Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Sắc Xuân Chợt Đến (Dịch) (Đã Hoàn)
  4. Chương 1: 1

Sắc Xuân Chợt Đến (Dịch) (Đã Hoàn)

  • 869 lượt xem
  • 3188 chữ
  • 2020-11-20 11:39:14

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Đầu tháng bảy, nhiệt độ cao, không khí khô nóng khiến người không thở nổi, giờ cao điểm tan tầm, người đi đường mồ hôi ướt đẫm, một đám người giống như mấy con vịt nướng được phết dầu đi từ trong lò nướng ra.

Bạch San San thay đổi tư thế ngồi trên sofa, một tay chống cằm, tay còn lại cầm lon Coca, chăm chú nhìn phía bên ngoài cửa kính đến phát ngốc.

Một con vịt nướng vừa đi, hai con vịt nướng lại tới.

Vịt nướng đi giày cao gót, vịt nướng mặc váy, vịt nướng mặc âu phục cầm tài liệu…… Hả? Khoan đã? Dáng người mảnh khảnh, cánh tay tinh tế cùng cặp mông vểnh, khoảng cách giữa người này với 2 chữ “thẳng nam”(1) là cả một dải ngân hà, con vịt nướng cầm cặp tài liệu này hình như có vài phần quen mặt?

(1) Thẳng nam: Đàn ông có giới tính bình thường

Bạch San San híp híp đôi mắt cận, đặt lon Coca xuống, với tay lung tung tìm mắt kính trên bàn.

“Không cần đeo kính đâu chị.” Tiếng nói của Cố Tiểu Tuyết – nhân viên 3 tháng trước Bạch San San mới tuyển, tuổi còn rất trẻ, mới vừa học đại học năm nhất. Cố Tiểu Tuyết khoanh tay, nhún vai, “Là giám đốc Phương.”

Dứt lời, cửa lớn được mở ra, “Vịt nướng cầm tài liệu” mỉm cười ung dung đi vào trong, “Bạch tiểu thư, thật ngại quá, lại tới làm phiền cô.”

Cố Tiểu Tuyết liếc một cái xem thường, nói thầm: “Biết ngại mà ngày nào cũng tới .”

Giám đốc Phương : “……”

“Tiểu Tuyết nhà tôi thích nói đùa, Phương tiên sinh đừng chấp nhặt với cô ấy.” Cô gái trẻ tuổi nhẹ cong khóe môi, con mắt trong trẻo mỉm cười, đôi mắt sáng tựa viên pha lê long lanh, linh động , tiếng nói đều đều dịu dàng dễ nghe, “Anh muốn uống gì?”

Giám đốc Phương cười khách sáo, “Cái gì cũng được.”

“À” Bạch San San cười lịch sự với hắn, quay đầu nhìn Tiểu Tuyết, nhu hòa nói “Nghe nói dạ dày giám đốc Phương không tốt, lấy cho anh ấy một ly nước sôi để nguội.”

“……” Giám đốc Phương khẳng định, lúc cô gái trông xinh đẹp, dịu dàng kia nói ra bốn chữ “nước sôi để nguội”, trọng điểm câu chuyện thế nào thì có thể hiểu rồi.

Hôm nay nhiệt độ ngoài trời là 34 độ, uống nước sôi.

Da mặt trắng nõn đã bôi quá hai lớp kem chống nắng của giám đốc Phương khẽ giật nhẹ.

Không quá vài phút, trước mặt giám đốc Phương đã có một ly nước nóng hổi. Giám đốc Phương vốn đã tức tới mức cổ họng bốc khói, nhìn ly nước kia, hắn càng tức, chỉ có thể nhắm mắt miễn cưỡng nở nụ cười : “Cảm ơn.”

“Không có gì.” Bạch San San cầm lon Coca mát lạnh lên uống một ngụm lớn, cười tủm tỉm : “Hôm nay thời tiết rất nóng . Giám đốc Phương ngày thường làm việc vất vả như vậy, đến đây hưởng một chút điều hoà, tôi rất hoan nghênh.”

“Bạch tiểu thư thật hài hước.” Giám đốc Phương cười một cái, mở cặp đựng giấy tờ lấy ra một phần tài liệu giống hợp đồng, đưa qua “Đây là bản hợp đồng mới nhất của bộ pháp vụ bên chúng tôi đã soạn, chỉ cần Bạch tiểu thư đồng ý bán căn nhà cũ ở Nam Thành, cô sẽ nhận được một khoản bồi thường cao gấp hai lần giá thị trường, cùng với một căn hộ giá trị nằm ở thành phố B.”

Bạch San San kinh ngạc chớp mắt, “Bồi thường nhiều vậy sao?”

Giám đốc Phương khẽ mỉm cười, “Bạch tiểu thư còn chưa biết, hạng mục khai thác ở Nam Thành cũng không phải bình thường , sau lưng còn có một tập đoàn lớn hơn đầu tư……”

“Ồ.” Bạch San San không có hứng thú với BOSS lớn trong miệng giám đốc Phương. Cô đưa tay cầm lấy bản hợp đồng kia, một dãy số lẻ xếp thành một hàng lóe mắt, cảm thán, “Khoản bồi thường này không tồi đấy.”

Giám đốc Phương thấy cô có hứng thú, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Du lịch Nam Thành chính là hạng mục trọng điểm nổi bật nhất của tập đoàn Minh Lãng năm nay, hợp tác cùng với đối phương có lai lịch cực lớn, thế lực lẫy lừng – tập đoàn nổi tiếng Thương thị.

Thương thị là một tập đoàn tài chính, thành lập lâu đời , lịch sử gia tộc cực kì phức tạp. Cuối thế kỷ 19, Wall Street (Mỹ) bắt đầu thời kì đổi mới, Thương thị ở New York đã bước vào giai đoạn “khai cương thác thổ” (2), đi vào cường thịnh, sau đó càn quét tài chính toàn cầu như một cơn lốc, vững mạnh như núi Thái Sơn. Ở nước Mỹ, Thương thị và Phong gia – phân phối súng ống đạn dược, cùng xưng là “Hai đại tộc Hoa Kiều”.

(2)Khai cương thác thổ: Mở rộng đất đai

Cuối thế kỷ 20, Thương thị đưa trọng tâm phát triển quay trở lại Trung Quốc, hung mãnh bá đạo, chỉ trong nửa năm ngắn ngủi đã khiến giới thương gia thành phố B chóng mặt. Có thể thấy được sức mạnh và ý chí của gia tộc này có sức ảnh hưởng lớn đến đâu.

Minh Lãng cực kỳ coi trọng hạng mục này, dặn dò giám đốc Phương hàng nghìn lần phải sắp xếp tốt khu khai phá, đền bù cho người dân rời đi, xử lý sạch các trở ngại.

Nhà cũ của Bạch San San vừa khéo nằm trong hạng mục du lịch của Minh Lãng. Nhà cũ có kiến trúc cổ xưa, được bảo vệ rất tốt, diện tích rộng rãi, là chỗ ở của thành phần tri thức, Minh Lãng nhìn trúng hạng mục khai thác du lịch ở đây, muốn mua lại dãy nhà để tu sửa thành một hội sở hạng sang, phái giám đốc Phương đến để nói chuyện bồi thường với chủ nhà cũ.

Một bên khăng khăng mua, một bên không chịu bán, hai bên cứ thế giằng co. Lằng nhằng đã hơn một tháng, đừng nói đến ký hợp đồng, cô gái này ngay cả một chút ý hợp tác cũng không có.

Cho nên giám đốc Phương cảm thấy ngày hôm nay thật đẹp, cuối cùng hắn cũng nhìn thấy được chút hy vọng nơi rạng đông.

Nhưng câu chuyện lại biến chuyển nhanh như một cơn lốc.

“Rất tiếc..” Bạch San San ngẩng đầu “Đại ca à , tôi cũng muốn giúp anh, nhưng thực sự không có cách nào cả.” Cô dùng ánh mắt đồng tình, luyến tiếc nói : “Tiền tôi không thiếu, nhà ở hả, tôi còn thừa rất nhiều.”

Giám đốc Phương : “……”

“Vì thế căn nhà cũ kia tôi sẽ không bán, hợp đồng sẽ không ký, chuyện này kết thúc tại đây.” Cô gái tươi cười, giọng điệu mềm mại, chớp chớp đôi mắt to nhìn về phía người đàn ông “Giám đốc Phương, anh xem anh bận bịu như vậy, hay để tôi rót cho anh thêm ly nước sôi nữa nhé ?”

Bị cô làm cho nghẹn ứ mất hai giây, một lúc sau hắn khó khăn mở lời: “…… Tôi đi trước, không quấy rầy Bạch tiểu thư kinh doanh nữa. “

Nói xong, một đầu đầy vạch đen yên lặng thu hết đống hợp đồng, đẩy cửa rời đi.

Bạch San San vui vẻ cầm lon Coca lạnh lên uống hai ngụm, sau đó giơ tay vẫy theo bóng lưng kia, “Đi thong thả, không tiễn.”

Mấy giây sau, Cố Tiểu Tuyết thu dọn ly nước sôi chưa được đụng đến kia, nghẹn cười, “Chị thấy biểu cảm của giám đốc Phương ban nãy không, chẳng khác gì ăn phải ruồi cả, suýt nữa đã cười chết em rồi. Chị San San đúng là đỉnh mà!”

Bạch San San ném cho cô một ánh mắt “Biết điều thì nói lời thật lòng”, sau đó nhẹ nhàng đứng dậy nhảy nhảy, xoay cổ tay, cổ chân, khởi động gân cốt.

Một nhân viên nhỏ nhìn theo bóng dáng của giám đốc Phương, nhíu mày, lo lắng nói : “Chị San San, em nghe nói chuyện khai phá này không phải việc tốt đẹp gì, trước thì lịch sự nói chuyện, thấy chị không dễ thoả hiệp, sau này không biết sẽ dùng thủ đoạn gì đâu. Chị nhớ cẩn thận, đừng để bị ức hiếp.”

Bạch San San quay đầu, ngón tay trắng nhỏ chỉ vào mình, mở to đôi mắt hạnh đen láy, nhìn cô nhân viên hỏi : “Chị nhìn giống người dễ bị bắt nạt lắm à?”

Nhân viên nhỏ bất lực không trả lời, tiếng chuông di động vang lên —— “Hồ lô oa, hồ lô oa, một cây đằng thượng bảy đóa hoa!”

Cố Tiểu Tuyết: “……”

Toàn bộ nhân viên cửa hàng: “……”

Không gian trong nháy mắt trở nên im lặng .

“Chờ một lát.” Bạch San San lấy điện thoại từ trong túi ra, màn hình hiển thị mấy chữ: Thỏ con bảo bối

Cô nhấc điện thoại lên, “Thỏ con?”

Đầu dây bên kia bị giọng nói của cô làm cho điêu đứng vài giây, sau đó một thanh âm lạnh lùng chuẩn kiểu ngự tỷ truyền đến : “Bạch San San, tiếp khách.”

“……” Nói chuyện có thể mang chút cảm xúc không, đây là sát thủ mặt lạnh sao?

Bạch San San yên lặng, nói: “Tớ biết hôm nay phải khám bệnh rồi.” Nhìn thời gian mới 7 giờ tối, ngáp 1 cái : “Nhưng mà lịch hẹn trước là 9 giờ, bây giờ vẫn còn sớm mà.”

“Tớ gọi điện thoại nhắc nhở cậu .” Ngự tỷ nói, “Trợ lí của bệnh nhân liên hệ với tớ, hắn nói không muốn để lộ bất kỳ tin tức nào cho phóng viên , cho nên trước mặt bệnh nhân cậu không cần chuẩn bị gì cả, chỉ cần trò chuyện là được rồi. Người trợ lý kia liên tục nhắc nhở, ông chủ của bọn họ không thích chờ đợi, chắc chắn phải đến đúng giờ đấy.”

Giọng nói ngự tỷ kia là Đồ Lam – người sáng lập công ty cố vấn tâm lý KC, bạn tốt đồng thời là sếp của Bạch San San.

Bạch San San gật đầu: “OK.”

——

Màn đêm buông xuống, đèn đường và đèn xe đan chéo nhau tạo thành những vệt sáng bắt mắt, phảng phất đã biến thành ranh giới giữa ban đêm và ban ngày.

Thời tiết tháng bảy, nhiệt độ buổi tối cũng không giảm đi bao nhiêu. Bạch San San rời khỏi cửa hàng, ra ngoài vẫy tay bắt xe, vừa mở cửa ô tô, hơi lạnh mát mẻ ập vào người, xua tan đi cái nóng bức khó chịu, cô thỏa mãn hít sâu một cái rồi báo địa chỉ cho tài xế .

Sau đó bắt đầu chơi game.

Anh dũng đánh cả đám người, oanh liệt hy sinh, hồi máu sau đó lại hy sinh. Cứ như thế chiến đấu hẳn vài hiệp, đối thủ cuối cùng cũng đẩy lên cao, dẫm lên nhân vật trò chơi của Bạch San San, xác của nhân vật biến thành các vệt nước nhỏ.

Kết thúc trò chơi, cô hơi mệt, ôm túi xách ngồi ghế sau nhắm mắt nghỉ ngơi .

Mặc dù cái danh xưng “Cố vấn tâm lý” này đối với Bạch San San có quăng tới tám tấc nữa cũng không hợp, nhưng sự thật cô đã tốt nghiệp chuyên ngành tâm lý , còn có một chứng chỉ vô cùng giá trị, làm từ vàng thật, cam đoan không phải giả.

Lúc Đồ Lam mới quen biết cô, đã từng trêu chọc “Tớ từng thấy phú nhị đại theo học nghệ thuật , phú nhị đại học tài chính , cậu là người duy nhất tớ gặp học chuyên ngành tâm lý . Có ý nghĩ đấy.”

Đối với danh hiệu “Phú nhị đại” mà bạn tốt đặt cho , Bạch San San không phản bác cũng không phủ nhận, luôn trưng ra thái độ “Thế nào cũng được”.

Bố của Bạch San San qua đời khi cô mười ba tuổi, cô đi theo mẹ là Dư Lị rời khỏi Nam thành tới thành phố B, sau đó bà tái hôn vào Bạch gia. Cuộc sống của cô từ đó biến hóa tới kinh thiên động địa . Bạch gia tuy không phải danh môn vọng tộc, nhưng con đường làm ăn phát triển rất tốt , ở thành phố B cũng coi như một nhà hào môn, Bạch San San theo Dư Lị bước vào Bạch gia , đương nhiên sẽ trở thành thiên kim của Bạch gia.

Ngày đó là một ngày vô cùng bình thường , cũng là lần đầu tiên cô đến cửa lớn của thành phố B.

Khi đó Bố dượng Bạch Nham Sơn đưa cô tới trước mặt một thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi , giới thiệu với anh: “Đây là San San, từ nay về sau chính là em gái con.”

Thiếu niên đưa mắt nhìn cô bé tết tóc hai bên , đôi mắt hạnh tròn xoe xứng với cái danh “Gà rừng” , ánh mắt mang theo chút khinh thường, ngay sau đó hừ mũi châm chọc nói, “Nghe nói trước kia ba cô cũng là họ Bạch , vậy chẳng phải không cần đổi họ nữa hay sao ?”

Lúc đó Bạch San San mười bốn tuổi, coi những lời anh trai nói là thật , nghiêm túc gật đầu : “Vâng. Trước kia chứng chỉ và ID trên game của em đều là Bạch San San, không cần thay tên đổi họ, đúng là bớt được phiền phức .”

Anh trai : “……”

“Cô à, đến rồi.” Giọng nói của tài xế đánh vỡ giấc mộng của Bạch San San .

Cô ngủ đến mơ màng, dụi dụi mắt, thấy xe taxi đã dừng bên đường, trên cột chỉ đường viết: Phố Bối Lặc .

Mỗi thành phố đều có khu vực lớn, ban ngày yên tĩnh như tử thành, đến tối lại sầm uất, náo nhiệt .

Bạch San San trả tiền rồi xuống xe, dựa vào địa chỉ đối phương cung cấp đi tới một hội sở sa hoa , bấm gọi điện thoại.

Vài phút sau, một người đàn ông mặc âu phục đi ra. Người này tuổi tác gần ba mươi , dáng người thẳng tắp, da trắng, từ đầu tới chân hiện lên bốn chữ : Ông đây hoàn mỹ!

Soái ca trông rất đẹp mắt, Bạch San San nhịn không được lén nhìn anh trai nhỏ vài lần, cảm thấy cùng một kiểu trang phục, cái ông giám đốc Phương kia quả thực không thể so sánh với anh trai hoàn mỹ này.

“Bạch tiểu thư.” Anh trai nhỏ mở lời, điềm đạm mỉm cười .

“Chào anh.” Bạch San San cười vô cùng chuyên nghiệp, “Tôi là cố vấn tâm lý đến từ KC, rất vui được gặp.”

“Tôi họ Giang , cô gọi tôi là trợ lí Giang được rồi. Chiều nay tiên sinh mới từ Boston về nước, vừa xuống máy bay đã tới đây dự hội nghị, vừa mới kết thúc. Bạch tiểu thư tới rất đúng lúc, mời đi theo tôi .” Trợ lý Giang nói xong liền xoay người.

Hội sở lịch sự tao nhã, trang trí có vài phần giống với phong cách thời dân quốc, toàn bộ hội sở so với đô thị hiện đại thì không hợp nhau mấy. Đại sảnh tầng một có ít khách, người nào cũng một thân hàng hiệu , nói năng ưu nhã. Ba tầng không tiếp khách thường, chỉ có khách VIP mới được vào, tất cả đều trông rất lịch sự.

Bạch San San đi theo trợ lý Giang, một đường mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, yên lặng như gà. Không bao lâu, hai người đi qua hành lang, dừng ở căn phòng thứ nhất sườn tầng ba.

Trợ lý Giang gõ cửa, “Cốc cốc”, kính cẩn nói: “Tiên sinh, cố vấn tâm lý tới rồi.”

Bạch San San nâng mí mắt, chỉ thấy cửa phòng đóng chặt …… Cánh cửa này đóng hơi chặt rồi đấy nhỉ ? Một tia sáng cũng không nhìn thấy , có khi nào người trong phòng sẽ bức cô tới ngạt thở không……Cô suy nghĩ xa xăm , lo trái nghĩ phải lung tung.

Đúng lúc này, cửa phòng truyền tới một giọng nói thanh lãnh trầm thấp, mang theo một chút khàn khàn mệt mỏi “Ừ.”

Bạch San San bị âm tiết này làm cho ngẩn người .

Âm thanh này, nghe có vài phần giống như đã từng quen biết.

Nhất định là ảo giác rồi. Cô lắc đầu, cảm thấy có lẽ mình đã uống Coca lạnh nhiều quá dẫn đến đầu óc không tỉnh táo.

Sau đó trợ lý Giang đẩy cửa cho Bạch San San, cười với cô một cái : “Bạch tiểu thư, mời vào.

“……” Không hiểu vì sao, Bạch San San lại nhìn thấy ánh mắt này tràn đầy sự đồng cảm với dòng chữ “Tráng sĩ cậu cứ yên tâm nhé”

Cô vô thức nhìn trần nhà, bước vào.

Lạch cạch một tiếng, cửa phòng bị người phía sau đóng lại. Tạo ra sự tương phản với ánh đèn sáng chói ngoài hành lang , trong phòng tối mịt , thỉnh thoảng chỉ có ít tia sáng len lói từ mấy viên đá khắc trên tường .

Trong lư có mùi Long Tiên Hương, không hề ngửi thấy bất kì mùi thuốc lá nào .

Không biết có phải do ảo giác hay không, Bạch San San cảm thấy áp khí trong phòng thấp hơn bên ngoài rất nhiều . Cô bị kiểu “Nhà ma style” này làm cho dao động một lúc, tùy ý xê dịch hai bước, đưa tay tìm kiếm công tắc điện trên tường.

Khi vừa nhón chân, bỗng dưng có âm thanh vang lên đánh vỡ sự im lặng.

“Tạch” một tiếng. Nhẹ mà giòn, giống với tiếng mở bật lửa .

“……” Bạch San San bị dọa cho hồn bay phách tán, phản xạ có điều kiện quay đầu lại, lúc này mới thấy cách xa xa là chiếc ghế sô pha trang nhã . Cửa ra vào ở phía góc khuất , nhìn qua chắc chắn sẽ không thấy.

Trên sô pha có một người.

Người đàn ông vóc dáng to lớn, vô cùng kiệt xuất , nhờ ánh sáng nhỏ bên trong cô có thể thấy tây trang phẳng phiu , sạch sẽ không nhiễm bụi, điều đáng chú ý là đôi chân dài tùy tiện vắt chéo , dáng ngồi lười biếng , ưu nhã lại thanh tao, trông giống với nhân vật quý tộc trong các bức tranh thời trung cổ Châu Âu.

Bạch San San sửng sốt , hạ tầm mắt xuống đôi tay đang đặt trên ghế. Năm ngón tay thon dài, khớp xương rõ ràng, giữa ngón trỏ và ngón giữa kẹp một điếu thuốc. Màu da trắng , hòa hợp với đốm lửa nhỏ rực cháy , tạo ra một sự mãnh liệt , muốn bóp nghẹn trái tim cô.

Người đàn ông nhắm mắt nghỉ ngơi , ngũ quan đều ẩn trong bóng tối, thấy không rõ lắm, nhưng chỉ trong vài giây ngắn ngủn, Bạch San San đã biết người đó là ai.

Phía đối diện không lên tiếng, cô cũng không nói lời nào.

Trong phòng quá mức yên tĩnh.

Cũng may thế giới của người trưởng thành có khái niệm lá mặt lá trái , “Người cũ gặp nhau” bốn chữ cũng đủ để hời hợt cho qua. Mấy giây sau, Bạch San San định thần, xấu hổ nhưng không mất lễ phép cười gượng, vững vàng nói: “Xin chào tiên sinh , tôi là cố vấn tâm lý mà anh đã hẹn trước. Không biết tên anh là gì ?”

Trên sô pha im lặng vài giây,ngữ khí lạnh nhạt tới bức người, nhiều năm như thế cũng không thay đổi : “Thương Trì.”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top