Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hiện Đại
  3. Người Thương Năm 17 Tuổi
  4. Chương 26: Bắt gặp nàng trong quán lẩu

Người Thương Năm 17 Tuổi

  • 820 lượt xem
  • 1243 chữ
  • 2020-12-24 15:38:23

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Vào quán lẩu thì nó tình cờ bắt gặp nàng đang ngồi trò chuyện với một anh chàng nào đó. Không nhìn rõ người đó là ai, chỉ thấy bóng lưng, nhưng hình như không phải anh chàng người yêu mà lần trước nàng giới thiệu với nó. Không lẻ mới đây mà nàng đã thay người yêu rồi sao. Định qua chào hỏi nhưng lại cảm thấy không tiện cho lắm, nó ngồi cách xa bàn của nàng nên nàng cũng không để ý đến sự hiện diện của nó.

Anh búng trán nó hỏi có gì ở đằng kia mà nhìn dữ vậy. Nó lấy ngỏn trỏ để bên miệng, chau mày "suỵt" nói anh nói nhỏ thôi, không nàng lại phát hiện ra. Anh cũng tò mò sao phải lén la lén lúc như vậy, không phải nó với nàng là bạn thân sao.

Nó chau mày nói nhỏ với anh, nãy giờ nó quan sát thì thấy hình như anh chàng ngồi đối diện kia là người yêu rồi, cử chỉ thân mật thế kia mà. Anh thở phào nhìn nó, xém chút nữa là anh chết ngộp trong cái không khí căng thẳng mà nó tạo ra rồi. Cứ tưởng có chuyện gì to tát lắm, anh bảo nó thì người yêu với nhau thân mật vậy là đúng rồi. Nó quay sang bậm môi lườm anh, nói:

- Ủa chứ mấy người với tui không phải người yêu cũng thân mật như người yêu còn gì?

Anh hơi cứng họng nhưng cũng lèo lái đáp: - Thì không phải người yêu, nhưng thân nhau mà.

Nó đảo mắt lắc đầu thở dài rồi nói vấn đề không phải nằm ở chỗ hai người là người yêu nhau, mà vấn đề nằm ở nàng. Mới hồi tháng trước nàng còn dẫn một anh chàng khác với anh chàng này tới gặp mặt nó, tự hào bảo đây là người yêu nàng, còn chắc nịch với nó là hai người có tình cảm với nhau, sẽ yêu lâu dài. Nhưng hôm nay lại đi với anh chàng này, có lạ không chứ.

Anh vừa nghe liền ngạc nhiên buộc miệng nói không lẻ là bắt cá hai tay. Nó quay sang tròn mắt nhìn anh, song liền lắc đầu phủ định nói chắc nàng không như vậy đâu, đừng nói xấu bạn nó như vậy. Anh gãi đầu xin lỗi nó, tại lỡ nói thôi chứ không có ý gì xấu.

Song bàn nó với anh món ăn chưa kịp lên thì thấy của nàng và anh chàng kia đứng lên và chuẩn bị ra khỏi quán. Nó khều khều anh rồi nói mau thanh toán rồi đi theo hai người đó. Anh chau mày nói đang đói gần chết, chưa kịp ăn gì mà đi đâu. Nó chả thèm nhìn anh, chỉ dán mắt canh chừng sợ hai người kia đi mất. Nó nói cứ nói nhân viên bỏ thức ăn vô bịch hay hộp gì đấy rồi vừa đi theo vừa ăn.

Anh lườm nó rồi cóc cho nó một phát lên trán rõ đau bảo có bị gì không, lẩu sao mà đem theo vừa đi vừa ăn được. Nó tĩnh ngộ ra rồi cười hề hề rồi nói với nhân viên cứ để thức ăn ở đó, lát sau nó sẽ quay lại. Song không để nhân viên kịp nói gì. Nó kéo anh đi thật nhanh theo nàng.

* * *

Nó cứ lén la lén lúc theo dõi nàng, nó không tin lời anh nói ban nãy là sự thật. Anh thì không thích lén lúc như vậy, anh hỏi sao không đường đường chính chính mà đi, cứ phải lén lúc như vậy, nếu có bị phát hiện thi cứ bảo là tình cờ có sao.

Nó chau mày nói anh ngốc thật, có ai theo dõi mà đường đường chính chính đi phía sau rồi còn bảo là tình cờ hay không. Nói rồi nó quay sang xem nàng và anh chàng kia đã đi tới đâu rồi thì chả thấy bóng dáng hai người đâu nữa. Loay hoay đưa mắt tìm mãi cũng chẳng thấy đâu, không hiểu hai người họ đi đâu mà nhanh dữ vậy. Nó lại quay sang đánh anh vài cái rõ đau, trách tại vì anh mà nó đã lỡ mất nàng.

Anh xin lỗi nó rồi dỗ: - Nè, hong giận nữa nhe, chắc đói rồi phải không, quay lại quán lẩu ăn đi. Trong lòng thì đã hết giận từ lâu nhưng lại tỏ vẻ giận dỗi bảo không thèm ăn nữa. Nhưng thật trớ trêu khi cái bụng phản chủ, nó cứ kêu ầm lên rằng tôi đói lắm, tôi muốn ăn.

Anh cười trêu chọc nó nói: - Coi bà kìa, cái bụng nó nói đói rồi đó, còn không đưa nó đi ăn, miệng mồm cứng quá nhỉ.

Đỏ hết mặt, nó cặm cụi đi nhanh về trước bảo anh không nhanh lên thì người ta dọn mất.

..

Khi hai con người kia đang hạnh phúc ăn lẩu với nhau, nói nói cười cười thì Võ Tài đang cặm cụi học tiếng Úc, hắn giờ đây đang cố gắng trau dồi ngôn ngữ mới để quên đi nó. Mẹ hắn giờ đây nhìn thấy con mình học ngày học đêm mà có chút lo lắng, nhưng bà không bao giờ cảm thấy hối hận khi ngăn cản con trai bà ở bên một cô gái tầm thường như nó.

Hắn dường dường như học không ngừng nghỉ, ngoài những việc cá nhân và ăn uống ra thì hắn chỉ biết đến học, học và học. Hắn phải dùng khối kiến thức đó để lắp đầy hình ảnh của nó. Với tài trí của hắn, chỉ cần ba ngày là hắn đã nắm được kiến thức cơ bản về ngôn ngữ, có thể lập tức sang Úc du học ngay, nhưng hắn vẫn chưa muốn đi ngay bây giờ. Hắn nói với mẹ rằng mình vẫn muốn trau dồi thêm ngôn ngữ cũng như là văn hóa của nước Úc, và nếu được hắn muốn định cư ở đó luôn.

Bà Võ nghe xong hết sức vui mừng, không ngờ con trai bà cuối cùng cũng đã nghĩ thông suốt rồi. Bà cười gật đầu chấp thuận, bà nói nếu qua đó có khó khăn gì cứ nói với bà, bà sẽ chu cấp cho hắn. Song bà nói tiếp:

- Qua đó con cũng nên làm quen với bạn bè mới, đừng cứ tỏ vẻ lạnh lùng như vậy. Nếu được thì nên kiếm cô bạn gái nào học cùng trường với con nhé.

Hắn chau mày, cảm thấy khó chịu khi bà nhắc đến chuyện yêu đương. Bà chỉ nghĩ đến thể diện của bản thân thôi mà không hề nghĩ gì cho hắn. Trường đại học danh giá ở Úc đó đúng là chỉ dành cho những công tử, tiểu thư. Mà những cô tiểu thư thì luôn đỏng đảnh, khó chiều, không giống như Hàn Tuyết, luôn đơn giản, không cầu kì và đôi khi có chút bướng. Nhắc đến nó tim hắn như thắt lại, muốn ngừng ngay suy nghĩ đó hắn quát:

- Thôi đủ rồi. Mẹ, con chỉ muốn sang đó để học hỏi và kiếm một công việc tốt, sống thoải mái ở đó, không muốn yêu đương gì nữa. Mẹ đừng có nhắc đến chuyện này nữa được không?

Bà nói bà sẽ không nhắc nữa nhưng hắn phải nhớ học hành cho đàng hoàng, sau này còn phải về quản cả tập đoàn nhà mình. Hắn thở dài gật đầu rồi đẩy bà ra khỏi phòng, khóa cửa lại và tiếp tục đọc những cuốn sách với tâm trí đầy mệt mỏi.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top