Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Lịch sử
  3. Dạ Thiên Tử (Dịch)
  4. Chương 296: Vượt ngục

Dạ Thiên Tử (Dịch)

  • 175 lượt xem
  • 2503 chữ
  • 2023-11-12 04:43:15

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

- Đại lão gia giá lâm, yên lặng yên lặng.

Trước cửa nha môn ồn ào như chợ vỡ. Trên bậc thềm có tên nha dịch đang hét lớn, ngay lập tức xuất hiện 2 chiếc đèn quan có chữ "Hoa" đi trước mở đường. Huyện thái gia Hoa Tình Phong mũ mão chỉnh tề, từ trong nha môn đi ra, dưới sự hộ tống của 4 bộ khoái cường tráng.

- Tri huyện lão gia đang tới.

Phía trước nha huyện ngay lập tức yên tĩnh trở lại. Rất nhiều người dân chưa từng được nhìn thấy dung mạo của Huyện Thái gia, lúc này đều đang tò mò nhìn ngó. Hoa Tình Phong đứng trên bậc thềm uy nghiêm nói:

- Đám điều dân to gan, nửa đêm canh ba tụ tập trước cổng nha môn, muốn làm cái gì hả?

Dưới bậc thềm yên lặng một thoáng, rồi phe phái của người nhà Lý Thị lại làm náo loạn lên, sau đó tiến cử 1 người lên trả lời. Người này có vẻ lịch duyệt từng trải, nói năng cũng rất khéo léo, rất có uy tín trong họ, tuổi chắc cũng chỉ tầm trung niên.

Y đi đến gần Hoa Tình Phong rồi quỳ xuống, cao giọng nói:

- [Thảo dân Lý Mộ Bạch, bái kiến đại lão gia. Cháu trai của thảo dân là Lý Ngôn Đình, hôm nay uống rượu tại Thiềm Cung uyển, đột nhiên bị Tô Bộ đầu của nha huyện dẫn theo 1 đám lưu manh đến bắt đi. Vị Tô bộ đầu đó đã không có lệnh bắt người của Huyện tôn đại nhân, lại còn dẫn theo không phải người trong nha huyện, lạm dụng chức quyền, bắt người vô lối. Đêm nay, chúng ta đến nha huyện, là mong đại lão gia tìm lại công bằng.

- Hå?

Hoa Tình Phong liếc lão 1 cái, thấy người Lý gia cũng biết sợ hãi quan uy thì lòng yên tâm hơn đôi chút, y vuốt râu hỏi:

- LAi nhìn thấy Tô bộ đầu bắt Lý Ngôn tình, tình hình lúc đó ra sao?

Hoa Tình Phong nghĩ nếu người đó không ở đây, thì có thể phải người đi tìm, như thế có thể trì hoãn thời gian, không ngờ người đó lại là người nhà Lý Thị, lúc đó cũng đánh bạc ở đấy, cho nên Lý Ngôn Đình vừa xảy ra chuyện liền lập tức về bảo tin.

Lúc này vừa nghe Tri huyện lão gia hỏi, người đó liền bước lên quỳ xuống, khấu đầu nói:

- Thảo dân Lý Ngôn Củ, bái kiến đại lão gia. Sau đó, gã nói hết cho Hoa Tình Phong từ đầu đến cuối toàn bộ sự việc đã nhìn thấy.

Lý gia trên đường tới đã bàn bạc hết rồi, tuyệt đối không đề cập đến chuyện đánh bạc. Lý Ngôn Đình tham gia đánh bạc chỉ là chuyện nhỏ, nhưng nha sai chống lưng cho phường đánh bạc thì lại là chuyện lớn, là lạm dụng quyền làm việc tư. Nếu muốn có thể thuận nước dong thuyền mà tiễn bọn chúng đi, tri huyện đại lão gia cũng nên chịu lép vế 1 chút. Nếu như vị tri huyện đại nhân này không khôn khéo thức thời, đổ hết tội cho Tô Tuân Thiện, xem xem lúc đó ai là người mất mặt.

Hoa Tình Phong nghe rất kĩ, những chi tiết nhỏ nhặt nhất cũng hỏi kĩ để xác nhận, như vậy chỉ khổ cho Lý Mộ Bạch và Lý Ngôn Củ phải quỳ đến tê chân. Không dễ gì mới hỏi xong, nhưng Hoa Tình Phong lại chỉ nói qua qua:

- Việc này, bàn huyện đã rõ, các người nói lại không hoàn toàn giống nhau.

Lý Mộ Bạch mạnh dạn nói:

- Như vậy thì mong đại lão gia chỉ bảo, không biết Lý Ngôn Đình đã phạm phải tội gì?

- LE hèm.

Hoa Tình Phong hắng giọng, đột nhiên cao giọng nói:

- Người nào không có chuyện gì nữa thì giải tán đi, người nhà Lý Thị đợi trước nha môn, đưa 2 người họ vào trong nói chuyện.

Hoa Tình Phong nói xong quay người rời đi. Đối với dân chúng tới xem náo nhiệt vào đêm hôm khuya khoắt, thì đương nhiên rất bất mãn. Người của Lý thị không biết Hoa Tình Phong muốn như thế nào, nên tiếp tục đánh trống hò reo không ngớt. Đám nha sai vội quát:

- Yên lặng. Yên lặng. Đại lão gia chỉ gọi hai người họ vào nói chuyện, dám đánh trống ồn ào à, cho ăn loạn côn bây giờ.

Nói là nói như vậy nhưng bọn họ cũng không dám lôi còn bổng ra. Lý Mộ Bạch kiến thức rộng rãi, đảm lượng khá lớn, liền kéo Lý Ngô Cu theo Hoaa Tình Phong đi vào nha môn.

Hoa Tình Phong không dẫn bọn họ đến đại đường, mà chỉ tùy ý tìm một gian Thiểm áp phòng, sau khi đi vào liền ngồi xuống, trầm giọng nói:

- Việc này vốn thuộc cơ mật, hôm nay nói cho hai người các ngươi biết rõ, hai người các người nhớ giữ mồm miệng, nếu như tiết lộ, chắc chắn sẽ bị nghiêm trị.

Lý Mộ Bạch và Lý Ngôn Đình nhìn nhau, thấy thái độ huyện thái gia nghiêm nghị thì thấp thỏm không yên: "Hãn là Lý Ngôn Đình thật sự phạm tội gì rồi".

Hoa Tình Phong nói:

- Vài ngày trước, bổn huyện từng phải người càn quét băng đảng Nhất Điều Long, khi đó ta nhận được tin tức, huyện ta có người tư thông với đạo phỉ, âm thầm truyền tin tức cho chúng. Mặc dù Nhất Điều Long bị diệt rồi, nhưng tên nội gian lại chưa từng sa lưới. Nên thời gian gần đây bỗn huyện sai Tổ Bộ đầu âm thầm điều tra nghe ngóng.

Những ngày này, Tô Bộ đầu đã điều tra một số người, rồi sau đó thanh lọc từng người. Hôm nay, Tô Bộ đầu bẩm báo với bốn huyện là đã tìm được đầu mối mới, Lý Ngôn Đình bị nghi ngờ, hắn sẽ tìm cơ hội điều tra thêm người này.

Hoa Tình Phong nói đến đây, Lý Mộ Bạch và Lý Ngôn Củ biến sắc. Đây chính là tội thông đồng với phi. Đối với Lý Ngôn Đình mà nói, đây là tội mất đầu. Nếu như thật sự phạm tội danh này, toàn bộ gia tộc Lý thị sẽ bị liên lụy.

Lý Mộ Bạch không còn được tự nhiên như trước, lo sợ bất an mà nói:

- Đại lão gia, Lý Ngôn Đình gần đây an phận thủ...

Hoa Tình Phong thấy người của Lý thị tộc luống cuống thì càng bình tĩnh, y trầm giọng nói:

- Bổn huyện còn chưa nói xong.

Lý Mộ Bạch lập tức ngậm chặt miệng. Hoa Tình Phong tiếp tục:

- Bổn huyện đã từng nói, cũng chỉ mới hiểm nghi Lý Ngôn Đình mà thôi, chưa xác định có phạm tội hay không. Nhưng một khi đã nghi ngờ thì đương nhiên phải điều tra. Tuy nhiên, nếu bắt công khai, thì giả sử kẻ thông đồng với bọn chỉ là một người khác, chẳng phải sẽ đánh rắn động cỏ? Cho nên Tổ Bộ đầu mới bí mật làm việc, để che dấu tai mắt người ngoài nên mới không mang theo công sai.

Hai người Lý thị nín thở nghe Hoa Tình Phong nói xong, lúc này Lý Mộ Bạch mới dám lên tiếng:

- Đại lão gia, Lý Ngôn Đình có thừa tiền bạc, thường xuyên có được tiền lãi cho vay. Người cần tiền thì khi nào cũng thúc thúc giục giục, mồm miệng rối rít cảm ơn nhưng đến khi phải trả nợ cho hắn thì lại hận thấu xương, khó tránh khỏi ác ý đặt điều hãm hại. Cái gọi là thông đồng với phi, đích thị là do những người này trả thù hằn mà thôi, kính xin Đại lão gia minh xét.

Hoa Tình Phong nói:

- Có hay không có tội, thì cần phải điều tra mới biết được. Nếu như Lý Ngôn Đình bị oan uống, bỗn huyện đương nhiên sẽ không thêm tội cho hắn. Sau khi kiểm tra thấy là bị oan, Tô Bộ đầu sẽ lặng yên phóng thích cho hắn. Ai ngờ tộc nhân các ngươi lại gióng trống khua chiêng, bốn huyện lại cần phải nghĩ ra một lý do để trấn an dân chúng.

Lý Mộ Bạch cùng Lý Ngôn Củ nghe xong không khỏi âm thầm hối hận xúc động. Hoa Tình Phong vẻ suy nghĩ, suy nghĩ một chút rồi nói:

- Bốn huyện sẽ tìm cách xử lý chuyện này thật êm thấm. Nếu như Lý Ngôn Đình xác thực không phải là tai mắt của sơn tặc, thì tìm cách giải thích với mọi người lý do vì sao Tô Bộ đầu bắt hắn đi. Hai người các ngươi về trấn an tộc nhân của mình, không cho phép tự dưng sinh sự.

Sau đó các ngươi đi tới đại lao một chuyến. Vì đề phòng tin tức bị lộ, Tô Bộ đầu đã đưa hắn vào trong đó để thẩm vấn. Nếu như Lý Ngôn Đình có tội, hai người các ngươi nên hỗ trợ quan phủ khuyên hắn tự thú, sớm khai thật mọi chuyện, thì còn có khả năng giảm bớt tội. Nếu như vô tội, hai người các ngươi cũng có thể nói cho hắn biết nỗi khổ tâm của bổn huyện, rồi cùng nhau giữ bí mật này. Lương dân càng cần tích cực hỗ trợ quan phủ trừ bạo, an dân.

Hai người vâng vâng đồng ý, rón rén kéo nhau đi ra ngoài.

Hoa Tình Phong làm theo cách Tô Tuần Thiên mách nước, nín thở chờ đợi, tới khi thấy hai người Lý gia an phận rút lui thì không khỏi mừng thầm: " Quả nhiên hù dọa được bọn chúng. Tên Diệp Tiểu Thiên này cũng lắm mưu mô".

Y chỉ là con mọt sách ngây thơ, còn Diệp Tiểu Thiên lại là Bộ khoái Lao đầu, xưa nay giỏi giả danh lừa bịp, uy hiếp kẻ dưới qua mắt kẻ trên là thủ đoạn hắn quen sử dụng.

Tộc nhân Lý thị vẫn đứng đầy bên ngoài huyện nha, thấy hai người đi ra thì thở phào nhẹ nhõm rồi túm tụm vây quanh bọn họ.

Trước sự thăm hỏi rối rít của tộc nhân, hai người vẫn im lặng không đáp, đi đến bên cạnh những người có bối phận trong tộc, đến trước mặt người cao niên nhất, rồi lại bảo những người còn lại tránh xa, khi đó, mới thuật lại toàn bộ câu chuyện một lần cho trưởng bối nghe.

Trưởng bối kia nghe xong không khỏi căng thẳng hẳn lên. Lý Mộ Bạch liền quay lại nói với tộc nhân:

- Chư vị, Lý Ngôn Đình bị bắt là một sự hiểu nhầm. Chúng ta sẽ đi gặp hắn, nếu như không có chuyện gì, sáng mai sẽ đưa hắn quay về. Mọi người về trước đi.

Có một tộc nhân không nhịn được hỏi:

- Chú Mộ Bạch, rốt cuộc, huyện thái gia đã nói gì với chú vậy. Vì sao Ngôn Đình bị bắt, phải giải thích cho rõ ràng chứ?

Lão tộc trưởng vội quát lớn:

- Câm miệng, xưa nay Mộ Bạch làm việc đều rất cẩn trọng, hắn đã nói như vậy tất nhiên có đạo lý của hắn. Được rồi, tất cả mọi người quay về đi, mọi việc còn lại do Mộ Bạch xử lý. Các ngươi về nhà ngay.

Lão gia tử đã lên tiếng, tộc nhân Lý thị đương nhiên không dám dị nghị, châu đầu kề tại nói nhỏ vài câu rồi lục tục giải tán. Lý Mộ Bạch và Lý Ngôn Củ quay lại trước huyện nha, đợi tộc nhân rút hết liền có hai công sai tới, dẫn bọn họ đến đại lao.

Đại lao huyện nha ở phía Tây, cũng không có gì đặc biệt hơn các đại lao bình thường khác. Huyện Hồ đổi sang chế độ lưu quan mới ba bốn năm, trước khi, đều là do quan Tuần kiểm người Hán quản. Lúc ấy, đại lao xây ở bên tường thành phía Tây. Trong quá trình xây dựng huyện nha, vì tiết kiệm tài chính, Tuần kiểm ti liền tiếp quản sử dụng đại lao. Nên mới không ở cùng một chỗ với huyện nha.

Tuy nhiên, huyện Hồ vốn không lớn. Nên cũng chỉ cần đi mấy con phố là đã đến nơi. Quản lao thấy người của nha môn tới, quan sát hại người đi bên cạnh một chút rồi mới cho họ đi vào đại sảnh, phải thêm một lính canh ngục cùng đi.

Sáu người đi về phía trước, xuyên qua một định viện, bỗng nhiên từ phía trước vọng tới tiếng quát mắng chửi bậy, bởi vì trời tối người ít nên có thể nghe tiếng binh khí chạm nhau. Hai công sai kia lắp bắp kinh hãi, vội rút đao ra. Tên ngục tốt dẫn đường cũng rút đao, cả kinh kêu lên:

- Không ồn, đã xảy ra chuyện.

Nói rồi vội bước nhanh tới. Lý Mộ Bạch và Lý Công Củ căng thẳng ra mặt, cố tình chậm lại, nhưng không có ai dẫn đường lại phải tiếp tục đi theo bọn họ, chạy về phía trước.

Phía trước có hành lang dài. Hành lang cũng không phải là thằng đường, phía trước không xa, có một lối rẽ, lúc này, trên tường loang loáng bóng đao kiếm loạn xạ, cho thấy là có người đang chém giết dọc hành lang. Trên vách đá, ánh đèn dầu còn chiếu bóng người lay động.

Trên mặt đất còn có một người nằm, xem áo bào thì có vẻ là một bách tính bình thường, nằm im bất động, giống như là đã chết. Bên cạnh còn có một công sai, đang đánh nhau với một tù nhân.

Ba công sai cùng đi với Lý Mộ Bạch và Lý Công Củ lập tức nhào tới. Lý Công Củ chỉ là dân chúng bình thường, còn Lý Mộ Bạch - vốn là người từng trải nên bắt gặp cảnh vượt ngục thì nơm nớp lo sợ, vội đứng lại, vào không dám vào, lui không dám lui.

Tô Tuần Thiên ôm một thi thể tử tù, lăn lộn trên mặt đất, giả vờ chém ghết. Bỗng nhiên ba công sai nhào đầu tới, vung đao chém vào thi thể kia, máu chảy ròng ròng. Lý Ngôn Củ thấy trên mặt đất ẩm ướt từng dòng, thò tay xuống xem thử, thấy đều là màu tươi thì sợ tới mức ngất xỉu luôn tại chỗ.

Tô Tuần Thiên nhẹ nhàng thở ra, vội vàng hất thi thể kia lên không trung, hô lớn:

- Nhanh, tử tù vượt ngục, đi hỗ trợ nhanh.

Ba công sai đang chém giết "tù phạm vượt ngục" kia, lập tức lại xông lên phía trước. Lý Mộ Bạch há miệng run rẩy, chỉ thấy bóng người chém giết nhau kịch liệt. Bởi vì có thêm ba công sai mạnh mẽ gia nhập, nên cuộc chiến rất nhanh đã kết thúc. Trên tường chỉ còn lại một bóng người đứng yên như phỗng, mặc công phục, đội mũ ngục tốt, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, và cũng tới lúc đó, mới phát hiện dưới háng ướt nhẹp, hóa ra, gã sợ đến mức tiêu trong quần mà không biết.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top