Kế hoạch bỏ nhiều tâm sức như vậy lại bị thất bại cô Hai Tống rất ảo não, cô ta dùng một chân đá vào trên bàn trà, đá bay dép lê.
Một người đàn ông tóc còn hơi ướt mặc áo tắm dài màu vàng bước từ trên cầu thang xuống thuận tay nhặt dép lê lên rồi bước đến bên cạnh cô Hai Tống giúp cô ta mang dép lê sau đó kéo cô ta vào một góc sofa. Anh ta mỉm cười hỏi: “Cục cưng làm sao vậy?”.
Cô hai Tống vừa nhìn thấy người đàn ông thì tâm trạng lập tức tốt lên đặc biệt là loại cảm giác vụng trộm này làm cô ta cảm thấy vô cùng kích thích. Cô ta nâng cánh tay mềm mại cuốn lấy cổ người đàn ông, đứng dậy nhìn vào đôi mắt người đàn ông với khoảng cách rất gần “Tâm trạng không tốt lắm, anh có thể làm em vui không?”.
Người đàn ông mỉm cười phối hợp với bầu không khí, anh ta kéo áo tắm dài của cô ta ra vùi đầu vào trong: “Đương nhiên là được.”
Cô Hai Tống Cảm thấy ngứa nên cười ra tiếng sau đó cắn môi dưới rên rỉ, ánh mắt mê ly, ôm chặt đầu người đàn ông đè chặt anh ta trong lòng ngực.
Cửa phòng trộm vang lên tiếng gõ cửa, cửa được mở ra từ bên ngoài gió lạnh thổi vào trong La Suy Tử xách một túi nilon lớn đầy rau dưa thịt viên bước vào từ bên ngoài. Cậu ấy vào nhà rồi đổi giày và cởi quần áo, duỗi đầu vào trong phòng ngủ ở bên cạnh “Cam gia chuẩn bị ra ăn cơm”.
Cam Điềm bò xuống giường, chân đau nên không muốn chạm vào sàn nhà vì thế cô nhìn về phía La Suy Tử: “Đến đây cõng tôi.”
La Suy Tử bội phục, cậu ấy buông túi nilon trong tay bước đến mép giường đưa lưng về phía cô rồi ngồi xổm xuống.
Sau khi Cam Điềm trèo lên thì lập tức cậu ấy cõng cô ngồi vào bên cạnh cái bàn trong phòng khách. Cam gia nhà cậu ấy yếu ớt như vậy cậu ấy không thích ứng nhanh được nhưng cậu ấy vẫn vui vẻ phục vụ.
Cô thả đồ ăn mới mua vào bồn nước bên cạnh. La Suy Tử móc thuốc hạ sốt tăm bông và băng keo băng dán ra khỏi túi áo sau đó sức thuốc cho chân trái của Cam Điềm trước. Cậu ấy ngồi vào cái ghế gấp nhỏ rồi đặt chân cô lên đùi chính mình, vặn nắp chai thuốc hạ sốt màu trắng trong tay vừa vặn vừa đặt lên mũi ngửi mùi, hương mê người chui vào lỗ mũi La Suy Tử dừng động tác rồi nhìn về phía Cam Điềm mí mắt chớp liên tục.
“Mẹ… gì vậy, Tại sao chân cũng thơm như vậy.”
Đúng rồi bây giờ cả người cô vô cùng thơm, mùi hương không nồng nhưng rất dễ ngửi, ngay cả chính cô cũng có thể ngửi được. Ánh mắt Cam Điềm từ từ nhìn về phía La Suy Tử “Bộ dạng bây giờ của tôi có đẹp không?”
La Suy Tử ngoan ngoãn gật đầu “Đẹp”.
Thật ra diện mạo của cô gái này và Cam gia nhà cậu ấy không khác nhau lắm. Chẳng qua là cô gái này nhìn trông rất yếu ớt, cả người không có một chỗ không hoàn mỹ không giống người bình thường. Mà Cam gia nhà cậu ấy trông vừa mạnh mẽ vừa đẹp trai có thể đánh tay đôi với rất nhiều người đàn ông mạnh khỏe.
Nếu không mạnh thì cũng không thể làm cậu ấy và Tiểu bát cam tâm tình nguyện gọi cô là chị đại. Cam Điềm hít một hơi dài rồi cúi đầu xuống ánh mắt lạnh nhạt cô tiếp tục hỏi:
“Đẹp đến mức nào?”
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận