Tiểu bát lắc đầu “Không phải. Đây là thân thể sau khi bị thay đổi của Cam Điềm Điềm, cũng chính là bộ dáng của chị bây giờ đấy chị đại. Nữ chính chỉ là trọng sinh, sau khi sống lại thì chỉ số IQ thay đổi nhưng bề ngoài cũng không đẹp hơn được bao nhiêu, chỉ là một cô gái xinh đẹp ở mức bình thường.”
Cam Điềm Nhìn chằm chằm Tiểu bát “Không phải cậu nói Phong Cảnh Hàng là một tên quái gỡ sao, anh ta soi mói thân thể của phụ nữ đến mức biến thái làm sao sẽ thích nữ chính?”.
Tiểu bát suy nghĩ một chút “Đây chỉ là tiểu thuyết ngôn tình thể loại trọng sinh báo thù nên những tình tiết trong đây không được logic cho lắm. Thực chất chỉ là sắp xếp ngẫu nhiên để tạo ra mâu thuẫn, đồng thời khiến cho nhân vật nam chính trước giờ thủ thân như ngọc giờ đây thể xác và tinh thần đều thuộc về riêng nữ chính. Trước giờ không có người người nào khác, sau đó tình yêu đích thực sẽ khiến anh ta khắc phục những thói xấu của bản thân để có thể ở bên cạnh nữ chính.”
Cam Điềm hiểu, cũng không còn gì muốn hỏi nữa, cô chỉ cần biết nhân vật nam chính yêu nữ chính thật lòng là được rồi.
Trở lại vấn đề mà Tiểu bát hỏi, cô thoải mái trả lời “Vậy chờ Phong Cảnh Hàng gặp gỡ nữ chính đáng yêu kia, thích nữ chính, lúc đó anh ta phải bận rộn theo đuổi nữ chính, bận rộn giúp nữ chính vả mặt những người kia, nhất định lúc đó sẽ quên đi chuyện của tôi, lúc đó có thể thả lỏng được rồi. Sự tồn tại của nhân vật pháo hôi thì còn có cảm giác gì đây.”
Nghe Cam Điềm nói chuyện một cách thoải mái như vậy, Tiểu bát nghĩ lại thì thấy cũng có lý, vốn dĩ quyển tiểu thuyết này không liên quan gì đến con tốt thí như Cam Điềm Điềm, vì nội dung của tuyến nhân vật phụ phải dựa theo nội dung của tuyến nhân vật chính, chỉ cần tránh mặt một khoảng thời gian thì chắc hẳn lão đại Phong Cảnh Hàng sẽ quên đi mọi chuyện.
Còn những nhân vật nữ chính, nữ phụ, cùng nhân vật nam chính, nam phụ và tên tra nam kia, khi bọn họ tập trung đấu đá lẫn nhau thì lúc ấy cũng đã quên người xen giữa là Cam Điềm rồi.
Đến khi đó cậu ta cùng La Suy Tử và Cam Điềm có thể sinh sống bình thường trở lại.
Nói đến đây thì ba người không còn gì phải lo lắng nữa, vui vẻ quét sạch đồ ăn ở trên bàn.
Cơm nước xong không có trò chơi giải trí gì, ba người ngồi xếp bằng trên sàn phòng khách đánh địa chủ.
La Suy Tử ngậm điếu thuốc trong miệng, phả ra một hơi rồi cầm điếu thuốc búng hai cái vào gạt tàn, ném ba số sáu trong tay xuống rồi nhìn về phía Cam Điềm “Chị Đại khoảng 10 ngày nữa là sang năm mới rồi, chị xem chúng ta có nên đổi một chỗ ở tốt hơn không?”.
Hiện tại bọn họ đang thuê phòng này, ngoại trừ một ít đồ dùng cũ kỹ thường ngày thì không còn gì nữa.
Quả thực Cam Điềm cũng không thích căn phòng tồi tàn này, rút ra ba lá số tám đặt xuống “Đổi”, dù gì hiện tại cũng có tiền.
Tiểu bát nhìn về lá bài Cam Điềm quăng xuống mà lắc đầu, La Suy Tử cười ha ha thả xuống ba số 10, trong tay còn giữ một lá bài nhìn về phía Cam Điềm “Có muốn không?”.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận