Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hiện Đại
  3. Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)
  4. Chương 310: Kẻ thù của kẻ thù

Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)

  • 602 lượt xem
  • 2501 chữ
  • 2020-09-17 15:26:44

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Đám đàn em do Vân Trung Mộ dẫn đầu đang rất kinh ngạc với nhóm người nhảy ra từ trong các phòng ốc, thì bọn họ trên quảng trường đột nhiên biến thân, cũng khiến nhóm người đột nhiên từ các ngõ phố nhảy bất ngờ thật.

Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía lão đại nhà mình, vì vậy đám đàn em của Vân Trung Mộ thấy Vân Trung Mộ tiến lên trước hết, không ít người cũng đã nhanh chóng nhận ra: "Móa, Lam Dịch!"

Mà Lam Dịch bên này, nhìn gã đạo tặc Tật Hành kia xông về phía mình, cũng rống lên: "Đù, Vân Trung Mộ!"

Nhưng âm thanh lớn nhất ở trong sân lúc này, lại là Ngân Nguyệt, chỉ thấy gã vung thanh kiếm vàng óng của mình lên, vầng sáng của chiến trận "Vương Hiệu Lệnh" trải rộng ra, rống lớn một tiếng: "Các anh em, giết đi! ! !"

Hai bên nhanh chóng tiến tới giai đoạn đánh giáp lá cà.

Vân Trung Mộ và đàn em bên mình lại lần nữa lọt vào âm mưu của Ngân Nguyệt, tiếng giết chóc rung trời, thề phải xé nát toàn bộ đám trước mắt, để bọn chúng ăn trộm gà không được còn mất nắm thóc.

Mà Lam Dịch bên này, sau khi nghe được tiếng hô hào của Ngân Nguyệt, trong nháy mắt cũng bạo phát ra ý chí chiến đấu mạnh mẽ ùn ùn, mắt cũng xuất hiện tơ máu, chỉ huy đồng bạn phản công lại đám Vân Trung Mộ mãnh liệt.

Ngay khi song phương va chạm, quảng trường trung tâm bạo phát ra vô số luồng ánh sáng trắng. Đám Vân Trung Mộ có kinh nghiệm đoàn chiến phong phú, nhưng Lam Dịch xuất thân từ thành Nguyệt Dạ cũng chẳng kém là bao, còi súng khai mạc cuộc chiến vừa nổ thì nhanh chóng tập trung lực lượng trong khả năng để giết chết kẻ địch ngay nhiều nhất có thể, đây là một lối tư duy đoàn chiến mà người chơi thành Nguyệt Dạ đều hiểu sâu sắc.

Nhân số hợp lực xuất thủ, tính phối hợp nhất trí không chia rẽ, lựa chọn mục tiêu, vân vân, phản ánh ra kết quả cuối cùng là số lượng đối thủ giết chết ngay trong chớp nhoáng. Có thể nói, đây là một trận đấu hiệu suất, nguyên lý rất đơn giản, nhưng lúc vào đấu thật thì bản lĩnh chiến thuật rất ý nghĩa nhiều mặt. Hơn nữa loại chiến pháp chủ yếu tấn công này, yêu cầu với mục sư cực cao, mục sư cần phải có kỹ thuật chuẩn xác, mục sư phải rèn luyện chơi theo chiến thuật thường xuyên mới có thể tiếp viện đúng lúc cho phe mình. Trình độ mà sơ sài không chuẩn à, trong lối đánh này thì chỉ có nước làm vật bài trí cho đẹp, sẽ cảm thấy thành viên phe mình gặp phải công kích đều trong nháy mắt hóa thành ánh sáng trắng, căn bản không tìm được đối tượng mình có thể tiếp viện.

Mục sư ưu tú như trên không thấy nhiều. Trong trận của song phương có rất nhiều mục sư không biết làm sao, chẳng biết phải nên ra tay thế nào. Mục sư không nhúng tay được, tất nhiên tiêu hao càng nhanh hơn. Qua hai hiệp nhân số của đôi bên đã rớt thẳng xuống.

Lam Dịch là pháp sư, tất nhiên sẽ không xông lên chiến đấu ở tuyến đầu. Mặc dù Vân Trung Mộ nhào về phía hắn đấy, nhưng hắn đương nhiên không ngu tới mức tiến lên chơi trò hai đại tướng quân so đấu riêng quyết định thắng thua gì gì đó.

Vân Trung Mộ không quên mục đích chính của chuyến này, vừa đánh vừa cao giọng hò hét:

"Nhìn chằm chằm Ngân Nguyệt, có cơ hội lập tức công kích!"

