Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hiện Đại
  3. Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)
  4. Chương 327: Bạn cũ

Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)

  • 624 lượt xem
  • 2260 chữ
  • 2020-09-17 15:39:03

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Một mục sư luôn luôn thở ra hơi rượu, có vẻ ngoài đẹp như con gái, thực ra lại là đàn ông, ngoại trừ Hàn Gia Công Tử ra còn có thể là ai?

Lúc này đội ngũ chỉ mới đi được đoạn đầu, Hàn Gia Công Tử bước ra khỏi hàng ngăn ở trước, nên đội ngũ đã lập tức ngừng lại. Anh ta thong thả ung dung đi tới chỗ Vô Thệ Chi Kiếm trong đội ngũ, nheo mắt cười:

"Ngây thơ, đúng là ngây thơ."

"Cậu Hàn Gia có ý gì!" Tâm trạng Vô Thệ Chi Kiếm đang rất tốt đấy nhé, Hàn Gia Công Tử lại đột nhiên nhảy ra rồi phê bình chẳng đầu chẳng đuôi, khiến gã rất khó chịu.

"Không phải nói anh, tôi đang nói cậu ta." Hàn Gia Công Tử chỉ về phía Thủy Thâm.

Thủy Thâm đang đi ở bên cạnh Vô Thệ Chi Kiếm, dây thừng trói gã được Vô Thệ Chi Kiếm nắm chặt ở trong tay. Vô Thệ Chi Kiếm nhìn về phía gã, lại thấy vẻ mặt chẳng hề để ý mà Thủy Thâm vẫn luôn bày ra lúc nãy đã chẳng thấy đâu, gã nhìn thẳng về phía Hàn Gia Công Tử, trên mặt viết tất cả đều là kinh hãi.

"Chơi trò diễn viên à?" Hàn Gia Công Tử kéo dài âm, ngón tay lắc lắc với Thủy Thâm, "Nhưng chút trò diễn xiếc này của cậu, lừa người khác còn được, với tôi thì còn hơi non."

"Xảy ra chuyện gì?" Vô Thệ Chi Kiếm có hơi mơ hồ.

"Đều là diễn." Hàn Gia Công Tử nhìn về phía Vô Thệ Chi Kiếm. Trong ánh mắt đầy men say, thật sự khiến người hoài nghi anh ta có phải lại uống nhiều rồi hay không. Nhưng Vô Thệ Chi Kiếm lại không thể không hỏi một câu: "Có ý gì?"

"Có một câu của cậu ta nói, anh nên tin tưởng." Hàn Gia Công Tử nói.

"Câu nào?"

"Công hội của bọn họ, tuyệt đối sẽ không vì một người nào đó mà hy sinh lợi ích của tập thể, cho dù vì hội trưởng như cậu ta cũng không có khả năng." Hàn Gia Công Tử nói.

"Việc này..." Vô Thệ Chi Kiếm chợt nhìn quanh bốn phía, chỉ thấy đám Tiềm Phục Giả kia đã lần nữa núp ra sau thân cây chỉ để lại một chút bóng.

"Nếu đi tiếp, chắc chắn sẽ có mai phục lớn hơn gì đó, có lẽ là mai phục lớn đến mức khiến chúng ta toàn quân bị diệt." Hàn Gia Công Tử cười nói.

"Ý của cậu là bọn chúng chỉ giả bộ vì muốn thả Thủy Thâm mà thả chúng ta đi, khiến chúng ta thả lỏng cảnh giác. Sau đó bố trí mai phục lớn hơn, nhân cơ hội hành động một lần thì đã tiêu diệt chúng ta?" Vô Thệ Chi Kiếm kinh ngạc.

"Không sai. Sống chết của Thủy Thâm, từ giây phút cậu ta bị bắt đi thì bọn chúng đã không để ở trong lòng nữa rồi, tất cả thứ đó đều là diễn." Hàn Gia Công Tử vừa nói vừa liếc mắt ngắm Thủy Thâm.

"Sao có thể vậy được..." Vô Thệ Chi Kiếm còn hơi khó tin.

