Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hiện Đại
  3. Hái Cho Em Những Vì Sao
  4. Chương 4: 4

Hái Cho Em Những Vì Sao

  • 507 lượt xem
  • 1416 chữ
  • 2020-12-24 15:17:58

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Thanh Hàn khí thế bừng bừng, lập hẳn ra một kế hoạch để tác chiến với bạn lớp trưởng đại nhân kia. Cô không ngờ được rằng, hai vị phụ hoàng và mẫu hậu của cô đang đứng ngay đằng sau mình, tò mò nhìn xem cô con gái yêu đang làm gì mà tập trung đến vậy.

- Con gái yêu à! Cái cậu Phạm Nguyên mà con vừa nhắc đến kia là ai vậy? - Bố cô hỏi, không biết thằng nhóc nào lại khiến tâm trạng con gái mình kém đến như vậy. - Nếu cậu ta mà bắt nạt con, bố sẽ tìm cách tống cậu ta vào tù ngồi bóc lịch.

Ông xắn tay áo sơ mi lên, hùng hổ như thể sắp tìm tên nhóc đã bắt nạt con gái rượu của ông luôn vậy. Tuy nhiên, trái ngược hẳn với bố cô, mẹ cô vô cùng thích thú, chớp chớp đôi mắt lấp lánh nhìn về phía con gái mình:

- Ghê nha ghê nha! Đúng là con của mẹ có khác! Mới đi học ngày đầu mà đã bắt đầu lên kế hoạch tán con rể cho mẹ rồi à? - Bà cười khúc khích. - Thế có thể cho mẹ xem trước mặt chàng rể tương lai của mẹ được chưa?

Cả mẹ lẫn bố của Thanh Hàn đều vô cùng thoáng trong cách dạy con, bởi họ muốn cho con một thanh xuân đẹp đẽ nhất đời, trước khi bước vào trận chiến cam go của tuổi trưởng thành, để khi nhớ lại, con gái của họ sẽ luôn hạnh phúc khi không bỏ lỡ tuổi trẻ. Bố mẹ dạy cô những đức tính tốt đẹp nhất, sự nghiêm khắc cùng với tình yêu thương của họ đã mang đến Thanh Hàn của bây giờ. Bố mẹ cô cũng bảo cô phải luôn chăm chỉ, cần cù, phải biết hướng vào học tập, nhưng đừng vì thế, mà bỏ lỡ người con trai thanh xuân của mình.

Giật mình, Thanh Hàn quay lại, ngỡ ngàng khi thấy hai vị phụ mẫu của mình đang đứng đó. Cô ấm ức nói:

- Bố! Mẹ! Sao hai người vào mà chả thèm nói với con tiếng nào thế? Hai người thật là.. Mà mẹ này! Mẹ mong đẩy được cô con gái bé bỏng của mẹ ra khỏi nhà lắm à? Chưa gì đã kêu con đi kiếm con rể rồi! Với cả ai thèm đi tán cái tên Phạm Nguyên kia đâu! Tên đấy là kẻ thù không đội trời chung với con. Con phải lập kế hoạch để chống lại cái tên đáng ghét đó.

Cô phụng phịu giải thích. Mới nghĩ đến cái tên đó cùng với các "lợi ích" to lớn mà cậu ta mang lại, cô đã cảm thấy ngứa ngáy chân tay rồi. Rồi cô nhào lên ôm bố, cười thật tươi, nịnh nọt ông:

- Mẹ phải học tập bố kia kìa! Chưa cần biết gì đã có ý bảo vệ con rồi. Ai như mẹ đâu chứ! - Vừa nói, cô vừa thơm một cái lên má bố. Ai bảo con gái lớn sẽ rất dễ ngại ngùng với bố mẹ, cô thì vẫn như trẻ con, thường nhào vào lòng bố mẹ, thơm họ, thể hiện rằng cô yêu họ nhất trên đời này.

Bố cô là một luật sư tài năng là liêm khiết. Nhờ vào sự cố gắng của mình mà giờ đây ông đã có hẳn một văn phòng luật sư của riêng mình. Cô biết bố rất thương cô, nhưng cô không ngờ rằng đến cách nói thương cô của ông cũng rất đậm chất của một vị luật sư kì cựu. Điều đó làm cho cô cười vui vẻ.

"Đúng là không nơi nào bằng nhà! Dù có mệt mỏi bao nhiêu thì khi về nhà vẫn là vui nhất!" Thanh Hàn thầm nghĩ, sà vào vòng tay ấm áp của bố mẹ.
 

***​


Sáng hôm sau, Thanh Hàn chào bố mẹ rồi đi ra khỏi nhà. Bước trên con đường tới trường, cô nhìn trước ngó sau xem có đụng độ phải ai đó không. Quả nhiên, vừa quay ra đằng sau, cô bắt gặp tên lớp trưởng đáng ghét đó.

- Sao? Vừa mới xa nhau một tối đã nhớ tôi đến nỗi phải nhìn ngó xung quanh để tìm tôi à? - Cậu ta nở nụ cười đáng ghét, đi đến bên cô.

"Hừ! Sao mình có thể quên tên này mắc bệnh tự luyến nặng nhỉ?" Cô khinh bỉ lườm anh một cái, rồi cất giọng nói:

- Không! Không! Tôi chỉ đang nhìn xem có gặp phải vận xui của mình không. Đã cố tránh như thế rồi nhưng không hiểu sao vẫn gặp.

Đến lúc này, cô mới để ý, lúc không đi xe đạp thì cậu ta cao hơn hẳn cô, khiến cô lúc nói chuyện phải ngẩng hẳn lên để nói. Mái tóc được chải thẳng mượt của anh dưới ánh nắng vàng, tạo ra màu hơi nâu nâu nhẹ. Bộ đồng phục trắng được là phẳng phiu, khi đứng gần bên anh, tỏa ra mùi thơm nhè nhẹ của xà phòng. Anh cười, mới gặp nhau có hai ngày mà cô đã đặt cho anh đủ các thể loại biệt danh vô cùng thú vị. Nếu tiếp tục gặp nhau trong ba năm tới, chắc chắn anh sẽ có một kho tàng biệt danh mất.

- Ồ! Tội cho cậu nhỉ. Tôi cũng thương cậu lắm đấy. Nhưng mà hình như cũng phải thương cho vận xui ý chứ. Hôm qua nó suýt bị ăn chửi còn gì. - Anh chọc chọc hai ngón tay vào nhau, tỏ vẻ đầy tủi hờn, nhưng giọng nói ấy lại khiến cô càng khó chịu hơn.

- Này! - Cô giật mình nói. - Cậu đừng có lấy chuyện ý ra để uy hiếp tôi nữa! Phạm Nguyên! Bây giờ, tôi với cậu cùng thi xem ai sẽ là học sinh giỏi nhất lớp đi. Nếu tôi thắng, cậu không được phép uy hiếp tôi nữa. Còn nếu cậu thắng, tùy cậu xử lí. Cậu dám chơi không?

Lời nói rõ ràng mang tính chất đề nghị nhưng giọng điệu của cô thì như ra lệnh khiến anh thấy buồn cười. Anh dường như không tin nổi, khi lần đầu có cô gái nào lại thách anh về việc học. "Cô ấy đúng là càng ngày càng mang đến cho mình nhiều lần đầu." Anh nghĩ thế, tâm trạng càng lúc càng vui vẻ hơn.

- Ừm.. Để tôi suy nghĩ đã. Hay là chúng ta cùng chạy đến lớp đi, cậu thắng, tôi sẽ cùng cậu chơi. - Vừa nói xong anh đã chạy vọt lên trước, để lại cô trơ mắt nhìn theo.

- A A A! - Cô hét lên rồi chạy theo anh, gọi với. - Cậu có cái tật thích chạy trước khi người ta kịp nói à tên khốn kia!
 

***​


Hai người lao như điên, phi vào lớp khiến cho không ít ánh nhìn nhìn chằm chằm họ. Anh thở hồng hộc, cười vang khi nhìn thấy cô đầu tóc rối bời, áo ướt sũng chạy vào lớp.

- Ha Ha! Lần này tôi thắng. Nhưng vì cậu đã làm tôi vui nên tôi sẽ cùng chơi với cậu. - Anh đột ngột ghé sát vào mặt cô, thì thầm - Thấy tôi tốt bụng chứ! Ha Ha!

Cô lườm nguýt anh, lầm bầm:

- Sao cái lòng tốt của cậu xuất hiện muộn vậy? Để tôi chạy như điên rồi bây giờ lại bảo nhường tôi!
 

***​


Hình ảnh hai người "thân mật" thì thầm với nhau làm mọi người xung quanh rộ lên tiếng bàn tán. Bọn con trai thích thú ghép đôi ghép cặp hai người nhưng mấy cô nữ sinh đâu có như vậy. Họ thì thầm bàn tán, phán xét Thanh Hàn:

- Cậu ta mới vào lớp mà đã thu hút bọn con trai rồi. Đúng là cái thể loại con gái không ra gì. Đã như vậy lại còn cố ý thu hút Nguyên nữa chứ!

- Đúng thế! Cậu ta không tự nhìn thấy đấy là bạn trai Tiểu Nhã sao? Vậy mà còn cố ý đến ngồi cạnh.

- Hừ! Mặt dày đến thế là cùng. Vốn dĩ Nguyên ngồi đấy là để được ngồi gần Nhã Nhã nhà chúng ta. Cậu ấy còn cố ý ngồi một mình cuối lớp để được ngồi sau Nhã Nhã. Vậy mà cậu ta cũng phá đám được.

Nghe vậy, Đặng Phương Nhã càng thêm tức giận. Cô gái mới đến kia có cái gì hơn cô mà lại khiến Nguyên cười nhiều như vậy chứ. Cô nàng liền tiến về phía hai người, cất giọng ngọt ngào lên hỏi:

- Nguyên à! Cậu ướt sũng mồ hôi rồi kìa. Để mình lấy khăn lau cho cậu nhé!

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top