Một bên khác, Tô Yến Dĩnh cũng đã chuẩn bị kỹ càng, cảm nhận được bầu không khí nhiệt liệt, cô hít một hơi thật sâu, nói với Tô Bình:
- Chúng ta cũng lên thôi.
- Được.
Tô Bình gật đầu.
- Dĩnh Dĩnh cố lên.
Bên cạnh Lam Nhạc Nhạc bắt đầu cổ vũ cho cô.
Tô Yến Dĩnh khẽ gật đầu, đi qua lối nhỏ rồi theo bước lên từng bậc thang. Tô Bình chầm chậm đi theo phía sau lưng cô. Hai người di chuyển cũng lập tức hấp dẫn không ít ánh mắt ở gần đó, truyền đến một vài tiếng kinh hô nho nhỏ.
Tô Yến Dĩnh thì điệu thấp ra sân, còn Diệp Hạo thì cưỡi rồng bay lượn trên không trung, vừa so sánh đã biết ai sẽ được chú ý nhiều nhất.
Thẳng đến khi Diệp Hạo cưỡi rồng đáp xuống sàn thi đấu, vô số ánh mắt tụ tập trên người cậu ta mới chú ý tới Tô Yến Dĩnh, tiếng hoan hô lần nữa tăng vọt.
Đối với Diệp Hạo, mọi người dùng ánh mắt ngưỡng mộ mà nhìn, còn đối với Tô Yến Dĩnh thì càng nhiều thêm một chút hiếu kỳ và thần bí.
Ở trong lòng mọi người, Tô Yến Dĩnh không chỉ là thiên tài mà còn là một quái tài. Nếu không thì người bình thường ai sẽ đặt tâm tư của mình lên một con Lôi Quang Thử?
- Con Ngân Dực Long Thú có gì đó là lạ?
- Quá khổng lồ!
- Kích thước như vậy, chẳng lẽ là...?
Không ít học viên ưu tú và các đạo sư vừa nhìn thấy Ngân Dực Long Thú liền lộ vẻ mặt chấn kinh. Từ kích thước khổng lồ như thế cho thấy hơn phân nửa là nó đã tiến vào thành niên kỳ, đây là khái niệm gì? Ít nhất nó cũng đạt đến cấp 7!
Như vậy đồng nghĩa với việc con sủng thú này đã bước vào hàng ngũ cấp cao, mà còn là hệ Long có chiến lực hung hãn nhất trong số sủng thú cấp cao!
Hệ Long trong cùng cấp bậc luôn có chiến lực số một số hai, hơn xa những chủng loại sủng thú khác, cũng chỉ có số rất ít sủng thú hệ Ác Ma mới có thể cùng sánh vai.
- Ngân Dực Long Thú vừa tiến vào thành niên kỳ?
Bên dưới khán đài, mấy vị cường giả của chiến đội hạng nhất đều ngưng mắt nhìn lại.
Sủng thú hệ Long cấp 7? Muốn triệu hoán nó ra thì thực lực của chủ nhân ít nhất cũng phải đạt đến cấp 5 mới được, bởi vì nếu như là cấp 4, trong nháy mắt triệu hoán sẽ bị hao mòn tinh lực, cũng sẽ mất đi khế ước sủng thú, sủng thú mất khống chế sẽ nổi điên, thậm chí còn bị cắn ngược lại.
- Chỉ là một học sinh mà thôi, thế mà tinh lực đạt tới cấp 5.
Mấy vị cường giả có chút ngưng trọng, trong đó chỉ có một người mặt mỉm cười, trong mắt tràn ngập vui sướng cùng hưng phấn. Diệp Hạo đã bị người này giành trước, đã là thành viên thuộc chiến đội bọn họ. Liên quan tới việc Ngân Dực Long Thú đột phá, tại lúc ký kết họ đã sớm biết được. Vì thế Diệp Hạo được đãi ngộ cực cao, có thể trực tiếp chuyển thành Khai Hoang Giả chính thức.
Hơn nữa còn có thể trực tiếp đến Hoang Khu cấp B để rèn luyện. Có điểm cất bước cực cao, tương lai không lâu sau, Diệp Hạo sẽ có có thể trở thành một tên Kim Huân Khai Hoang Giả. Đây chính là siêu cấp thiên tài có tiềm lực trở thành đội trưởng!
Mấy người khác cũng lấy lại tinh thần, chợt nhìn thoáng qua tên mặt dày đang mỉm cười, sắc mặt đều vô cùng âm trầm.
Thiên tài như vậy bị người ta đoạt đi, nếu như bị đội trưởng bọn họ biết được, chờ trở về không thể thiếu một trận thống mạ. Mấu chốt nhất là bọn họ cũng đau lòng không thôi, tổn thất quá lớn!
Thứ mình không có được, đương nhiên sẽ có người không vừa mắt. Mấy người liếc nhìn Đổng Minh Tùng ở bên cạnh, một người trong đó lạnh lùng nói:
- Phó hiệu trưởng Đổng, Ngân Dực Long thú đã là cấp 7, dù ở trong Khai Hoang Giả cũng xem như nhân vật mạnh mẽ. Cuộc thi đấu biểu diễn này có lẽ đã không cần thiết rồi. Lôi Quang Thử của đồng học Tô có mạnh hơn cũng chỉ là sủng thú cấp thấp, căn bản không phải là đối thủ. Theo ta thấy, Ngân Dực Long Thú cũng đã có Long uy, chỉ sợ còn chưa đánh liền đã kết thúc.
Anh ta chính là người đã ký kết với Tô Yến Dĩnh, hiện tại Tô Yến Dĩnh đã coi như là thành viên chiến đội bọn họ, cho nên anh ta mới xưng hô thân thiết “Đồng học Tô”. Cũng bởi vậy anh ta không thể nào chấp nhận được một trận đấu không bình đẳng, không công làm nền cho người khác, còn để cho người khác lập uy.
Với lại, Lôi Quang Thử vốn là loài chuột. Ba chữ “Nhát như chuột” không phải là không có đạo lý. Nó vốn là rất nhát gan, lại gặp sủng thú hệ Long, vậy còn không sợ đến mất mật? Lỡ như lưu lại ám ảnh gì, sủng thú yêu nghiệt như nó sẽ bị phế đi!
Thấy anh ta mở miệng, mấy người khác cười lạnh, bây giờ liền bắt đầu chó cắn chó rồi.
Bọn họ ôm cánh tay ngồi ở một bên, lạnh nhạt xem kịch.
Đổng Tùng Minh vội vàng an ủi:
- Yên tâm, trước đó tôi đã bàn giao, đồng học Tô sẽ phái Lạc Phượng ra xuất chiến. Đến lúc đó Diệp Hạo sẽ nương tay. Dù sao Lạc Phượng cũng có huyết thống cao cấp. Mặc dù còn chưa bước vào thành niên kỳ, nhưng tôn nghiêm cao ngạo vẫn còn đó, sẽ không bị long uy chấn nhiếp, cũng sẽ không thua quá khó nhìn.
- Nghiền ép nghiêng về một bên, đây còn gọi là thi đấu biểu diễn sao?
Hiển nhiên người này hết sức không vừa lòng.
- Ha ha, biểu diễn không phải là xem náo nhiệt sao, chẳng lẽ nhất định phải là các ngươi thắngmới được, mới gọi là công bình?
Người ký kết với Diệp Hạo cười lạnh, nói:
- Nếu như có bản lĩnh thì đánh thắng đi, chúng tôi đã khiêm nhượng lắm rồi, còn muốn như thế nào nữa? Nơi này dùng thực lực nói chuyện, chẳng lẽ thời điểm mấy người đi khai hoang sẽ cùng yêu thú biện luận một trận đấu công bằng?
- Anh!
Đổng Tùng Minh vội vàng can ngăn;
- Tranh tài sắp bắt đầu, hai vị trước nhìn rồi nói sau đi.
Hai người hừ lạnh một tiếng, không tiếp tục cãi cọ mà đưa mắt nhìn về sân đấu.
Trên sân đấu, Diệp Hạo đang dặn dò em gái Diệp Khinh m:
- Đứng ở bên trong tinh thuẫn của anh mà quan sát, chớ đi ra ngoài.
- Ừm, anh hai cố lên.
Diệp Khinh âm cười hì hì nói.
Bên ngoài sân không ít người nhìn thấy Diệp Khinh m, lập tức nhận ra, giật mình nói:
- Đây không phải thực tập sinh nổi tiếng của đài truyền thông Tinh Ngu sao?
- Là cô ta? Chính là ca sĩ hát bài Tinh Ca Tuyết Vũ?
- Trời ơi tôi là Fan hâm mộ của cô ấy, cô ấy lại là em gái Diệp Hạo?
- Hai anh em bọn họ giỏi như vậy, tài năng như vậy còn có để cho người khác sống hay không!
Diệp Khinh âm xuất hiện gây nên bạo động nho nhỏ. Cô cùng Diệp Hạo rất khác biệt. Cô yêu thích âm nhạc, cho nên không có bước trên con đường trở thành Chiến Sủng Sư mà quyết định trở thành ca sĩ. Sở dĩ tới đây tham gia thi đấu biểu diễn là muốn trợ uy cho anh hai, cũng muốn gây chú ý một chút, giữ vững người hâm mộ cùng độ nổi tiếng của mình.
Chắc hẳn ngày mai, bên trên đầu đề giải trí của khu căn cứ sẽ xuất hiện tên của cô rồi.
Tô Yến Dĩnh cũng chú ý tới Diệp Khinh âm bên cạnh Diệp Hạo, hơi sững sờ. Cô cũng trong lúc vô tình nghe được giọng hát của đối phương. Không nghĩ tới đối phương lại là em gái Diệp Hạo, đây chính là minh tinh a.
Mặc dù thời đại này lấy Chiến Sủng Sư là chủ lưu, nhưng Chiến Sủng Sư cũng sẽ xem kịch nghe nhạc. Ca sĩ cùng diễn viên tự nhiên cũng có thị trường cùng vô số Fan hâm mộ.
- Làm sao vậy?
Tô Bình chú ý tới ánh mắt của cô, kỳ quái hỏi.
Tô Yến Dĩnh lấy lại tinh thần, lắc đầu nói:
- Không có gì.
Đôi mắt cô lóe lên, tâm tư chuyên chú, tinh lực trong cơ thể phun trào, mở ra triệu hoán không gian, từ bên trong triệu hồi Lôi Quang Thử cùng Lạc Phượng.
Mặc dù cô tin tưởng Tô Bình, cảm thấy Lôi Quang Thử có thể ngăn cản Long uy, nhưng vẫn nên phòng hờ cho chắc nên mới triệu hoán cả Lạc Phượng.
Tranh tài cũng không quy định không thể đồng thời triệu hoán hai con sủng thú. Chỉ là triệu hoán hai con sủng thú sẽ ảnh hưởng khả năng chỉ huy của chủ nhân, chỉ riêng muốn dùng kỹ năng tăng phúc cho hai con sủng thú cùng lúc cũng đủ để Chiến Sủng Sư tiêu hao một phần ba tinh lực, chớ nói chi là tâm phân nhị dụng rồi.
Điều khiển tốt tự nhiên là uy lực cực mạnh, nhưng ngược lại sẽ luống cuống tay chân, hiệu quả giảm xuống.
- Sao cô bé này vẫn dùng Lôi Quang Thử?
Dưới đài, đạo sư (giáo viên) của Tô Yến Dĩnh cùng Đổng Tùng Minh đều kinh ngạc. Lúc trước đạo sư của Tô Yến Dĩnh đã dành thời gian nói chuyện với cô học sinh này của mình, mà Tô Yến Dĩnh cũng đã đồng ý rồi, không ngờ cô bé này lại bướng bỉnh như vậy.
- Hừ.
Diệp Hạo nhìn thấy Tô Yến Dĩnh triệu hồi Lôi Quang Thử, đôi mắt lạnh lẽo. Thật sự là chết cũng không hối cải, cậu đã có lòng tốt nhắc nhở, thế mà không biết lĩnh tình.
Lúc này, Lôi Quang Thử vừa được triệu hoán ra từ không gian, lập tức hấp dẫn toàn trường chú ý. Lôi Quang Thử vừa rơi xuống liền cảm nhận được một cỗ uy hiếp mạnh mẽ.
Trong chốc lát, lông tơ toàn thân nó dựng thẳng lên. Bên trong tròng mắt linh động của nó hiện lên một bóng người.
- A.
Nhìn thấy lông tơ toàn thân Lôi Quang Thử dựng lên, trong mắt Diệp Hạo tràn đầy khinh thường. Thấy không? Dù có yêu nghiệt hay ngộ tính cao đến đâu thì cũng chẳng làm được cái gì! Tại trước mặt uy áp của cường giả, hết thảy đều là hư vô. Ngay cả dũng khí đứng trước mặt sủng thú hệ Long cũng không có!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận