Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hiện Đại
  3. Nhìn Em (Dịch)
  4. Chương 39: Cũng đến lúc nên mở lời rồi

Nhìn Em (Dịch)

  • 414 lượt xem
  • 908 chữ
  • 2021-06-11 08:33:27

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Bao Vân ngồi bên giường bệnh của Dương Lạc, lóng ngóng cầm dao gọt cam. Dương Hoa rón rén đi từ bên ngoài vào, khẽ khàng hỏi bà: “Vẫn chưa tỉnh hả chị?”

Bao Vân ngẩng đầu lên, tiện tay chỉ dao vào mũi ông: “Biết thương rồi đấy! Không phải đã bảo chú rồi, trẻ con bây giờ khó hầu hạ hơn chúng ta trước đây nhiều. Chú chỉ lườm thôi là chúng nó đã đòi sống đòi chết rồi. Chú xem, lần này mới chỉ đánh nhau trên phố thôi, lần sau có khi lại nhảy từ toà nhà cao tầng nào xuống ấy chứ.”

Dương Hoa nhìn thằng cháu đắp chiếc chăn trắng tinh của bệnh viện bên dưới, sững sờ nói: “Từ bé đến lớn, ngay cả anh chị cũng chưa đánh nó bao giờ.”

Bao Vân thấy dáng vẻ vừa đau lòng vừa hối hận của ông, đưa quả cam gọt được một nửa trong tay và con dao cho ông: “Nó còn chỉ mong chú đánh nó thêm mấy trận nữa ấy chứ. Thôi, đi gọt cam đi. Khi nào nó tỉnh dậy trông thấy, chắc chắn sẽ vui lắm.”

Dương Hoa nhận lấy: “Em ra ngoài gọt xong bảo y tá mang vào là được rồi.” Xoay người đi ra ngoài.

Bao Vân ngoái đầu lại nhìn con trai.

Gầy đi rồi. Có cả quầng thâm nữa. Hoá ra ngay cả thời khắc căng thẳng nhất của lớp mười hai vẫn còn sáng láng chán.

“Ơ, Lạc Lạc, tỉnh rồi à?”

Dương Lạc chậm rãi mở mắt ra, nhìn mẹ mỉm cười.

“Chú hai đón mẹ đến ạ?”

Bao Vân đưa tay sờ trán cậu: “May mà không sốt.” Nói tiếp, “Mẹ nhận được mail của con thì ngồi xe đến ngay. Vừa mới đến đã nghe ba con nói con đánh nhau với người khác phải nhập viện.”

“Sao, có phải con ‘thách đấu’ với người ta trước không hả?”

Dương Lạc dở khóc dở cười, đưa tay bưng mặt: “Mẹ, không phải có việc nên con mới viết mail cho mẹ hay sao?”

Bao Vân im lặng, thu lại vẻ trêu chọc trong giọng nói: “Mẹ biết. Mẹ chỉ sợ con tự gây áp lực cho mình thôi.”

“Lạc Lạc, từ lúc con bắt đầu đọc sách trong văn phòng của mẹ, thì con cũng đã phát hiện mình không thích con gái rồi đúng không?” Có lẽ là vào kỳ nghỉ hè lớp tám, bà phát hiện những cuốn sách có liên quan đến “Queer”, đến văn hoá đồng tính luyến ái trên giá sách đều có dấu vết được động đến. Lúc ấy bà chỉ nghĩ là thời kỳ trưởng thành, trẻ con khá tò mò; bản thân mình cũng cho rằng những cuốn sách ấy đều được trình bày dưới góc nhìn hết sức khách quan và khoa học, nên cũng chẳng nói gì.

Dương Lạc gật đầu: “Mẹ, con xin lỗi.”

Bao Vân kéo ghế lại gần hơn: “Lạc Lạc, nói thật, mẹ không muốn con là người đồng tính đâu.” Bà nắm tay con trai, “Ban đầu mẹ sợ lắm, sau đó cảm thấy rất buồn.”

Dương Lạc siết lại tay bà, không biết phải xoa dịu thế nào.

“Mẹ làm về nữ quyền. Hiểu rằng ở Trung Quốc, chỉ cần hơi khác thói đời một chút thôi, muốn kiên trì là điều vô cùng khó khăn. Đồng tính luyến ái thì đã khó lại càng khó hơn. Mẹ thật sự không muốn con đi con đường này, phải chịu nhiều đau khổ như thế.”

Trái tim Dương Lạc như bị thứ gì găm trúng, cậu nhổm dậy, ôm lấy mẹ mình: “Mẹ ơi.”

Bao Vân nhẹ nhàng vuốt tóc cậu: “Năm ấy mẹ đã hạ quyết tâm không cưới ai, cứ nghĩ ở Trung Quốc chẳng có người đàn ông nào chịu được bà vợ như mình. Nhưng sau đó mẹ gặp ba con.” Bà dừng lại giây lát, “Mẹ biết, loại chuyện này không nên ép buộc. Bây giờ mẹ chỉ hi vọng, con có thể gặp một người tốt, để đi trên con đường này được dễ dàng hơn.”

Nước mắt bà tuôn rơi: “Nếu sau này con gặp thất bại, người đó có thể đứng ra che chở con; bình thường cũng có thể đối xử dịu dàng với con, mẹ sẽ rất mừng.”

Dương Lạc vốn đang im lặng tựa vào vai bà, nghe bà nói thế, không kìm được ngẩng đầu lên: “Mẹ, mẹ đang nói gì thế? Gì mà che chở với lại không che chở chứ?”

Bao Vân buông cậu ra: “Sao hả? Chả lẽ con không phải là người làm ‘vợ’ à?”

Dương Lạc ngã uỵch ra giường: “Mẹ, sao mẹ lại nghĩ con là…”

Mẹ cậu cũng ngạc nhiên nhìn cậu: “Trong mail con viết cứ lo được lo mất như thế, mẹ nghĩ chắc con đổi tính cũng không nhanh vậy chứ? Nghĩ đi nghĩ lại cũng chỉ có nguyên nhân này thôi. Thế không phải thật à?”

Dương Lạc lườm bà: “Tất nhiên là không phải ạ.”

“Được được.” Bao Vân cười nói, “Chú hai con vừa mới ghé, hối hận xanh cả ruột. Cơ mà, chuyện đi du học, con vẫn nên suy nghĩ thêm đi. Dù sao môi trường ở nước ngoài với các con cũng tốt hơn là trong nước.”

“Hơn nữa, mẹ nghe giọng điệu con thì hình như người đó cũng chưa chắn chắn lắm. Dùng chuyện này để thử cậu ấy cũng tốt.”

Dương Lạc không lên tiếng, nhưng trong lòng lại thoáng rung động.

Có khi, đây là một cơ hội thật cũng nên.

Cũng đến lúc nên mở lời rồi.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top