Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hiện Đại
  3. Hái Cho Em Những Vì Sao
  4. Chương 8: 8

Hái Cho Em Những Vì Sao

  • 528 lượt xem
  • 1841 chữ
  • 2020-12-24 15:19:26

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Sáng sớm ngày hôm sau, cả Thanh Hàn lẫn vị lớp trưởng đại nhân cùng diện cặp mắt thâm sì trông không khác con gấu trúc chính hiệu là bao. Khuôn mặt vốn xinh đẹp, tươi tắn tràn đầy nhựa sống của cô giờ lại được khuyến mãi thêm hai cái viền mắt đen thui. Nhìn thấy hình ảnh "diện đồ đôi" của hai người, cả lớp mới sáng sớm ngày ra đã có chủ đề để bàn tán với nhau: "Đùa nhau à? Hai người đó vừa mới thông báo đang hẹn hò xong là không cần giữ ý nữa à? Muốn đến đây để ngược chết hội độc thân chúng ta hay sao mà tâm sự tuổi hồng với nhau suốt đêm rồi mang cặp mắt kia tới vậy?". Nghe lọt tai được mấy câu này, mặt Thanh Hàn ỉu xìu hẳn đi, thầm oán hận mà liếc cái tên đã gây ra hệ quả này.

Nhưng điều khiến cô khó chịu nhất, đó chính là cô nàng Hạ Gia Mẫn kia. Nếu người ngoài có nói gì, thì cô cũng không mấy quan tâm, cùng lắm là dẹp loạn về sau, nhưng riêng cô bạn thân của cô lại là trường hợp đặc biệt khác. Bạn thân nhà người ta bình thường phải an ủi nhau các thứ các thứ khi thấy bạn mình bị trêu. Vậy mà bạn thân cô lại không làm gì ngoài việc đổ thêm dầu vào lửa. Gia Mẫn khoác vai cô, cười rất tinh nghịch, giọng điệu mang chút mờ ám:

- Ái chà chà! Bây giờ Hàn Hàn nhà chúng ta ghê nha, lại còn bắt chước theo lớp trưởng đại nhân mà diện mắt đôi chứ! Hì hì! Toàn trọng sắc khinh bạn thôi nha, tình nghĩa chị em của chúng ta đi đâu hết cả rồi vậy Hàn Hàn? - Cô nàng dùng cái giọng oán trách như phi tần bị thất sủng, nhưng gương mặt lại đỏ cả lên vì cười. Khuôn mặt lanh lợi giờ đây đã méo mó vì cười nhiều, đôi mắt cô sáng như hai vì sao vì mới sáng sớm ngày ra đã được hóng hớt được tí tin vui của bạn mình.

- Hừ! Nói linh tinh! Ai mà thèm bắt chước cậu ta chứ! - Thanh Hàn cốc lên đầu bạn, giọng trách yêu. - Hạ Gia Mẫn này, có phải ngày trước cậu giả danh nai con để lừa con gái nhà lành đúng không? Tại sao ngày trước, mình lại nghĩ cậu dễ thương ít nói chứ? Giờ mới phát hiện ra, Mẫn Mẫn chỉ rình để trêu bạn bè thôi!

Vừa chấn chỉnh bạn, Thanh Hàn vừa thầm quyết tâm trong lòng, con nhóc này mà còn dám trêu cô nữa, cô chắc chắn sẽ tuyệt giao luôn.

- Hi hi! Ai mà biết chứ? Nhỡ đâu lại có bạn nào đó thích bắt chước lớp trưởng của chúng ta thì sao? - Gia Mẫn làm mặt cười chọc bạn mình, rồi khúc khích cười, khoác lấy vai của cả cô lẫn tên đáng ghét kia, thì thầm nói. - Thôi! Chào các cậu, mình đi trước đây, không làm phiền đến không gian tình cảm của hai người nữa! - Nói xong, Hạ Gia Mẫn quay lưng bước đi, để lại cô bạn thân mặt đỏ hồng đang ngượng ngùng mắng:

- Hôm nay cậu nói đểu mình hơi nhiều rồi đấy! - Thanh Hàn mải trách bạn mình mà không để ý đến rằng, ai đó ngồi cạnh cô đang cười rất ấm áp, như một đứa trẻ được cho kẹo. Nguyên thầm nghĩ: "Sao bây giờ mình mới phát hiện ra Hạ Gia Mẫn nói chuyện rất vui vậy?".

Tuy đối với Phạm Nguyên thì mấy lời này nghe cực kì lọt tai, thậm chí còn khiến anh vui vẻ, thì đôi với cô nàng bàn trên, đây không khác gì cái tát vào mặt cậu ta cả. Đặng Phương Nhã cắn chặt môi, cây bút trên tay cô nàng này như chuẩn bị gãy đến nơi rồi. Trong mắt cậu ta ánh lên một tia ác ý, thầm nghĩ: "Thanh Hàn! Mày chuẩn bị không được ngồi yên mà cười vui vẻ thế này đâu. Tao sẽ không để thể loại như mày đến với Nguyên đâu!".
 

***​


Thời gian cứ thế trôi qua, cuối cùng cũng đến ngày diễn cuộc tranh tài đầu tiên của họ - ngày thi cuối học kỳ Một. Trong khoảng thời gian đó, họ đã cùng nhau ôn tập, cùng nhau cố gắng, tích lũy kiến thức từng ngày. Đó không phải là một quãng thời gian dài, nhưng nó đủ để Phạm Nguyên cảm nhận được, cô là một người con gái cần cù và nỗ lực ra sao. Hôm nay, tất cả học sinh sẽ bắt đầu thi môn Ngữ Văn đầu tiên. Trước cửa phòng thi, tất cả mọi người đều lo lắng, căng thẳng, chả ai quan tâm đến ai, chỉ đứng riêng một góc lẩm nhẩm đọc thuộc lại bài một lần nữa. Thanh Hàn cũng không khác mọi người là mấy, cô lẩm nhẩm đọc đi đọc lại bài Hồng Lâu Mộng. Cô úp cuốn vở văn vào mặt, không ngừng học lại các ý chính. Vừa học, Thanh Hàn vừa đi lại vòng vòng, khiến cho bạn lớp trưởng không kìm được mà "cốc" một cái vào đầu cô.

- Cậu đọc cái này đến chục lần rồi mà vẫn chưa thuộc sao? Ngốc thật đấy. - Nguyên khoanh tay, đứng dựa vào bức tường bên cạnh. Nhìn cô đi đi lại lại lo lắng, anh muốn trêu cô một chút để cô đỡ lo thì lại phản tác dụng, khiến khuôn mặt nhỏ nhắn của Thanh Hàn bỗng nhăn lại, bực bội đáp:

- Kệ tôi chứ, tôi đọc bài liên quan đến cậu à? Ngày nào cũng trêu tôi không thấy mệt sao? - Cô phùng má, nhìn chằm chằm vào anh, giận dỗi nói.

- Không không! Ai dám trêu Hàn Hàn của tôi chứ! - Bỗng anh áp sát vào người cô, giọng điệu rất cao cao tại thượng, - Tôi chỉ định hỏi cậu nếu cần nhắc bài, tôi luôn luôn sẵn sàng nha!

"A A A! Tên khốn này! Cậu nói thế khác gì bảo tôi chịu thua luôn, để cậu nhắc bài? Sỉ nhục trí thông minh của nhau đến thế là cùng!" - Cô thầm nghĩ, định mở miệng ra mắng Nguyên nhưng bất chợt, giáo viên trông thi lên tiếng nhắc:

- Đến giờ thi rồi, các em mau để hết cặp sách, tài liệu bên ngoài, lần lượt vào ngồi đúng theo vị trí thứ tự của mình đi. - Nói xong, giáo viên coi thi liền bước vào lớp. Thanh Hàn liếc nhìn tên lớp trưởng đáng ghét kia với ánh mắt hình viên đạn, lầm bầm nói: "Tí nữa tôi tính sổ với cậu sau! Cứ đợi đấy!". Nhìn được khẩu hình miệng này của cô, Nguyên chỉ cười, cũng thì thầm vào tai cô: "Tôi rất mong chờ đấy!".

Đứng đằng sau bọn họ, ánh mắt của Đặng Phương Nhã càng ngày càng tối sầm lại, sự căm thù hằn lên trong ánh mắt của cậu ta.
 

***​


Tiếng trống thông báo giờ làm bài bắt đầu. Thanh Hàn cắm cúi ngồi làm bài, không hề phát hiện ra có một ánh mắt nãy giờ cứ chốc chốc lại ngẩng lên nhìn cô một lần. Nguyên ngồi cách cô mấy bàn, vừa làm bài, vừa chú ý xem nhím con có làm được bài không. Thấy hình ảnh cô gái nhỏ kia chăm chỉ làm bài, anh mỉm cười dịu dàng.

Đột nhiên, một tiếng động vang lên, ngay sau đó, một cô nữ sinh trong hội bạn thân của Đặng Phương Nhã giơ tay đứng dậy.

- Con thưa cô, bạn Thanh Hàn sử dụng tài liệu trong giờ thi ạ! - Giọng cô gái kia vừa vang lên, đã thu hút được toàn bộ ánh mắt của mọi người, bao gồm cả giáo viên trông thi.

Cô giáo coi thi đứng dậy, đi theo hướng chỉ tay của cô học sinh kia, khuôn mặt trông như Đại ma vương vậy. Cô nhìn chằm chằm Thanh Hàn, rồi lướt nhìn về phía chai nước đang nằm lăn lóc ở dưới đất, cúi đầu nhặt lên, giận dữ nói.

- Được lắm! Học sinh mới chuyển đến đúng không? Thế mà ngay trước mặt tôi lại dám dùng tài liệu. Đúng là không coi cái giáo viên trường này ra cái gì rồi! - Khuôn mặt của cô giáo trông thi đỏ phừng phừng, những nếp nhăn co rúm lại. Không những thế, chiếc kính của cô chễ xuống, không che được ánh mắt hình viên đạn đang dõi theo từng hành động của Thanh Hàn.

Bỗng dưng bị nói là dùng tài liệu, Thanh Hàn giật mình, bàng hoàng, sửng sốt. Cô ngẩng mặt lên, cố hiểu chuyện gì đang diễn ra. Nhưng chỉ một lát, cô liền giữ lại bình tĩnh, trả lời một cách chắc chắn:

- Em không dùng tài liệu! Nếu chưa có chứng cứ thì cô chưa thể chắc chắn rằng đây là tài liệu của em được!

- Hừ! Chứng cứ rành rành ra như vậy rồi mà em vẫn còn thích cãi hả? Đi! Đi theo tôi lên phòng của Chủ nhiệm! - Không kịp để Thanh Hàn phản ứng, bàn tay to, chắc khỏe của vị giáo viên đã thẳng tay kéo cô đi, khiến cổ tay cô đỏ ửng, nhói đau.

Thanh Hàn ngoảnh mặt lại, khuôn mặt trở nên sợ hãi tột cùng. Đôi mắt sáng trong của cô không giấu nổi vẻ lo lắng. Cô cố nhìn xung quanh, trong lòng có một tia hi vọng bé nhỏ rằng mọi người trong lớp sẽ tin tưởng cô, nhưng lúc bắt gặp những gương mặt đang cười nhạo mình, những tiếng xì xầm bàn tán đằng sau lưng cô, Thanh Hàn đau đến nhói lòng. Tất cả, tất cả đều nhìn cô với ánh mắt lạnh lùng, khinh miệt, coi cô không khác gì một kẻ phạm tội, khiến cho cả lớp bị liên lụy. Vậy mà, giữa một lớp học chỉ toàn những ánh mắt chán ghét đang hướng vào cô, vẫn có Gia Mẫn nhìn cô với ánh mắt tin tưởng, một sự chân thành khiến người khác phải cảm động. Và.. còn có anh, nhìn cô, khẽ nói: "Tôi tin cậu!".

Phải.. Dù những thành viên khác trong lớp không tin cô, nhưng chỉ cần những người quan trọng nhất đối với cô luôn ủng hộ hết mình, luôn dùng cả tấm lòng để tin tưởng cô, thế đã là đủ rồi. Thanh Hàn bước ra khỏi lớp, một giọt nước mắt lăn dài trên má, trái tim cô cũng kiên cường, vững vàng hơn nhiều.
 

***​


Trong lớp, Phạm Nguyên nhớ đến khuôn mặt buồn bã, hốt hoảng của cô gái nhỏ, lòng anh không khỏi thắt lại. Rồi, anh lại nhớ đến nụ cười thâm hiểm của Đặng Phương Nhã, một sự nghi hoặc tràn ngập trong tâm trí anh.

"Là do cậu tự tìm đến rắc rối mà thôi!" - Anh nghĩ thầm, sự lạnh lẽo bao trùm lên không khí xung quanh. "Yên tâm đi nhím con, tôi sẽ không để em phải bị ức hiếp nữa đâu!".

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top