Bầu trời thành Nguyệt Dạ đã trở thành nơi Cố Phi tự do rong ruổi. Hắn không vội chạy thẳng tới chỗ phát nhiệm vụ truy nã, lo rằng như thế sẽ bại lộ ý định của mình, bị người ta cắm sào chờ nước.
Thời điểm nhảy lung tung trên nóc nhà đang vui vẻ, thì Tế Yêu Vũ cũng gửi tin nhắn tới: "Nè, anh còn nhảy nhót gì đó, nhiệm vụ tôi đã nhận được luôn rồi."
Tế Yêu Vũ dùng Tiềm Hành đi thẳng một mặt, cẩn thận từng li từng tí vào chỗ phát nhiệm vụ truy nã.
Vốn dĩ cử động giao nhận nhiệm vụ với hệ thống cũng sẽ đánh gãy Tiềm Hành, nhưng Tế Yêu Vũ biết Hành Động Kín Đáo mà! Thời gian mười mấy giây dùng để nhận xong nhiệm vụ đã đủ, hơn nữa vừa dịp chỗ phát nhiệm vụ truy nã có nhiều người, khó tránh khỏi bị người ta va đụng, dùng Hành Động Kín Đáo vừa vặn miễn trừ tai hoạ ngầm ấy.
Ngoài ra còn vì thế mà dẫn tới chỗ phát nhiệm vụ xảy ra không ít vụ ẩu đả: Đã đụng trúng, không biết bên cạnh mình vừa có một người tàng hình đi ngang, tự nhiên sẽ trừng mắt khịt mũi với người chơi gần sát mình. Nơi thành Nguyệt Dạ này vốn không có mấy ai hiền lành, thể hiện loại thái độ kia ra, không có đeo huy chương công hội thuộc Mười Hội Liên Minh, khẳng định kết quả xảy ra chuyện đấy.
Tế Yêu Vũ đương nhiên sẽ không để ý tới những điều đó, ra khỏi chỗ phát nhiệm vụ truy nã, mặc dù đã dùng hết pháp lực, cũng không hiện hình vì chỉ hiệu quả Hành Động Kín Đáo biến mất thôi, trạng thái Tiềm Hành vẫn giữ lại, vẫn không ai biết được tung tích. Chuyến đi của cô có thể nói là cực kỳ đơn giản.
Cố Phi bên này đang liên lạc với đám Kiếm Quỷ, ai có huy chương Truy Phong thì tạm thời cống hiến miễn phí ra cho người ngoài dùng một chút. Ngự Thiên Thần Minh vừa nghe thấy người đẹp mượn sử dụng, đương nhiên tích cực không ai sánh nổi.
Hẹn địa điểm, lén lút chạm mặt, Ngự Thiên Thần Minh đưa huy chương Truy Phong ra, Tế Yêu Vũ tiếp nhận, nhìn qua, không kịp nói lời cám ơn, đã nhanh miệng hỏi trước một câu: "Bán không?"
Ngự Thiên Thần Minh ngẩn ra, theo bản năng trả lời: "Trả nhiêu?"
"Cậu muốn bao nhiêu tiền?" Tế Yêu Vũ hỏi.
Ngự Thiên Thần Minh có chút do dự, huy chương Truy Phong này là định giá tuỳ thuộc người sử dụng đấy, loại người như Cố Phi thì chắc chắn cảm thấy đó là một bảo bối, đổi thành người chơi thành Nguyệt Dạ thường xuyên PK thích gây lộn, cũng sẽ cảm thấy có thứ như thế này thuận tiện hơn nhiều.
Nhưng mà đối với người chơi bình thường quy củ hiền lành mà nói, thì không có tác dụng lớn gì cả.
Ngự Thiên Thần Minh ngược lại là một thằng nhóc thành thật không chủ động gây chuyện thị phi, chỉ có điều lúc này có xíu xiu tâm lý cao thủ quấy phá, cảm thấy sở hữu một trang bị hiếm lạ như thế bản thân rất có giá trị.
Đang định mở miệng từ chối đây, Tế Yêu Vũ bên này đã nói: "500 vàng bán không?"
Ngự Thiên Thần Minh lập tức đưa tay ra rồi: "Bán!"
500 đồng vàng liền đánh sập giá trị thân cao thủ của Ngự Thiên Thần Minh rồi.
Tế Yêu Vũ đeo huy chương Truy Phong, ăn trái cây bổ sung pháp lực xong xuôi, tiếp tục Tiềm Hành tìm kiếm mục tiêu của cô ấy.
Lúc này Cố Phi nhận được tin tức của bọn Kiếm Quỷ bên chỗ phát nhiệm vụ truy nã, nhanh chóng tìm đến nơi.
Bởi Hành Động Kín Đáo của Tế Yêu Vũ khiến nơi này có chút hỗn loạn, Hàn Gia Công Tử cho rằng đây là một cơ hội tốt. Cố Phi chạy tới, trực tiếp dịch chuyển tức thời tới cửa, lách mình nhảy vào, cực kì thành thạo nhận lấy nhiệm vụ.
Lúc nhận trong lòng thoáng kinh ngạc một chút, nhưng lúc đó không kịp cân nhắc cẩn thận, bởi vì người chơi trong phòng đã chú ý tới Cố Phi đến đây, kêu to chuẩn bị ra tay với hắn.
Cố Phi chạy vèo ra cửa, xoay tay chỉ một kiếm ném Điện Lưu Tường Bích ở trước cửa.
Hai người chơi kéo cửa lao ra bị trúng mai phục tại chỗ, run lẩy bẩy động kinh đôm đốp ngay trước cửa, dẫn đến vây xem, Cố Phi nhân thời cơ hỗn loạn vội vội vàng vàng rời đi, chạy tới một nơi yên tĩnh, gấp gáp gửi tin nhắn cho Tế Yêu Vũ: "Hey, cô không nhận nhiệm vụ truy nã là người có điểm PK là 27 kia đi?"
"Đương nhiên không rồi, 27 điểm PK không phải anh à?" Tế Yêu Vũ đáp.
"Ừm, làm rất tốt." Cố Phi thở phào nhẹ nhõm. Lúc hắn chứng kiến bảng nhiệm vụ người đứng đầu là một cái 26 điểm, khi ấy trong lòng kích động suýt nữa nhận nó rồi. May mà nháy mắt phản ứng kịp đây chắc là Tế Yêu Vũ.
Thầm than nguy hiểm thật. Nhưng rất nhanh lo lắng Tế Yêu Vũ không có giác ngộ giống mình nhận Cố Phi hắn luôn! Bấy giờ mới vừa ra khỏi chỗ phát nhiệm vụ lập tức vừa hỏi vừa chạy.
Còn may, xem ra các cô gái quả thực suy nghĩ cẩn thận chu đáo hơn cánh đàn ông, đổi thành đám người trong dong binh đoàn mình thì lên tới tám chín mươi phần trăm sẽ quên chuyện mấu chốt này mà trực tiếp nhận.
Cố Phi bên này còn đang vui mừng, chạy liền tới hướng toạ độ mục tiêu. Truy binh dọc đường đi tự nhiên vẫn không dứt, Cố Phi tiếp tục đi con đường trên nóc nhà cao cao.
Mà nhân vật là mục tiêu vừa vặn cũng ở trong thành, Cố Phi chạy trên không trung thì khoảng cách là một đường thẳng tắp, rất nhanh đã tới gần. Kết quả khi khó khăn mới tiếp cận người nọ, nhìn thấy một màn khiến hắn khóc không ra nước mắt.
Vì đồng chí 56197 kia đang đi trên đường cùng với người anh em của mình đấy! Đột nhiên thét lên, quay đầu, nhìn bên người không một bóng hình, trong mắt mê man, khó hiểu, kinh sợ, rồi sau đó, liền biến mất.
Mấy anh em bên cạnh hắn cũng chẳng hiểu mô tê gì, hết nhìn trái nhìn phải, cuối cùng ánh mắt chỉ thẳng tắp Cố Phi bên nóc nhà, cùng đồng thanh mắng: "Thằng ranh, có phải mày làm không!"
"Nếu tôi làm thật thì tốt quá." Cố Phi cười khổ, cũng lười giải thích, quay người đi liền, đồng thời nhắn cho Tế Yêu Vũ: "Nè, vừa rồi có phải cô nhận một người có số hiệu 56197, điểm PK là 5 không?"
"Ừ, đúng thế!" Tế Yêu Vũ hết sức đắc ý, "Tôi biết thói quen của anh sẽ chọn người xếp hạng đầu tiên, cho nên tôi liền chọn người đứng thứ hai, miễn cho hai người chúng ta làm trùng nha!"
Biết ngay là cô... Cố Phi thở dài, giết người vô hình, điều này e rằng hiện nay chỉ Tế Yêu Vũ có Hành Động Kín Đáo mới làm được.
Đạo tặc khác thì ngay đòn giết người nháy mắt kia, Tiềm Hành nhất định cũng sẽ biến mất, không đến mức đã chết mà còn không tìm thấy hung thủ ở đâu!
Hận là hận lúc nhận nhiệm vụ Cố Phi cũng suy nghĩ nhiều thêm một phen, đoán Tế Yêu Vũ sẽ theo thói quen chọn cái thứ nhất, vì vậy hắn cũng bỏ qua chọn người thứ hai, vì vậy hai người cứ như thế ăn ý đụng xe.
Lúc này Tế Yêu Vũ cũng phản ứng kịp: "Này, không phải anh cũng chọn người kia đi!" Nếu như Cố Phi không chọn người nọ, không có lý do sẽ hỏi cặn kẽ đến thế.
"Có thể không phải sao?" Cố Phi buồn bực nói, "Chút nữa cô nhận nhiệm vụ xong báo số hiệu qua đi."
"Ok!" Tế Yêu Vũ đáp. Cô ấy hoàn thành nhiệm vụ rồi, tự nhiên có thể sử dụng huy chương Truy Phong, tiếp tục dùng Hành Động Kín Đáo, trực tiếp trong trạng thái Tiềm Hành bay về, nhận lần nữa, cỡ nào thuận lợi.
"Số hiệu bao nhiêu?" Cố Phi hỏi.
"115493." Tế Yêu Vũ thông báo lại.
"Đã biết." Cố Phi đáp, tiếp tục bật nhảy trở về chỗ phát nhiệm vụ.
Hắn nhảy nhót ở trên bầu trời thành Nguyệt Dạ đã được một lúc lâu, hết thảy người chơi chú ý hắn đều đã mơ hồ, không biết người này đang làm cái trò gì.
Cố Phi lần này trực tiếp bật về chỗ phát nhiệm vụ truy nã, bày mánh cũ nhận một nhiệm vụ, rồi lại bật nhảy rời khỏi đi hoàn thành nó.
Sau đó không có gì nguy hiểm, Cố Phi hoàn thành hai lần nhiệm vụ truy nã, điểm PK đã xuống tới 17, mà Tế Yêu Vũ trải qua việc hoàn thành 3 nhiệm vụ, xuống tới 11.
Vốn đám người Công Tử tinh anh đoàn tưởng sẽ có nguy hiểm cần giúp gì đó, phát hiện ở chỗ hai cao thủ này mọi thứ đều trở nên thật đơn giản.
Nguyên bản đang đề phòng cao độ ở cửa phát nhiệm vụ truy nã, lúc này từng người từng người bắt đầu lười nhác thả lỏng, ngồi xổm một hàng dưới chân tường đối diện cửa phát nhiệm vụ, trước người nếu như đặt thêm mấy cái bát, rất giống là một bọn xin ăn.
Chỉ có Hàn Gia Công Tử vẫn đứng rất nghiêm túc. Lúc này chứng kiến Cố Phi và Tế Yêu Vũ đều đã qua lại đây mấy lần, dùng chân nhỏ đám người lười biếng bên mình lên: "Dậy mau, phiền toái sắp tới rồi."
"Hả?" Mấy người họ đồng thời nhìn hắn.
Quả nhiên không ngoài dự đoán của Hàn Gia Công Tử, trong lúc bất chợt cửa chỗ phát nhiệm vụ truy nã đã náo nhiệt lên. Ở đây dường như trở thành địa điểm tụ họp mới, vô số người chơi bắt đầu hội tụ sang bên này, ngay cả trên đầu tường phía trên đầu bọn họ cũng có người đứng đó, nói rõ đều nhằm phía Cố Phi hết đấy.
Những người này đều là nhận nhiệm vụ cả, mắt thấy Cố Phi và Tế Yêu Vũ cực nhanh giảm điểm PK, đương nhiên ý thức được hai người này đang làm nhiệm vụ truy nã chứ không gì khác! Cố Phi chỉ mới nghĩ đến lấy việc di chuyển trên không mê hoặc đối thủ, nhưng đã quên trên giá trị PK có phản ứng càng trực quan hơn.
Mới chừng ấy thời gian đã biến mất 10 điểm PK, ngoại trừ nhiệm vụ truy nã ra thì căn bản không có khả năng nào khác.
"Nói cho Tế Yêu Vũ, lần này kết thúc thì khoan hãy quay lại, cậu cũng thế." Hàn Gia Công Tử nhắn cho Cố Phi.
"Làm sao vậy?" Cố Phi hỏi.
"Đám người đều chạy tới bên này hết rồi, điểm PK của hai người giảm, bọn họ đương nhiên sẽ chú ý tới." Hàn Gia Công Tử nói.
Cố Phi phản ứng kịp, vội vã thông báo Tế Yêu Vũ một tiếng. Tế Yêu Vũ cũng rất nhanh hiểu được tình cảnh.
Mới vừa rồi vẫn có truy binh chạy theo cả thành, bây giờ đột nhiên trở nên yên ắng. Những cái đuôi phía sau hai người vẫn không làm sao bỏ được cũng đã không thấy từ khi nào.
"Vậy làm sao bây giờ đây?" Tế Yêu Vũ hỏi Cố Phi.
"À, đi quán rượu ngồi chờ một lúc đi!" Cố Phi.
"Ồ, là ý kiến hay đó!"
Vì vậy hai người chạm mặt, tuỳ tiện tìm một quán rượu, đi vào uống rượu một phen.
Hai người bên này ăn uống vui vẻ, chỗ phát nhiệm vụ truy nã một đống người chờ trong yên lặng.
Những người này vốn dĩ là đối thủ cạnh tranh với nhau, chắc chắn sẽ không có thiện cảm với nhau. Mọi người lúc này cùng tụ một chỗ, mới phát hiện người nhận cùng một nhiệm vụ với mình cư nhiên nhiều như chuột vậy.
Câu nói đầu tiên bắt chuyện với nhau của mọi người đều là: "124785 hay là 125987?"
Nhiệm vụ số 124785 là Cố Phi, 125987 là Tế Yêu Vũ, vừa hỏi thử, thấy số người nhận hai nhiệm vụ này là cân sức ngang tài.
Một số người vì điểm PK cao nhất mà chọn, mà vài người còn lại vì nghĩ nhận người điểm PK cao nhất nhất định sẽ nhiều, vì vậy liền chọn cái thứ hai.
Lúc này mỗi người mắt lớn trừng mắt nhỏ, Kiếm Quỷ – Ngự Thiên Thần Minh – Chiến Vô Thương – Hữu Ca bên này cũng là như vậy, sau cùng hỏi Hàn Gia Công Tử: "Nhiều người như thế này, không giải quyết hết được đâu nhỉ?"
"Ồn ào cái gì, hãy chờ xem!" Hàn Gia Công Tử khoanh tay dựa vào tường, vô sự ngẩng đầu ngắm bầu trời.
Không đợi bao lâu sau, những người đó đột nhiên lục đục bắt đầu rời đi, nhất là khi phát hiện có nhiều người đoạt hai người kia, một vài người không có tự tin có thể cướp được đã quyết tâm buông tha, rời khỏi ngay lúc đầu. Cứ thế không mất bao nhiêu thời gian, người đã rời khỏi hơn nửa, còn sót lại vẫn không ít người đang do do dự dự.
Bấy giờ, hết thảy kẻ nhìn chằm chằm toạ độ, chú ý tới hai người kia đã không di chuyển hồi lâu, đột nhiên nghĩ đến những người rời khỏi trước, mỗi người thay đổi sắc mặt, sau khi châu đầu ghé tai, tiếp tục lén lút rời sân.
Hàn Gia Công Tử cười lạnh một tiếng, tiến hành giáo dục ngay hiện trường với vài đoàn viên bên mình: "Thấy chưa, nếu như không đoàn kết, chuyện gì cũng không làm được."
Sau cùng nhắn một tin cho Cố Phi: "Được rồi, có thể trở về."
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận