Hàn Gia Công Tử bên cạnh cười nói: "Điều này phải nói là rất dễ hiểu mới đúng. Nếu đối phương có thể trong tình huống chúng ta không hay biết dùng cạm bẫy bao vây chúng ta một lần, sao không thể bao vây lần thứ hai chứ?"
Anh Trủng Nguyệt Tử sửng sốt, ngẫm lại cũng có lý.
Hàn Gia Công Tử nhìn xung quanh nói: "Với loại địa hình này, thích hợp cho tiềm phục giả hành động. Hơn ngàn người chúng ta, không ai ẩn núp, chúng ta liếc mắt nhìn từ nơi này còn không phải vì tầm mắt bị cản nên không thấy được sao?"
Mọi người nhao nhao gật đầu.
Đảo Ảnh Niên Hoa nhìn về phía Hàn Gia Công Tử: "Cậu Hàn Gia có cao kiến gì đúng không?"
"Trước mắt khó dây dưa nhất chính là mấy cạm bẫy này, chỉ cần tìm được cách có thể hủy đi cạm bẫy, dù hỗn chiến chúng ta cũng không sợ." Hàn Gia Công Tử nói.
Nói nhảm! Hai chữ này tuy không ai nói ra, nhưng trên mặt tất cả mọi người đều viết rõ. Hàn Gia Công Tử vừa nâng bình rượu hớp một ngụm vừa nói tiếp: "Cách để bỏ đi cạm bẫy, đúng là tôi nghĩ ra được một cách, nhưng chẳng biết có ai chịu làm không."
"Cách gì vậy?" Đảo Ảnh Niên Hoa vội vàng nói.
Hàn Gia Công Tử cười: "Dùng thân xác gỡ mìn."
Tất cả mọi người sững sờ, nhưng nhanh chóng phản ứng lại. Bởi vì vừa nãy Thủy Thâm mới diễn xong một màn đặc sắc dùng thân thể gỡ mìn đấy. Nhưng cách này là coi con người thành đạo cụ, có người chơi nào bằng lòng hy sinh vì nghĩa không chứ, đây đúng là một vấn đề.
Như Thủy Thâm trước đó, cả người kẹp đầy bẫy, đau đớn thì không đáng sợ, đáng sợ là bộ dáng chật vật ngay cả đầu cũng kẹp tận bốn cái bẫy. Con người vốn là sinh vật sĩ diện, rất nhiều người coi sĩ diện còn quan trọng hơn cả mạng sống. Huống chi trong thế giới game online mạng sống không đáng tiền này. Rất nhiều người chơi thà đi tự sát làm đội cảm tử, cũng không muốn lấy thân thể làm máy gỡ bẫy đâu.
Hàn Gia Công Tử đã đưa ra cách, nhưng toàn trường lại lặng ngắt như tờ. Sau chốc lát yên tĩnh, trong đám người chơi bên kia đột nhiên lại chớp lóe ánh lửa. Hiển nhiên pháp sư của đối phương mượn rừng cây che chắn lần nữa lặng lẽ hiện thân, ném một đợt oanh tạc.
Lần này người chơi của thành Vân Đoan đã sớm có chuẩn bị, pháp sư đột nhiên lộ đầu luôn có lúc bị phát hiện, các nghề tầm xa như cung tiễn thủ và pháp sư nhanh chóng khai hỏa. Nhưng đối phương chỉ dạo đầu chút xíu liền rút lui, chỉ hy sinh vài người. Người chơi thành Vân Đoan bên này mệnh khổ, bị cạm bẫy xung quanh áp chế không chỗ chạy trốn, trong đám người lại lần nữa người này chen người nọ, người nọ đẩy người kia tự đâm vào nhau, tử thương vô số.
Đảo Ảnh Niên Hoa nhìn thấy vậy biết không thể kéo dài thêm nữa, cuối cùng lên tiếng: "Cách này của cậu Hàn Gia hình như rất được, vậy do dong binh đoàn các cậu chấp hành nhé, thế nào?"
Hàn Gia Công Tử khẽ mỉm cười: "Vậy anh phải trực tiếp đi tìm bọn họ thương lượng đi, còn tôi thì không làm đâu!"
Mọi người liên tiếp ghé mắt. Chủ ý anh ta tự mình đưa ra, ngay cả bản thân cũng không muốn làm, là đang chờ xem trò cười của người khác à?
"Có vị đoàn trưởng nào bằng lòng nhận trách nhiệm nặng nề này?" Đảo Ảnh Niên Hoa lại hỏi.
"Nhiệm vụ gian khổ như vậy, đoàn nhỏ của tụi này chắc chắn không gánh vác nổi. Vẫn nên mời mấy lão đại khác phái cao thủ ra tay đi!" Có mấy tên đoàn trưởng đoàn nhỏ dẫn đầu bày tỏ thái độ.
"Khụ... chuyện này à, tôi cảm thấy, có chút khó..." Đoàn lớn cũng có người bày tỏ.
"Quá khó rồi quá khó rồi, nhiệm vụ này chúng tôi cũng không nhận." Mấy đoàn còn lại lần lượt tỏ thái độ.
"Chuyện này không hẳn cần phải một đoàn nào đó gánh vác! Tùy tiện ai đó đều làm được cả, không bằng Đảo Ảnh huynh đệ đi chiêu mộ từng người một đi." Có đoàn trưởng đề nghị.
Đảo Ảnh Niên Hoa thấy không ai xung phong nhận việc, đành phải lấy ra đòn sát thủ: Cầm tiền nện!
Lập tức vung tay tỏ thái độ: "Vậy làm phiền các vị đoàn trưởng báo trong đoàn mình một tiếng, bằng lòng nhận trách nhiệm nặng nề này, mỗi vị đều được 300 vàng."
300 vàng tuyệt đối không phải số nhỏ, dựa theo giá cả của dong binh đoàn hiện tại, dù nhiệm vụ khó hơn nữa cũng rất ít người có thể được chia 100 vàng. Bởi vì nhiệm vụ có độ khó lớn, game thủ dong binh tham gia tất nhiên sẽ khá nhiều, giá cao lại chia nhiều người, đến phần mình sẽ không còn lại bao nhiêu. Một người 300 vàng, việc này có thể tạo nên kỷ lục mới. Có thể thấy Đảo Ảnh Niên Hoa biết rõ nhiệm vụ trước mắt tuy không khó, nhưng lại là một chuyện khổ sai.
Mấy tên đoàn trưởng sau một hồi tặc lưỡi, cũng dựa theo ý của Đảo Ảnh Niên Hoa truyền lời xuống. Đảo Ảnh Niên Hoa bên này cũng không nhàn rỗi, đang ban bố trong công hội của mình. Nếu có người bằng lòng đi làm thì càng tốt, nước phù sa không chảy ruộng ngoài, coi như phát 300 vàng tiền thưởng.
Dưới trọng thưởng, tất có người dũng cảm. Lời người xưa nói tất không có sai. Sau khi tin tức này được truyền đi, rất nhanh đã có người nhận lời chạy tới. Dong binh đoàn hay công hội của Tung Hoành Tứ Hải, đều có cả.
Đảo Ảnh Niên Hoa thấy mấy tên trong công hội mình thì rất mất hứng. Mấy tên này là game thủ chuyên nghiệp trong công hội mà gã biết, là game thủ chuyên nghiệp chân chính. Bình thường trong trò chơi rất chịu khó kiếm tiền, kiếm tiền hoặc là trang bị trong game cũng là vì đổi thành nhân dân tệ để đưa vào cuộc sống. Mấy người chơi này dù có nhiều tiền hơn nữa cũng sẽ không dùng loạn, trang bị trên người chú trọng tối giản nhất, đủ dùng là được.