"Nhưng diễn xuất hay nhất, đương nhiên vẫn là đám anh em của Thủy Thâm. Dáng vẻ đanh đá khốn nạn của cậu ta, thành công tiến hành khiêu khích và dẫn dắt anh. Có phải anh đang cảm thấy, nắm tên đáng hận này trong tay, không lợi dụng cậu ta hết giá trị thật đúng là có lỗi với bản thân đi?" Hàn Gia Công Tử tiếp tục mỉm cười.

"..." Vô Thệ Chi Kiếm.

"Đồng thời cậu ta còn nhiều lần nhấn mạnh gã không có giá trị làm con tin. Nghe lời này quá nhiều, có phải anh không kìm được tự hỏi cậu ta có thật không thể làm con tin hay không? Sau đó anh phát hiện bọn chúng là một đoàn thể rất có nghĩa khí, vì vậy, liền nghĩ tuy hoa rơi vô ý, nước chảy hữu tình. Dù sao cũng chẳng tổn thất gì, tất nhiên không ngại thử một lần, lần thử này khiến anh mừng thầm. Nhưng đáng tiếc, toàn bộ điều này là do cậu ta dàn dựng nên." Hàn Gia Công Tử nói.

"..." Vô Thệ Chi Kiếm vẫn không nói lời nào, sắc mặt lại càng ngày càng khó coi. Ngược lại Cố Phi vẫn luôn ở bên cạnh nghe Hàn Gia Công Tử rõ ràng đã xem thấu ý đồ của đối phương, nhưng cứ phải nói móc cộng thêm giễu cợt nói lại một lần, Vô Thệ Chi Kiếm không tiện phát tác với anh ta, tám mươi phần trăm muốn xé Thủy Thâm thành mảnh vụn, nên hắn vội vàng lên tiếng: "Anh nhiều lời quá đấy, sớm đã nhìn ra sao không nói sớm."

"Không phải tôi đang nói đây sao?" Hàn Gia Công Tử giang tay. Cố Phi hết sức hoài nghi anh ta cố ý đợi đến lúc này đấy, chờ Vô Thệ Chi Kiếm đang đắc ý đến trình độ gần như không thể tự chủ, hung hăng đá người từ trên đám mây rơi xuống địa ngục, anh ta luôn có thú vui ác liệt kiểu này, Cố Phi nghĩ.

"Không ngờ cậu cũng ở đây!" Thủy Thâm lại đột nhiên mở miệng, "Kiếm Quỷ đâu?"

Lời này vừa ra mọi người thực sự cả kinh, không ngờ Thủy Thâm và Hàn Gia Công Tử, Kiếm Quỷ đều có quen biết, hơn nữa nghe giọng điệu, mối quan hệ giữa đôi bên e còn thân thiết hơn Phiêu Lưu nhiều. Vô Thệ Chi Kiếm vừa nghe lại liên quan đến tình cảm thì lập tức buồn bực, hôm nay muốn xả giận chút thôi sao mà khó khăn thế này cơ chứ?

Kiếm Quỷ rất đúng lúc từ trong đám người đi ra. Đứng ở bên cạnh Hàn Gia Công Tử, gật đầu nói với Thủy Thâm: "Ở đây!"

"Hai người các cậu... sao lại làm đàn em ở trong công hội người khác vậy?" Thủy Thâm rất khó hiểu.

"Bọn tôi bây giờ là dong binh đoàn, được người thuê." Kiếm Quỷ nói.

"À..." Thủy Thâm ngâm dài một tiếng, "Tôi nói sao lại nhiều người như vậy, còn tưởng công hội khổng lồ cỡ nào chứ! Thì ra rất nhiều người đều là dong binh đoàn đi? Con bà nó, là công hội thì mang huy chương công hội lên đi, có xíu tinh thần công hội cmn được không? Được không hả?"

Vô Thệ Chi Kiếm không nhịn được nữa rồi, mắng lớn một tiếng xông qua, trước đó lạnh lùng nói với Hàn Gia Công Tử và Kiếm Quỷ: "Cậu Hàn Gia, cậu Kiếm Quỷ, gã bây giờ đối đầu nhiệm vụ với công hội của chúng ta. Tôi chém gã, các cậu sẽ không có ý kiến chứ!"

Kết quả hai người đều cùng gật đầu nói: "Nên mà!"

