Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Lịch sử
  3. Dạ Thiên Tử (Dịch)
  4. Chương 295: Nảy ra ý hay.

Dạ Thiên Tử (Dịch)

  • 179 lượt xem
  • 2104 chữ
  • 2023-11-12 04:42:50

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Diệp Tiểu Thiên nghiêng đầu hỏi:

- Lý gia ở phía đông nam thành sao?

Tô Tuần Thiện giọng run run nói:

- Vâng... đúng vậy...

Diệp Tiểu Thiên lại nói:

- Lý gia đã biết Lý Ngôn Đình chết rồi sao?

Tô Tuần Thiên nói:

- Không thể nào, ta... ta mang Lý Ngôn Đình đi mới..., có lẽ là có một kẻ đánh bạc khác đã thông báo cho nhà gã.

Diệp Tiểu Thiên nhướng mày nói:

- Lý gia này thật là phách lối, quan phủ bắt người mà nửa đêm cũng dám đến sinh sự.

Tô Tuần Thiên ngượng ngùng nói:

- Đại nhân, ta... ta tuy là Bộ đầu, nhưng lúc đó lại không có lệnh bài bắt người của Tri huyện, cho nên...

Diệp Tiểu Thiên giật mình, trầm ngâm một lát, nói:

- Chuyện này, tỷ phu của người trong lòng cũng thấy khiếp đảm chứ?

Tô Tuần Thiên cắn răng nói:

- Tỷ phu... bảo với ta tiếp tục chống đỡ, y nói.... y sẽ dốc hết sức để bảo vệ ta.

Diệp Tiểu Thiên hừ lạnh một tiếng, nói:

- Chỉ e, một khi sự việc bị làm lớn lên, y cũng không có bản lĩnh bảo vệ người. Dân trong huyện Hồ dã man như thế nào, ngươi cũng không phải không biết.

Tô Tuần Thiên cắn răng, cơ thịt run lên, hận tới cực điểm nhưng cũng không thể làm gì.

Diệp Tiểu Thiên nhanh chóng suy nghĩ một lát, trầm giọng nói:

- Chuyện này, có quan hệ với tỷ phu người không?

Tô Tuần Thiên trong lòng giật mình, hơn chần chừ, nghĩ đến tỷ tỷ của mình, liền đáp:

- Không cỏ, là ta bị tiền làm cho mờ mắt, mới...

Diệp Tiểu Thiên thở dài, nói:

- LGhé tai lại đây.

Tô Tuần Thiên vội vàng nhón chân lên, bước gần đến Diệp Tiểu Thiên. Diệp Tiểu Thiên cúi đầu ghé vào tai gã nói mấy câu, Tô Tuần Thiên ngạc nhiên nói:

- LY... sẽ đồng ý sao?

Diệp Tiểu Thiên cười lạnh:

- Trên đời này, kẻ có lá gan lớn nhất, có lòng dạ đen tối nhất chính là Lao đầu (đội trưởng nhà lao). Chỉ cần người khống chế được hoặc hứa hẹn lợi ích gì cho gã thì trong cái xã hội đen tối này, không chuyện gì là không làm được.

Tô Tuần Thiên cắn răng, trầm giọng nói:

- Được, ta còn có một khoản tiền xoay vòng, khoảng 80 lượng, ta sẽ đưa hết cho gã...

Diệp Tiểu Thiên nói:

- L80 lượng, chỉ e không đủ lấp đầy khẩu vị của gã.

Tô Tuần Thiên do dự một lát rồi cắn răng nói:

- Được, ta có cách, sẽ làm như vậy đi.

Dứt lời, gã liền nhấc chân đi, đi được vài bước liền quay đầu lại, quỳ xuống trước mặt Diệp Tiểu Thiên, nức nở nói:

- LHoạn nạn gặp chân tình. Ân huệ của đại nhân, ty chức suốt đời không quên.

Tô Tuần Thiên nói xong, chạy như bay xuống núi.

Diệp Tiểu Thiên nhìn bóng lưng gã, nhẹ day chân mày, chậm rãi nói:

- Nếu như Hoa Tình Phong không có liên quan, mà người mở sòng bạc, lại chỉ có 80 lượng?

Mặc dù Diệp Tiểu Thiên không biết nguyên nhân Hoa Tình Phong phải liều mạng kiếm tiền, nhưng trong lòng cũng đã liệt y vào danh sách những ông chủ phía sau của "Thiềm Cung Uyển". Hắn suy nghĩ một chút, cũng bước nhanh ra phòng khách, gọi lớn:

- Như Hiểu Sinh.

Nhược Hiểu Sinh đang đợi ngoài viện, vội vàng chạy vào, y cúi đầu, kính cẩn nói:

- Lão gia.

Diệp Tiểu Thiên nói:

- Lấy đèn đến đây. Đi xuống núi với ta.

Như Hiểu Sinh vâng dạ một tiếng, nhanh chóng đi lấy chụp đèn, chiếu sáng phía trước, soi đường cho Diệp Tiểu Thiên.

Diệp Tiểu Thiến bước nhanh, một lúc lâu sau, đột nhiên nói:

- ULý Ngôn Đình mấy ngày trước cướp ruộng đất nhà ngươi, tối nay đã chết. Như Hiểu Sinh "A" lên một tiếng, vẻ mặt lúc đầu ngây ngốc không hiểu, ngay sau đó là một sự vui mừng khó tả.

Y sững người một lát, Diệp Tiểu Thiên liền vượt qua. Nhược Hiểu Sinh phản ứng lại, vội vàng chạy vượt lên trước, tiếp tục soi đèn cho Diệp Tiểu Thiên, bàn chân nhẹ đi vài phân.

Mấy chục người Lý gia mang theo cán bột, mâu trúc, côn gỗ hùng hổ chạy đến nha huyện. Đến trước nha huyện, hai tên trai tráng nhảy qua rào, cướp dùi trống gác trên hàng rào, gõ "thùng thùng thùng..", đồng thời cũng hét theo tiếng trống:

- Một ổ quan thổ phỉ, tức hiếp dân lành, xin đại lão gia duy trì công đạo.

Những sai dịch trực đêm trong huyện nha căm tức mở cửa, không đợi bọn họ chửi lại, đã bị đám người Lý gia vây lại. Một sai dịch khác thấy tình hình không ổn, tranh thủ thời gian, nhanh chóng chạy vào hậu trạch báo tin.

Trong phòng khách tại hậu trạch, Hoa Tình Phong giống như con lừa đang kéo máy xay, đi đi lại lại thành vòng tròn, lo lắng vấn về chòm râu, thỉnh thoảng lại nhìn về phía sau bình phong.

Lúc này, một nha hoàn quần áo xộc xệch chạy vào, nha hoàn này bị tiếng gõ cửa đánh thức, vội vàng chạy tới phòng khách, thi lễ với Hoa Tình Phong:

- Đại lão gia, trước huyện nhà có người nửa đêm đánh trống kêu oan, sai dịch báo lại, nhóm bảo án vô cùng hung dữ, không có thiện ý, xin đại lão gia nhanh đi ra xử lý.

Hoa Tình Phong trừng mắt lên, giận dữ nói:

- Có lý nào lại vậy, nửa đêm đánh trống đã là không hợp quy tắc, bọn chúng còn dám xông vào huyện nha sao? Đi, gọi tất cả sai dịch tối nay, ai dám xông loạn, đánh đuổi cho ta.

Tiểu nha hoàn lại chạy ra, Hoa Tình Phong lại gọi nói:

- INói bọn họ chờ, bốn huyện thay quần áo xong liền ra ngay.

Sau khi tiểu nha hoàn rời đi, Hoa Tình Phong liếc qua phía sau bình phong, thở dài một tiếng não nề. Y lo lắng đi tới đi lui thành vòng tròn. Một lúc sau, Tô Nhã vội vàng chạy ra từ sau bình phong.

Vẻ ngoài của Nhã phu nhân lúc này thật quá sức tưởng tượng. Nàng bận bộ quần áo ngủ vải sa mỏng, vốn là cách ăn mặc trong khuê phòng chỉ có trượng phu mới được nhìn thấy. Vì đã đi ngủ trước đó nên trang sức đã tháo xuống hết, mái tóc mây rối xõa tung trên vai, càng thêm mấy phần quyến rũ.

Nhất là khi nàng vừa rời giường, ảo vây ngực cũng không mặc, bầu ngực đầy đặn được phóng thích. Khe ngực lộ ra khỏi vạt áo, đường cong động phách kinh tâm hiện lên, lúc bước đi thì rung động mãnh liệt.

Hoa Tình Phong lúc này không có tâm trạng để thưởng thức phong tình của nương tử, vội vàng nghênh đón:

- Nó đi rồi?

Tô Nhã gật đầu, nói:

- Vừa rời đi. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Hoa Tình Phong nghiêm nghị nói:

- Chuyện này, ai, một chốc một lát cũng không thể nói rõ ràng.

Đôi mắt đẹp của Tô Nhã tràn ngập nghi hoặc, nói:

- [Phu quân tại sao có nhiều bạc như vậy. Sao ta không biết?

Hoa Tình Phong ảo não nói:

- Phu nhân, trong lòng vi phu hiện đang rất loạn, nàng đừng hỏi nữa.

Tô Nhã muốn nói lại thôi, thấy vẻ mặt y quả thật rất lo lắng. Qua một lát, miệng rõ ràng muốn truy hỏi, những lời ra đến miệng lại bị nuốt trở lại, trong lòng càng nghi hoặc hơn. Vừa rồi nàng hỏi đệ đệ, Tô Tuân Thiên cũng trả lời như vậy, trượng phu và đệ đệ rốt cục có chuyện gì đang gạt nàng?

Hoa Tình Phong quẫn trí, tự lẩm bẩm:

- XThực sự là được y chỉ điểm sao? Không phải là y muốn chạy án chứ?

Tô Nhã nghe mà cảm thấy kỳ lạ, cũng không biết từ "y" đầu tiên của Hoa Tình Phong là chỉ Diệp Tiểu Thiên, từ "y" thứ hai là chỉ Tô Tuần Thiên.

Tô Tuần Thiên vội vàng chạy xuống núi, đoạt bó đuốc ở hàng đầu đội ngũ chạy vào huyện nha trước. Gã trực tiếp đi vào huyện nha, làm kinh động đến tỷ tỷ của mình.

Lúc đó, anh rể y đang ở trong phòng khách thở ngắn than dài, không buồn ngủ. Tô Tuần Thiên thấy Hoa Tình Phong, lập tức nói:

- Tỷ phu, nhanh lấy cho ta ba trăm lượng bạc, ta có thể ám chuyện này đi.

Hoa Tình Phong lẽ nào chịu tin, dậm chân nói:

- Ngươi định trốn đi? Hồ đồ, một khi trốn đi, thì càng chắc chắn người đã mắc trong tội. Đến lúc đó, dán hình cảo thị, truy nã thiên hạ. Ngươi không thể làm gì, có thể trốn đi đâu chứ?

Tô Tuần Thiên tức giận nói:

- Ta mặc dù không có tài cán gì, nhưng cũng không phải là người nhát gan, trốn tránh trách nhiệm. Huynh yên tâm, chuyện này ta sẽ gánh vác, không liên lụy gì đến huynh.

Hoa Tình Phong ngượng ngùng nói:

- Ngươi nói cái gì vậy chứ, ta.... ta để ngươi gánh chịu là bởi vì người vào đó, ta còn có thể chăm sóc người. Nếu ta bị đánh đổ, thì người còn có ai mà cậy nhờ.

