Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Lịch sử
  3. Dạ Thiên Tử (Dịch)
  4. Chương 282: Rút kinh nghiệm

Dạ Thiên Tử (Dịch)

  • 168 lượt xem
  • 2388 chữ
  • 2023-11-12 04:36:53

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

La Tuần Kiểm nhận được tin tức do Diệp Tiểu Phong bảo vệ, vui mừng quá đỗi. Y vội vàng đưa người lên sơn trại Nhất Điều Long. Dưới sự chỉ huy anh minh của La Tuấn Kiệm, tất cả các quan binh đã anh dũng tác chiến, đánh đầu thăng đó, không gì ngăn cản nổi, nhanh nhẹn như sấm sét thống lĩnh hang ổ của Long Lăng Vân.

Trong quá trình phá hủy được hang ổ của sơn tặc một cách oanh liệt, quan binh Tuần Kiểm do được rèn luyện nghiêm chỉnh, tác chiến dũng cảm, chiến thuật phù hợp, nên lấy tru thế tuyệt đối để giành được chiến thắng. Cả đội quan binh không một ai bị hi sinh, nhưng trọng thương bảy người, bị thương nhẹ có hai chín người.

Trong bảy người trọng thương thì có người bị côn trùng ngủ đông cắn, có người bị rắn cắn, có người bị kiến độc cắn, có người bị hoa độc đầm, có người bị chất độc rỏ ra từ tên độc làm mù mắt. Bị thương nặng nhất là người bị một tên sơn tặc giả chết đâm phải.

Có điều, tình hình thương tích của họ đều trở thành những thương tích trong khi chiến đấu với Nhất Điều Long. Ngay cả những người bị thương do độc... ai nói sơn tặc không thể dùng độc để hại nào?

Cả đoàn Diệp Tiểu Thiên áp giải tù binh và những chiến lợi phẩm mà quân Sinh Miếu chế là cồng kềnh, khó mang theo quay trở về huyện Hồ. Hắn phái Chu Ban Đầu quay trở về nha huyện báo tin trước.

Cơ hội báo công có thể nhận lấy này làm sao Diệp Tiểu Thiên có thể quên huynh đệ của mình, Chu Ban Đầu, Tô Tuân Thiện, Mã Huy, Hứa Hạo đều có cả. Có điều cả đám đều chưa vào rừng, chỉ ở ngay bên đường dựng một căn lều, nói một cách hoa mỹ là cung cấp quân nhu.

Tin tức sau khi về nha huyện, Hoa tri huyện hết sức mừng rỡ, vội vàng chuyê en net sức mừng rỡ, vội vàng chuyến công văn bảo vui sang Đồng Nhân phủ. Đồng thời, y triệu tập tất cả các quan viên thân sĩ, dẫn đầu cả bọn đúng sẵn ngoài thành nghênh đón.

Đội quân chiến thắng trở về nhận được sự hoan nghênh nhiệt liệt của đám phụ lão huyện Hồ, đầu của Long Lăng Vân và tên bộ hạ Thập Tam Ưng dưới mệnh lệnh của Hoa Tri huyện được treo lên đầu tường thì chúng. Có một số tên bị thương hoặc đầu hàng bị áp giải vào đại lao, đợi Đồng Nhân huyện phủ đến giải đi..

Diệp Tiểu Thiên cùng Hoa tri huyện mặt mày hớn hở tứng phó với những câu hỏi lời chúc mừng hoặc lời ghen tị của các bậc phụ lão và quan viên huyện Hồ. Sau đó hắn lại lôi Hoa Tri huyện vẫn chưa nỡ rời khỏi khung cảnh náo nhiệt ấy vào trong Tam đường, đem chuyện "Nhất Điều Long" và "Nhất Oa Phong" thuật lại một lượt.

Hoa Tình Phong nghe xong không thấy còn vẻ mặt đầy vui vẻ hào hứng như trước nữa. Nếu nói Long Lăng Vân và Thập Tam Ưng đều chết dưới tay của Nhất Oa Phong, thế thì công lao lên núi tiểu phỉ của quan phủ lần này đã giảm bớt đi nhiều. Nhưng Lâm viên ngoại là đương sự, lại không có cách nào ỉm đi sự việc cả.

Hoa Tình Phong rất vất vả mới lấy hết dũng khí để quyết định. Rõ ràng là công lao to lớn như thế, y thực sự không muốn bởi một tên vô danh tiểu tốt "Nhất Oa Phong" mà ảnh hưởng tới thành tích của mình. Hoa Tình Phong ngẫm nghĩ rất lâu, sau đó y trầm giọng nói:

- Thế này đi. Sáng sớm ngày mai bổn huyện tự hộ tống Lâm viên ngoại về Đồng Nhân phủ, bẩm báo chuyện này với Tri phủ đại nhân.

Theo như vậy thì kẻ ở giữa như Diệp Tiểu Thiên là người chịu thiệt. Hoa Tình Phong đường đường đang là quan huyện, phân công lao này dù sao cũng không thể thiếu phần của y được, nhưng công lao chủ yếu vẫn là của Diệp Tiểu Thiên. Thế nhưng nếu để "Nhất Oa Phong" dính vào, thì công lao của hắn cũng chẳng có gì là hiển hách nữa.

Diệp Tiểu Thiên nói:

- Tốt quá, tin rằng Tri phủ đại nhân cũng không hi vọng để cho bọn Nhất Oa Phong quấy rối chuyện này. Hạ quan chức cho đại nhân mã đáo thành công.

Sau khi rời khỏi Tam đường, Diệp Tiểu Thiên tự nhiên nghĩ đến câu nói mà Lâm Viên ngoại đã nhại lại của tên đầu lĩnh Nhất Oa Phong.- Không ngờ bọn chúng cũng tìm tới đây. Lão phu coi thường hắn rồi.

- Tại sao không phải là "quan phủ" mà lại là "bọn chúng", là chúng. Câu này là chỉ ai? Nếu là ta.... Thế thì... Diệp Tiểu Thiên mắt hơi híp lại.

Trong cung điện rộng lớn của Cổ Thần điện, tiếng chuông bạc vang lên từng hồi.

Ánh mặt trời từ ngoài cửa sổ xiên ngang chiếu thẳng vào một chiếc bàn thờ nhỏ màu đen. Một cách tay trắng muốt như ngọc đang nắm một cái chày gỗ đảo đảo trên hắc đàn. Nhưng mà điều kỳ lạ là trong đàn đang tỏa ra một mùi thơm của hoa tươi.

Theo bàn tay như trăng trẻo như ngọc kia đảo đi đảo lại, chùm âm thanh từ chuông bạc reo lên vui vẻ, ánh mặt trời chiếu vào mặt trên của chuộng, ánh lên những tia sáng đẹp mắt. Ánh sáng phản chiếu từ chiếc chuông bạc lại chiếu lên khuôn mặt mỹ lệ của cô gái, giống như ánh sáng lóng lánh của nước.

- Sư phụ à, đàn cổ kia làm thế nào? Cô nàng xinh đẹp như mâm tỏi non đang đảo chiếc đàn kia chính là Thái Dương. Nàng vừa đảo cái bình vừa hỏi Cách Thái Lão phụ nhân đứng giữa phòng đang cúi người xuố một ngụm ở bình.

.:: Nuông nhân 18 птар Phiến đá tầm ba thước vuông đặt ở giữa phòng được nạy ra. Ở phía dưới là một cái hố bằng, độ cao của nó bằng mặt đất. Có thể thấy bên trong có rất nhiều cái bình được xếp gọn gàng chỉnh tề. Trên nắp cái bình đều được nắp cẩn thận, nắp vừa vặn chỉ thấp hơn mặt đất vài tấc, đủ để cho phiến đá che lấp lên.

Cách Thái Lão nhẹ nhàng lắc lắc đầu, nói về tiếc nuối.- Cái bình này chết cả rồi, xem ra ta phải chọn nơi khác, cái vũng nuôi Cổ chắc là không dùng được nữa rồi.

Thái Dương mím môi, ấp úng nói:

- Ảy,... sư phụ, ta nghe mọi người ở ngoại giới nói chúng ta có cổ thuật sư, không thứ gì là làm không được. Vì sao người nuôi Cô, dùng để hại người hay để cứu người vậy?

Cách Thái Lão không nhịn được bật cười, nói:

- Con nhỏ ngốc nghếch, nuôi Cổ vất vả thế, nếu nó không dùng để cứu người hoặc hại người thì nuôi để làm gì?

Đôi hạt nhân châu của Thái Dương khẽ xoay động, không nói được lời nào, đôi má nàng hơi đỏ lên, nói:

- Ây, nói thí dụ như làm cho người ta sinh con có thể sinh được con trai hay con gái. Chị dâu cả của con sinh sáu người con đều là nữ, anh trai cả ngày không vui, phải chi sinh một nam nhân thì tốt rồi.

- Ý tưởng hão huyền.

Một trưởng lão nghiêm túc trước mặt mọi người lại rất yêu chiều cô tiểu yêu đồ đệ như một cô cháu gái ruột của mình vậy. Cái miệng đã rụng hết răng của bà bắt đầu nhếch lên, cười tới mức các nếp nhăn trên mặt đều khác đi cả. Bà nói:

- Nếu như lão tổ tông để tâm nghiên cứu thứ này, hoặc trên đời này lại có thứ Cổ quyết định được việc sinh con trai hay con gái, thì sư phụ ta cũng chưa từng dạy ta. Ta cũng chưa từng cân nhắc về việc này... ha hah...

Cách Thái Lão lại nâng bình làm một ngụm, chậc chậc lưỡi, khe khẽ lắc đầu. Xem ra, Cổ nuôi trong bình cũng chưa thành công. Thái Dương nói giọng thất vọng:

- Như vậy thì sư phụ có biện pháp nào không, có thể khiến cho con trai bỏ qua tất cả để thích mình ấy?

Cách Thái Lão cười ha ha nói:

- Con nhỏ này, trêu trọc ta hoài. Ngươi xem lão sư phụ đã tầm này tuổi rồi, còn muốn đàn ông thích gì nữa. Muốn đàn ông thích mình chỉ còn cách quyết tâm biến tên đó thành một tên điên.

Thái Dương mặt đỏ rần lên, nói:

- Sư phụ, người ta nói là người ta cơ mà...

- Ngươi ư? Cách Thái Lão cười híp mắt hỏi:

- Ngươi là nha đầu đáng yêu như vậy, đàn ông vừa thấy là thích liền mà. Hơn thế ta bảo - đảm còn tuyệt đối một lòng một dạ với người đấy.

Thái Dương dâu môi, nói giọng không vui:

- Sư phụ chỉ giỏi dỗ dành người ta thôi. Người đó là kẻ mù, chẳng thích người ta, vậy người ta phải làm thế nào?

Cách Thái lão khẽ giật mình, hỏi:

- Hã, người thích một tên mù sao?

Thái Dương tức giận bỏ cái tay đảo (bàn xào) xuống, dậm chân nhìn sư phụ nói:

- Không phải mù mà, ý con nói là mắt hắn không có trọng, không nhìn thấy con tốt với hắn thế nào.

Cách Thái Lão ồ lên một tiếng, bỏ chiếc bình xuống và đi tới cạnh Thái Dương. Bà khẽ chậc chậc nói:

- Ai da, tiểu đồ đệ bảo bối của ta thật sự có người thương rồi. Nào mau nói cho sự phụ, hắn là người trại nào. Nhất định đó phải là kẻ cực kỳ nổi tiếng mới có thể khiến người phải hao tâm đến thế chứ?

Thái Dương nói:

- Hắn là... Hắn, sự phụ, người nói cho con, cuối cùng là có cách nào không?

Cách Thái Lão thở dài nói:

- Nha đầu à, giang sơn dễ đổi, bản tĩnh khó dời. Cái tâm người ta, chính là thứ khó đoán nhất. Ai có thể bảo đảm được tâm tư của một người nhất định chỉ dành cho con, hơn thế lại không bao giờ thay đổi?

Có điều, nếu con thực sự thích hắn, thì hạ cổ đi. Nếu hắn dám rời khỏi con, thì hắn sống cũng không bằng chết! Đồ đệ bảo bối của ta không phải là một cô nương xấu xí. Một cô gái xinh xắn thế này, lại có cổ độc uy hiếp. Ta không tin trên đời này lại còn có tên đàn ông nào dám ức hiếp con.

Thái Dương buồn rầu nói:

- Nhưng hắn vạn cổ bất xâm cơ. (Cổ không làm gì được hắn)

- Hå.

Cặp mắt mờ của Cách Thái Lão đột nhiên trở nên sắc bén, sáng quắc nhìn sang bên phía Thái Dương, trầm giọng hỏi:

- Nha đầu, người con thích kia... cuối cùng là ai?

- A! Con... con....

Thái Dương hoảng hốt vội vàng trả lời:

- Thôi thôi thôi. Chúng ta không nói chuyện này nữa. Sư phụ, chúng ta tiếp tục bật đàn đi, còn vài cái đàn nữa mà. Không chừng có cô được nuôi thành công đấy.

Mắt Cách Thái Lão hơi híp lại, chậm rãi nói:

- Con nha đầu nhà ngươi, tính trẻ con chưa bỏ được. Lúc nói dối là lại muốn nói nhăng nói cuội. Mau nói đi, Rốt cục là ai?

- Con....

Thái Dương bị sư phụ ép, chẳng biết làm thế nào, cất giọng tội nghiệp nói:

- Sư phụ, không hỏi nữa được không?

Cách Thái Lão nhìn chằm chằm vào nàng, không nói thêm lời nào. Thái Dương bị sư phụ ép đầu cúi gằm, mân mê góc áo. Trông nàng chẳng khác nào đứa trẻ làm sai bị phạt, khiếp vía thốt lên:

- Là tôn giá.... Cha nuối.... Ca...

Cách Thái Lão nhíu đôi mày bạc trắng hỏi lại:

- Xưng hô kiểu gì vậy?

Thái Dương cất giọng ngượng ngùng:

- Hắn nói, tuổi tác cách nhau không lớn lắm, không thích ta gọi hắn là cha nuôi. Thái Dương nói xong khẽ liếc trộm sang Cách Thái Lão. Nàng cảm thấy sợ hãi vì bà không vui khi mình mạo phạm với tôn giả.

Cách Thái Lão nghĩ ngợi một chút rồi nói với Thái Dương:

- Lại đây, người bỏ cái đàn xuống, ngồi xuống đây, đem tất cả các việc có liên quan, nói lại cho ta một lượt.

Sau nửa canh giờ, Thái Dương cuối cùng cũng đã trình bày xong. Nàng sợ hãi liếc sang sư phụ. Lão phu nhân tuổi đã quá tám mươi vẫn ngồi im bất động, hai mắt đăm đăm, khuôn mặt không chút biểu cảm. Thái Dương khẽ hỏi:

- Sư phụ, người không vui à?

Cách Thái Lão lẩm bẩm:

- Đúng vậy, đúng vậy....

Thái Dương cúi đầu, chán nản nói:

- Người biết rõ con mà, chỉ là mơ ước hão huyền thôi mà. Người ta chỉ là một nhà đầu trên núi, làm sao có thể xứng... Sư phụ, người đừng giận con. Cùng lắm thì.... Người ta không nghĩ lung tung nữa...

Thái Dương nói xong, nước mắt đã vòng quanh. Cách Thái Lão căn bản không nghe thấy nàng nó. gì. Vị trưởng lão già nhất Cô giáo đột nhiên hào hứng đáng bật dậy, đi vòng quanh phòng, tự lẩm bẩm:

- Những người già chúng ta đã ở trong rừng sâu lâu năm, đầu óc đã biến thành gỗ hết cả rồi, làm sao lại không nghĩ ra được điều này.

Thái Dương khẽ nhút nhát hỏi:

- Sư phụ, không nghĩ tới điều gì?

Cách Thái Lão vỗ tay một cái, nói:

- Hắn chỉ muốn lấy vợ sinh con trai, để lại nòi giống mà. Chúng ta hà tất phải để cho hắn du lịch nhân gian lâu đến thế, khiến cho thần giáo của chúng ta hai mươi năm để trống vị trí tôn giả. Chọn mấy nữ nhi cho hắn, để cho hắn sinh em bé đi, đến lúc đó hắn còn kiếm cớ không trở về tr?

Thái Dương vốn tính nhanh mồm nhanh miệng nghe tới đó, không khỏi oán giận nói:

- Sư phụ, phù sa còn chưa chảy vào ruộng người khác, người sao lại để cùi trỏ chỉ ra ngoại mặt thể. Người ta không sinh được em bé ư?.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top