh thì tổn thất bên người chơi thành Vân Đoan nên khóc hơn.

Đây vốn chính là khu vực tốt nhất nằm trong kế hoạch của người chơi thành Lâm Ấm, trên cao nhìn xuống, tấn công theo hình thức trên dưới nhiều tầng, mỗi một khu vực đều có pháp thuật của mấy tên pháp sư chồng điệp với nhau tầng tầng lớp lớp ném xuống, người bị nện trúng bị miễu sát ngay tại chỗ, chẳng chừa chút đường sống nào.

Hỏa Thụ Thiên Trọng Diễm đếm không hết đan xen bùng cháy với nhau, trong rừng rậm nháy mắt một biển lửa chạy dài, trong biển lửa không lưu lại một người sống.

Sáu người Công Tử Tinh Anh Đoàn trợn mắt há mồm nhìn biến hóa trước mắt. Thói quen làm đuôi xe cần cẩu của bọn họ trong lúc này thế mà lại cứu bọn họ một mạng. Sáu người bọn họ ở khu vực sát biên đội ngũ không nằm trong khu vực tấn công. Ở cách 3m trước người bọn họ, lửa mạnh thiêu đốt sạch người chơi thành Vân Đoan, khiến sáu tên cao thủ nhìn rõ trong mắt đều cảm thấy nghĩ mà sợ. Công kích phạm vi lớn thế này, dù là Dịch Chuyển Tức Thời của Cố Phi cũng không trốn ra được phạm vi lửa cháy.

"Tản ra, mau tản ra!!!" Mặt mày Vô Thệ Chi Kiếm dữ tợn, đỏ mắt lớn tiếng gầm thét. Gã đi ở hàng đầu tiên của đội ngũ, cũng được xem như là khu vực vùng ven như sáu người Công Tử Tinh Anh Đoàn ở đuôi cần cẩu, không bị pháp thuật nện đến, may mắn sống sót. Nhưng đội ngũ tiễn trận tinh anh của Tung Hoành Tứ Hải gã lại bị đợt oanh kích này diệt hết một nửa. Điều duy nhất đáng để gã cảm thấy an ủi là tên Tod cách gã không xa cũng không bị oanh tạc die mất, nhiệm vụ của Tung Hoành Tứ Hải vẫn xem như không thất bại.

"Đảo Ảnh, đã chết chưa? Phong Hành?" Vô Thệ Chi Kiếm vừa chỉ huy đám người giải tán vừa tìm kiếm hai cánh tay đắc lực của mình.

Phong Hành nhanh chóng đáp một tiếng, mà hồi âm của Đảo Ảnh Niên Hoa dành cho gã lại là một tin nhắn.

"Fuck!" Tin nhắn chỉ có một chữ, nhưng có thể tưởng tượng chua xót và nước mắt trong đó. Trong suốt cả nhiệm vụ này, chỉ sợ Đảo Ảnh Niên Hoa là người cực khổ nhất trong công hội, đáng thương không còn cơ hội thưởng thức thành quả thắng lợi nữa, đây là bất hạnh to lớn chừng nào chứ!

Bi thương hơn nữa là Vô Thệ Chi Kiếm lúc này chẳng có cả thời gian để tưởng nhớ Đảo Ảnh Niên Hoa, vội vã đóng tin nhắn, chỉ nghe bên kia Phong Hành gầm thét một tiếng, một tên đạo tặc bị gã quăng bay cao bay xa.

"Cẩn thận, có đạo tặc!" Phong Hành la lớn.

Tinh thần Vô Thệ Chi Kiếm ngưng lại, một cái Xung Phong vọt tới bên người Tod, đưa mắt ra hiệu cho ba tên chiến sĩ trọng trang Ngân Nguyệt để lại. Ba người này dọc đường gánh vác trọng trách bảo vệ cho Todd, đã biết vào lúc này nên làm thế nào, lập tức đứng ở ba góc bảo vệ Tod vào giữa. Vô Thệ Chi Kiếm tay phải rút kiếm, tay trái rút đao, cổ tay huơ về hai bên, lại còn thật sự để gã mò được một tên đạo tặc.

"Đều cẩn thận đạo tặc!" Vô Thệ Chi Kiếm lại tiếp tục nhắc nhở.

Dưới chân tường ngoài rừng rậm, Thủy Thâm thong thả nhận được tin tức báo cáo tình huống:

Phục kích thu được thành công to lớn.

Đã xác định được mục tiêu.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top