Bọn họ ở trong game sẽ nỗ lực kiếm tiền, còn chuyện đề cao năng lực của mình? Chuyện này với người chơi khác là điều hiển nhiên, nhưng bọn họ sẽ phải tính toán. Ví dụ như cần thêm 5 điểm sức mạnh để hoàn thành một cuộc làm ăn có thể kiếm được 200 vàng, bọn họ sẽ không chút do dự tiêu 100 vàng đi mua một trang bị +5 điểm sức mạnh. Mà nếu thêm 5 điểm sức mạnh chỉ vì vũ khí nào đó phát huy vượt trội hơn, hoặc là chỉ vì đề cao lực công kích của bản thân, bọn họ tuyệt đối sẽ không bỏ tiền.
Người bình thường nghĩ đến game thủ chuyên nghiệp, luôn cảm thấy đẳng cấp cao tít tắp, trang bị cao tít tắp, kỹ thuật cao tít tắp nốt. Thực chất rất nhiều game thủ chuyên nghiệp quả thực có cấp rất cao, bởi vì bỏ thời gian vào game rất nhiều; Mà trang bị thì lại phổ biến, nhưng sẽ nhiều chủng loại, bởi vì thời điểm bất đồng sẽ có yêu cầu bất đồng; Lúc này kỹ thuật lại rất có tính nhằm vào, ví dụ như chạy nhiệm vụ thì bọn họ có thể rất sở trường, còn về loại chuyện như PK thì bọn họ sẽ không tiêu tốn tinh lực để đi rèn luyện.
Loại người chơi kiểu này, công hội bình thường sẽ không nhận quá nhiều, nhưng sẽ nhận vài tên. Một phương diện nào đó bọn họ rất có trợ giúp với công hội. Nhưng Đảo Ảnh Niên Hoa không thích mấy thằng này lắm, thấy công hội mình lại là mấy tên nay đứng ra, trong lòng biết 300 vàng này giao vào trong tay bọn họ, vậy chớp mắt sẽ gởi ngân hàng liền, tuyệt đối sẽ không đổi thành trang bị cường lực để cường hóa bản thân.
"Haiz..." Tuy là vậy, nhưng dù sao đều là cho người kiếm tiền, vậy nên để người quen kiếm tốt hơn. Đảo Ảnh Niên Hoa đã xếp mấy tên công hội mình vào trong người được chọn, cuối cùng lại hỏi Hàn Gia Công Tử: "Cậu Hàn Gia cảm thấy nhiệm vụ này cần mấy người thì thích hợp?"
"Mười mấy người là đủ rồi." Hàn Gia Công Tử nhìn mấy tên dũng cảm nghe được thưởng lớn liền chạy tới hưởng ứng lệnh triệu tập, sau đó cười nói.
"Ừm..." Đảo Ảnh Niên Hoa bắt đầu tiếp tục chọn người từ trong đám người chơi của mấy dong binh đoàn khác. Người được chọn không cầu cấp bậc không cầu trang bị không cầu kỹ thuật, Đảo Ảnh Niên Hoa chỉ muốn tìm vài tên thân thể to lớn chiếm nhiều diện tích, như vậy hiệu quả quét bẫy mới càng rõ rệt chứ!
Lúc đang quan sát từng người chơi một, Đảo Ảnh Niên Hoa chợt sửng sốt: "Cô cũng muốn tham gia nhiệm vụ này?"
"Đúng vậy đúng vậy! Nhiệm vụ này tôi chưa từng làm..." Cô gái nọ vui sướng trả lời.
Đảo Ảnh Niên Hoa cực kỳ ngạc nhiên, không ngờ ngay cả con gái vì kiếm tiền mà cũng bằng lòng lăn lộn trên đất để bẫy kẹp. Việc này khiến Đảo Ảnh Niên Hoa thực sự cảm thấy không đành lòng, xoa xoa mồ hôi nói: "Cô không được."
"Tại sao?" Cô ấy rõ ràng nóng nảy.
"Khụ, tụi tôi cần loại hình này mà!" Đảo Ảnh Niên Hoa vỗ vỗ một người chơi nam vừa cao vừa to bên cạnh.
Cô nàng mờ mịt nhìn người chơi kia, rất không hiểu: "Đây là loại nào?"
"Khá cao to." Đảo Ảnh Niên Hoa rất thưởng thức thể hình của vị trước mặt. Thân thể này, lấy thân gỡ bẫy nếu không phải gã thì còn ai.
"Sức lực của tôi cũng không nhỏ mà!" Cô nói xong 'giải quyết' bằng một cái vỗ mạnh, người đàn ông cao to bên cạnh bị cô đánh cho ngã lăn quay trên đất, "Anh xem, anh ta còn chẳng bằng tôi!" Cô ấy rất vui vẻ.
"Đây không phải chuyện sức lực." Đảo Ảnh Niên Hoa lau mồ hồi vừa theo ý thức né qua bên cạnh hai bước. Sức lực của cô gái này quả nhiên không nhỏ, người kia bị cô đập bay còn chưa đứng lên được kìa. Người chơi này đúng là đủ cao to, nhưng thực ra là một mục sư...
"Vậy là chuyện gì?" Cô nàng hỏi.
"Hả... việc này, thực ra..." Đảo Ảnh Niên Hoa đau khổ suy tư sắp xếp ngôn ngữ, đau khổ đến mức muốn trực tiếp nện đầu lên cái cây bên cạnh tự tử. May mà vào lúc này từ trong đám đoàn trưởng có một vị đứng ra, đi qua kéo lấy cô gái kia nói: "Tiểu Vũ à, nhiệm vụ này em thật sự không thích hợp."
"Chị Lạc Lạc, vì sao vậy chứ? Em không thích hợp chỗ nào?" Lục Nguyệt Vũ rất tủi thân.
"Bởi vì nhiệm vụ này cần người chơi nam." Lạc Lạc nói.
"À, thì ra là vậy!" Lục Nguyệt Vũ gật đầu, "Thảo nào, vậy tôi đi đây." Nói xong xoay người thật sự đi mất.
Đảo Ảnh Niên Hoa đơ tại chỗ, thẳng đến mục sư cao to bên cạnh bò dậy khỏi mặt đất, đỡ bả vai nói: "Móa nó, chiến sĩ toàn lực đúng không?"
Lạc Lạc quăng cho gã một cái Thuật Hồi Phục: "Không sao chứ?"
"Không sao không sao." Lòng dạ của tên mục sư cao lớn này cũng rất cao lớn, không để tâm việc bị ăn đập vô cớ này.
Đảo Ảnh Niên Hoa như mới tỉnh khỏi giấc mộng, lắc lư đầu, hết thảy mới xảy ra vừa rồi như một giấc mộng. Lúc này trở lại hiện thực, gã nhanh chóng tiếp tục chọn mấy người trong đám người chơi còn lại, cộng thêm công hội của mình, tổng cộng chọn ra mười người chơi. Không nói hai lời, tiến lên trả 300 vàng, một người 300, mười người chính là 3000. Mấy người chơi khác rối rít cảm thán khoản tiền lớn này, nhưng lại chẳng hâm mộ chút nào. Chỉ trừ mấy tên hồi nãy không được chọn ra.
Hàn Gia Công Tử lại đứng lên, sau khi quan sát mười người, thì híp mắt cười nói: "Mấy vị cực khổ rồi."
Mấy người vừa nhét tiền vào trong túi vừa hét lớn: "Vì nhiệm vụ!" dẫn đến một trận mắng chửi.
"Phương án gỡ bẫy có hai loại. Loại thứ nhất à, tương tự như Thủy Thâm lúc nãy, trước hết lấy dây thừng buộc mấy người lại, sau đó ném ra, rồi kéo về lại, cạm bẫy dọc đường sẽ không còn nữa; Loại thứ hai à, chính là biến mấy người thành cây lau nhà, vừa đẩy mấy người tụi này vừa giết ra ngoài, tự mấy người lựa chọn đi!"
Mười người vừa nghe, phương án thứ hai không cần lăn lộn nhiều lắm, hơn nữa cách đồng bạn gần hơn, tất nhiên sẽ an toàn hơn chút, thế là sôi nổi bày tỏ thái độ: "Chúng tôi muốn làm cây lau nhà!"
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận