Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hiện Đại
  3. Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)
  4. Chương 332: Chiến đấu không phát tiếng động

Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)

  • 650 lượt xem
  • 2447 chữ
  • 2020-09-17 15:41:22

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Cứ như thế Đảo Ảnh Niên Hoa đi theo Công Tử tinh anh đoàn đi săn khắp nơi, dần dần phát hiện cái đám này khoe khoang kiểu đó không phải không có lý do. Kỹ năng của tên Thiên Lý Nhất Túy đó không chỉ đơn giản là phản Tiềm Hành thôi đâu, có mấy thằng không biết núp ở sau cái cây nào rình trộm đều bị hắn phát hiện ra đầu tiên. Chiến thuật tập kích đáng sợ của người chơi thành Lâm Ấm, ở trước mặt tên này lại chẳng đáng tin chút nào.

Hơn nữa người này thực sự rất mạnh, có một lần 7 người bọn họ có 4 người không cẩn thận đạp trúng bẫy, tiểu đổi 10 người của đối phương cho rằng chiếm tiên cơ, hoan hô chạy ra chuẩn bị tiêu diệt bọn họ, kết quả bị một mình Cố Phi diệt hết 7 đứa, 3 đứa còn lại hoảng hốt bỏ chạy. Biểu hiện trâu bò thế này ngay cả đám bọn họ cũng phải ghen ghét trần trụi đây.

"24 người, 720 vàng." Hàn Gia Công Tử cũng trúng bẫy, nhưng phong độ không giảm, cười tủm tỉm tính tiền với Đảo Ảnh Niên Hoa.

Không sai, từ khi bọn họ đi ra càn quét đến giờ, đã tiêu diệt được 24 người của đối phương. Chiến đấu lại không có gì hồi hộp, hồi hộp là lúc nào có thể gặp được kẻ địch cơ, Đảo Ảnh Niên Hoa thấy mình như đang chơi một trò chơi chiến đấu dò mìn thời xưa ấy.

Ngoại trừ Công Tử Tinh Anh Đoàn, mấy đoàn đội khác cũng dùng cách của mình có được thu hoạch.

Phía Phiêu Lưu, tổn thương pháp thuật của gã không hề thua kém Cố Phi, càng đáng sợ hơn là năng lực phóng phép liên tục của gã mạnh hơn Cố Phi nhiều. Sau khi thăm dò ra được vị trí của kẻ địch, hai cái pháp thuật phạm vi oanh tạc, kẻ địch đã tàn phế mất một nửa. Tiếp đó dùng Băng Ảnh Thuật kỳ dị lừa dối đối thủ, hiện tượng giả có thể kéo dài thời gian, cho Phiêu Lưu tranh thủ được thời gian cooldown kết thúc. Còn về mấy tên đạp phải vận cứt chó trực tiếp tiếp xúc được với người thật, Phiêu Lưu chỉ cần một cái Lạc Địa Hồng Liên thì còn chết nhanh hơn cả mấy tên bị hiện tượng giả lừa dối nữa. Thỉnh thoảng có tên nào đó trạng thái đột phát, thì đã có hai tên trợ thủ của Phiêu Lưu là Tay Trái Viết Yêu và Tay Phải Viết Soái ngăn cản hóa giải, chiến đấu vô cùng thuận lợi. Trong lúc Công Tử Tinh Anh Đoàn tiêu diệt 24 người thì ba người bọn hắn cũng đã diệt được 17 người.

Ngoài ra có thành tích cao chính là Tế Yêu Vũ.

Với cô nàng điều lo lắng duy nhất chính là không đạp phải bẫy, còn về bị đạo tặc Tiềm Hành đến bên cạnh đâm một dao, bị pháp sư lén lút oanh tạc một cú, trang bị trâu bò trên người cô khiến cô không cần sợ hãi gì cả. Cô nàng chính là dùng cách này để dẫn dụ đối thủ, sau đó giải quyết đối phương. Chỉ là bởi vì lo lắng cạm bẫy nên không thể thỏa thích thi triển ra tốc độ để chạy nhanh được, đã mai một đi ưu thế to lớn này, hiệu suất của cô nàng rõ ràng có hơi thấp đi chút. Lúc này tổng cộng mới diệt được 7 người. Nhưng đừng quên cô là một thân một mình, thành tích thế này, ngoại trừ Cố Phi thì gần như chẳng có ai đạt được chỉ với một người.

Trừ mấy thứ này ra, tổ hợp mấy dong binh đoàn khác chẳng có đoàn nào có thể vượt trội hơn được ba đội trên. Hơi sắc bén chút thì còn có thể hơn thua với đối phương, nhưng phần lớn cao thủ cấp bậc người qua đường ở trong rừng rậm này hoàn toàn không phải đối thủ của game thủ thành Lâm Ấm, không ngừng có người bị tiễn về thành. Mấy thằng này rất hối hận vì hành vi cần tiền không cần mạng của mình, đáng tiếc lúc này đã ở thành Bạch Thạch rồi.

Dị loại lớn nhất trong số đó là đám Anh Trủng Nguyệt Tử. Mấy thằng thô bỉ này còn muốn ăn miếng trả miếng, sau khi bố trí cạm bẫy ở một khu vực thì chuẩn bị ôm cây đợi thỏ. Kết quả không biết có phải vận khí quá ba chấm hay không, từ đầu đến cuối chẳng có ma nào đi ngang qua đây cả. Mấy thợ săn ẩn núp sau cây, mai phục trong buội cỏ sắp hóa thân thành cây cỏ luôn rồi. Cuối cùng, tiếng 'rào rào' vang lên trong buội cỏ ý nghĩa có người tới, mọi người ôm tâm tình kích động, lại thấy một người nhìn ngu không tả được đâm thẳng vào trong cạm bẫy của bọn hắn, 'cạch' một tiếng đã bị kẹp lại.

"Cuối cùng vồ được một con!" Kích động gào lớn. Tất cả mọi người xông ra, giương cung, lắp tên, vung vẫy pháp trượng. Người chơi trúng chiêu bị dọa thiếu chút nữa bật khóc, lớn tiếng kêu gào: "Mấy người là ai, mấy người là ai?"

Vấn đề này đúng là hơi kỳ quặc. Hai quân đấu nhau, còn hỏi đối thủ là ai hả? Anh Trủng Nguyệt Tử nghi ngờ nhìn trang bị của tên này, trong lòng càng lộp bộp. Lại dùng thêm một cái Giám Định Thuật, sau đó mờ mịt hỏi: "Cậu là ai?"

"Tôi... tôi đi ngang qua, mấy người làm gì đấy? Tôi là người mới. Không tiền không trang bị, đừng bạo tôi mà!" Người này căng thẳng.

"Người mới?" Tất cả mọi người rối rít giám định, đúng là người mới, mới cấp 12. Mọi người cạn lời.

"Hết thời gian thì cạm bẫy sẽ tự biến mất." Anh Trủng Nguyệt Tử bất đắc dĩ khoát tay, mọi người ngơ ngác nhìn nhau.

Hỏa Cầu đột nhiên vỗ đùi: "Mẹ nó, đội ngũ của chúng ta còn đang tiến lên phía trước đó, mấy tên có ý đồ xấu tất nhiên cũng sẽ theo bước tiến của bọn họ hoạt động ở vùng phụ cận thôi, giờ tụi mình rơi lại phía sau, ở nơi này mai phục thì đánh được cái rắm á!"

Anh Trủng Nguyệt Tử vừa nghe đúng là có lý, cảm thấy có chút xấu hổ. Chủ yếu là bởi vì Mang Mang Mãng Mãng cũng đi theo bọn họ nằm ở nơi này nửa ngày, điều này khiến Anh Trủng Nguyệt Tử rất đau lòng, vội vàng giải thích: "Xem ra bố trí chiến lược có chút sai số nhỏ ha!"

Mang Mang Mãng Mãng lại không đồng ý cười nói: "Thế cục này đã rất không tệ á! Chúng ta chẳng khác nào tránh thoát khỏi sự giám thị của mấy tên kia, thừa cơ hội này chúng ta có thể đi tìm vị trí của chủ thành, sau đó nói cho bọn họ tọa độ chính xác, bọn họ có thể dùng tốc độ nhanh nhất thoát khỏi hiểm cảnh này."

Mọi người nghe vậy thấy đây đúng là cách hay. Đang định chuẩn bị lên đường, Mang Mang Mãng Mãng lại lộ ra trí tuệ cao hơn bọn họ một bậc, đi về phía người chơi mới đạp nhầm phải cạm bẫy: "Vị huynh đệ này, nên đi đường nào để đến thành Lâm Ấm vậy?"

Câu hỏi này tuyệt đối là cấp bậc vạch mây mù thấy trời xanh. Với loại địa hình như thành Lâm Ấm, dù người bản địa sau khi tiến vào rừng cây cũng không thể dựa vào đông tây nam bắc để phán đoán đường được, cửa thành ở đâu, bọn họ cũng phải dựa vào tọa độ để định vị, người mới thì càng phải làm như vậy. Để không lạc đường, tọa độ chính đều phải ghi chép vào trong sổ. Lúc này lấy sổ nhỏ ra cho Mang Mang Mãng Mãng xem.

"Chủ thành của mấy cậu có thật nhiều cửa nhể!" Mấy tên bu lại vây xem thán phục, trên quyển sổ nhỏ của người mới ghi đầy một trang tọa độ cửa vào.

"Thành Lâm Ấm không giống với mấy chủ thành bình thường khác, mấy anh đi sẽ biết!" Người mới trả lời.

"Cảm ơn nhé, tôi chép lại một bản." Mang Mang Mãng Mãng lấy sổ nhỏ của mình ra, chép lại toàn bộ tọa độ cửa vào của đối phương. Trong lúc chép lại, cạm bẫy trên chân tên đó cũng đã hết thời gian rơi ra.

"Làm phiền anh rồi!" Trả lại sổ ghi chép, người mới nghi hoặc rời đi.

"Ầy, nhìn tọa độ, cửa gần nhất... đi về phía bên này chắc đúng." Mang Mang Mãng Mãng cầm sổ nhỏ đi trước dẫn đường.

"Cẩn thận cạm bẫy!" Anh Trủng Nguyệt Tử rất quan tâm xông lên đi ở trước hết, cầm gậy gỗ bắt đầu dò bẫy.

"Vậy thì nhanh báo cho mấy người kia đi!" Có người đề nghị.

"Khoan đã." Mang Mang Mãng Mãng lắc đầu, "Chúng ta đi tới xem trước rồi hẳng báo."

"Tại sao?"

"Đối phương chỉ giám thị hành động của đại bộ đội thôi, lại không biết sự tồn tại của tiểu đội chúng ta. Nếu chúng ta tới thành Lâm Ấm trước một bước, có thể nhìn thử xem bọn chúng có còn bẫy rập gì nữa hay không." Mang Mang Mãng Mãng nói.

"Có lý có lý." Một đống người phụ họa, đi về phía tọa độ được đánh dấu trên sổ nhỏ.

Cùng với lúc đó, Thủy Thâm cũng đã nhận được tin tức đối phương bắt đầu tiến hành càn quét phản kích với quy mô nhỏ. Nhưng so sánh về chỉnh thể thì tổn thất nặng nề vẫn là bên phía thành Vân Đoan. Bọn họ cũng chỉ có ba tổ đội tinh anh như Công Tử Tinh Anh Đoàn, ba người Phiêu Lưu và Tế Yêu Vũ là có chiến tích vượt trội, rõ ràng bọn họ là dựa vào sư trâu bò tuyệt đối của bản thân để bù đắp tình thế xấu tác chiến trong rừng rậm không bằng người chơi thành Lâm Ấm. Thủy Thâm cũng chẳng lòng dạ nào để dây dưa với mấy tên trâu bò này, kêu gọi mọi người ghi nhớ đặc điểm của ba đoàn đội đó rồi né đi.

Công Tử Tinh Anh Đoàn giết 24 người, sau đó lại diệt 2 người khiến thành tích biến thành 26 người, đến lúc này thì không gặp phải kẻ địch nào nữa. Mà 2 tên bị giết đó giống như lạc đàn, không nhìn thấy đồng bọn của họ đi ra phối hợp với họ, điều này rất khác với cục diện lúc gặp phải kẻ địch trước đó. Bọn họ cũng đã nhanh chóng nhận ra đối phương đang tận lực né tránh.

"Xem ra là con số này rồi!" Bọn họ bất đắc dĩ nói với Đảo Ảnh Niên Hoa, ý kia là đã chuẩn bị tìm gã thanh toán tiền. Sắc mặt của Đảo Ảnh Niên Hoa chưa từng dễ nhìn, lúc đám Cố Phi giết một người, mí mắt của gã đều giật giật, nhưng tin tức hỏng bét hơn nữa là ngoại trừ đội ngũ ở ba con đường này thì mấy đoàn còn lại đều thảm bại. Tuy Đảo Ảnh Niên Hoa không quan tâm đến sống chết của mấy tên game thủ dong binh này lắm, nhưng nhân số chết quá nhiều, gã vẫn rất lo lắng.

Hơn nữa sau khi xử hết mấy tên người chơi Vân Đoan ở vòng ngoài quấy rầy chặn đường, các tiểu đội của thành Lâm Ấm đã đụng phải đại đội nhân mã, bắt đầu mày hát xong thì đến phiên tao lên sân khấu, tiếp tục quấy rầy.

Đông ném một cái pháp thuật, tây bắn một đống tên ngầm, trên đất đột nhiên phát hiện một cái bẫy, bóng dáng của một tên đạo tặc đột nhiên lướt qua cạnh bên đội ngũ...

Tất cả các loại trên đây, tuy không tạo thành sát thương trí mạng, nhưng lại không ngừng khảo nghiệm sức nhẫn nại của người chơi thành Vân Đoan.

Có vài người mất đi tỉnh táo đuổi theo phương hướng đối phương công kích muốn đánh trả. Đi nhiều người thì không thấy tung tích của đối phương; Đi ít người, kết quả là không thấy tung tích của bản thân luôn.

Sự đáng sợ của tiễn trận vẫn còn đó, nhưng sự quấy rối của đối phương là 360 độ không góc chết, tiễn trận cũng không chiếu cố được nhiều hướng như vậy. Nên biết nhân số của tiễn trận này phải đạt đến một trình độ nhất định mới có uy lực, một khi người ít đi thì tiễn sẽ không thành trận được, vậy thì chẳng khác biệt gì với cung tiễn thủ bình thường cả.

Vô Thệ Chi Kiếm đã sắp tan vỡ rồi. Mấy cái quấy rối này, bạn không thèm để ý đến chúng! Chúng sẽ nhanh chóng tập hợp binh lực cho bạn một vố đau đớn; Để ý đến chúng! Chúng lại lập tức chia thành tốp nhỏ biến mất trong rừng rậm.

Sau mấy hiệp bạn đến tôi đi, nếu như theo tính toán tổn thất nhân viên tử vong, thì đôi bên không phân cao thấp, nhưng người chơi thành Lâm Ấm chiếm cứ quyền chủ động, tâm lý lại càng chiếm ưu thế, hơn nữa cũng đạt được mục đích của bọn chúng: Trì hoãn tiến quân của người chơi thành Vân Đoan. Do đó có thể được xưng là thắng lợi to lớn.

Người chơi thành Vân Đoan tên nào tên nấy đều ôm một trái tim uất hận, nếu như có thể, bọn họ nhất định sẽ thiêu đốt cả cái rừng rậm này luôn. Lúc này đám người Công Tử Tinh Anh Đoàn, Phiêu Lưu bay nhảy ở bên ngoài đã trở lại hết. Chẳng có tên nào quan tâm cục diện trước mắt cả, chuyện đầu tiên sau khi trở lại chính là tìm Vô Thệ Chi Kiếm đòi tiền.

"26 người, 780 vàng." Hàn Gia Công Tử tuyên bố.

"18 người, 540 vàng." Thành tích của Phiêu lưu.

"9 người, 270 vàng." Đây là Tế Yêu Vũ.

Ngoài ra còn có vài người may mắn cũng có thành tích 1 người 2 người, lúc này cũng điềm tĩnh đi qua đòi tiền, Vô Thệ Chi Kiếm cuối cùng đã bùng nổ, đầy mặt nghiêm túc lên án mạnh mẽ: "Các vị, tình hình trước mắt nguy cơ, mọi người có thể bỏ xuống chút lợi ích nhỏ này trước không, nắm tay cùng chung vượt qua hoạn nạn?"

"Hoạn nạn cái gì chứ? Chút xíu quấy rầy này lại chẳng gây nên nổi sóng gió. Binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn [1], chỉ thế thôi cũng không hiểu à?" Hàn Gia Công Tử nói.

[1] Thành ngữ: Bất kể đối phương sử dụng thủ đoạn nào, đểu linh hoạt có biện pháp tương ứng để đối phó.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top