Nơi cao nhất thành Nguyệt Dạ vừa nhìn có thể nhìn thấy được ngay.
Chính ở trung tâm quảng trường ban nãy đám Công Tử tinh anh đoàn cùng Vân Trung Mộ uống rượu kia, có một toà nhà hình tháp cực cao. So với gác chuông của thành Vân Đoan cũng nhỉnh hơn một chút.Hơn nữa vì không muốn trùng lặp tên địa danh, tuy ở trên đỉnh tháp rõ ràng cũng có một cái đồng hồ cực lớn, nhưng không gọi là gác chuông, mà gọi là toà hình tháp.
Việc này không nên chậm trễ, Hàn Gia Công Tử xuất phát tiến về toà nhà hình tháp ấy, thuận tiện gọi thêm Chiến Vô Thương. Ở địa phương PK thành phong trào như thành Nguyệt Dạ, mục sư độc hành là rất ít thấy, vì như thế quả thực quá dễ bị người ta bắt nạt.
Hàn Gia Công Tử tuy là người tự cao tự đại, nhưng kiên quyết không muốn để mình rơi vào tình cảnh khốn cùng.
"Aaa, tôi muốn làm chuyện càng có ý nghĩa hơn cơ!" Chiến Vô Thương hết sức không tình nguyện với việc làm hộ vệ.
"Thôi đi ba, đi theo đám bọn họ, anh có tốc độ theo kịp ư?" Hàn Gia Công Tử chỉ chỉ Kiếm Quỷ và Ngự Thiên Thần Minh mà nói, Chiến Vô Thương không lời chống đỡ.
Kiếm Quỷ và Ngự Thiên Thần Minh phải giữ lại trên đường, đề phòng thời khắc mấu chốt nếu cần thì sẽ giúp một tay, Hữu Ca thì đi đến chỗ phát nhiệm vụ truy nã, dù sao chiếm được vị trí cao tới đâu cũng không có cách để xem tới sâu trong phòng.
Còn Cố Phi ở ngoài thành chờ tín hiệu chuẩn bị xong từ Hàn Gia Công Tử, bắt đầu cùng nhau trở về thành.
Kỳ thực bên Trọng Sinh Tử Tinh đã đang hỏi chuyện gì xảy ra, có cần giúp một phen hay không vân vân. Nhưng quan điểm của Cố Phi và Tế Yêu Vũ tương đồng, các cô ấy làm sao có thể giúp được.
Trong thời gian đó Tế Yêu Vũ có hỏi qua có nên dùng các cô sử dụng mỹ nhân kế để dời tầm mắt của kẻ địch hay không, bị Cố Phi bác bỏ.
Trên mảnh đất đàn ông nhiệt huyết như thành Nguyệt Dạ này, đại đa số trong mắt người chơi chỉ có nhiệt huyết và giết chóc. Bọn họ đã từng thống hận nhất một trong hai nhân vật tai to mặt lớn là Mang Mang Mãng Mãng, bản thân cổ là một mỹ nhân đó.
Nhưng mà làm gì có ai nhân từ nương tay chứ? Tế Yêu Vũ cũng xinh đẹp, vừa rồi người chơi nhận nhiệm vụ là cổ, có ai do dự chút nào đâu?
Hàn Gia Công Tử đứng ở trên đỉnh toà nhà hình tháp, nhìn xuống mặt đất rộng lớn, liên tục gật đầu: "Ở thành Nguyệt Dạ nhìn bao quát được hơn nhiều, đứng trên gác chuông thành Vân Đoan ngắm xuống, toàn nhìn thấy sương mù."
"Cho nên mới tên là thành Vân Đoan chứ!" Chiến Vô Thương đứng ở bên cạnh hắn, cũng học dáng vẻ Hàn Gia Công Tử coi khinh nhìn xuống, nhất thời cảm thấy trời đất quay cuồng, tim gan theo đó run rẩy, cả người cứ như một cọng bún thiu mềm oặt, mau chóng ôm lấy trụ đá chắc chắn gần mình.
Hàn Gia Công Tử liếc xéo hắn, Chiến Vô Thương lấy lại bình tĩnh, rồi nói: "Tôi cảm thấy mình bị bệnh rồi..."
"Hửm?"
"Tôi phát hiện mình đột nhiên hình như rất sợ độ cao." Chiến Vô Thương nói.
"Tôi biết. Đoạn đường từ thành Vân Đoan đến thành Nguyệt Dạ vừa qua, anh đi rất khổ cực." Hàn Gia Công Tử khó có được một phen đồng tình với người khác. Đã nói nên rơi xuống vực đi, chết thì chết thôi, nghe nói là chỉ rơi một cấp mà. Chiến Vô Thương nhưng lại không chết, cuối cùng trải qua hai lần giãy dụa trước cánh cửa tử vong, tạo thành bóng ma tâm lý không cách nào xoá bỏ trong lòng.
Như thế rất nghiêm trọng đấy. Bởi vì bệnh tâm lý có thể dẫn về tới trong hiện thực luôn. Không chừng đến ngày nào đó Chiến Vô Thương đứng ở bên cửa kính văn phòng cao tầng nào đó nhìn xuống phía dưới, cũng sẽ như hôm nay không có tiền đồ đi tìm thứ gì ôm lấy vậy.
Lỡ may tường dưới chân bở ra, bất luận là nam hay nữ đều không thoát được đâu!
Chiến Vô Thương ôm trụ đá, chậm rãi dịch bước lùi về sau, cuối cùng không có giống Hàn Gia Công Tử trực tiếp đứng sát mép nữa, về chính giữa tháp.
Mắt Hàn Gia Công Tử đã bắt được Cố Phi ở dưới, sau đó đôi mắt như ra đa tra dò cả thành, vừa nói chuyện cùng những người khác trong kênh.
Toạ độ chỗ phát nhiệm vụ truy nã, toạ độ lúc này của Cố Phi, phương hướng hành động của người chơi đi ra khỏi chỗ phát nhiệm vụ truy nã... những thứ này đều là tư liệu sống để Hàn Gia Công Tử viết kịch bản bấy giờ.
Song có điều trong giai đoạn đánh bản thảo thế này, Hàn Gia Công Tử có chút giật mình, sau đó vung tay lên với Chiến Vô Thương: "Xuống lầu."
"Hả?"
"Không cần chúng ta chỉ đường."
"Vì sao?" Chiến Vô Thương khó hiểu.
"Bản thân cậu ta có thể tự tới rồi." Hàn Gia Công Tử vừa đi xuống toà nhà hình tháp, vừa phát tin cho Cố Phi: "Không cần tôi chỉ đường cho cậu đâu."
"Hở?" Cố Phi khó hiểu.
"Tế Yêu Vũ có Tiềm Hành, vấn đề không lớn. Về phần cậu, đi trên nóc nhà là được." Hàn Gia Công Tử nói.
"Nóc nhà... À, phải rồi ha!" Cố Phi cũng phản ứng kịp. Ngược lại không phải nóc nhà có tính bí mật cao bao nhiêu, mà bởi vì kẻ có khả năng tự do rong ruổi trên nóc nhà, chỉ có Cố Phi.
Vì sao? Bởi vì chỉ có Cố Phi biết Dịch Chuyển Tức Thời mà! Hết thảy các nóc nhà không có khả năng nối thành một đường, một vài nóc sẽ cách nhau quá xa, ngoại trừ Dịch Chuyển Tức Thời thì không có phương pháp khác để đi qua.
Kể từ đó, muốn đuổi Cố Phi trên nóc nhà là khẳng định không đuổi kịp; còn bạn ở đuổi trên đường cái ư... Cố Phi có thể trực tiếp nhảy qua phòng sang một con đường phố khác. Người chơi bình thường phải đi đường vòng, như vậy làm sao có thể đuổi kịp chứ?
"Chúng ta đều đi sang chỗ phát nhiệm vụ truy nã giúp hai người canh chừng." Hàn Gia Công Tử nói.
"Đã biết." Cố Phi đáp lại.
Lúc này Cố Phi và Tế Yêu Vũ đã ở trên đường trở về thành, vùng đất ngoài thành một mảnh hoang vu, Cố Phi cũng coi như có kinh nghiệm phong phú bị truy nã, biết làm sao né tránh toạ độ đổi mới cứ năm phút một lần bên đối phương.
Chỉ là ở thị trường nhiệm vụ truy nã sôi động như thành Nguyệt Dạ này, có chút người chơi hùng hổ tẩy PK thế mà cũng đã đạt đến 100 lần, có nghĩa là bọn họ cũng lấy được phần thưởng nhiệm vụ truy nã "Huy chương Truy Phong".
Một phút đồng hồ đổi mới toạ đồ tuy thật phiền toái. Nhưng cũng may kẻ trâu bò như thế không nhiều. Phải biết rằng bọn họ làm nhiệm vụ này thuần tuý vì để tẩy điểm PK... tẩy sạch 100 lần, hào kiệt như vậy thật không phải là nhiều lắm.
Thế nhưng với tốc độ di chuyển của Cố Phi và Tế Yêu Vũ, ngoại trừ đạo tặc và cung tiễn thủ ra, những chức nghiệp khác căn bản đã bị loại. Trong phạm vi đuổi bắt rộng lớn thế này, tốc độ của họ hoàn toàn không đủ, chính hai chức nghiệp đó cũng phải xem phương thức thêm điểm thế nào, xem trang bị... mạnh đến tận cùng luôn, thì Cố Phi mới có lo lắng, Tế Yêu Vũ vẫn là không thành vấn đề, cô ấy là người đứng đầu Thế giới Song Song thứ thiệt.
Nếu như lượn bảy quẹo tám rồi, mà vẫn đụng độ với người ta, hai người thuận tay giải quyết luôn, điểm PK đã trên 20, họ còn sợ thêm một hai điểm kia à? Cứ như thế dần dần đến gần cửa thành, người ở đây tụ tập tương đối nhiều, có người chơi không ngừng từ trong thành chạy ra ngoài, hai người cũng không biết ai là đuổi bọn họ ai là đi luyện cấp bình thường.
"Liền chia tay ở đây, mỗi người một hướng đi!" Cố Phi nói với Tế Yêu Vũ.
"Ừm, anh tự cẩn thận đó!" Tế Yêu Vũ gật đầu.
"Cô cũng thế." Cố Phi nói.
Tế Yêu Vũ lập tức sử dụng Tiềm Hành, Cố Phi cũng cất bước phóng nhanh vào cửa thành, ánh mắt nhìn chòng chọc những người chơi ra thành kia, ở trong số đó có ai có khả năng chính là kẻ muốn tróc nã hắn.
Quả nhiên, lúc Cố Phi xông đến cửa, có ba người lập tức gửi tới ánh nhìn độc ác, mỗi người móc mũi tên bắt đầu giương cung.
Như thế vẫn chưa xong, ba người đó là nhận nhiệm vụ, cho nên trước tiên thấy được số hiệu hệ thống ghim lên trên người Cố Phi.
Ngoài ra có vài người có thể là trợ thủ của họ, chẳng muốn đi chỗ nhiệm vụ truy nã nhận nhiệm vụ liền trực tiếp theo tới đây, không thấy số hiệu, cho nên phản ứng chậm nửa nhịp, bất quá vừa nghe bạn mình chỉ cho, nháy mắt một phần năm số người chơi ở cửa thành đều hướng Cố Phi chạy tới.
"Thật không ít..." Cố Phi âm thầm lầm bầm một câu, cũng may hắn đã sớm có đề phòng, tốc độ vừa nhanh, đối phương còn chưa kịp bày ra tư thế, hắn đã như gió vọt vào cửa rồi, ai tới gần bên hắn, vì an toàn mà đều bị Cố Phi dùng một kiếm quật ngã hết.
"27 rồi." Cố Phi cân nhắc điểm PK của bản thân. Sau một phen vào cửa thành, người chỉ vào hắn hô to gọi nhỏ càng nhiều, Cố Phi không vội liền chạy về hướng chỗ nhiệm vụ truy nã, tìm một đường nhỏ xung quanh không có ai vọt vào.
Các người chơi ồn ào đuổi kịp, Cố Phi quay đầu nhìn, tốc độ của mình đang chiếm ưu thế, tạm không cần lo lắng.
Bất quá không chạy được bao xa, đầu đường phía trước liền xuất hiện một bóng người, đã thế từ giữa có người chơi nhảy ra, chặn ở phía trước Cố Phi, trước sau đều là người, tất cả mọi người thấy Cố Phi đã không có chỗ thoát thân, kết quả, giữa hai bên bắt đầu nảy sinh địch ý.
Người nhiều cháo ít mà! Nhiều người như vậy đều nhận một nhiệm vụ là Cố Phi, chỉ có một người có thể hoàn thành thôi. Hiện tại thấy Cố Phi không chạy thoát nổi, mọi người nhất thời liền bắt đầu đề phòng lẫn nhau vì vấn đề ai sẽ đoạt được nhiệm vụ này.
Cố Phi cười cười, tập trung mọi người tới một con phố khác, đúng là mong muốn của hắn. Phất tay tạm biệt với trước và sau, ngón tay vung lên, Dịch Chuyển Tức Thời, đã trên nóc nhà rồi.
Nhà này cỡ nào cao chứ! Cao đến mức người chơi bình thương không có khả năng trèo lên. Cố Phi tự do chạy trên căn nhà đó, đám người chơi ở trên đường sửng sốt hơn nửa ngày, rốt cuộc phản ứng kịp, các chiêu trò hay ho liên tiếp xuất hiện.
Tỷ như chiến sĩ sức mạnh cao đỡ người đi lên, hoặc là võ gia dùng Bão Thân Đầu quăng lên, hay là chồng từng người từng người trèo lên đó! Ngoài ra có chức nghiệp viễn trình phát động công kích, chạy dưới đường đuổi theo Cố Phi.
Những thứ này Cố Phi cũng đã đoán được trước, nóc phòng thứ nhất không xa chính là một khởi điểm, Cố Phi chạy ở trên nóc cũng chính là chờ thời gian cooldown của Dịch Chuyển Tức Thời kết thúc.
Chờ những người chơi vắt hết óc dùng mọi biện pháp cuối cùng cũng bò lên được vài người, thì một phút đồng hồ mới đến, Cố Phi chạy tới cuối đừng phố, trực tiếp tung người ra ngoài, Dịch Chuyển Tức Thời giữa không trung, con phố rộng chừng tám mét thế kia, trực tiếp bị Cố Phi nhảy qua rồi.
Các người chơi triệt để trợn tròn mắt. Như Hàn Gia Công Tử và Cố Phi dự liệu, thế này căn bản không cách nào đuổi theo.
Có vài người chơi chạy lên nóc nhà ở lối vào, sớm leo tới muốn mai phục Cố Phi, nhưng ai nói cho bọn họ biết là Cố Phi nhất định phải đi thẳng tắp chứ? Đương nhiên leo lên cũng công cốc.
Vô số người chơi đã bị bỏ xa, nhưng lại có thể chứng kiến bằng mắt thường từ xa bóng người Cố Phi gia tốc chạy nhanh, chạy nhảy, từng bước nhảy cao. Dáng vẻ đó, thật hệt như trò chơi video games – Super Mario.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận