Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hiện Đại
  3. Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)
  4. Chương 290: Hàn Gia Công Tử độc miệng

Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư (Dịch)

  • 633 lượt xem
  • 2291 chữ
  • 2020-09-17 15:13:46

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Vân Trung Mộ đang nhớ lại chuyện của hắn với Bất Tiếu, Trư Tiên vẫn thật sự nói chuyện nhờ câu nói "từng bị cậu chém" mà nói vào chuyện chính với Cố Phi.

Cố Phi chém hắn chính là lần cứu Mang Mang Mãng Mãng ở thành Vân Đoan đấy, bởi vì cách làm của bọn họ lúc đó, Cố Phi cũng không có thiện cảm gì với đồng chí tên Trư Tiên này.

Bất quá, bởi vì nói đến việc này, trọng tâm câu chuyện rất tự nhiên kéo tới trên người Mang Mang Mãng Mãng, cũng đúng ý Cố Phi.

Khi cứu Mang Mang Mãng Mãng, bọn Trư Tiên còn không biết là Cố Phi chính là 27149. Lúc này thân phận hợp nhất, xâu chuỗi trước sau, đối với việc Cố Phi hôm nay tại sao phải cứu Mang Mang Mãng Mãng, Vân Trung Bộ đã có cảm giác mơ hồ lấy được đáp án mình muốn.

Mang Mang Mãng Mãng ngay lúc ấy xác thực bị bọn họ đuổi giết rất thảm, hết lần này tới lần khác cô ta rất rất quật cường, rõ ràng đã thế lực đơn bạc, nhưng ở trước mặt họ vẫn bày ra dáng vẻ kiêu ngạo như xưa, khiến cho bọn họ một chút cảm giác thương hoa tiếc ngọc cũng không có. Nói thật thì, Mang Mang Mãng Mãng có thể bị ghi hận lâu như vậy, một bộ phận rất lớn cũng là do cô ấy tự tìm. Tính cách không chịu thua của cô ấy rất dễ dàng kích thích ý chí chiến đấu của kẻ địch.

Liên tục đuổi giết cô ấy dài tới một tháng, tính nhẫn nại này có thể tính là do cô ấy giúp đối thủ rèn ra đấy.

Nhưng những điều ấy là đối với những người trong cuộc, nếu như từ góc độ người ngoài mà xem, Mang Mang Mãng Mãng dễ dàng được đồng cảm.

Thế nhưng, Vân Trung Mộ cảm thấy Cố Phi nên ở cùng một phe với bọn họ mới đúng, lúc đó Cố Phi không chỉ bởi vì đắc tội cô ấy mà bị chặn ở ngoài khu luyện cấp cao cấp ở thành Nguyệt Dạ nửa bước khó đi ư? Nếu Mang Mang Mãng Mãng quật cường không khiến cho Vân Trung Mộ đồng tình, thì lẽ ra cũng không chiếm được sự đồng cảm của Cố Phi chứ! Thực sự là quá khó hiểu.

Vân Trung Mộ đang nghĩ ngợi, ngược lại Trư Tiên cũng giúp hắn hỏi vấn đề ra rồi: "Cậu Thiên Lý lúc nào thành bạn bè với Mang Mang Mãng Mãng thế?"

"Ha ha, có mức độ là được rồi, hà tất gì phải đuổi tận giết tuyệt chứ?" Cố Phi không có trực tiếp trả lời vấn đề của Trư Tiên, mà bắt đầu nói vòng vo xin bỏ qua cho Mang Mang Mãng Mãng.

Bọn Kiếm Quỷ ở bên cạnh nghe xong nhao nhao ghé mắt, trong lòng bọn họ bản thân Cố Phi chính là một kẻ có thủ đoạn độc ác đuổi tận giết tuyệt đó, bây giờ lại khuyên người khác không cần đuổi tận giết tuyệt, thật có chút mắc cười.

"Cậu Thiên Lý này! Mọi người đều là bạn bè, việc này hi vọng cậu không nên nhúng tay nữa." Vân Trung Mộ nói.

Hắn biết mời Công Tử tinh anh đoàn qua đây uống rượu, phần lớn là do tình nghĩa ban đầu đối phương giúp đỡ mình, còn một phần, cũng chính là muốn hỏi xem chuyện Cố Phi giúp đỡ Mang Mang Mãng Mãng.

"Đáng tiếc tôi đã nhúng tay." Cố Phi thở dài, vừa nói vừa ngắm sang một hướng khác mà bảo: "Đằng đó có mấy người bạn, vừa rồi hình như đã bị tôi chém qua."

Vân Trung Mộ đương nhiên cũng biết việc này, bấy giờ cũng quét mắt sang bên kia rồi nói: "Chuyện này coi như xong, tôi nghĩ mấy anh em của tôi cũng sẽ không để tâm, về phần chuyện Mang Mang Mãng Mãng..."

"Vậy thì cũng coi như xong đi! Ngày hôm nay đuổi giết bọn họ một ngày một đêm, tôi nghĩ đến nhóc kia cũng sẽ không ngại việc bỏ qua đâu." Cố Phi trực tiếp tiếp lời của Vân Trung Mộ.

Vân Trung Mộ nhất thời sửng sốt vô cùng. Hắn thực sự không ngờ được, chỉ là mấy chục người thôi mà có can đảm để bụng chuyện Mười Hội Liên Minh đuổi giết để báo thù. Ở mảnh đất thành Nguyệt Dạ này, Mười Hội Liên Minh của họ muốn bắt nạt người nào, người đó chỉ có tự nhận xui xẻo.

Để bụng? Trong lòng đương nhiên sẽ ghi thù, nhưng nhưng vấn đề đó không thể trở thành lợi thế đặt lên bàn đàm phán, thực lực của hai bên không cân bằng mà!

"Ý của lão Vân là thế nào?" Cố Phi nhìn thấy Vân Trung Mộ sững sờ, lại hỏi tới một câu.

"Cái này..." Vân Trung Mộ nhất thời không đáp lại được.

Trong đầu hắn chính là không hề từ bỏ suy nghĩ tiếp tục đuổi giết, mời Cố Phi qua đây, kỳ thực chính là muốn khuyên Cố Phi đừng nhúng tay vào, hắn cảm thấy hôm nay nhìn thấy Cố Phi ở đây nên bọn họ rút lui, đã rất nể mặt Cố Phi rồi. Ai ngờ Cố Phi lại không hiểu chuyện như thế này.

Lấy vấn đề bọn họ để bụng hay không để làm lợi thế! Với thực lực của Mười Hội Liên Minh, bọn họ để ý hay không rất đáng giá, nhưng đám Cố Phi chỉ mấy chục người thôi, dù có bên họ có để bụng không cũng có quan trọng ư?

"Chưa nói đến chúng tôi chỉ là tạm đi ngang qua. Ngày mai sẽ rời khỏi thành Nguyệt Dạ rồi." Cố Phi nói.

"À, tôi đã nghe qua." Vân Trung Mộ đáp.

Đột nhiên có một đội ngũ hơn ngàn người tới thành Nguyệt Dạ, Vân Trung Mộ thân làm địa chủ nơi này làm sao không chú ý tới, sớm đã phái người nghe ngóng, biết được là hội thành Vân Đoan đang đi qua làm nhiệm vụ, còn có rất nhiều dong binh đoàn đi theo.

"Chuyện liên quan Mang Mang Mãng Mãng, nếu như chúng tôi không định bỏ qua cho ả, cậu Thiên Lý chuẩn bị làm như thế nào?" Vân Trung Mộ đột nhiên hỏi. Hắn căn bản không nghĩ tới sẽ nhường.

Cố Phi mặc dù mạnh, nhưng Mười Hội Liên Minh của bọn họ bao gồm hai công hội bậc năm, bốn hội bậc bốn, ba hội bậc ba, một hội bậc hai, tổng số thành viên đạt tới 4550 người, hoàn toàn không có lý do để sợ một người là Cố Phi. Nể mặt Cố Phi, đó là cho rằng tình cảm giữa hai bên còn tồn tại.

Sợ? Đám người bọn họ có khi dù có chết cũng không nói ra cái từ "sợ" này. Tính tình ấy thì y chang với Mang Mang Mãng Mãng. Đáng tiếc là hai bên đứng ở mặt đối lập, vì vậy tự nhiên cũng không có ai bằng lòng nhường bên nào.

"Ồ... tôi cũng không tính làm cái gì." Cố Phi thở dài, "Cũng chỉ có thể như ngày hôm nay vậy, giúp một chút, chém chém các anh em bên anh rồi..."

"Cậu Thiên Lý đúng là rất thẳng thắn! Thật vô cùng kính nể, vậy thì ở trên các trận PK gặp lại, mọi người khi PK không nên nhường nhau, nhưng xong trận vẫn là bạn bè ha." Vân Trung Mộ nói.

"Thế đương nhiên là tốt nhất." Cố Phi hết sức vui mừng, đã được chém người, còn không làm hỏng quan hệ hai bên, đây đúng là mộng ảo khó thấy của những kẻ cuồng PK như hắn.

"Cụng ly, cụng ly!" Vân Trung Mộ nâng ly.

"Cụng ly!" Cố Phi cũng chạm ly với hắn, uống một hơi cạn sạch.

"Đã ghê!" Vân Trung Mộ rống to hơn, ngay cả đám anh em của hắn cũng thể hiện cách giải quyết như thế thật tốt.

Năm người đám Kiếm Quỷ lần thứ hai ghé mắt, đây gọi là đàm phán gì chứ? Cuối cùng hai bên cũng không có đạt thành mục đích, lại tạo lập được một cái điều ước dù chém nhau cũng không ảnh hưởng quan hệ hai bên.2

"Tôi nói này, lão Vân, các anh chỉ muốn bắt nạt con gái, không nghĩ đi chém chém Ngân Nguyệt à?" Trên bàn rượu đột nhiên có một câu lạnh tanh bay tới, người nói chính là Hàn Gia Công Tử, Cố Phi đàm phán với người ta hắn đã sớm nhìn không nổi, lúc này cũng nhịn không được mà nói.

Vừa lên tiếng chính là dùng giọng khinh bỉ chẳng đáng, Vân Trung Mộ cố gắng nhẫn nhịn, trong sáu người, hắn hết sức không muốn gặp Hàn Gia Công Tử. Nếu không phải anh ta là đồng bạn của Kiếm Quỷ, có đuổi giết người này một trăm lần thì Vân Trung Mộ cũng hết sức vui lòng đấy.

Vân Trung Mộ dĩ nhiên không phải là kẻ hai mặt, biểu hiện giờ rất khó coi, sự phản cảm với Hàn Gia Công Tử cũng bày trên mặt, mắt lạnh nhìn sang anh ta: "Lời của cậu là có ý gì?"

Hàn Gia Công Tử xoay xoay ly rượu trong tay, ánh mắt vẫn tập trung nhìn nó, chưa từng nhìn lấy Vân Trung Mộ một lần, mà trả lời: "Ngân Nguyệt hiện tại cũng đang ở thành Nguyệt Dạ, lão Vân sẽ không nói rằng mình không biết đi?"

"Ngân Nguyệt cũng quay về rồi? Đây là thật à?" Vân Trung Mộ thật sự không biết.

"Ha hả, mục tiêu của các anh không rõ à?" Miệng lưỡi của Hàn Gia Công Tử thực sự không ai chịu nổi, dưới sự tận lực chế nhạo, không không ít người đã vỗ bàn nhảy cẫng lên: "Moá, lời này của mày là có ý gì?"

"Không có ý gì, uống rượu xong rồi, tôi đi trước một bước." Hàn Gia Công Tử đứng lên, vẫy tay với ông chủ quán rượu: "Ông chủ, đây là tiền."

"Không cần, rượu tôi mời." Vân Trung Mộ nói, mặc dù không thích Hàn Gia Công Tử, nhưng cũng không muốn mất phong độ ở chút tiền lẻ này.

"Không cần, anh cũng coi như mình mù không nhìn thấy tôi đi!" Hàn Gia Công Tử cười tủm tỉm lấy túi tiền ra.

"Moá nó!" Hội trưởng nào đó ngồi cùng bàn rốt cuộc cũng không chịu nổi lời chế nhạo của Hàn Gia Công Tử, đột nhiên đứng dậy đồng thời phát động tiến công, bởi vì ngồi cách một bàn nên không tiện, vì vậy tiện tay tóm lấy bình rượu không trên bàn ném tới.

Cố Phi muốn ra tay, bất quá Kiếm Quỷ đang ở bên cạnh Hàn Gia Công Tử mau tay hơn chút, giơ tay đập bình rượu kia sang một góc, lãnh đạm nói: "Bỏ qua đi!"

"Ừ!" Cố Phi phụ hoạ: "Anh ta cứ như thế này, thật là phiền."

"Đúng vậy. Bản lĩnh không được, cho nên trình độ đều ngoài miệng hết." Ngự Thiên Thần Minh cũng nắm lấy cơ hội công kích Hàn Gia Công Tử một câu.

"Ừ, quá phách lối!"Có lẽ là Chiến Vô Thương cũng có chút khó chịu với với việc luôn phải bảo vệ Hàn Gia Công Tử trên trận đấu PK.

Chỉ có Hữu ca phúc hậu, một lời chưa nói.

Vân Trung Mộ cũng lập tức đứng dậy, nhìn về người anh em hội trưởng đang phát giận kia, thản nhiên nói: "Vậy thì mời đi, không tiễn." Hàn Gia Công Tử đã trả tiền, nhướn lông mày, thuận tiện đáp một câu: "Đừng tiễn nữa, lúc rảnh rỗi đi tìm Ngân Nguyệt đi, luôn đuổi theo con gái ra thể thống gì."

"Aaa! Anh nói ít mấy câu đi!!!!" Trong kênnh dong binh lúc này đã ầm ĩ hết cả lên.

"Một câu cuối cùng." Lúc Hàn Gia Công Tử gửi đi tin nhắn này, người đã chạy tới cửa ra vào, cửa đã đẩy ra nửa chừng. Đột ngột lại quay đầu, nhìn một phòng người đều hận không thể xé xác hắn ra, nói một câu cuối cùng: "Cô gái kia còn là một mục sư..."

"Mẹ!!" Vô số người đều nhảy cẫng lên, tuy nhiên cũng bị ánh mắt Vân Trung Mộ cản lại.

"Tổ đội đuổi theo giết anh ta đi, chúng tôi không ngại." Chiến Vô Thương thành khẩn.

Vân Trung Mộ chỉ cười khổ, ngẩng đầu nhìn trần nhà một lúc rồi nói: "Anh ta nói cũng đúng... Mang Mang Mãng Mãng cũng chỉ là một đứa con gái, hơn nữa còn là một mục sư, giết ả đích xác chẳng có ý nghĩa." Nói xong ánh mắt nhìn về năm người còn lại: "Ngân Nguyệt thật sự cũng đã tới thành Nguyệt Dạ rồi hả?"

Năm người khẳng định gật đầu, sau cùng Cố Phi bổ sung một câu: "Nếu đuổi giết Ngân Nguyệt thì tôi có thể giúp một tay đấy."

"Hả?" Vân Trung Mộ bất ngờ loại thái độ phân biệt đối xử của Cố Phi. Ngân Nguyệt đẩy hết trách nhiệm sang người khác, đương nhiên sẽ không truyền lưu ở thành Nguyệt Dạ. Ở đây mọi người đều hiểu rõ nhau, nói những điều đó cũng không có tác dụng gì.

Cho nên Vân Trung Mộ lúc này còn không biết hành vi vô sỉ của Ngân Nguyệt sau khi Tiền Trần ngã đổ. Còn xem Ngân Nguyệt và Mang Mang Mãng Mãng là một nhà.

Sau khi Cố Phi kể lại chuyện xấu của Ngân Nguyệt, một đám trong quán rượu lại sôi trào: "Con bà nó, thằng chó Ngân Nguyệt này, chẳng đáng mặt đàn ông!"

"Cư nhiên không trượng nghĩa tí nào, trước đây còn tưởng hắn ra dáng đàn ông lắm chứ!"

"Quá vô sỉ! Còn nói cái gì nữa, xử gã đi!"

"Xử gã!" Vân Trung Mộ vỗ bàn một cái, "Kêu hết thảy anh em đang online, tìm gã Ngân Nguyệt khắp thành. Ai cung cấp đầu mối, được thưởng!"

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top