Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hiện Đại
  3. CỨ BÌNH TĨNH
  4. Chương 4: Ba bảo một cây nến là một ước mơ

CỨ BÌNH TĨNH

  • 709 lượt xem
  • 1343 chữ
  • 2020-09-05 22:24:01

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Trước trung thu năm 1998, tôi bị tai nạn. Phải nói đó là tai nạn nặng nhất trong cuộc đời tôi tính đến thời điếm này. vết thương toác cận sọ, máu chảy ướt đẫm hết áo của ba mẹ.

Chuyên đã qua gần hai mươi nám, nhưng tôi vẫn nhớ như in đêm hôm đó. Trên đường đến bệnh viện, tôi liên tục bảo buồn ngủ, hai mắt cứ nặng trình trịch, mọi người hoảng hốt lay tôi dậy bằng mọi giá, mà đứa trẻ năm tuổi như tôi khi đó chẳng hiểu vì sao. Vào viện tỉnh, bâng ca chạy rầm rập qua một khoảng hành lang tối như mực, tôi còn đưa tay chỉ: “Mẹ ơi, trăng sáng quá!” Mẹ tôi bảo lúc đó nghe ám ảnh kinh khủng mà cũng cảm thấy con mình lì kinh khủng, bị thương nặng như thế mà không kêu khóc lấy một tiếng, lại còn tao nhã ngắm trăng.

Người thân trong gia đình làm y bác sĩ tại bệnh viện hay tin tôi gặp nạn thì hộc tốc chạy xuống, ai nấy đứng tim khi nghe bác sĩ trưởng khoa bảo trước với gia đình có tiên lượng xấu. Trước khi thiếp đi, tôi còn nghe văng vẳng tiếng ba nạt mọi người: “Nín hết đi, giờ không phải lúc để khóc. Con tôi mạng lớn lắm!” Thế rồi tôi ngủ một giấc rất dài, tỉnh dậy thì băng trắng kín đầu, người không cựa quậy được, dây dợ lằng nhằng còn mặt thì ụp một cái ốp thở oxi, bên cạnh tiếng máy gì đó tít tít tít như phim. Giá mà lúc đó lớn hơn chút, có thêm “soái ca” nắm tay ngủ gật bên cạnh thì đúng là phim Hàn Quốc chiếu rạp luôn ắy chứ.

Nhưng rất tiếc, đây là phim Hong Kong, tỉnh dậy sau một giấc ngủ, “soái ca” chả tháy đâu, chì thấy ba tôi đang vơ chiếc ghế nhựa chuẩn bị phang một chú xấu trai kinh khủng. Thì ra chú đó là thủ phạm gây nên vết thương toác cận sọ cho công chúa. Phụ vương suýt làm thủ tục chia tay răng hàm mặt cho chú, may mà có mẫu hậu can ngăn.

Mà thôi, chuyện người lớn, phim Hong Kong mà không có nam chính đẹp trai thì tôi lại lản ra ngủ tiếp.

Chẳng biết tôi ngủ trong bao lâu, chỉ biết khi tỉnh dậy thì sắp Trung thu, kiểu giấc ngủ của những nàng tiên, ngủ một giấc, tỉnh dậy lả một trăm nãm sau, hi hi.

Đùa vậy, sau giấc ngủ nàng tiên, tôi không đi được nữa, công chúa năm tuổi không thể cưỡi ngựa bắn cung, không săn bắn hái lượm được nữa, mà lại ngồi xe lăn. Chân tôi mất hết cảm giác vì tiêm nhiều quá. Nhưng với bản tính hiếu thắng, liếc qua giường bên cạnh thấy thằng cu xấu trai có cái đèn lồng điện tử kêu tò te tí te tèn ten tén ten... tôi cũng khoái, đòi ba mua cho bằng được.

Nhưng ba tôi lại không mua cho ngay, cứ mỗi lần thấy ba vào viện đi tay không, tôi lại dỗi. Ba cứ gãi đẩu gãi tai bảo ba quên, đế từ từ ba tìm rồi ba mua, làm tôi ngóng, cồ dài như con hươu. Từ một công chúa ngây thơ thánh thiện, tôi đã biến thành một con hươu năm tuổi như thế.

Một buổi tối khi con hươu năm tuồi đang húp cháo, ba của con hươu đã đem vào một chiếc đèn lồng ông sao bằng giấy kính màu đỏ. Tôi nhớ mãi các bạn ạ. Ba móc trong túi áo ra tầm hai, ba cây đèn cầy nhỏ màu hồng màu xanh, có cây còn bị gãy đôi. Con hươu thấy có đồ chơi thì húp vội cháo để được bồng xuống công viên rước đèn. Ba tôi nói đèn lồng có nhạc không vui bằng đèn lồng thắp nến, đốt lên một cây nến, thì sẽ ước được một điều ước. Khỏi phải nói, nghe xong mắt tôi sáng như đèn pha, đốt vội hai, ba cây, ước vội luôn hai, ba điều. Toàn là kiêu: Con ước có chiếc cặp đầy kẹo, con ước con có tóc dài, con ước bạn Khôi thích con (Bạn Khôi là bạn cùng lớp chồi của tôi, sau điều ước đó bạn ấy vẫn không thích tôi).

Quay trở lại chuyên cái đèn lồng ngôi sao màu đỏ. Thật ra, khi lớn lên một chút, bản thân tôi hiếu rắt rõ, lúc đó ba tôi không có tiền mua đèn lồng có nhạc. Con hươu nám tuổi nằm viện, tiêu tốn bao nhiêu tiền, nhà của chủ gây ra tai nạn cho tôi cũng nghèo túng. Thời gian tôi nằm viện, mỗi ngày ba mẹ tôi chỉ ăn có một bữa, nhiều khi chỉ ăn cơm trắng, bao nhiêu tiền dồn hết cho tôi. Thuốc tốt nhất, đồ ăn ngon nhát, bổ nhất, bác sĩ giỏi nhất. Tất cả đểu lả để tôi được sống.

Đi làm về, ba tắt tả chạy vào viện, bảo mẹ về tắm giặt rồi nghỉ ngơi đi một chút đế ba trông tôi cho. Mà lúc bé, tôi là chúa ngậm cơm, húp bát cháo cũng mất mấy tiếng đồng hồ. Ra đường, ba tôi nóng nảy phát kinh, ai động vào vợ con là ba tôi làm thủ tục “nhào trộn răng môi” lập tức. Nhưng mà về nhà, ba vẫn kiên nhẫn ngồi bón từng thìa cháo cho con gái. Tôi cứ lải nhải: “Con mèo kêu sao hả ba?” Ba tôi lại: “Gâu gâu”, thì tôi mới ăn. Chứ ba tôi mà: “Méo” thì tôi lại giãy nảy lên bảo mèo mà kêu meo á? Chẳng hiểu tôi là yêu quái phương nào nữa. Ba kêu hết tiếng của thế giới động vật thì tôi mới giải quyết xong được bát cháo và nằm yên vị. Còn ba thì bưng hộp cơm nguội lạnh từ bao giờ, ra một góc bệnh viện ngồi ăn, cơm chỉ có rau với một nửa quả trứng.

Tất cả những bậc cha mẹ trên khắp thế gian này, sinh ra một đứa con, nuôi nấng ngắm nhìn con mình lớn lên từng ngày, trong lòng hẳn mừng vui lắm.

Con bưng bát cơm của cha mẹ, vui thì ản nhiều, buồn thì ân ít, còn không thì giận dỗi, cha mẹ cũng phải mọi cách mà chiều lòng. Lớn lên ra đời, đi làm kiếm bát cơm ăn, nhìn mặt từng người để mà sống. Người ta vui thì đến bữa mình có bát cơm trắng để ăn, đến lúc buồn thì cơm toàn sạn sỏi. Thế mới nói, cơm cha mẹ ngẩng mặt mà ăn, cơm người đời cúi đầu mà nuốt.

Con có cha có mẹ, thích gì vòi nấy. Cha mẹ mỗi năm tấm áo manh quần cũng chẳng dám mua, nhưng con thích gì mẹ cha cũng đều đi kiếm tiền về mua cho con.

Người lảm mẹ làm cha, có thể nhịn đói nhịn khát để con được no lòng, có thế chịu nắng chịu mưa đế con được chăn êm nệm ắm, có thể dầm mình ngoài giá rét để kiếm thêm vài đồng mua cho con tấm áo đẹp, bát canh ngon. Bất trắc gì xảy ra, cha mẹ sẵn sàng đổi mạng mình đế lấy sự sống cho con. Nuôi con có nhọc nhằn đến mấy cũng chẳng khiến cha mẹ cảm thấy buồn khổ, nhưng một lời sai trái của con cũng khiến cha mẹ tan nát cõi lòng. Vất vả, đói khổ bao nhiêu cũng chỉ mong con lởn khôn, mạnh khỏe. Thành nhân trước rồi mới nói đến thành công, biết trên biết dưới, biết trái biết phải, mong con có một ước mơ lớn hay nhỏ cũng được, miễn lả phải có một hoài bão để mà theo đuổi, thực hiện. Có một nửa yêu thương con thật lòng thật dạ bởi vì cha mẹ cũng chẳng thế mãi sống đời với con.

Trung thu nhiều nâm qua, tôi chỉ luôn có duy nhất một điều ước.

Nhưng tiếc rằng, nến đốt đã nhiều mà biết điều ước vĩnh viễn sẽ chẳng thể nào thành hiện thực...

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top