Thích những căn biệt thự cổ, di chuyến trên những cầu thang gỗ phủ bụi thời gian, tiếng kêu cót két theo từng bước chân. Ngủ qua đêm tại những căn phòng lúc nào cũng có nhiệt độ thấp hơn bên ngoài dù không bật điều hòa, thức dậy thấy mây lãng đãng ở ban công.
Từ lâu rồi, tránh xa những nơi ồn ào, náo thiệt. Tìm cách xa rời thị phi một cách tuyệt đối.
Hồi bẻ rất sợ ma quỷ; những câu chuyện như vậy luôn là một nỗi hiếu kỳ lẫn ám ảnh một thời của bất kỳ đứa trẻ nào. Nhưng lớn lên rồi mới biết được rằng, ma quỷ thật ra vẫn không đáng sợ bằng con người, ông bà vẫn thường bảo rằng, ở thế giới vô hình đó, mình kính họ thì họ cũng không đụng đến mình, không có tả tâm thì cớ gì phải sợ sệt? ỡ thế giới con người thì khác, mình không động vảo họ cũng chưa chắc đã yên.
Hóa ra ma quỷ chưa chắc đã đáng sợ bằng con người.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận