
Khương Thanh Nga
Dịch: Hoangforever
Về vấn đề Vô tướng của Lý Lạc, bên phía trường học đã nhiều lần tiến hành kiểm tra và đo lường. Họ làm như vậy nguyên nhân cũng là vì cha mẹ của hắn cũng quá kiệt xuất quá đi.
Ban đầu, các vị cao tầng trong trường đối với việc Lý Lạc nhập học vào trường đã ký thác rất nhiều niềm tin và hy vọng vào hắn. Họ cảm thấy tương lai hắn chắc chắn sẽ tiến vào học phủ Thánh Huyền Tinh. Một cao đẳng học phủ, đứng vị trí thứ 1 của nước Đại Hạ.
Năm đầu tiên nhập học, Lý Lạc tu luyện đúng như sự mong đợi của mọi người. Hắn ở trên Tướng thuật, có thiên phú tu hành cực kỳ kinh người, trực tiếp được xếp vào viện số 1 của trường Nam Phong. Đây là nơi các anh tài của quận Thiên Thục tề tựu về, cũng là niềm tự hào của trường.
Nhưng theo thời gian trôi qua, khi tuổi học viên đến giai đoạn Tướng Cung, Lý Lạc liền xuất hiện tình huống lúng túng trên.
Đó chính là người khác có Tướng tính riêng cho bản thân mình. Thế nhưng hắn thì...mặc dù Tướng Cung xuất hiện, thế nhưng bên trong lại rỗng tuếch.
Do thiếu Tướng tính, Lý Lạc trên con đường tu hành Tướng thuật mặc dù có phần nhanh hơn so với mọi người thế nhưng Tướng lực lại tăng lên vô cùng chậm chạp.
Một năm trôi qua, trình độ của hắn thậm chí còn không bằng mặt bằng chung của viện số 1.
Tu hành Tướng thuật cũng là để phát huy ra Tướng lực được mạnh hơn. Thế nhưng nếu như Tướng lực yếu kếm, cho dù Tướng thuật có cao siêu tới đâu đi chăng nữa thì uy năng hiển lộ ra cũng có hạn.
Sau nhiều lần kiểm tra, đo lượng, các vị cao tầng trong trường đưa ra một cái kết luận rằng, hắn bị như vậy là do thể chất của hắn.
Loại thể chất này trong cơ thể thiếu hụt đi Tướng tính, cho nên hấp thu, tinh luyện năng lượng thiên địa sẽ trở nên khó khăn hơn, dẫn tới việc tu hành cũng khó khăn theo.
Cái kết quả này vừa đưa ra, vị lão sư của viện số 1 ngay lập tức xin lãnh đạo cấp cao trong trường điều chuyển Lý Lạc từ viện số 1 sang viện số 2.
Chuyện này tính ra cũng bình thường. Dù sao viện số 1 cũng là nơi những anh tài của quận Thiên Thục tề tựu về, cũng là kiêu ngạo của học phủ Nam Phong. Cho nên vì không để thành tích của viện bị một cá nhân kéo thấp xuống, lão sư đã xin điều chuyển hắn. Và đương nhiên điều quan trọng nhất chính là, tại thời điểm đó, cha mẹ của Lý Lạc đã mất tích từ lâu rồi. Mất đi hai vị trụ cột này, nội tình của Lạc Lam phủ trong tứ đại phủ của nước Đại Hạ hiện ra tình trạng vô cùng lúng túng.
Thế là, cuối cùng Lý Lạc phải chuyển xuống học ở viện số 2.
Từ Sơn Nhạc nhìn mà thầm than trong lòng.
Ban đầu, khi Lý Lạc mới tới viện số 2, thật ra lúc đó Triệu Khoát cũng không phải là đối thủ của hắn. Thế nhưng chỉ chưa đầy nửa năm, Lý Lạc đã bắt đầu bị Triệu Khoát áp chế.
Dựa theo tốc độ đi xuống này, e rằng nửa năm kế tiếp, xếp hạng của Lý Lạc ở viện số 2 cũng từ từ đi xuống theo.
Nếu như tới cuối cùng Lý Lạc cũng chỉ có được thành tích như vậy, cao đẳng học phủ Thánh Huyền Tinh của nước Đại Hạ, nơi mà mọi người khao khát được tới kia có lẽ sẽ bỏ qua hắn.
Từ Sơn Nhạc nhìn thân thủ cao ráo cùng gương mặt tuấn lãng, bình tĩnh kia của Lý Lạc mà tiếc hận không thôi.
Thật ra vị thiếu niên này đã rất là nỗ lực rồi.
Thế nhưng do cha mẹ của hắn quá mức ưu tú và kiệt xuất, cho nên dẫn tới việc mọi người đặt niềm tin vào hắn, hy vọng vào hắn rất cao. Hôm nay, cũng vì sự ưu tú đó mà trở thành gánh nặng của hắn.
Dù sao mọi người có thấy cũng chỉ nói rằng hổ phụ sinh khuyển tử, chứ cũng chả có ai lại đi tìm hiểu nguyên nhân sâu xa bắt nguồn từ đâu.
Lý Lạc nhìn thấy đông đảo mọi người nhìn mình với một ánh mắt tiếc hận. Hắn vỗ vỗ phủi mùn cưa trên người đi, sau đó ngồi xuống xếp bằng ở một bên. Hắn đương nhiên biết mọi người lúc này đang nghĩ gì ở trong đầu.
Vô Tướng chứ còn gì nữa...
Từ này đã cho thấy một tương lai vô cùng ảm đạm rồi.
Chỉ là...
Lý Lạc khẽ bĩu môi, bàn tay không tự chủ sờ soạng nơi phần bụng. Thật ra ngoài trừ hắn ra, không một ai biết được rằng, điểm đặc biệt của hắn, không chỉ có cái Vô tướng này.
Người tu hành ở cái thế giới này, mới đầu trong cơ thể đều sẽ chỉ sinh ra một cái Tướng Cung. Trong tương lai nếu như bước vào cảnh giới Phong Hầu thì lúc đó cơ thể sẽ sản sinh ra Tướng Cung thứ 2. Tới cảnh giới Phong Vương, thì sẽ sinh ra Tướng Cung thứ 3....
Bạn đang đọc truyện tại website: Truyenhoangdung.xyz. Truyện do Hoangforever dich và update tại trang này. Cảm ơn bạn đã ghé thăm.
Thế nhưng cảnh giới Phong Hầu, cả nước Đại Hạ cũng chỉ có được mấy người. Còn về cảnh giới Phong Vương, mặc dù nước Đại Hạ rất mạnh đấy, thế nhưng cũng chưa có nghe thấy ai đạt tới cảnh giới này.
Đương nhiên, những thông tin này cũng không phải là chính xác hoàn toàn. ‘
Có người đồn rằng người có thiên phú dị bẩm, sau khi lên tới cấp bậc Tướng lực, có xác suất vô cùng thấp sản sinh ra Tướng Cung thứ 2, cái mà chỉ có ở cảnh giới Phong Hầu mới có thể đạt được. Chỉ là loại xác suất này cũng quá là thấp đi.
Và điểm đặc biệt khác của Lý Lạc chính là ở nơi này...
Mặc dù hiện tại hắn vẫn đang còn ở cảnh giới Thập Ấn của thời kì ban sơ, thế nhưng... trong cơ thể hắn có không phải là một cái Tướng cung... mà là 3 cái. Điều mà chưa có ai biết tới.
Không sai!
Đây là thứ vốn chỉ thuộc về những cường giả đỉnh phong cảnh giới Phong Vương mới có, thế nhưng thật bất ngờ là Lý Lạc lại có.
Nhưng điều khiến cho tâm trạng hắn càng thêm nhấp nhôm, phập phù là 3 cái Tướng Cung này ấy vậy mà tất cả đều trống rỗng.
Cho nên, một cái Vô Tướng đã không có tiền đồ rồi, vậy thì xin hỏi, 3 cái Vô Tướng đến tột cùng xem như là có tiền đồ hay là không có tiền đồ đây?
Lý Lạc thở dài một hơi, thần sắc có chút u buồn.
Vào lúc tâm tư Lý Lạc đang còn buồn phiền, Triệu Khoát tới bên cạnh hắn và ngồi xuống, nhỏ giọng hỏi:
“Cái Vô tướng kia của ngươi, ngươi định giải quyết như thế nào đây?”
Lý Lạc nghe hắn hỏi vậy cũng chỉ đành lắc đầu.
Triệu Khoát thấy vậy, cũng chỉ đành thở dài một hơi.
Hắn biết vừa rồi mình hỏi cũng luyên thuyên quá đi . Tướng tinh chính là trời sinh, cũng chưa có nghe ai nói qua hậu thiên có thể thay đổi được nó.
Cái vấn đề này của Lý Lạc, hiển nhiên là một vấn đề nan giải, vô cùng khó giải quyết rồi.
Trong lúc hai người đang còn nói chuyện, Từ Sơn Nhạc đi vào trong sân, sau đó đi về phía Lý Lạc khích lệ mấy câu, cuối cùng mới nói với đông đảo học viên rằng:
“Các em, bắt đầu từ tháng sau, chúng ta sẽ bước vào giai đoạn thi học kỳ vô cùng quan trọng. Tương lai các em có thể tiến vào cao đẳng học phủ được hay không, tất cả đều nhìn vào đợt kiểm tra tốt nghiệp này. Cho nên, các em cố gắng tu luyện cho thật tốt nha.”
Đông đảo học viên nghe thấy vậy, sắc mặt liền nghiêm nghị. Bọn họ khổ công học tập mấy năm qua, tất cả cũng đều vì kỳ thi tốt nghiệp quan trọng sắp tới kia. Nếu như họ có thể mượn kỳ thi này tiến vào được một cái cao đẳng học phủ nào đó, thành tựu trong tương lai, chắc chắn sẽ tăng lên trong phạm vi lớn.
Từ Sơn Nhạc nói xong liền tuyên bố tan học.
Lý Lạc và Triệu Khoát theo dòng người cũng ra khỏi sân huấn luyện.
“Ta đi tu luyện Tướng thuật thêm một chút. Hôn nay bị ngươi đả kích như vậy, cái tên biến thái nhà ngươi, nếu như để Tướng lực của ngươi cường thịnh trở lại một chút... có lẽ ngày sau ngươi bị treo ngược lên đánh sẽ là ta mất.”
Triệu Khoát rời khỏi sân huấn luyện, phiền muộn thở dài một hơi. Sau đó phất tay, chia tay với Lý Lạc.
Lý Lạc nhìn bóng lưng hắn rời đi mà cười cười. Hắn biết, Triệu Khoát làm như vậy cũng là vì sợ trận đấu lúc trước ảnh hưởng tới tâm tình của mình, cho nên hắn mới tránh né đi như vậy.
Chỉ là, trải qua một quãng thời gian dài như vậy, hắn cũng đã sớm quen chuyện này rồi.
Lý Lạc thu hồi ánh mắt lại, sau đó đi dọc theo con đường rừng hướng ra ngoài học phủ.
Dọc theo đường đi hắn gặp rất nhiều học viên trong học phủ. Thế nhưng bất kể là nam hay là nữ mà gặp hắn, tất cả đều nhìn hắn. Dù sao hắn ngoài trừ có bộ dáng tuấn lãng ra, ở trong cái học phủ này, cũng xem như là một giai thoại truyền kỳ đi.
Bạn đang đọc truyện tại website: Truyenhoangdung.xyz. Truyện do Hoangforever dich và update tại trang này. Cảm ơn bạn đã ghé thăm.
Đối với những ánh mắt đó, Lý Lạc cũng chỉ tỏ ra thờ ơ, lạnh nhạt.
Hắn đi dọc theo con đường mòn đi về phía trước, cho tới khi đi tới cổng trường, lúc này hắn mới dừng bước chân lại.
Phía trước có một đám đông đang tụ tập, vô cùng náo nhiệt.
Nơi những học viên kia vây quanh chính là bức tường đá màu xanh. Đó là tường vẻ vang của trường Nam Phong, ghi chép lại tất cả học viên thiên kiêu đi ra từ trường.
Tường vẻ vang này, các bạn học viên trong trường đã nhìn qua không biết bao nhiêu lần rồi. Theo lý mà nói nhìn nhiều như vậy cũng có chút nhàm chán đi, thế nhưng mỗi ngày, ở nơi này vẫn như cũ vô cùng náo nhiệt.
Lý Lạc mím chặt môi. Hắn đương nhiên biết nguyên nhân tại sao.
Phần lớn mọi người tụ tập lại đây, tất cả cũng đều là vì nàng mà tới.
Ánh mắt của Lý Lạc nhìn về một vị trí trên bức tường vẻ vang. Nơi có một viên đá thủy tinh phát ra ánh sáng, giao thoa lại với nhau, cuối cùng tạo thành một cái thân ảnh cao gầy, nhìn vô cùng sống động.
Đó là một cô gái.
Nàng mặc đồng phục của trường Nam Phong. Với một chiếc áo trắng đơn giản, bên ngoài khoắc một chiếc áo khoác ngắn màu xanh, hạ thân mặc một chiếc váy ngắn màu đen, để lộ ra cặp chân dài trắng nõn, mảnh khảnh.
Nàng có khuôn mặt xinh xắn, đôi bồng đào ưỡn lên một cách đầy ngạo nghễ. Hai hàng lông mi dài và đậm, da trắng như tuyết, điểm nào cũng khiến cho người nhìn vào cũng phải thốt lên.Thế nhưng thứ khiến cho người khác nhìn vào phải nhớ kỹ đó là con ngươi của nàng.
Nàng có một đôi con ngươi màu vàng, toát ra một vẻ thuần khiết khó tả. Nếu như nhìn lâu, thậm chí còn khiến cho bạn cảm thấy bị áp bách.
Thần sắc nàng có chút lãnh đạm, mắt nhìn thẳng về phía trước, một tay đặt lên vòng eo tinh tế của mình, một tay nắm chặt thanh trọng kiếm. Nhìn vào ngay lập tức liền bị khí thế hiên ngang, cường thế, bén nhọn đập thẳng vào mặt.
Đây là một cô gái, bất kể là dung nhan hay là khí chất đều khiến cho người khác phải tim đập thình thịch.
Mà đằng sau quang ảnh của cô gái, có khắc tên của nàng ở trên tường.
Khương Thanh Nga, một viên minh châu đi ra từ học phủ Nam Phong. Thân mang trong mình Quang Minh Tướng cửu phẩm, thiên phú vô cùng mạnh, khiến cho vô số người của nước Đại Hạ phải kinh hãi và thán phục.
Nhập học 2 năm, còn chưa tới năm phải thi tốt nghiệp đã bị học phủ Thánh Huyền Tinh của nước Đại Hạ đặc biệt chiêu sinh, trở thành người đầu tiên trong vòng 100 năm qua của quận Thiên Thục có được vinh dự đặc biệt này.
Nàng trở thành truyền thuyết của học phủ Nam Phong. Vô số học viên khóa sau vào học nhìn nàng với một ánh mắt ngưỡng mộ.
Mà hiện tại, nàng ở bên trong nước Đại Hạ có danh vọng vô cùng cao.
Lý Lạc kinh ngạc nhìn quang ảnh Khương Thanh Nga, sau đó chợt nhận ra có vô số ánh mắt đang nhìn mình. Những học viên đó, bất kể là nam hay là nữ, đều nhìn hắn với một ánh mắt hâm mộ, ghen tỵ và cổ quái.
Đối với ánh nhìn của mọi người, Lý Lạc cũng chỉ tỏ ra thờ ơ. Hắn hiểu được ngọn nguồn của những ánh mắt này bắt nguồn từ đâu.
Đó chính là Khương Thanh Nga.
Vị này ở trong trường Nam Phong, bất kể là nam hay là nữ, đều xem nàng như là thần nữ. Nàng không chỉ là đệ tử được cha mẹ nàng thu nhận từ nhỏ... mà còn có hôn ước với hắn.
Nói trắng ra, Khương Thanh Nga chính là vị hôn thê của hắn.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận