Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Sủng Thú Siêu Thần (Dịch)
  4. Chương 70: Trở về

Sủng Thú Siêu Thần (Dịch)

  • 173 lượt xem
  • 2111 chữ
  • 2023-11-19 22:02:24

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

- Xem ra đây là một loại khoáng vật không biết tên, có thể rất hữu dụng, cũng có thể chỉ là một loại kim loại có giá trị bình thường mà thôi.

Diệp Trần Sơn nhìn những tin tức hiển thị trên dụng cụ đo đạc, tiếc nuối nói.

Phàn Cương Liệt cười khổ, bên trong vết rách tinh không không biết như này thường xuyên sẽ gặp một vài vật chất kim loại không biết hoặc thực vật kỳ lạ. Những thứ này sau khi được Liên Bang nghiên cứu, nếu phát hiện được là vật có giá trị cao thì Khai Hoang Giả sẽ kiếm được một khoản lớn, thậm chí ngay cả tên cũng đều được ghi lại vào sách lưu danh muôn thủa. Nhưng nếu là đồ vô dụng thì chính là tốn công vô ích.

- Có lẽ là vật hữu dụng, chúng ta có thể thu thập một ít mang về quan sát.

Lạc Cốc Tuyết đưa ra đề nghị.

Đám người gật đầu tán thành, bình thường nếu gặp được vật chất không biết tên thì họ sẽ lấy một ít tiêu bản mang về, nếu như nghiên cứu được là vật hữu dụng thì có thể lại đến vận chuyển.

- Các vị.

Tô Bình mở miệng, nếu như thứ này bị bọn họ mang về nộp cho Liên Bang, như vậy 100 điểm năng lượng cậu bỏ ra để giám định không phải mất trắng sao, hơn nữa minh thạch cũng sẽ không đến được tay cậu, tuy rằng sẽ có bồi thường hay phần thưởng cho công lao, nhưng cũng chỉ là phô ra cho bên ngoài nhìn mà thôi, đại đa số bồi thường đều khó có thể đánh đồng với những vật được tìm thấy.

Thấy Tô Bình có chuyện muốn nói, những người khác đều nhìn về phía cậu.

Tô Bình biểu hiện vô cùng bình tĩnh, nói:

- Thứ này có thể cho tôi không?

Mấy người có mặt đều kinh ngạc, Diệp Trần Sơn cùng Phàn Cương Liệt sáng mắt lên, nếu như một đồ vật không ai muốn thì sẽ chẳng có ai để ý, nhưng một khi có người cần, như vậy hiển nhiên vật đó có giá trị.

Tô Bình nhìn thấy ánh mắt khác thường của mấy người này, cậu cũng biết mình một khi mở miệng bọn họ sẽ chú ý tới thứ này, có điều đây cũng là chuyện không còn cách nào khác, cũng may bọn họ không biết đây là thứ gì, Liên Bang cũng không biết, nếu không thì vì sao dụng cụ cũng không rà quét được.

Mà nếu như Liên Bang cũng không biết, vậy đương nhiên những người bình thường nhìn thấy cũng không biết được giá trị của nó.

- Cậu muốn?

Phàn Cương Liệt nghi ngờ dò xét Tô Bình.

- Cậu biết đây là cái gì sao?

Tô bình lắc đầu,

- Không biết, nhưng sủng vật của tôi từ trong tảng đá đó cảm nhận được có năng lượng Vong Linh dao động, có lẽ tảng đá kia ẩn chứa năng lượng Vong Linh, vừa vặn thích hợp cho sủng vật của tôi tu luyện, nếu như các vị nguyện ý, không ngại ở lại chỗ này cùng tôi thêm mấy ngày nữa, để sủng vật của tôi hấp thu xong năng lượng bên trong tảng đá kia rồi trở về.

Lời này của cậu thật giả lần lộn, cho dù sau này nếu có người nào trong đây tìm được đồ vật tương tự như này giao cho Liên Bang, được Liên Bang giám định ra kết quả thì bọn họ cũng không thể tìm được sơ hở gì trong lời nói của Tô Bình. Hơn nữa, đến lúc đó bọn họ cũng chỉ có thể tự nhận mắt nhìn của mình không tốt mà sẽ không oán trách cậu.

Nghe Tô Bình nói vậy, mấy người ở đây đều bừng tỉnh, trong đây chỉ có Tô Bình là có sủng thú Vong Linh, khó trách cậu ta có thể phát giác điểm bất thường.

Chỉ là, muốn ở lại chỗ này nghỉ ngơi thêm mấy ngày, mọi người có chút do dự.

Đây chính là khu vực sâu bên trong vết rách không gian, mới vừa rồi bọn họ còn gặp phải quái vật Ma Hài Thú cấp 8, nếu còn tiếp tục ở chỗ này ai biết còn gặp phải những cái gì?

Chẳng lẽ Tô Bình không biết ở chỗ này nghỉ ngơi mấy ngày có ý nghĩa như thế nào sao?

Như vậy thì chỉ có khả năng là Tô Bình biết được giá trị thật sự của thứ này, có lẽ cậu ta muốn giấu diếm không nói.

Mặc dù khả năng này rất thấp, vì ngay cả dụng cụ Liên Bang cũng không rà quét được đây là cái gì, như vậy Tô Bình không có khả năng biết được, nhưng cho dù là chuyện gì thì sẽ hai chữ lỡ như? Huống chi Tô Bình vẫn luôn biểu hiện rất thần bí, có bối cảnh nhìn không thấu, có lẽ biết một chút bí mật mà bọn họ không biết.

Tuy nhiên, khi nhìn thấy tiểu Khô Lâu rút năng lượng vong linh từ trong tảng đá ra, vẻ nghi ngờ trong mắt Diệp Trần Sơn cùng Lâm Mạc Không biến mất không còn.

Mặc dù loại bảo thạch này đối với sinh vật vong linh là cực kì trân quý, nhưng đối với bọn họ mà nói, chỉ có thể cầm đi trao đổi phần thưởng.

Ở những vết rách không gian khác, bọn họ còn gặp được vật ẩn chứa năng lượng hỏa diễm, năng lượng hàn băng, những tảng đá ẩn chứa năng lượng nguyên tố khác nhau, mang đi trao đổi phần thưởng có khi được nhiều, có khi được ít, nhiều thì có thể so sánh với phần thưởng săn giết một yêu thú cấp 7, ít cũng chỉ tương đương với giá trị các yêu thú cấp 1 đến cấp 4.

Trước không nói chỉ được chút ít phần thưởng như vậy, huống chi lần này Tô Bình đã giúp quá nhiều, thực lực lại mạnh, bọn họ tự nhiên sẽ không ngu xuẩn tới mức vì một phần thưởng nho nhỏ trước mắt lại cùng Tô Bình trở mặt.

- Quả nhiên là đá nguyên tố….

Lạc Cốc Tuyết thấy tiểu Khô Lâu hấp thu năng lượng hắc ám, trong mắt lộ ra sự nhẹ nhõm, cô nói với Tô Bình:

- Đá nguyên tố khổng lồ như vậy, mặt ngoài lại thô ráp, đây hẳn là khoáng thạch nguyên tố?

Phàn Cương Liệt vỗ vỗ tảng đá gật đầu nói:

- Có lẽ là vậy, bình thường đá nguyên tố đều rất tinh xảo, xinh đẹp, sẽ không thô ráp như thế này. Ngược lại đa phần khoáng thạch nguyên tố đều có hình dạng tượng tự như này.

- Nếu ông chủ Tô cần vật này, tôi nguyện ý.

Phạm Ngọc Kinh tỏ thái độ đầu tiên, mà Phàn Cương Liệt cũng khẽ gật đầu.

- Ông chủ Tô đã giúp chúng tôi rất nhiều, vật này cũng là do ông chủ Tô phát hiện, vì vậy để vật này cho ông chủ Tô thì tôi cũng không có ý kiến.

Lý Ưng nói:

- Ta cũng thế.

Diệp Trần Sơn mỉm cười, nói:

- Xem ra tất cả mọi người đều không có ý kiến gì, chúng tôi được cậu Tô cứu, tự nhiên cũng không có tư cách xen vào, chỉ là nếu ở lại chỗ này thêm mấy ngày để hấp thu thì sẽ chậm trễ thời gian. Dù sao bây giờ cậu Tô cũng đã có Khôi Lỗi làm thú cưỡi rồi, không bằng để cho nó cõng vật này trở về rồi hấp thu.

- Đúng vậy, ở chỗ này đợi thêm mấy ngày quá nguy hiểm.

Phàn Cương Liệt lập tức đồng ý, anh ta cũng muốn đề nghị như vậy.

Tô Bình nhìn đám người chung quanh một lượt, nhận thấy tất cả bọn họ đều là ý tứ này liền gật đầu:

- Vậy được rồi.

Gặp Tô Bình đồng ý, Phàn Cương Liệt nhẹ nhàng thở ra, lập tức để Lý Ưng dùng Địa Khâu Thú mở rộng thông đạo, sau đó đám người cùng nhau ra sức từ từ vận chuyển khối Minh Thạch này ra khỏi lòng đất, tiếp đó dùng dậy thừng cột vào trên lưng Ma Hài Thú.

Sau khi giải quyết xong mọi việc, Phàn Cương Liệt để Huyết Hồ theo bên người, đoàn người bọn họ chính thức lên đường trở về.

Trên đường trở về, Lý Ưng vẫn ở phía trước điều tra, Diệp Trần Sơn cũng triệu hồi một sủng thú để điều tra. Hai người song song trinh sát, tuần tra.

Nếu gặp được Tinh sủng yêu thú cường hãn họ liền né tránh, gặp được yếu kém thì trực tiếp chém giết, một đường hữu kinh vô hiểm (có kinh ngạc nhưng không nguy hiểm). Có một lần nguy hiểm nhất là lúc họ xuống núi đụng chúng phải một con trùng thú cấp 8 hạ vị, nhưng với sự phối hợp của tiểu Khô Lâu, Ma Hài Thú và Thánh Diễm Điểu, con trùng thú cấp 8 này bị đánh chết nhanh chóng.

Vài giờ sau, đám người Tô Bình đã xuất hiện ở khu vực rìa ngoài của vết rách không gian. Ở khu vực này thường gặp phải Tinh sủng cấp 5 hoặc cấp 6, còn yêu thú cấp 7 thì khá là hiếm. Đương nhiên cũng không thiếu một vài địa điểm cất dấu Tinh sủng yêu thú cấp 8. Vì vậy họ không thể chủ quan.

Sau khi nhóm người nhìn thấy vết rách không gian lơ lửng ở phía trước, đám người luôn giữ thần kinh căng cứng mới thoáng thả lỏng một chút, không tự chủ tăng nhanh tốc độ.

Ở vết rách không gian gần đó còn có một chiến đội đang tập kết, mặt đất chấn động, khi bọn họ nhìn thấy Ma Hài Thú chạy tới thì không ít chiến đội bị dọa tự động tránh ra một con đường. Nếu không phải nhìn thấy trên lưng nhưng con Ma Hài Thú này còn có người ngồi thì bọn họ đã chuẩn bị chạy trốn.

Đến khi Ma Hài Thú nhảy vào vết rách không gian rời đi, phần đông chiến đội mới phản ứng lại, nhất thời sôi trào lên.

- Tôi không có nhìn lầm chứ, đó là Ma Hài Thú cấp 8 sao?

- Ôi trời ơi, lại có người lấy Ma Hài Thú làm tọa kỵ (thú cưỡi), người ngồi trên lưng Ma Hài Thú rốt cuộc là ai???

- Trong đó có một người hình như là Diệp Trần Sơn.

- Diệp Trần Sơn? là chiến đội Bắc Thần tiếng tăm lừng lẫy kia sao? Chẳng lẽ người dùng Ma Hài Thú làm thú cưỡi chính là đội trưởng của bọn họ?

…

Từ vết rách không gian đi ra, bọn họ trở về nơi đóng quân tạm thời. Tô Bình vừa mở mắt ra liền nghe thấy những tiếng hô của người chung quanh. Đây vốn là nơi mà có rất nhiều Khai Hoang Giả tụ tập, nhưng lúc này tất cả đều bị Ma Hài Thú dưới mông Tô Bình dọa sợ.

Đám người Phàn Cương Liệt khẽ cười khổ, lấy yêu thú cấp 8 thượng vị như Ma Hài Thú làm thú cưỡi, chuyện này thật sự không mấy ai làm được.

Khi nhìn thấy trên có người trên lưng Ma Hài Thú, biết được đây không phải là yêu thú từ trong vết rách không gian xông ra, đám người quân đội cùng những thủ vệ chung quanh mới nhẹ nhàng thở ra.

- Đi thôi.

Tô Bình không dừng lại, cậu thúc đẩy Ma Hài Thú rời đi.

Những Khai Hoang Giả phía trước vội váng tránh đường, khi họ ngẩng đầu nhìn thì Tô Bình có thể thấy rõ trong mắt họ tràn đầy kính sợ.

Trong đây có người quen biết Phàn Cương Liệt, cũng có người nhận ra Diệp Trần Sơn, trong lúc nhất thời chung quanh lại có tranh luận.

Ma Hài Thú nhanh chóng chạy ra khỏi nơi đóng quân tam thời.

Sau khi tiến vào khu hoang dã, bọn họ lại lần nữa đề cao cảnh giác. Mặc dù đây không phải bên trong vết rách không gian nhưng cũng là hoang khu cấp B, lúc nào cũng có thể gặp phải Tinh sủng yêu thú cấp cao.

Bọn họ lựa chọn đi đường tắt từ nơi đóng quân tạm thời đến căn cứ thứ nhất, cũng chính là con đường những Khai Hoang Giả khác thường đi, đi nhiều tự nhiên sẽ tạo thành con đường, xác suất gặp phải Tinh Sủng yêu thú rõ ràng ít hơn so với những chỗ khác một chút, dù sao Tinh Sủng yêu thú cũng có linh tính, nếu cảm ứng được khí tức của con người cũng sẽ rời xa, tuy nhiên vẫn loại trừ một số con hung ác.

Dọc đường đi họ cũng chém giết một vài con yêu thú cấp 4, không lâu sau đám người nhìn thấy ánh đèn phát ra từ căn cứ, đến đây chuyến đi này có thể xem như là hoàn thành.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top