Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hiện Đại
  3. Gái Điếm
  4. Chương 10: Tình duyên (1)

Gái Điếm

  • 527 lượt xem
  • 1880 chữ
  • 2021-02-17 21:46:07

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

1.

Thành phố cảng thích hợp cho tôi dừng chân, để chạy trốn Hải, chạy trốn một quãng thời gian đau buồn quất lên mình đứa con gái- điếm-mảnh dẻ- tủi buồn nầy. Cũng muốn xem Cuội anh có trở về không, nhưng bà Hợi hứa, nói sẽ cầm dao đến nhà nếu con bà không về. Vậy thì tháo thân trước là phù hợp. May thay, không lâu sau đó chị Dung về quê, nói Cuội anh về rồi, buồn bã và gầy còm, ngơ ngẩn cả ngày hát mãi  “Hoa mặt trăng mà tránh quả mặt trời...” Tôi thấy mình bớt ray rứt, bớt tội lỗi, nếu Cuội anh đi đâu mất không về, lòng tôi chẳng bao giờ yên.

Thành phố cảng mênh mông, gió hào phóng, con người cũng hào phóng. Tàu viễn dương, tàu hàng luôn đưa những người khách nhiều tiền về cho chúng tôi. Họ xa nhà, xa vợ, bao ngày lênh đênh trên biển, tích dồn, gặp chúng tôi, họ xả ra, thoải mái, mãn nguyện, nhẹ nhõm cười. Tay không chần chừ rút tiền boa. Chúng tôi rủng rỉnh chi tiêu. Thành phố đã khiến tôi nhẹ nhõm trong cay nghịêt, một môi trường mới cho sự nhàm chán. Biển chao chát sóng, cánh chim sà lượn tới tấp điên đảo trên không trung, trên mặt nước, nhọc nhằn kiếm ăn. Loài chim chóc kia cũng phải ngày ngày kiếm ăn mới có cơ sinh tồn, chúng không sướng hơn kiếp con người, nhưng chúng tự do.

Ở đây có thể an tâm rằng Hải không thể nào tìm thấy, anh sẽ nhanh chóng quên tôi đi và sống quan tâm đến vợ con. Chỉ đến đêm đó, không ngủ được, tôi đã xua ý nghĩ vừa xoe tròn về Hải trong tâm mình. Hải không còn tôi, há gì anh lại không tìm một đứa con gái khác, nghề như tôi, chăm chút được cho những cơn thèm khát của anh.

Nếu vậy thì Hải ơi, anh chẳng thánh thiện gì, anh sẽ vẫn tìm đến những đứa con gái khác, rồi vợ con anh sẽ vẫn chịu cảnh ngộ bao người khác từng chịu, ngờm ngợp bùi ngùi cảnh lẻ mẹ côi con. Anh cũng chỉ tầm thường như bao kẻ ăn vụng khác, không chấp nhận những gì mình có. Đành coi anh là cơn gió chướng từng vuốt ve khi tôi nóng, qua đời tôi, anh lại đổ vào lòng dạ khô khốc đứa con gái khác. Và tràn vào mê man bùa đời, biết có tìm được đường ra.

Hải đã từng có những hình ảnh đẹp, tôi không dám ôn lại nữa. Sợ mình nhớ anh, rồi lời nguyền không bước qua.

 

 

2.

Tôi có một đứa bạn thân mới, nó tên Hoàn. Hai đứa thân nhau trong dịp cả hai cùng tiếp một ông khách. Ông này là giám đốc to nên “thưởng thức” hai em cùng lúc. Nó hỏi:

- Mày đi làm điếm vì lý do gì?

Tôi đờ đẫn trả lời:

- Lý do à? Nhiều lý do lắm. Vì bố tao bỏ đi, vì người ta chỉ coi mẹ con tao là những con điếm, vì sự phũ phàng của đàn ông. Tao căm thù đàn ông, muốn tiêu diệt...

Chưa lúc nào thấy nó căm giận như lúc này, nó ôm lấy tôi “giống nhau rồi Vy ơi”. Tôi cũng ôm nó. Hai đứa ôm chặt lấy. “Mày giống tao quá, đời tao nghiệt ngã chẳng kém đâu. Cha tao đẩy tao đi làm thế này đây, còn mẹ tao ư? Sống trong nước mắt, ngập lụt trong nước mắt và cũng chết rồi. Giờ tao một mình...”

- Mày đáng thương quá mà,tao cũng đã nói rồi khi mới gặp nhau.

- Rồi, hai đứa đáng thương như nhau.

Tôi kể cho Hoàn nghe những chuyện trong tuổi thơ bé nhỏ mình. Cha tôi chưa bao giờ công nhận sự tồn tại của tôi. Cái Hoàn hơn tôi, vì cha nó còn công nhận nó, còn muốn nó đi làm. Đằng này, những lúc cha tôi ngồi nói chuỵên với tôi hầu như không có.

Nó cười phưa phứa, hơn à? Tao hơn mày cái nghiệt ngã thì có. Ai đời cha đẩy con đi làm điếm để mình sung sướng phè phỡn bao giờ!

Để xua tan cơn u ám này, tôi tự thổi vào lòng mình niềm tin mới, động viên Hoàn. Hai đứa dìu nhau ra đường chơi, nhìn phố, nhìn người, bả lả cười nói vu vơ. Không ít người có lẽ, đã coi hai đứa là con điên, họ nhìn chúng tôi như vật thể lạ. Thời gian sau đó, hai đứa tự biết dìu nhau trên đường đời, làm việc, moi tiền của đàn ông, càng nhiều càng tốt, hướng đến ngày mai. Mà, ngày mai vẫn còn xa lắm.

Một đêm chiêm bao, thấy mình bị hãm hiếp bởi rất nhiều lũ trẻ choai choai, miệng còn hơi sữa. Chúng ngấu nghiến tôi trong sự tò mò hơn là muốn thưởng thức. Mẹ vẫn còn sống, không bị chết, từ đâu chạy ra đống rơm, thấy đám trẻ đang ngấu nghiến tôi, đau đớn hét lên. Bà cầm cái xẻng, chém được một thằng. Bà vung lên định chém tiếp thì có thằng giáng cây gậy vào ngang lưng, bà đổ xuống chân đồng rơm. Bà không gượng dậy được, đám trẻ vẫn không tha tôi. Mẹ nhìn thấy con gái bị hãm hiếp mà không thể ứng cứu, đau đớn hơn lúc nhìn thấy cha tôi đè lên bụng người đàn bà khác.

Chi tiết này cắt nghĩa điều gì, tôi không đoán ra. Nhưng nó làm tôi ám ảnh bởi những đứa trẻ không được dạy dỗ tử tế, đã sớm đi vào tội lỗi. Mà, có nhiều người lớn cổ vũ cho việc chúng làm.

Tôi đổ bệnh một thời gian, Hoàn chăm chút như chị em. Chị Dung chán ở Hà Nội chuyển đến chỗ này, thành phố cảng. Vẫn giọng đàn chị ấy. Chị khác xưa, nhan sắc úa tàn, mặt mũi vêu vao. Bảo đến đây cho có chị có em, vui là được rồi.

Chị mang cho tôi một tin từ quê nhà, đặc biệt, nóng hổi. Hay ơi là hay.

 Cuội anh vừa mới cưới vợ. Một người khác, như người ta nói thì vợ Cuội anh còn kém chị Xăng chị Xái. Cuội anh lúc nào cũng bừng bừng mặt đỏ. Vợ hay cáu gắt, sai vặt, nhưng Cuội anh nghe răm rắp. Về nhan sắc thì vợ Cuội anh không xấu không đẹp, còn tính nết hội tụ cả của chị Xăng chị Xái, làng bên. Cuội anh vì giận giữ gì đó, nên chấp nhận sắp xếp của người cha. Vừa kể chị vừa cười, thằng Cuội mà còn lấy được vợ. Tôi không ra buồn, cũng không vui. Thời gian ngắn ngủi, mà đời Cuội anh đã rẽ sang ngả khác. Giận vì ai hay vì tôi, Cuội ơi.

 

3.

 

Thời gian này, tôi gặp Nghĩa, một người được gọi là bảo kê, chịu trách nhiệm trông nom đưa đón những đứa con gái đến nơi cần phải đến khi có khách gọi, hay phân phối cho những nhà hàng trong đường dây hoạt động của mình. Nghĩa có nét dữ dằn của một người quen với công việc chuyên môn, và đủ phong độ để đứa con gái như tôi lân la chuyện trò.

Nghĩa nói yêu tôi, một ngày ngập ngụa nhạc và cà phê. Hôm đó tôi nghỉ tiếp khách, đi với anh. Dừng chân quán nào cũng cà phê, cà phê, đến nỗi đắng săn lưỡi. Tôi chưa nói nhận lời, nhưng chấp nhận một nụ hôn dài. Mẹ ngày trước bảo, con gái nói đến chuyện chồng con, là cực quan trọng, đừng dễ dãi quá. Mẹ chết rồi, không còn ai dạy tôi sống, dạy tôi giữ mình. Chỉ đời dạy tôi ranh ma, lọc lõi và dạy tôi biết mùi tiền, cũ mùi gì, mới mùi gì, vậy thôi.

Chưa biết đây là lời yêu chân thành hay giả dối, và kể cả lời tỏ tình của Cuội em, là lần thứ hai trong đời, có người nói yêu tôi.

- Làm quái gì có tình yêu ở chốn này, nhất là những kẻ đó.

Mắt Hoàn loé lên, khinh bỉ, căm ghét. Tôi không muốn to tiếng với Hoàn, có thể lòng nó đã trơ đá, nó không muốn chấp nhận lời tỏ tình của bất cứ kẻ nào ở đây, dù đó là với tôi. “Đàn ông chỉ là lũ lừa bịp”.

 

Nghĩa đã bủa vây những hành động cho tôi tin tưởng. Chị Dung không có ý kiến gì, nói thể nào chị cũng bảo được. Hỏi ý kiến chị nói tuỳ em, tuỳ em thì việc gì phải hỏi. Chỉ Hoàn là muốn tôi đề phòng, cả hai đứa đều khiếm khuyết, đó là cái gốc dễ gia đình, bản thân cha mẹ Nghĩa cũng vấp vào cuộc sống tù đọng, con cái nào được học hành. Nên có lúc, nảy ra ý hai đứa tôi chắp vá lại, nếu thực sự yêu nhau thì không đến nỗi nào. Nghĩa bảo bàn tay làm ra tất cả, bàn tay khắc phục khó khăn...

Nghĩa có cách nói của anh, làm tôi xiêu lòng. Anh đưa tôi đi biển, dạo phố, ăn hải sản và tôi nhận lời yêu. Tình yêu của những cuộc đời khác người thường cũng khác, bởi vì chúng tôi cùng sống chung trong một cái ổ, tạp nham nhiễu nhương u ám, dâm tục. Mà anh vẫn ngày ngày nhìn tôi đi tiếp khách, chỉ lúc nào không tiếp khác mới là của anh. Nghĩa cảm thấy gì trong đó, con người mà có lúc tôi gọi anh là chàng hiệp nghĩa.

 

4.

 

- Nếu đã yêu anh thì chúng ta làm đám cưới nhé?

 

- Anh lấy gì để cưới em? 

   Tôi hỏi lại.

 

- Chúng mình cùng làm.

 

- Và khi lấy nhau về, sẽ làm gì để nuôi nhau?

 

Câu hỏi này làm Nghĩa ngọng nghịu. Tôi nghĩ đến thân phận mình, và ý nghĩ đó lại xoay vào vết thương sâu hoắm trong lòng. Nghĩa cười xoà, sẽ tìm công việc khác thôi.

 

- Em có định làm đám cưới không Vy?

 

- Anh hỏi gì lạ quá, yêu nhau, muốn tiến tới hôn nhân. Sao anh không nghĩ là em mong có một mái ấm.

Tôi khẳng định lại với anh lời mình đã nói hôm trước. Nghĩa ôm lấy tôi, âm ấm lồng ngực, tim tôi rộn ràng, hoan ca một khúc hát đã rêu phong tự bao giờ.  Lúc này mới mẻ đường đột. Chẳng còn cách nào khác, tôi không ngơi nghỉ niềm tin gửi vào anh.

 

Sau mấy ngày đi biển, ra Hạ Long chơi, tôi và Nghĩa khăng khít hơn. Bên anh, tôi nảy ra thèm khát trả thù. Anh là người yêu tôi, khi có nhau rồi, liệu rằng anh có đồng ý trả thù giúp, hay tôi phải cầu cạnh những người trên huyện, và biết đâu lại lĩnh nhận cú giũ tay phũ phàng đáng ghét như Chủ tịch xã từng làm.

Nghĩa tỏ ra nhiệt tình với lời đề nghị ấy. Thời gian này anh chăm sóc tôi, và khi ví anh cạn tiền, anh đã dùng đến tiền của tôi. Đằng nào chả là của nhau, vậy thì chuyện kinh tế cũng lơi lỏng xông xênh cho nhau.

Hoàn luôn tỏ ra hằn học với Nghĩa. Nó luôn nghi ngờ, dù tôi đã nói anh rất tốt, tôi không quên câu nói của Hoàn, không có tình yêu ở đây, chỉ có lọc lõi và tính toán.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top