Vân Trung Mộ không có hạ lệnh tấn công Ngân Nguyệt, bởi vì hắn đã sớm thấy Ngân Nguyệt đang xài kỹ năng Vương Hiệu Lệnh, ở trong đoàn chiến kiểu theo hiệu suất thế này, kẻ địch như thế là đối tượng nên tránh, tuyệt đối không nên chủ động đoạt công. Tuy lần này là tới vì Ngân Nguyệt đấy, nhưng bấy giờ đi tấn công Ngân Nguyệt, khả năng vô cùng lớn sẽ trở thành lý do khiến cả đội bị diệt. Đầu của Vân Trung Mộ vẫn còn rất tỉnh táo.

Nhưng hắn gào lên lời ấy xong, đối thủ của bọn họ rõ ràng giật mình sửng sốt. Lam Dịch thì càng nổi điên chạy ra từ trong hàng pháp sư đứng đằng sau, kêu to: "Ngừng cmn đánh đi, bọn tao cũng đến giết Ngân Nguyệt đó!!"

"Hả?" Vân Trung Mộ nghe vậy cũng ngẩn ra, sau đó nghĩ tới đám người Ngân Nguyệt xưa nay âm hiểm, không rõ đây có phải lại là trò bịp bợm gì hay không. Nhưng Lam Dịch xử lý cũng rất nhanh, lớn tiếng quát đồng bạn: "Đình chỉ công kích hết coi!"

Nhóm người của gã nhanh chóng lui khỏi chiến tuyến, ngừng công kích, Vân Trung Mộ không còn nghi ngờ có bẫy nữa, vội vàng quát bảo phe mình ngừng tay. Giữa sân ngay lập tức chỉ còn lại một vài chỗ tranh đấu lẻ tẻ. Hai bên đều đang khó hiểu đây, Vân Trung Mộ vỗ ót mình: "Cmn, Ngân Nguyệt đâu?"

Tất cả mọi người phản ứng kịp, tìm kiếm bên trong quảng trường, làm gì còn bóng dáng đám người Ngân Nguyệt nữa.

"Cmn, không có đứa nào nhìn thấy hả?" - Vân Trung Mộ và Lam Dịch gần như đồng thanh rít gào câu nọ.

Tất cả mọi người đưa mắt nhìn nhau.

"Nhanh tìm mn coi!" Hai người lại cùng nhau rống lên. Hai lần ăn ý gào to, khiến trong lòng hai người đều cảm thấy hục hặc khó chịu, rất đưa đám nhìn đối phương. Kết quả tự nhiên thành một lần đối mặt.

"Không tìm thấy rồi, không biết đi đâu!" Người đuổi theo tìm khắp nơi trên các con đường xung quanh trở lại báo cáo.

"Mẹ kiếp, bị gã chơi xỏ rồi!" Lam Dịch thở dài.

Vân Trung Mộ cũng không ngốc, đã ngay lập tức hiểu được mấu chốt trong đó.

Đám người Vân Trung Mộ, tuy sẽ tưởng Lam Dịch giúp đỡ Ngân Nguyệt, nhưng mà lúc Lam Dịch thấy Vân Trung Mộ, cũng sẽ không cho rằng Vân Trung Mộ là giúp Ngân Nguyệt đấy.

Hỏng ở chỗ ngay lúc đó Ngân Nguyệt hô lên "Các anh em, giết đi"...

Tiếng hô này đúng là âm hiểm không gì sánh được, chỉ một câu "các anh em", đám Vân Trung Mộ tất nhiên không chút do dự đã cho rằng gã đang gọi đám Lam Dịch, mà nhóm Lam Dịch bởi vì tiếng hô không rõ đầu đuôi này, cộng thêm đám Vân Trung Mộ khí thế hung hăng nhào tới, trong nháy mắt còn tưởng rằng Ngân Nguyệt cùng một giuộc với đám Vân Trung Mộ, tự nhiên giận không chỗ phát tiết, mạnh mẽ đánh trả.

Hơn nữa lối đánh của song phương, tên gian xảo như Ngân Nguyệt hiểu rõ mồn một, trong lòng biết sẽ là một trận tốc chiến tốc thắng hiệu suất liều thiệt hại. Với lối đánh như vậy, tất nhiên sẽ lựa chọn né tránh Ngân Nguyệt có Vương Hiệu Lệnh trợ giúp đoàn đội. Hết lần này tới lần khác song phương đều là kẻ địch của Ngân Nguyệt, nên xung quanh gã sẽ tạo ra một khoảng sân trống không ai. Chưa kể đến khi xài lối đánh ấy yêu cầu độ tập trung tuyệt đối, vả lại chẳng ai ngờ tới Ngân Nguyệt sẽ chạy trốn cả, kết quả chờ Vân Trung Mộ phản ứng kịp, gã ta đã thừa dịp loạn lạc lặng lẽ chuồn đi rồi.

