Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Sắc Xuân Chợt Đến (Dịch) (Đã Hoàn)
  4. Chương 3: 3

Sắc Xuân Chợt Đến (Dịch) (Đã Hoàn)

  • 576 lượt xem
  • 2395 chữ
  • 2020-11-20 11:40:08

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Bạch San San ra khỏi hội sở, các quán ăn đêm và bar trên Phố Bối Lặc đã bắt đầu buôn bán, ánh đèn đủ mọi màu sắc, bãi đỗ ô tô chật kín xe, trên đường toàn là nam nữ trẻ tuổi trang điểm, ăn mặc thời thượng cười nói, nhìn về phía xa xa, không khí giống như *bách quỷ dạ hành(1).

(1) Bách quỷ dạ hành: Truyền thuyết được lan truyền nhiều thế hệ ở Nhật, có một trăm con quỷ đi diễu hành trong đêm hù doạ con người.

Bạch San San có dáng đẹp chân thẳng, khuôn mặt lại đáng yêu, đứng giữa đám người trang điểm loè loẹt kia thực sự rất nổi bật . Cô ở ven đường chờ xe, mấy tiếng huýt sáo từ bên đường truyền tới.

Bạch San San nâng mắt, chỉ thấy ở cửa quán bar đối diện có mấy thanh niên xã hội, người ngồi xổm người đứng, ngậm thuốc lá, cà lơ phất phơ.

Nhìn cậu thanh niên bất lương đang huýt sáo với mình, Bạch San San yên lặng giết quái trong game , nhìn trời cảm thán: Quả nhiên mình đã già rồi.

Đổi lại là cô 10 năm trước, chắc đã sớm xắn tay áo tiến đến đại sát tứ phương.

Có thể thấy được năm tháng chính là Sát trư đao, * hồng liễu anh đào, lục liễu ba tiêu (2), nhân tiện cũng mài dũa cô, tu thân dưỡng tính đi theo con đường Phật hệ , một đi không trở lại.

(2) Hồng liễu anh đào, lục liễu ba tiêu: 2 câu thơ trong bài “Nhất tiễn mai”, ý muốn nói thời gian trôi nhanh.

Có điều, Phật hệ một chút cũng không phải không tốt.

Ít nhất tối nay gặp lại Thương Trì, nhờ có phật tính mà tránh được cảnh mưa gió bão bùng. Bạch San San ngồi taxi, nhìn ánh đèn neon sặc sỡ bên ngoài cửa xe , suy nghĩ bay loạn.

Đại não trong vài giờ ngắn ngủn đã phải tiếp nhận quá nhiều tin tức, có chút rối . Cô hơi mệt, phồng má thở dài, đầu ngả ra sau ghế dựa, nhắm mắt ngủ gật.

Mười năm.

Thời gian trôi qua như chó chạy ngoài đồng.

——

Phía đông thành phố B nổi tiếng là khu người giàu, tài xế taxi chở Bạch San San không biết có phải trời sinh nói nhiều, hay là lâu lâu mới chở được người giàu, nên quá mức hưng phấn, hơn nửa đường ríu rít nói chuyện với Bạch San San, chốc lát hỏi cô trẻ tuổi như vậy có phải mới tốt nghiệp đại học hay không, chốc lát lại hỏi nhà cô kinh doanh gì, thậm chí còn đề cập cả về tin tức kinh tế thương mại.

?

Đại ca, anh họ Đường tên Tăng sao?

Bạch San San lúc đầu còn lịch sự nói chuyện cùng tài xế, cuối cùng không chống đỡ nổi sự nhiệt tình của người này, đành lấy cớ muốn cùng sếp bàn việc nên kết thúc cuộc đối thoại.

Hơn mười phút sau, taxi dừng trước cửa lớn của biệt thự. Bạch San San tức tốc xuống xe, Đường Tăng sư phụ…… Tài xế sư phụ lớn giọng hô “Cô gái à nhớ cho tôi đánh giá tích cực nhé.” một đường không quay đầu lại, trốn sau cửa nhà.

Phù, thế giới yên bình rồi.

Cô xoa xoa lỗ tai bị tra tấn ban nãy, cầm di động, yên lặng tích cho tài xế năm sao khen ngợi.

Đánh giá xong vừa ngẩng đầu, một người làm trung niên đi đến. Người làm họ Chu, mọi người đều gọi bà là thím Chu, giúp việc của Bạch gia, tính cách ôn hòa thành thật, nói cũng không nhiều lắm, Bạch San San khi còn nhỏ được bà rất quan tâm, là số ít những người tiếp xúc thân cận với cô trong Bạch gia.

“Thím Chu.” Bạch San San vẫy vẫy tay.

“Tiểu thư về rồi.” Thím Chu cười, quan sát cô từ đầu tới chân một lượt, “Muộn vậy rồi, sao cô không gọi lão Trần đi đón, bắt xe về sao?”

“Vâng.”

Thím Chu lo lắng an toàn cho cô, “Tiểu thư vẫn nên ngồi xe nhà hơn.”

“Vâng vâng, lần sau cháu sẽ chú ý. Cháu vào trước nhé” Bạch San San bóc một gói kẹo mút vị dâu tây bỏ vào trong miệng, cười tủm tỉm vẫy tay với thím Chu, xoay người rời đi.

Biệt thự Bạch gia xây trong hoa viên đơn lập, trong nhà có giúp việc, tài xế , đầu bếp, giống hệt với những gia đình hào môn trong miệng quần chúng ăn dưa.

Gần 11 giờ tối, sảnh tầng 1 vẫn sáng đèn.

Dư Lị cau mày ngồi trên sô pha phòng khách, giây lát, một tràng dài tiếng bước chân uyển chuyển truyền đến, bà quay đầu lại, thấy Bạch San San đang ăn kẹo bước vào.

Dư Lị nhăn mặt, “Mấy giờ rồi? Sao muộn thế này mới về?”

Nghe vậy, bước chân của Bạch San San trong phút chốc dừng lại.

Từ khi mang theo Bạch San San bước vào Bạch gia, tâm tư Dư Lị luôn suy nghĩ xem nên làm thế nào để ngồi yên ổn vị trí phu nhân nhà giàu, giữ được lòng Bạch Nham Sơn. Vì muốn thuận lợi hoà nhập với xã hội thượng lưu, bà học tiếng Anh, học lễ nghi, học xã giao, trong thời gian ngắn ngủi phải nhớ hết các thương hiệu xa xỉ lớn nhỏ, thậm chí còn mạo hiểm tuổi tác sinh cho Bạch Nham Sơn một đứa con trai.

Mấy năm nay, Dư Lị vội vàng lấy lòng chồng, quan tâm con trai bảo bối, gần như chả thèm để ý tới Bạch San San.

Có lẽ đứa con gái này không có cũng chẳng sao, vốn chỉ là râu ria.

Bởi vậy, nghe thấy Dư Lị nói ra những lời này, Bạch San San mở to mắt, có chút giật mình. Không khỏi tỉ mỉ đánh giá vị phu nhân mặc sườn xám đang ngồi trên sô pha kia.

Dư Lị bị ánh mắt của cô nhìn đến mức không tự nhiên,lông mày nhíu lại càng chặt, “Tao đang hỏi mày, sao muộn thế này mới về?”

Người phụ nữ tuổi đã xấp xỉ 50 , ngũ quan diễm lệ , chăm sóc thật tốt, so với mấy cô gái ở tuổi 30 cũng không mấy khác biệt . Khí chất tao nhã, tự nhiên hào phóng, không cần nói cũng có thể thấy ánh hào quang của phu nhân nhà giàu tôn quý đều toát ra từ cái nhấc tay nhấc chân.

Bạch San San trong lòng thầm khen Dư Lị. Xem ra mấy năm nay bà luyện tập không uổng phí.

“Tối nay con có bệnh nhân, mới vừa khám xong.” Cô cắn kẹo mút ngồi xuống, giọng điệu dịu dàng ngoan ngoãn, “Mẹ đang đợi con à?”

“……” Không biết vì sao, Dư Lị cảm thấy chữ “mẹ” trong lời của Bạch San San lộ ra ít châm chọc, khinh thường. Bà mím môi, nhìn chằm chằm con gái.

Đối phương thì vui vẻ ăn kẹo, đôi mắt trong trẻo, ngoan ngoãn, không có một tia dị thường.

Sau một lúc lâu.

Dư Lị không có biểu cảm dời mắt, đang muốn mở miệng, tiếng Bạch Nham Sơn từ cầu thang vang lên, cười nói, ” San San, tuổi con cũng không còn nhỏ nữa, bố và mẹ đều rất nhọc lòng về con. Thiếu gia nhà họ Triệu với con tuổi tác cũng không chênh lệch lắm, mới từ Canada về, thanh niên tài giỏi , tuổi trẻ đầy hứa hẹn. Cuối tuần này 2 đứa gặp nhau đi.”

“Triệu thiếu gia? “Bạch San San nhớ lại, “Là cái tên đầu trọc tháng trước tham gia tiệc sinh nhật của bố, uống nhiều rượu tới mức ôm bồn cầu nôn đến ngất đấy sao?

Bạch Nham Sơn: “……”

Dư Lị mặt đen một nửa, trầm giọng: “Bạch San San!”

“Hả.” Bạch San San điều chỉnh lại vẻ mặt, cúi đầu, nghiêm túc sửa lại, “Ngại quá vừa rồi con nói sai. Không phải tên đầu trọc mà là tên Địa Trung Hải.”

Bạch Nham Sơn: “……”

Dư Lị nửa mặt còn lại cũng đã đen hết rồi: “……”

“Mặc kệ thế nào đi nữa, con cũng cảm ơn bố mẹ.” Ăn xong kẹo mút, Bạch San San tiện tay ném cái que vào thùng rác, đứng lên, “Nếu hai người đơn thuần muốn giới thiệu bạn trai cho con, ý tốt kia con nhận, nhưng con cảm thấy Triệu gì đó và con không thích hợp. Việc gặp mặt cũng không cần thiết, nhưng nếu muốn làm bạn bè có thể add nhau trên WeChat. Còn nguyên nhân nào khác……”

Ví dụ như có chút lợi ích đôi bên .

Bạch San San cúi đầu, hơi nhíu mày trầm giọng.

Dư Lị: “Nếu còn nguyên nhân khác thì sao?”

Bạch San San nghiêm túc trả lời: “WeChat không cần add nữa.”

Bạch Nham Sơn cùng Dư Lị: “……”

“Được rồi, không còn sớm nữa con muốn đi ngủ, bố mẹ cũng sớm nghỉ ngơi đi.” Bạch San San cười một cái, xoay người lên tầng.

Sau đó mơ hồ nghe thấy tiếng nói chuyện sau lưng.

Dư Lị thấp giọng thở dài, “Đứa nhỏ này khi còn nhỏ không phải như thế. Trước kia nó rất ngoan, vừa hiểu chuyện vừa quấn người, chưa bao giờ chống đối tôi.” hạ giọng, “Từ khi tới thành phố B, không biết thế nào liền biến thành bộ dáng này……”

Bạch Nham Sơn ôm vợ vào lòng, “Bố ruột mất đã là chuyện đả kích rất lớn tới con bé, tính cách phát sinh một ít biến hóa cũng là điều bình thường.”

Mấy lời sau cái gì cũng không nghe rõ.

Trên hành lang ánh đèn mờ ảo, Bạch San San trở lại phòng, bật đèn, đóng cửa lại, sau đó không có biểu cảm ngồi trên giường, phát ngốc.

Bỗng dưng cảm thấy buồn cười.

Loại cảm giác này hình dung thế nào nhỉ?

Giống như một con mèo nhỏ bị vứt bỏ ở vùng hoang vu, lúc đầu sẽ sợ hãi bất lực, kêu meo meo, mong chủ nhân ở đâu đó sẽ bỗng nhiên nhớ tới nó, mang nó về nhà, nhưng thời gian trôi đi, nó hiểu được những mong chờ trở nên phí công, hiểu được nếu muốn sống chỉ có thể dựa vào chính mình. Vì phải sống theo bản năng, nên nó giấu bộ lông xù, đôi tai và cái đuôi nhỏ của mình đi, lộ ra răng nanh.

Người lúc trước đã bỏ đi kia, nhiều năm sau, vào một ngày nào đó bỗng nhiên tâm huyết dâng trào nhớ tới nó, tìm được rồi liền thất vọng nói một câu “Tao thích dáng vẻ trước kia của mày hơn”.

Tối nay gặp được thật nhiều người bệnh tâm thần.

Sau vài phút ngây ngốc, Bạch San San đã trải qua đủ loại chuyện đang muốn đi tắm rửa, “Tinh” một tiếng, di động vang lên.

Là thông báo WeChat, Đồ Lam gửi đến: Tình hình khám bệnh tối nay sao rồi?

À đúng rồi, vừa náo loạn xong, thiếu chút nữa cô đã quên vị đại gia kia lên trên chín tầng mây. Bạch San San lắc đầu, trầm tư hai giây nhắn trả lời Đồ Lam: Chẳng ra gì cả. Đơn này tớ không tiếp, cậu sắp xếp cho người khác đi ????

Đồ Lam: Lý do?

Bạch San San là siêu nhân nhỏ: Bệnh tình của anh ta quá mức phức tạp, tớ học nghệ không tinh ????

Đồ Lam: Nói tiếng người đi.

Bạch San San là siêu nhân nhỏ:……

Đồ Lam: Ngủ rồi à?

Bạch San San là siêu nhân nhỏ:……

Đồ Lam:?

Bạch San San là siêu nhân nhỏ: Cậu hiểu như vậy, hình như cũng đúng……

Qua màn hình hiển nhiên Đồ Lam đã hiểu ra: OK.

“……” Giống như có chỗ nào không đúng?

Kệ đi, không quan trọng.

Giải quyết xong một truyện, Bạch San San nằm trên giường thở dài, cảm giác như tảng đá nặng nhất trong lòng cũng đặt được xuống. Thả lỏng xong người mệt rã rời, mí mắt giật giật, nhắm lại, trong đầu ma xui quỷ khiến nhớ tới vị đại gia hôm nay gặp ở hội sở.

Mười năm.

Thời gian mười năm trôi đi, dấu vết duy nhất lưu lại về anh, chỉ có 4 chữ “Thanh lãnh như ngọc” chuyển thành “Trầm ổn lạnh lẽo”.

Không hề sai biệt với nhân vật chính trong truyện, trong trí nhớ cô, thiếu niên thiên tài kia, ở lễ trưởng thành dần trở thành một người đàn ông lạnh lẽo trên thương trường.

Không biết làm sao, vài giây hoảng hốt, Bạch San San bỗng không nhớ rõ gương mặt Thương Trì. Cô mở to mắt nhìn chằm chằm trần nhà, một lát sau, đứng dậy xuống giường, tìm kiếm trong ngăn bàn thứ tư.

Đồ trong ngăn kéo sắp xếp lộn xộn, toàn là đồ linh tinh giữ lại từ thời cao trung, ví dụ như 《Những điều phải thuộc trong chương trình Ngữ Văn cao trung》《 Phương trình hoá học bách khoa toàn thư 》một số quyển sách nhỏ và vở ghi của các môn khác.

Lấy tạm một quyển sách ra, có thứ gì rơi xuống mặt đất.

Bạch San San khom lưng nhặt lên.

Đó là một tấm ảnh chụp từ nhiều năm trước, phía dưới viết một hàng chữ nhỏ “Tốt nghiệp của lớp 1 đệ nhất trung học thành phố B niên khoá 20XX “. Năm đó chụp sau khi vừa tốt nghiệp xong, để giữ kỷ niệm, chủ nhiệm lớp thống nhất cho mỗi người 1 tấm.

Bạch San San im lặng đánh giá từng người.

Đầu tiên là thầy hiệu trưởng đeo cặp kính dày, Chủ Nhiệm Giáo Dục răng hô đi giày cao gót, chủ nhiệm lớp luôn nghiêm túc cau mày hô “Nhìn lại xem phù hiệu đã vuông vắn chưa”, giáo viên ngữ văn tròn vo bụ bẫm giống viên khoai tây……

Bạch San San là mẫu con gái điển hình phía nam, các nữ sinh trong lớp thường có dáng người cao ráo, cô bị che lấp ở hàng thứ 2 cũng là chuyện bình thường.

Trên thực tế, có thể nói mặc một thân xanh trắng kia “Nhan sắc sẽ giảm đi một nửa”, lớp học đã có 99% người bị dìm.

Chỉ có một nam sinh, đặc biệt loá mắt.

Loá mắt đến nỗi cho dù đã nhiều năm trôi qua nhìn lại tấm hình tốt nghiệp này, người Bạch San San để ý đầu tiên chính là anh.

Ánh nắng năm mười tám tuổi ấy thật đẹp, chiếu vào gương mặt nam sinh, dáng lông mi dài hiện trên gò má đặc biệt nhu hòa. Vóc dáng anh rất cao, làn da trắng, ngũ quan anh tuấn đến mức không tìm ra điểm tì vết, nhìn trên ảnh, gương mặt lãnh đạm, không có chút biểu cảm nào.

Ánh mắt như bao phủ bởi một tầng sương mỏng, lạnh đến tận xương cốt.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top