Toàn bộ người xung quanh đều mê mang, đây rốt cuộc là bạn bè hay là kẻ thù?

Thủy Thâm lại chẳng để ý chút nào, đứng thẳng người, biểu cảm trên mặt lại trở về chẳng thèm để ý, nói với Hàn Gia Công Tử và Kiếm Quỷ: "Hai người cũng không chạy thoát được đâu, sẽ đón hai người ở học viện Mục Sư và công hội Đạo Tặc, buổi tối cùng nhau uống rượu." Nói xong hất cằm với Hàn Gia Công Tử: "Tôi mời Kiếm Quỷ, còn cậu tự trả tiền."

"Hừ, khuyên cậu vẫn đừng nên cản đường, bằng không sợ rằng tối nay sẽ rớt hai cấp." Hàn Gia Công Tử lạnh nhạt nói.

"Hì, mọi người cứ chờ xem đi!" Thủy Thâm nói với hai người xong, dùng vẻ mặt cực kỳ miệt thị quét về phía Vô Thệ Chi Kiếm: "Sao còn chưa ra tay? Anh cứ dong dong dài dài, dài dòng văn tự, dây dưa không ngớt, phong cách không hiểu phong tình này có thể sửa đổi được không?"

"Không hiểu phong tình?" Quần chúng đều nghi ngờ.

"Ha hả, thuận miệng nói đại thôi." Thủy Thâm chết đến nơi mà treo nụ cười vẫn sáng lạn.

"Mày đi chết đi!" Vô Thệ Chi Kiếm cảm thấy mình còn không giết thằng này nữa thì mình sẽ tức chết mất, cự kiếm trong tay vung lên bổ xuống. Không ngờ bên cạnh Thủy Thâm đột nhiên cuốn lên một ánh lửa, Thủy Thâm cũng rất ngạc nhiên quay đầu nhìn, lại là Cố Phi xuất thủ giải quyết gã.

Ánh sáng trắng lóe lên, Thủy Thâm đã biến mất, một kiếm của Vô Thệ Chi Kiếm bổ vào khoảng không, rất căm tức nhìn về phía Cố Phi: "Cậu làm gì vậy?"

"Tôi ra tay tương đối sạch sẽ." Cố Phi gật đầu, bình tĩnh nói.1

"..." Vô Thệ Chi Kiếm nghiến răng kèn kẹt, một chữ cũng không nói ra được.

Người của Công Tử tinh anh đoàn cũng chẳng để ý đến gã, Cố Phi gãi đầu hỏi hai người kia: "Bạn cũ của hai anh à?"

"Tất nhiên, bọn tôi là mấy tay già đời nhiều năm trong game online, sao không có mấy người bạn cho được, cậu tưởng ai cũng giống như cậu sao? Tay mơ!" Hàn Gia Công Tử khinh thường nói.

Tất cả mọi người đều đổ mồ hôi như thác. Hiện nay pháp sư được bàn tán nhiều nhất, truyền bá rộng nhất, có video làm chứng sự đáng sợ trong cả trò chơi, lại bị người ta gọi là tay mơ, chuyện này thật sự quá kinh hãi rồi.

May mà Cố Phi thái độ làm người rất tốt. Nếu bạn nói hắn gà mờ trong võ thuật, e hắn sẽ đánh bạn đến mức mẹ bạn cũng không nhận ra. Còn về nói hắn là tay mơ trong game, từ tận đáy lòng hắn vẫn thừa nhận. Nhưng bị Hàn Gia Công Tử nói huỵch toẹt ra, kiểu gì cũng phải phản bác mà, cho nên lập tức lạnh nhạt nói: "Nói chuyện chú ý chút, anh nên biết chuyện tôi rất có xúc động chém anh đấy."

"Móa!" Sắc mặt Hàn Gia Công Tử cũng hơi biến hóa, sau khi móc một bình rượu từ trong túi ra, lắc lư rời đi.

Tất cả mọi người đứng tại chỗ suy ngẫm rất lâu, một chốc lát mới quay về hiện thực, lập tức một vấn đề trước đó vẫn luôn khiến người nhức đầu xộc lên não: Làm sao bây giờ!

"Làm sao đây?" Tất cả mọi người nhìn về phía Vô Thệ Chi Kiếm.

Vô Thệ Chi Kiếm lúc này kiềm chế đến cực điểm, vốn hành hạ sau đó giết Thủy Thâm có thể giúp gã hóa giải một chút khẩn cấp, kết quả lại bị tên không thức thời như Cố Phi đoạt mất. Lúc này sự bực dọc trong lòng không chỗ phát, thấy ai cũng muốn đạp hai cái. Kết quả nhiều người không thức thời như vậy, cùng đáng thương nhìn về phía gã, trên mặt như viết "Làm sao bây giờ", gã lập tức nổi giận: "Mẹ nó, xông lên, liều mạng với bọn chúng."

"Bình tĩnh, bình tĩnh chút!" Đảo Ảnh Niên Hoa vội vàng lên tiếng, Phong Hành ở bên cạnh cũng khuyên giải an ủi.

"Đám khốn khiếp này, sớm muộn gì cũng cho bọn chúng đẹp mặt." Vô Thệ Chi Kiếm cắn răng nghiến lợi. Còn về "Đám khốn khiếp này" rốt cuộc bao hàm bao nhiêu người, bản thân mọi người tự hiểu, không cần hỏi nhiều.

"Vẫn là nhanh nghĩ cách đi!" Đảo Ảnh Niên Hoa nói.

"Cậu có cách gì không?" Vô Thệ Chi Kiếm hỏi gã.

"Hừm, còn đang nghĩ... vốn xem như biết được tình huống của bọn chúng, nhưng chắc chắn vừa nãy bọn chúng đã bố trí lại rồi, không biết bây giờ là trận hình gì nữa." Đảo Ảnh Niên Hoa nói.

"Anh Trủng Nguyệt Tử kia không phải biết tìm cạm bẫy à? Thiên Lý Nhất Túy không phải biết phản Tiềm Hành sao? Gọi hai tên đó cùng nhau đi tìm hết tất cả cạm bẫy ra!" Vô Thệ Chi Kiếm nói.

"Lúc nãy bọn chúng đều lấy hết bẫy ra rồi, lần này chắc không phải cạm bẫy nữa đâu nhỉ?" Đảo Ảnh Niên Hoa nói.

"Không phải cạm bẫy thì tụi mình còn sợ cái lông gì chứ? Xông lên!" Vô Thệ Chi Kiếm nói.

"Bình tĩnh nào, bình tĩnh nào..." Đảo Ảnh Niên Hoa thấy Vô Thệ Chi Kiếm hiện nay hoàn toàn không có trạng thái để thảo luận chính sự, dứt khoát kéo gã qua bên cạnh ngồi xuống: "Anh nghĩ ngơi chốc lát đi, tôi đi tìm người khác bàn bạc." Nói xong thì chạy đi như một làn khói, trạng thái này của Vô Thệ Chi Kiếm quá mức nguy hiểm, vẫn đừng nên tiếp cận mới tốt.

Đảo Ảnh Niên Hoa tìm người bàn bạc, chẳng qua chỉ là gọi mấy tên có thể nghĩ kế trong công hội của mình, lại triệu tập các đại đoàn trưởng trao đổi. Bây giờ tất cả mọi người đều biết chuyện xảy ra hồi nãy, ngoại trừ suýt nữa rơi vào tròng mà cảm thấy như được sống sót sau tai nạn, cũng cảm thấy nghĩ mà hoảng sợ với thủ đoạn của đối phương, lúc này tâm trạng của mỗi người đều không tốt lắm.

"Nguyệt Tử, đối phương có tiếp tục bố trí cạm bẫy không?" Đảo Ảnh Niên Hoa hỏi, lúc nãy dưới sự yểm hộ của tiễn trận Tung Hoành Tứ Hải, đám người Đại Liệp Sát đã tiến hành điều tra xung quanh.

Mặt Anh Trủng Nguyệt Tử như trái khổ qua: "Lại đặt bẫy rồi, tình huống dường như không thay đổi mấy so với lúc đầu, thật không hiểu nổi, sao bọn chúng có thể đặt bẫy lần nữa mà chúng ta không hay biết gì chứ..."

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top