Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản
  4. Chương 72: Mục Nô Kiều dự định

Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

  • 444 lượt xem
  • 1456 chữ
  • 2021-01-14 19:27:48

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

- ---

Anpơ vẫn là như thế, bất luận mùa nào cũng đều bị băng tuyết bao trùm, lạnh lẽo quanh năm, mà hiện tại một ít hồ nước đã đông thành băng, nếu như bước đi trên đó sẽ tựa hồ như đạp lên thiên quốc băng kính vậy, mênh mông tuyết trắng hoà quyện cùng màu xanh nhạt của mặt băng dưới hồ tạo nên một khung cảnh thuần mỹ cùng thánh khiết.

Bên trong khung cảnh thơ mộng như tuyết quốc tranh vẽ, một thân ảnh nữ tữ có dáng vóc thành thục câu hồn cùng khí chất ung dung cao quý, sơ bộ mà nói dùng từ bất phàm cũng chẳng sai.

Nàng mặc trên người áo khoác màu nâu đoan trang đang ngồi trên một mỏm đá, hai tay xoa xoa thổi thổi cũng miễn cưỡng đem cặp con ngươi sáng long lanh như minh nguyệt nhìn về phía tuyết núi xa xăm đầy tâm trạng.

"Kiều Kiều, sao ngươi lại một mình ở đây, ngoài này rất lạnh a?" Giọng nói nam tử bất chợt vang lên trong không gian yên tĩnh.

"Ồ... là ngươi sao?" Mục Nô Kiều nghe thấy âm thanh quen thuộc, quay đầu lại nhìn nam tử kia, hắn chính là Mạc Phàm không sai, xưa nay cũng chỉ có hắn một tiếng Kiều Kiều, hai tiếng Kiều Kiều gọi nàng như thế.

Vốn dĩ ban nãy sau khi kết thúc yến tiệc đại lễ của học viện Anpơ, Mạc Phàm đi dạo vài vòng tâm sự một chút cùng Mục Ninh Tuyết, trong đầu vẫn là dự tính một chút ý đồ giải tỏa bế tắc, nhưng là nàng trông sắc thái có chút còn mệt mỏi, suy nghĩ lại vẫn phải quyết định kiềm chế tiếp.

Đưa Mục Ninh Tuyết trở lại gian phòng, Mạc Phàm thở dài buồn bã rồi cũng lẳng lặng đi ra sau núi của nội viện để nhập bọn cùng đám Triệu Mãn Duyên, ai ngờ trên đường liền trời đưa vẫy gọi gặp bóng lưng nữ nhân quen thuộc ngồi ở đây.

Mạc Phàm bắt gặp ánh mắt Mục Nô Kiều, mặc dù đã lâu không có trực tiếp thân cận, nhưng nàng như cũ, toàn thân toát ra mị lực mê hoặc đến kinh người, khiến hắn không ngần ngại tiến đến bên cạnh ngồi bệt xuống.

“Ngươi lạnh?” Mạc Phàm hỏi rằng.

“Ân, một chút…” Mục Nô Kiều nói với âm giọng rất nhỏ.

Mạc Phàm đem hai ngón tay quẹt vào nhau, loại này lập tức hình thành nên một viên bi tinh thể màu bạc có đường kính khoảng tầm xấp xỉ 2 cm.

“Đưa tay cho ta!”

“Ngươi định làm gì?”

“Đưa!!”

Thanh âm thứ hai vang lên, Mục Nô Kiều bất giác tự động mở lòng bàn tay ra bên cạnh Mạc Phàm, nàng rõ ràng dẫn trú một cái ý niệm tín nhiệm cực kỳ cao.

Viên bi tinh thể kia được Mạc Phàm đặt lên bàn tay nàng. Một khắc sau, đột nhiên từ tâm tinh thể, xuất ra mấy luồng hồng quang nhàn nhạt, bất đắc dĩ khiến môi trường không gian xung quanh Mục Nô Kiều ấm áp hơn rất nhiều.

“Hỏa nguyên tố áp súc… a, ngươi làm thế nào?” Mục Nô Kiều sửng sốt một chút.

Viên bi tinh thể dĩ nhiên là hỏa nguyên tố bên trong nhét vào, nhưng trên thực tế nếu là hỏa nguyên tố hình thành với lượng ít ỏi như vậy, lập tức sẽ phi thường không đủ nhiệt lượng giữ ấm!?

Mà nếu giả sử có đột biến nguyên tố, cho là đủ khả năng giữ ấm giữa Anpơ lạnh lẽo này đi, tự nhiên sẽ dẫn đến câu hỏi thứ hai, vì cái gì mà một hàm tích hỏa nguyên tố áp súc như vậy lại không khiến Mục Nô Kiều bị phỏng?

“Cảm thấy ấm hơn không?” Mạc Phàm cười nói với nàng.

Mục Nô Kiều không có lưỡng lự, hai tay xoa xoa viên bi tinh thể, kéo sát lại gần hơn trước ngực mình, trên nét mặt nàng hoàn toàn không giấu nổi điệu bộ an lành, hạnh phúc đến vô cùng thành thục.

“Ân.” Nàng gật đầu phản hồi.“Không gian bao trọng viên bi ở bên ngoài… đó là lý do". Mạc Phàm vẻ mặt đắc ý giải thích.

Mục Nô Kiều định nói cái gì đó, nhưng rất nhanh cũng phì phào than thở trong thâm tâm, chính mình bạn cùng khóa với tên quái vật này, dĩ nhiên càng lúc càng cảm thấy bóng lưng hắn đi xa hơn, tới mức muốn nhìn tới cũng đã không còn trong tầm mắt nữa rồi.

"Ngươi vẫn ổn chứ, vết thương của ngươi thế nào?" Mục Nô Kiều nắm chặt lấy viên bi nhiệt lượng, một dạng quay mặt chỗ khác rồi hỏi rằng.

"Ha, không đáng kể. Còn ngươi sao lại ngồi đây, có tâm sự sao? Hay là nhớ chúng ta khuê phòng?"

"Ngươi nói cái gì?" Mục Nô Kiều trừng Mạc Phàm một cái.

"Ách... ý ta là... cái nhà trọ kia của chúng ta đều bị hải yêu phá huỷ, phải chuyển đi sống ở nơi khác, Ma Đô vẫn chưa bắt đầu chiến dịch giành lại, có phải là ngươi vẫn còn lo lắng, nhớ đến quê nhà của chúng ta?"

"Ân, cũng là có một chút đi, Ma Đô vẫn không biết là lúc nào mới có thể trở về như cũ, sự nghiệp giáo dục ta theo đuổi còn chưa đạt được đột phá nào to lớn lại phải tạm thời trì hoãn". Mục Nô Kiều thanh âm có chút u buồn.

"Kiều Kiều, ngươi đừng nản chí, kiên trì theo đuổi đến cùng, rồi ngươi sẽ đạt được, chỉ cần chúng ta không từ bỏ".

"Kiên trì theo đuổi... nhất định sẽ đạt được sao?"

Mục Nô Kiều đột nhiên quay sang nhìn thẳng vào mắt Mạc Phàm nói ra, bàn tay ban nãy liền cũng tự động mất kiểm soát nắm lấy tay hắn lúc nào chẳng hay.

Bất chợt đón nhận hành động này, Mạc Phàm trái lại có chút căng thẳng, hắn không phải là loại kia ngu ngốc không còn thuốc chữa, phần này tâm ý của nàng đại biểu ra hành động, đương nhiên ai cũng có thể đoán ra.

Thậm chí cảm giác hiện giờ muốn nhấn ngã nàng xuống mà nói, cũng không phải là chuyện gì khó khăn lắm. Bất luận mình vẫn là một cái lão lưu manh, nhưng vẫn phải đồng thời là một cái nam nhân có trách nhiệm, nhất là đối với những người luôn dành cho mình phần này tình cảm chân thành.

Trong tâm đã tồn tại vững chắc hai cái lão bà, lại còn có một người, mà mình có dùng cả đời này cũng chưa chắc đem ngần ấy ân tình trả hết. Sao lại có thể làm ra thêm sự tình cầm thú đây!!
Mà bên trong nội tâm của Mục Nô Kiều, rõ ràng là có một ít xao động, con ngươi cũng không có sáng sủa như trước, cảm giác như đang tồn tại trong lòng một ít gợn sóng lăn tăn, có điều muốn nói, nhưng lại không thể nói, cũng không giải thích được.

"Kiều Kiều, ngươi xem viên bi tinh thể kia một thoáng ma pháp!" Mạc Phàm nói rằng.

“Hả?”

Mục Nô Kiều cẩn thận xòe lại bàn tay mình ra quan sát viên tinh thể đỏ chót bàng bạc kia.

Hỏa nguyên tố nén lại bên trong,

Thứ nguyên màu bạc bọc lại phía ngoài.

Là hỏa hệ cùng không gian hệ!?

Dung hợp pháp môn!?

“A…”

Đây là lần đầu tiên Mục Nô Kiều trực tiếp chứng kiến Mạc Phàm thi triển dung hợp pháp môn ngay trước mắt, tâm tình dĩ nhiên có chút kinh ngạc cùng kích động.

"Cái này... đây là dung hợp pháp môn sao?"

"Sau này có cơ hội, ta sẽ dạy cho ngươi, đối với sự nghiệp giáo dục mà nói, cũng là một cuộc cách mạng đi".

"Ngươi nói thật chứ?" Ánh mắt Mục Nô Kiều lấp lánh tràn ngập chờ mong.

Mạc Phàm nở nụ cười.

Mấy phút sau, cả hai không hẹn lại tự động chìm vào một khoảng lặng ngượng ngạo, cũng không biết nói gì, chỉ ngồi như vậy, miễn cưỡng thả trôi thời gian bên cạnh đối phương.

“Phốc”

“Kiều Kiều, đừng nên lo nghĩ nữa, ta còn có chút việc, ngươi cũng trở về học phủ đi thôi, không cần thiết phải ở nơi lạnh lẽo cùng hoang vắng này để bị kẻ xấu bắt cóc”. Mạc Phàm đột nhiên đứng lên, nói rằng.

"Được, ngươi đi đi, gặp lại sau".

Mục Nô Kiều nhẹ nhàng vẫy tay, còn Mạc Phàm nhún vai một cái rồi cũng nhanh chóng đi khuất sâu vào bên kia rặng núi.

Ngóng nhìn mãi cho đến khi bóng lưng hắn hoàn toàn biến mất, Mục Nô Kiều trên cơ thể mới từ từ run run lên đón nhận.

Mà loại này run run, dĩ nhiên nàng rõ ràng, đó không phải là vì Anpơ lạnh giá.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top