Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hiện Đại
  3. Chiếc Vương Niệm Cẩn Ngọc (Đã Full)
  4. Chương 2: 2

Chiếc Vương Niệm Cẩn Ngọc (Đã Full)

  • 505 lượt xem
  • 946 chữ
  • 2021-05-26 09:51:48

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Sáng hôm qua, tôi đang ngồi trong bàn giấy nhà băng, thì người thư ký đến đưa cho tôi một tấm danh thiếp. Khi đọc tên người được viết trên đó tôi phải giật mình, vì đó chính là tên của… Mà thôi, ngay cả với ông, tôi cũng không dám nói nhiều hơn điều này.

 

Đó là tên một trong những gia đình quí phái và lẫy lừng nhất nước Anh. Tôi rất lấy làm vinh dự được ông ta đến viếng, và tôi định bầy tỏ lòng ngưỡng mộ khi ông ấy được mời vào, nhưng ông ta ngắt lời tôi ngay để nói đến chuyện làm ăn, ông có vẻ như chỉ muốn mau chóng thoát khỏi một khổ sai.

 

Ông ta nói với tôi:

 

- “Ông Huỳnh Anh, tôi được biết là ông vẫn thường cho vay.”

 

- “Nhà băng vẫn làm vậy, nếu được bảo đảm chắc chắn.”

 

- “Tôi rất cần, phải có ngay năm chục ngàn bảng. Lẽ dĩ nhiên là tôi có thể mượn các bạn tôi món tiền lớn gấp mười số đó, nhưng tôi thích coi chuyện đó như chuyện làm ăn hơn, và tôi sẽ thu xếp lấy một mình, chứ không muốn nhờ cậy bạn bè vì địa vị của tôi, làm như vậy để phải mang ơn thì thật là rất vụng về.”

 

- “Tôi có thể biết được ông cần giữ món tiền đó bao lâu không ạ?”

 

- “Thứ hai tới, người ta sẽ trả tôi một món tiền rất lớn mà họ thiếu, và tôi chắc chắn sẽ trả được ông số tiền mà ông sắp cho tôi vay, cộng với tiền lời mà ông tính theo như thường lệ. Nhưng điều hệ trọng nhất đối với tôi là phải có ngay bây giờ món tiền năm chục ngàn bảng.”

 

Tôi nói:

 

- “Tôi rất lấy làm hân hạnh được đưa ông số tiền đó bằng tiền túi của tôi, và không cần cho ai biết cả. Nhưng tôi tiếc là không có phương tiện để có được niềm vui đó. Mặt khác, nếu tôi cho vay dưới danh nghĩa của công ty, thì phải có những bảo đảm chắc chắn, đối với người hiệp tác của tôi.”

 

Ông ta trả lời:

 

- “Tôi còn thích như vậy hơn!”

 

Rồi ông ta lấy ra một hộp da đen, vuông vức, đặt cạnh ghế ngồi. Ông ta hỏi tôi:

 

- “Ông đã nghe nói đến chiếc vương miện cẩn ngọc chưa?”

 

- “Đó là một trong những bảo vật quí nhất của vương quốc.”

 

- “Đúng vậy.”

 

Ông ta mở hộp ra, và trên làn nhung rực rỡ, chính là món trang sức tuyệt diệu đó.

 

Ông ta nói:

 

- “Có ba mươi chín viên ngọc lớn, và giá tiền cái khung vàng thì không thể tính được. Rẻ nhất giá tiền cái vương miện này cũng bằng hai món tiền mà tôi hỏi ông. Tôi sẵn sàng để lại cho ông chiếc vương miện này để bảo đảm.”

 

Tôi cầm lấy chiếc hộp quí giá, ngắm nghía chiếc vương miện rồi lại nhìn ông ta. Ông ta hỏi tôi:

 

- “Ông nghi ngờ giá trị của nó ư?”

 

- “Không đâu, điều mà tôi có thể nghi ngờ thật ra là…”

 

- “Thật ra là tôi có quyền được giao nó cho ông hay không chứ gì? Đừng lo! Ông tưởng rằng tôi có thể đem cầm thế nếu tôi không chắc chắn là mình có thể lấy lại sau bốn ngày ư? Thế nào, đối với ông vật này đã đủ bảo đảm chưa?”

 

- “Quá đủ ấy chứ!”

 

- “Ông Huỳnh Anh ạ, ông cũng nên hiểu là tôi đã tỏ lòng tin cậy ông lắm đấy, vì tôi đã được nghe nói về ông. Tôi tin cậy ở sự kín đáo của ông (vì tôi sợ người ta nói ra nói vào lắm!) và tôi lại còn cần sự cẩn thận của ông hơn nữa : chả cần phải nói, chắc ông cũng hiểu được nếu có chuyện gì xảy đến cho bảo vật này, thì sẽ tai tiếng đến thế nào. Chỉ hư hỏng một chút thì cũng tai hại gần như là bị mất vậy. Ông biết không, ở trên thế giới không có viên ngọc nào có thể sánh với những viên này! Vì vậy không thể thay thế viên ngọc nào trong đó được. Tuy vậy, tôi cũng tin ông mà giao nó cho ông. Sáng thứ hai tôi sẽ đích thân đến lấy”

 

- Thấy ông khách có vẻ vội vã, tôi không nói gì thêm nữa ; tôi gọi người thủ quỹ đến và cho lệnh đưa năm chục ngàn bảng cho ông ta. Ngồi lại một mình với cái hộp quí giá đặt trước mặt tôi không ngăn được sự lo lắng, khi nghĩ đến trách nhiệm lớn lao mà tôi phải nhận lãnh. Tất nhiên, vì tính cách “quốc gia” của nó, nếu có chuyện gì xảy đến cho nó, thì sẽ gây ra chuyện tai tiếng biết mấy. Và tôi lại cảm thấy hối tiếc sao mình lại nhận lãnh vụ đó. Nhưng vì đã trễ quá để làm khác hơn được, tôi cất nó vào cái tủ sắt riêng của tôi, và tôi bắt đầu làm việc trở lại.

 

Khi trời tối, tôi tự nhủ thật là quá khinh suất nếu để vật quí này lại đó. Cả trăm tủ sắt nhà băng đã từng bị cạy! Vậy tủ sắt của tôi có gì bảo đảm nhỉ? Nếu chuyện đó mà xảy ra, nếu cái vương miện biến mất thì… Không, tôi quyết định rằng trong mấy ngày phải giữ nó, tôi sẽ mang nó theo ngay bên mình, để bảo vệ nó được luôn luôn. Nghĩ vậy, tôi gọi một cái xe ngựa kêu chở về nhà, ở đường Song Hòa. Tôi chỉ thấy thư thái lại được khi bảo vật đã nằm trên tầng lầu nhất, khóa kín trong ngăn bàn trong căn phòng tắm của tôi.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top