Tô Tuần Thiện lạnh lùng nói:

- Vậy thì đa tạ anh rể. Nhưng mà, ta vừa được Diệp Điền sử chỉ điểm, cho dù Lý gia có gây náo loạn đến mức nào thì mọi chuyện đều có thể chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không. Chỉ là, thực sự cần 300 lạng bạc.

Hoa Tình Phong tuy khinh thường Diệp Tiểu Thiên, nhưng lại rất tin tưởng Diệp Tiểu Thiến quỷ kế đa đoan. Nghe xong như vậy, hai mắt lập tức sáng lên, y vội vàng nói:

- Hắn có chủ ý gì?

Tô Tuần Thiên nói:

- Lúc này không có thời gian để nói tỷ mỉ. Đám người Lý gia đã đốt đuốc xông đến huyện nha, nhanh lấy cho ra ba trăm lạng bạc. Lát nữa, đám người Lý gia đến, huynh hãy cố găng kéo dài thời gian, sau đó thế này...

Tô Tuân Thiên hạ giọng, nói lại một lượt với Hoa Tình Phong. Hoa Tình Phong bán tín bán nghi, cũng chỉ biết nghe theo. Lúc này, Tô Nhã bị đánh thức chạy đến, Hoa Tình Phong cũng không kịp nói rõ mọi chuyện với nàng, liền lấy cái chìa khóa, bảo nàng đi lấy 300 lạng bạc đưa cho Tổ Tuần Thiên.

Tô Nhã không hiểu gì, nhưng thấy trượng phu và đệ đệ đều vô cùng lo lắng, bất an, nhận thấy lúc này cũng không nên hỏi nhiều, vội vàng đi lấy bạc. Chỗ cất bạc là một gian thư thất trong phòng tàng thư của Hoa Tình Phong. Xưa nay, Tô Nhã khô. bao giờ bước chân vào, chìa khóa đều do Hoa Tình Phong năm giữ, cũng không biết trong đó có giấu một rương ngân lượng, dọa cho nàng hoảng sợ. Nhưng đệ đệ thúc gấp, lại không dám thất lễ, nàng vội vàng đưa bao ngân lượng cho Tô Tuần Thiên.

Ba trăm lạng bạc không phải là nhẹ, Tô Tuần Thiện sự chậm trễ, y gọi người đến phòng gia súc dạt một con la đến, con la chân không chạm đất chở bạc đi.

Trong nhà sau, Nhã phu nhân đầy bụng nghi hoặc, Hoa Tình Phong lo lắng chờ đợi. Trước nha, những người của Lý gia cũng đang đứng ở chờ.

Người của Lý gia mặc dù không ít, nhưng cũng chỉ là dân chúng thấp cổ bé họng, không dám Lxông vào huyện nha. Mặc dù ỉ vào việc Tô Tuần Thiên không có lệnh bài bắt người, hơn nữa bắt người đều là đám lưu manh, rõ ràng là cùng một giuộc với sòng bạch, hành động vi phạm pháp luật, nên Lý gia bọn họ chiếm chút ưu thế, nhưng một khi xông vào huyện nha, thì sẽ bị người khác cầm đãng chuối.

Bọn chúng không dám xông vào huyện nha, nhưng lại dám ở bên ngoài la lối om sòm, đánh trống reo hò. Trong đêm yên tĩnh, tiếng gào thét vang đi, đánh động dân chúng, chỉ một lát sau, rất nhiều người dân cầm đèn đến xem náo nhiệt.

Đám người Lý gia thấy có dân chúng vây xem, dũng khí càng tăng, lớn giọng chửi bới, biến cửa nha mốn trở thành trà lâu. Đám sai dịch cầm thủy hỏa côn, yêu đao, khẩn trương canh giữ trước cửa nha môn, cũng không dám quát lại, sợ kích thích bọn chúng hơn.

Hai bên đang giằng co, Hoa tri huyện cuối cùng cũng "áo quần chỉnh tề", cố gắng trấn tình, đi từ nhà sau ra.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top