"Moè, đánh méo gì!" Vân Trung Mộ căm tức nhìn Lam Dịch. "Giết Ngân Nguyệt lúc nào chả được, cứ chọn ngay lúc bọn ông ra tay."

"Cmm, mày mn chạy tới thành Bạch Thạch làm gì, tụi tao nhìn chằm chằm thằng này cả đêm, giờ không đánh thì chờ khi nào." Lam Dịch trả lời lại một cách mỉa mai. Đây chính là anh đại thứ hai của Tiền Trần, đám Vân Trung Mộ có thù oán với hắn cũng chính là do bai bởi Ngân Nguyệt và Mang Mang Mãng Mãng, giờ có thể thốt ra lời gì tốt chứ? Hai bên đều cảm thấy đối phương đường đột xuất hiện phá hư cả kế hoạch của mình, trên quảng trường trung tâm chia thành hai phe nồng mùi thuốc súng, cứ như sắp đánh nhau tiếp.

"Lão đại, nhanh đuổi theo Ngân Nguyệt thôi!" Vẫn có người rất bình tĩnh.

"Đuổi theo tóc rụng của nó à! Ngân Nguyệt chạy rồi thì ai mà đuổi nổi hả?" Hai người lại lần nữa đồng thanh, gào lên xong lại căm tức nhìn nhau.

"Đừng cmn học lời ông đây nói!" Vân Trung Mộ giành trước quát lên.

Lam Dịch vốn cũng chuẩn bị mắng câu y hệt, chỉ vì Vân Trung Mộ đã sớm nói trước, gã phát hiện mở miệng nữa thì sẽ thành bắt chước thiệt, vội vàng sửa lời: "Cút mẹ mày đi."
"Ngân Nguyệt chạy rồi, ông đây liền xử mày!" Vân Trung Mộ đã chuẩn bị động thủ.

"Tao thấy người phải chết là mày đó!" Lam Dịch cũng không nhượng bộ, vung tay lên.

Lúc này trong đội ngũ của song phương có người yếu ớt hỏi: "Thế ai đây?"

Lời này tưới tắt bầu không khí nóng hừng hực hết sức căng thẳng. Trong đội của hai bên có không ít người đều gia nhập sau. Đám Vân Trung Mộ bên này, kẻ thù thường nhắc tới chính là Mang Mang Mãng Mãng phách lối và Ngân Nguyệt hèn hạ âm hiểm, còn nhân vật Lam Dịch đứng số ba này trực tiếp bị xếp vào toàn thể Tiền Trần rồi. Mà Lam Dịch bên này thì sao?! Ân oán cũng trực tiếp chỉ thẳng vào toàn bộ Mười Hội Liên Minh, nếu thật sự nói ra một cái tên tiêu biểu trong đội quân, thì Cố Phi có thể sẽ trở thành lựa chọn đứng đầu, Vân Trung Mộ lại không đến được địa vị này. Ngược lại thì Ngân Nguyệt trốn tránh trách nhiệm lúc Tiền Trần đang ở trong trạng thái suy sụp, hành vi bỏ trốn mất dạng khiến bọn họ chịu tổn thương lớn hơn nữa, không có chuyện gì liền lấy ra khinh bỉ. Bị cho rằng là kẻ chịu trách nhiệm lớn nhất cho sự sụp đổ của Tiền Trần.
Lúc này hai bên đều có người hỏi đối phương là ai, khiến Lam Dịch và Vân Trung Mộ đều tỉnh táo hơn chút.

"Đối phương là ai?" Vấn đề này ở trong đầu của hai người quanh quẩn một vòng, tiếp đó nhiệt huyết đang dấy lên trong hai người họ nhanh chóng giảm nhiệt.

Công hội Tiền Trần thật đúng như tên gọi của nó, đã là quá khứ.

Hôm nay Lam Dịch đang ở thành Bạch Thạch, kỳ thực đã có thể nói không có quan hệ gì với đám Vân Trung Mộ ở thành Nguyệt Dạ nữa rồi. Ngược lại bây giờ đều muốn đuổi giết Ngân Nguyệt, khiến song phương có lập trường tương đồng. Không phải có một câu sao, kẻ thù của kẻ thù, chính là bạn [1]. Hai người nghĩ đến câu này, đột nhiên cùng ngẹo đầu nhổ ra cục đờm.

"Câu quỷ gì, ông đây mới không làm bạn với gã đó đâu!" Vân Trung Mộ khinh bỉ nhìn Lam Dịch, mà Lam Dịch cũng có ý nghĩ giống vậy, đang khinh bỉ nhìn hắn.

Nhiệt huyết đến từ thành Nguyệt Dạ lại quấy phá rồi, cái kiểu nhìn nhau khinh thường này là đủ để dẫn đến một trận PK đấy chứ. Hai người đang chuẩn bị mở miệng mắng nhau tiếp, cuối cùng lại có đàn em yếu ớt hỏi thăm: "Thực sự không cần đi tìm Ngân Nguyệt ư?"

Dù sao Lam Dịch rời thành Nguyệt Dạ đã lâu, tinh thần nhiệt huyết đó đã bị mài mòn không ít ở thành Bạch Thạch, nghe được lời này thì bình tĩnh lại trước, trừng mắt ác liệt về phía Vân Trung Mộ rồi nói: "Ông đây không bận chơi với mày nữa, đi xử Ngân Nguyệt đã." Nói xong liền dẫn đồng bọn rời đi, vừa đi vừa bố trí kế hoạch tiếp theo.

"Xử gã, xử gã đi! ! !" Mắt thấy đối phương rời đi, Trư Tiên lại có chút nóng nảy. Năm đó h8án là bị toàn diện bắt nạt đấy, không chỉ có Ngân Nguyệt, Lam Dịch cũng từng giết hắn rất nhiều lần.

Vân Trung Mộ lườm nguýt hắn: "Xử quỷ gì, làm chính sự trước, chó Ngân Nguyệt quá hèn, hại chúng ta chết vô ích nhiều người."

Nói đến đây, Vân Trung Mộ vỗ ót, vội vàng quát: "Nhanh truyền tin tức xuống, ai vừa chết hồi nãy không cần chạy về đây, toàn bộ trở lại điểm phục sinh, toàn bộ!!"

Lúc này nếu như Ngân Nguyệt muốn đến điểm phục sinh logout, làm sao cũng không nhanh hơn được mấy tên bị chết quay về điểm phục sinh mà? Dù không kịp phục kích gã bên ngoài điểm phục sinh, biết gã ở điểm phục sinh nào, đến lúc đó để người lại canh giữ, chung quy sẽ có cơ hội xử lý gã nhỉ?

Vân Trung Mộ nghĩ như vậy, lại hỏi đám người hy sinh lúc nãy có đủ toàn bộ bảy chức nghiệp không. Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định, mới thở dài một hơi.

"Các anh em kiên trì thêm chút nữa." Vân Trung Mộ biết bọn họ thức suốt cả một đêm, lúc này tất cả mọi người đều mệt chết rồi, mới lên tiếng khích lệ tinh thần chiến đấu.

"Báo cho thành Nguyệt Dạ bên kia, lại mẹ nó chọn người tới tiếp!" Vân Trung Mộ cả giận ra lệnh.

-----

[1] Nguyên văn 敌人的敌人是朋友 - Địch nhân của địch nhân, là bằng hữu: Câu nói của Mao Trạch Đông. Mao Trạch Đông (1893-1976) là Chủ tịch Đảng Cộng Sản Trung Hoa từ năm 1943 đến khi qua đời. Dưới sự lãnh đạo của ông, Đảng Cộng sản Trung Quốc đã giành thắng lợi trong cuộc nội chiến với Quốc dân Đảng, lập nên nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa (CHNDTH) năm 1949 và trở thành đảng cầm quyền ở Trung Quốc. Ông đã tạo ra một chủ nghĩa Mác-Lênin được Trung Quốc hóa có tên là chủ nghĩa Mao mà ngày nay ban lãnh đạo Trung Quốc gọi là tư tưởng Mao Trạch Đông (Những người theo chủ nghĩa này được gọi là những người Maoist (tương tự như Marxist, Leninist). Mao Trạch Đông thường được gọi một cách tôn kính tại Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa là Mao Chủ tịch (毛主席). Vào thời đỉnh cao của sự sùng bái cá nhân, ông được tôn là người có bốn cái "vĩ đại": Người thầy vĩ đại, Lãnh tụ vĩ đại, Thống soái vĩ đại, Người cầm lái vĩ đại. Tìm hiểu thêm thông tin về Mao Trạch Đông tại: https://vi.wikipedia.org/wiki/Mao_Trạch_Đông

 

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top